ROME (zenit.org).- Giải đáp của Cha Dòng Đạo Binh Chúa kitô, Edward McNamara, giáo sư phụng vụ tại đại học Regina Apostolorum.
Giáo Hội thường được gọi là sự hiệp thông các thánh, Giáo Hội chiến đấu, Giáo Hội tinh luyện và Giáo Hội Khải Hoàn. Chúng ta sống trên mặt đất này được cổ võ cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục hầu giúp các linh hồn thanh luyện mình khỏi tội lỗi để hưởng phúc kiến. Câu hỏi của con là: Các thánh trên thiên đàng có cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục như chúng ta làm không? –S.B., San Gwaalta
Câu hỏi có tính thần học hơn là phụng vụ và là thần học rất tư biện, nhưng cũng rất hấp dẫn. Điểm then chốt của vấn đề quay xung quanh cách thế các thánh trên thiên đàng có thể biết những thực tại xảy ra trên mặt đất và trong luyện ngục.
Nói chung hầu hết các nhà thần học cho rằng môt khi con người vào trong lãnh vực phúc kiến, thì không có phương tiện phổ quát tới được những tư tưởng chùng ta hay là tới thực tại trái đất.
Bất cứ sự hiểu biết nào các thánh có được thì nhận lãnh trực tiếp bởi Chúa, và hầu như chắc chắn Chúa cho các thánh biết được những thỉnh nguyện xin sự cầu bàu của các ngài, trong một cách chúng ta chỉ có thể tưởng tượng nhưng không bao giờ nắm bắt đầy đủ đang khi còn sống dưới thế này.
Do đó tôi tưởng chúng ta có thể khẳng định cách tin tưởng rằng các thánh cầu bàu cho các linh hồn trong lưyện ngục, trong những trường hợp khi có ai trên mặt đất thỉnh cầu sự cầu bàu của vị thánh nào đó cho một linh hồn riêng biệt.
Chính Giáo Hợi cầu xin các thánh trong kiểu này, mặc dầu một cách phổ quát, trong nghi thức từ biệt cuối cùng bên huyệt chôn khi cầu cho người tín hữu:
“X. Xin các thánh của Chúa đến giúp anh/chị! Xin các thiên thần Chúa đến gặp anh/chị”
Đ. Xin đón nhận linh hồn anh/chị và trình anh/ chị lên Thiên Chúa Tối Cao.”
Nếu Giáo Hội đề nghị một kinh để cầu xin các thánh đến giúp người chết, như vậy Giáo Hội rõ ràng tin sự giúp đỡ này là có thể.
Từ một quan điểm thần học, có thể nói là rất khó để khẳng định rằng các Thánh cầu bầu do sáng kiến các ngài, cho các linh hồn trong luyện ngục mà không có hình thức cầu bầu trên thế gian này.
Điều đó không có nghĩa là không xảy ra; đúng là chúng ta không có
cách nào để biết.
Cũng có thể là trong một cách chung sự tham gia của các thánh trong phụng vụ trên trời tiếp tục làm vinh quang Thiên Chúa, cũng là có ích lợi cho các linh hồn trong luyện ngục, nhưng một lần nữa chúng ta không biết về cách thức chính xác điều này có thể xảy ra.
Như thi sĩ Thomas Grey đã nói: “Nơi nào sự dốt nát là hạnh phúc trọn vẹn, ‘ở đó sự ngu xuẩn nên khôn ngoan.”
Nếu chúng ta chắc rằng các thánh thiên đàng cầu nguyện cách độc lập cho các linh hồn trong luyện ngục, có lẽ nhiều người sẽ nhượng cho sự cầu bàu quyền thế của các thánh, hành vi bác ái thiêng liêng cầu nguyện cho các người chết.
Phúc của sự dốt nát bắt buộc chúng ta tiếp tục thi hành sự cầu bàu này về phần chúng ta trong hy vọng những kẻ khác sẽ làm như vậy cho chúng ta khi chúng ra ra đi.
Giáo Hội thường được gọi là sự hiệp thông các thánh, Giáo Hội chiến đấu, Giáo Hội tinh luyện và Giáo Hội Khải Hoàn. Chúng ta sống trên mặt đất này được cổ võ cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục hầu giúp các linh hồn thanh luyện mình khỏi tội lỗi để hưởng phúc kiến. Câu hỏi của con là: Các thánh trên thiên đàng có cầu nguyện cho các linh hồn trong luyện ngục như chúng ta làm không? –S.B., San Gwaalta
Câu hỏi có tính thần học hơn là phụng vụ và là thần học rất tư biện, nhưng cũng rất hấp dẫn. Điểm then chốt của vấn đề quay xung quanh cách thế các thánh trên thiên đàng có thể biết những thực tại xảy ra trên mặt đất và trong luyện ngục.
Nói chung hầu hết các nhà thần học cho rằng môt khi con người vào trong lãnh vực phúc kiến, thì không có phương tiện phổ quát tới được những tư tưởng chùng ta hay là tới thực tại trái đất.
Bất cứ sự hiểu biết nào các thánh có được thì nhận lãnh trực tiếp bởi Chúa, và hầu như chắc chắn Chúa cho các thánh biết được những thỉnh nguyện xin sự cầu bàu của các ngài, trong một cách chúng ta chỉ có thể tưởng tượng nhưng không bao giờ nắm bắt đầy đủ đang khi còn sống dưới thế này.
Do đó tôi tưởng chúng ta có thể khẳng định cách tin tưởng rằng các thánh cầu bàu cho các linh hồn trong lưyện ngục, trong những trường hợp khi có ai trên mặt đất thỉnh cầu sự cầu bàu của vị thánh nào đó cho một linh hồn riêng biệt.
Chính Giáo Hợi cầu xin các thánh trong kiểu này, mặc dầu một cách phổ quát, trong nghi thức từ biệt cuối cùng bên huyệt chôn khi cầu cho người tín hữu:
“X. Xin các thánh của Chúa đến giúp anh/chị! Xin các thiên thần Chúa đến gặp anh/chị”
Đ. Xin đón nhận linh hồn anh/chị và trình anh/ chị lên Thiên Chúa Tối Cao.”
Nếu Giáo Hội đề nghị một kinh để cầu xin các thánh đến giúp người chết, như vậy Giáo Hội rõ ràng tin sự giúp đỡ này là có thể.
Từ một quan điểm thần học, có thể nói là rất khó để khẳng định rằng các Thánh cầu bầu do sáng kiến các ngài, cho các linh hồn trong luyện ngục mà không có hình thức cầu bầu trên thế gian này.
Điều đó không có nghĩa là không xảy ra; đúng là chúng ta không có
cách nào để biết.
Cũng có thể là trong một cách chung sự tham gia của các thánh trong phụng vụ trên trời tiếp tục làm vinh quang Thiên Chúa, cũng là có ích lợi cho các linh hồn trong luyện ngục, nhưng một lần nữa chúng ta không biết về cách thức chính xác điều này có thể xảy ra.
Như thi sĩ Thomas Grey đã nói: “Nơi nào sự dốt nát là hạnh phúc trọn vẹn, ‘ở đó sự ngu xuẩn nên khôn ngoan.”
Nếu chúng ta chắc rằng các thánh thiên đàng cầu nguyện cách độc lập cho các linh hồn trong luyện ngục, có lẽ nhiều người sẽ nhượng cho sự cầu bàu quyền thế của các thánh, hành vi bác ái thiêng liêng cầu nguyện cho các người chết.
Phúc của sự dốt nát bắt buộc chúng ta tiếp tục thi hành sự cầu bàu này về phần chúng ta trong hy vọng những kẻ khác sẽ làm như vậy cho chúng ta khi chúng ra ra đi.