Ngày Chúa Nhật 23/12/2018, Ông già Noel của nhóm công tác xã hội Bông Hồng Xanh đã đến giáo xứ Kon H’ring và giáo xứ Vinh Hòa, giáo phận Ban Mê Thuột để phát quà cho thiếu nhi và giúp đỡ một số gia đình khó khăn trong giáo xứ. Xin được tường thuật ngắn gọn hành trình chuyến đi.
Đoàn công tác chúng tôi gồm sáu người lớn và ba trẻ em, ngay từ tối hôm trước đã bay đến Ban Mê Thuột khi trời tối với hành trang nặng nề là quà từ Sài Gòn đem đến. Từ sân bay, đường vào giáo xứ Kon K’ring dài đến hơn 40 km, nhiều đoạn vắng vẻ, tối tăm khó đi, rõ ràng là một vùng sâu vùng xa. Đây là một giáo xứ có đến 3.000 giáo dân, tất cả đều là dân tộc Xê-đăng, chỉ có cha chánh xứ Andre Trần Thế Minh là dân tộc Kinh, mà sau hai năm, cha đã xây được ngôi nhà thờ khang trang, sạch đẹp.
Xem Hình
Bà con người dân tộc ở đây rất nghèo nhưng rất sốt sắng lòng đạo. Có tham dự thánh lễ lúc 5 giờ sáng Chúa Nhật, với hình ảnh những cháu bé còn nhỏ được bố mẹ địu đến nhà thờ mới thấy thương làm sao, trong khi nhà thờ kín chỗ. Người giáo dân làm nương rẫy, tạm đủ ăn là may và trông họ rất hiền lành, chân thật.
Với tinh thần năm 2019 của Giáo Hội là “Đồng hành với những gia đình khó khăn”, trước thánh lễ thiếu nhi lúc 7 giờ 00, Ông già Noel phát quà cho 40 cụ ông cụ bà trong các gia đình nghèo. Vì nhà xa nên khoảng mười gia đình đến nhận lác đác...nhìn nước da tái mét của các cụ, chúng tôi không khỏi chạnh lòng. Không nghe rõ được lời của một cụ ông thay mặt cho các cụ cảm ơn, chúng tôi cũng thấy vui lắm rồi!
Sau đó, chúng tôi còn bừng lên niềm vui khi có hơn 500 em thiếu nhi tập trung trước tượng đài thánh Giuse để vui Noel cùng chúng tôi. Vì là người dân tộc, nhiều em nhỏ chưa nghe rõ tiếng Việt nên phần sinh hoạt của chúng tôi ngắn gọn. Nhiều bà mẹ trẻ đã dắt con đến đây, song vì quá chú ý đến đám đông trẻ em nên chúng tôi đã không kịp gặp riêng những bà mẹ trẻ theo như dự định, một chút tiếc nuối, nhưng thôi đành vậy! Còn hình ảnh sẽ thay lời, nói lên nét đặc trưng công việc chia sẻ của chúng tôi.
Phát quà xong, chúng tôi thấy khá đông các em chuẩn bị chịu bí tích Thêm Sức đang sắp hàng sân, được cha tập nghi thức. Có thể nói, số lượng trẻ em và thanh thiếu niên trong buôn làng người dân tộc ở đây rất đông, con số khá ấn tượng với chúng tôi. Và một nuối tiếc nữa, khi có ông trùm giáo khu sẵn sàng đưa chúng tôi đi thăm nhà giáo dân, nhưng chúng tôi đành bỏ qua vì phải thực hiện “show gặp gỡ Noel” thứ hai tại giáo xứ Vinh Hòa. Thế là xe chạy như bay...
Từ giáo xứ Kon H’ring, đi khoảng 40 km nữa, chúng tôi đến nhà thờ Vinh Hòa. Giáo xứ Vinh Hòa (thường được gọi là làng Trung Hòa) thuộc xã Ea Ktur và Ea Tiêu và một phần thuộc xã Ea Bhôk, Cư Evi, huyện Cư Kuin, tỉnh Đăk Lăk, vùng tây nguyên Việt Nam, cách trung tâm thành phố 15 km. Nơi đây là một vùng đất đỏ Bazan rộng lớn, bằng phẳng và phì nhiêu; có hồ, suối, khe đập và nguồn nước dồi dào, rất thuận lợi cho việc trồng nhiều loại cây như cà phê, cao su, tiêu, ca cao, lúa, hoa màu và nhiều loại cây trồng khác. Hiện nay, giáo xứ có khoảng hơn 10.000 giáo dân, trong đó có khoảng 4.000 giáo dân người dân tộc cư trú trong nhiều buôn làng trên địa bàn giáo xứ.
Cha chánh xứ GB. Nguyễn Minh Tâm đón chúng tôi niềm nở và đặc biệt. Cha cho Ông già Noel vào bằng cửa chính của nhà thờ và giới thiệu với khoảng 600 em thiếu nhi. Mọi việc diễn ra tốt đẹp, dù chúng tôi có lỗi hẹn đến 20 phút. Khi các em được phát mũ Noel thì trong lòng nhà thờ đỏ rực, vui tươi. Được quí Cha quí Sơ dạy dỗ tốt nên các em ca hát thuần thục và nề nếp rõ ràng trong việc nhận quà.
Cũng như mọi năm, chúng tôi được cha chánh xứ giới thiệu để nói vài lời, và sinh hoạt một chút rồi phát quà. Sự lịch thiệp của Cha chánh xứ, cách tế nhị của cha phó và việc hoạt náo nhanh nhẹn của quí Sơ dòng Nữ Vương Hòa Bình đã làm cho việc phát quà rất sinh động và ý nghĩa. Dù chỉ có 20 gia đình khó khăn ở đây được trợ giúp, nhưng họ không có mặt đủ vì chúng tôi đến trễ quá, đành gửi lại; (chỉ tiếc rằng đã không có người trong nhóm khéo léo ghi lại đầy đủ hình ảnh giây phút ấy!)
Tại sao chúng tôi lại phải chộn rộn thực hiện hai chương trình phát quà trong một buổi sáng? Phải đến nhà thờ Kon H’ring để thấy lòng đạo sốt sắng của giáo dân người dân tộc dù nghèo mà vẫn thờ phượng Chúa cách tốt lành; và nên đến giáo xứ Vinh Hòa để thấy được “sự giàu đẹp, tốt lành” của Giáo Hội địa phương nơi đây với hai “gam màu” khác nhau: sự nghèo khó thanh sạch và sự trù phú Chúa ban.
Xong công việc, chúng tôi đến khu du lịch Kơ Tăm, tiếng dân tộc có nghĩa là đầu suối, đầu nguồn, để tham quan và ăn chung “bữa cơm Noel” với nhau. Quang cảnh đẹp, quán ăn có nhiều món lạ và cách phục vụ tận tình làm chúng tôi có thiện cảm và lòng chợt nghĩ, sẽ trở lại với một cách thức chia sẻ khác.
Bay về Sài Gòn bằng chiếc Airbus trong ngày thì trời đã sụp tối từ lâu. Mệt nhoài nhưng lòng vui. Chỉ mong chúng tôi sẽ còn được hóa thân thành Ông già Noel - vị giám mục nhân hậu, và “bà già Noel”, có lẽ tương trưng cho một số chị em phụ nữ có lòng nhân ái, để được chia sẻ yêu thương trên nhiều miền của đất nước.
Đoàn công tác chúng tôi gồm sáu người lớn và ba trẻ em, ngay từ tối hôm trước đã bay đến Ban Mê Thuột khi trời tối với hành trang nặng nề là quà từ Sài Gòn đem đến. Từ sân bay, đường vào giáo xứ Kon K’ring dài đến hơn 40 km, nhiều đoạn vắng vẻ, tối tăm khó đi, rõ ràng là một vùng sâu vùng xa. Đây là một giáo xứ có đến 3.000 giáo dân, tất cả đều là dân tộc Xê-đăng, chỉ có cha chánh xứ Andre Trần Thế Minh là dân tộc Kinh, mà sau hai năm, cha đã xây được ngôi nhà thờ khang trang, sạch đẹp.
Xem Hình
Bà con người dân tộc ở đây rất nghèo nhưng rất sốt sắng lòng đạo. Có tham dự thánh lễ lúc 5 giờ sáng Chúa Nhật, với hình ảnh những cháu bé còn nhỏ được bố mẹ địu đến nhà thờ mới thấy thương làm sao, trong khi nhà thờ kín chỗ. Người giáo dân làm nương rẫy, tạm đủ ăn là may và trông họ rất hiền lành, chân thật.
Sau đó, chúng tôi còn bừng lên niềm vui khi có hơn 500 em thiếu nhi tập trung trước tượng đài thánh Giuse để vui Noel cùng chúng tôi. Vì là người dân tộc, nhiều em nhỏ chưa nghe rõ tiếng Việt nên phần sinh hoạt của chúng tôi ngắn gọn. Nhiều bà mẹ trẻ đã dắt con đến đây, song vì quá chú ý đến đám đông trẻ em nên chúng tôi đã không kịp gặp riêng những bà mẹ trẻ theo như dự định, một chút tiếc nuối, nhưng thôi đành vậy! Còn hình ảnh sẽ thay lời, nói lên nét đặc trưng công việc chia sẻ của chúng tôi.
Phát quà xong, chúng tôi thấy khá đông các em chuẩn bị chịu bí tích Thêm Sức đang sắp hàng sân, được cha tập nghi thức. Có thể nói, số lượng trẻ em và thanh thiếu niên trong buôn làng người dân tộc ở đây rất đông, con số khá ấn tượng với chúng tôi. Và một nuối tiếc nữa, khi có ông trùm giáo khu sẵn sàng đưa chúng tôi đi thăm nhà giáo dân, nhưng chúng tôi đành bỏ qua vì phải thực hiện “show gặp gỡ Noel” thứ hai tại giáo xứ Vinh Hòa. Thế là xe chạy như bay...
Từ giáo xứ Kon H’ring, đi khoảng 40 km nữa, chúng tôi đến nhà thờ Vinh Hòa. Giáo xứ Vinh Hòa (thường được gọi là làng Trung Hòa) thuộc xã Ea Ktur và Ea Tiêu và một phần thuộc xã Ea Bhôk, Cư Evi, huyện Cư Kuin, tỉnh Đăk Lăk, vùng tây nguyên Việt Nam, cách trung tâm thành phố 15 km. Nơi đây là một vùng đất đỏ Bazan rộng lớn, bằng phẳng và phì nhiêu; có hồ, suối, khe đập và nguồn nước dồi dào, rất thuận lợi cho việc trồng nhiều loại cây như cà phê, cao su, tiêu, ca cao, lúa, hoa màu và nhiều loại cây trồng khác. Hiện nay, giáo xứ có khoảng hơn 10.000 giáo dân, trong đó có khoảng 4.000 giáo dân người dân tộc cư trú trong nhiều buôn làng trên địa bàn giáo xứ.
Cha chánh xứ GB. Nguyễn Minh Tâm đón chúng tôi niềm nở và đặc biệt. Cha cho Ông già Noel vào bằng cửa chính của nhà thờ và giới thiệu với khoảng 600 em thiếu nhi. Mọi việc diễn ra tốt đẹp, dù chúng tôi có lỗi hẹn đến 20 phút. Khi các em được phát mũ Noel thì trong lòng nhà thờ đỏ rực, vui tươi. Được quí Cha quí Sơ dạy dỗ tốt nên các em ca hát thuần thục và nề nếp rõ ràng trong việc nhận quà.
Cũng như mọi năm, chúng tôi được cha chánh xứ giới thiệu để nói vài lời, và sinh hoạt một chút rồi phát quà. Sự lịch thiệp của Cha chánh xứ, cách tế nhị của cha phó và việc hoạt náo nhanh nhẹn của quí Sơ dòng Nữ Vương Hòa Bình đã làm cho việc phát quà rất sinh động và ý nghĩa. Dù chỉ có 20 gia đình khó khăn ở đây được trợ giúp, nhưng họ không có mặt đủ vì chúng tôi đến trễ quá, đành gửi lại; (chỉ tiếc rằng đã không có người trong nhóm khéo léo ghi lại đầy đủ hình ảnh giây phút ấy!)
Tại sao chúng tôi lại phải chộn rộn thực hiện hai chương trình phát quà trong một buổi sáng? Phải đến nhà thờ Kon H’ring để thấy lòng đạo sốt sắng của giáo dân người dân tộc dù nghèo mà vẫn thờ phượng Chúa cách tốt lành; và nên đến giáo xứ Vinh Hòa để thấy được “sự giàu đẹp, tốt lành” của Giáo Hội địa phương nơi đây với hai “gam màu” khác nhau: sự nghèo khó thanh sạch và sự trù phú Chúa ban.
Xong công việc, chúng tôi đến khu du lịch Kơ Tăm, tiếng dân tộc có nghĩa là đầu suối, đầu nguồn, để tham quan và ăn chung “bữa cơm Noel” với nhau. Quang cảnh đẹp, quán ăn có nhiều món lạ và cách phục vụ tận tình làm chúng tôi có thiện cảm và lòng chợt nghĩ, sẽ trở lại với một cách thức chia sẻ khác.
Bay về Sài Gòn bằng chiếc Airbus trong ngày thì trời đã sụp tối từ lâu. Mệt nhoài nhưng lòng vui. Chỉ mong chúng tôi sẽ còn được hóa thân thành Ông già Noel - vị giám mục nhân hậu, và “bà già Noel”, có lẽ tương trưng cho một số chị em phụ nữ có lòng nhân ái, để được chia sẻ yêu thương trên nhiều miền của đất nước.