Mừng sinh nhật Chúa năm 2015 này, nhóm Bông Hồng Xanh chúng tôi đến giáo họ Xuân Hoa và giáo điểm Thác Thượng của giáo xứ Định Quán, thuộc giáo phận Xuân Lộc, mà lòng dâng trào niềm cảm xúc về những giáo dân vùng sâu vùng xa này. Xin mời Quí độc giả Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo đọc bài tường thuật của chúng tôi.
Hình ảnh
Thị trấn Định Quán và một số giáo xứ quanh vùng đó không xa lạ gì với nhóm chúng tôi (vì trước đây chúng tôi đã hai lần đến làng thượng Trung Hiếu tặng quà, nay nơi này đã trở thành một giáo xứ; chúng tôi cũng đi ghe vào giáo họ Xuân Trung của giáo xứ Xuân Trường cũng hai lần; nghỉ đêm tại giáo họ Xuân Thanh ở khu La Ngà....) thế mà lần này chúng tôi còn “phát hiện” ra một giáo họ và một giáo điểm rất “đáng cảm thương”!
Chúng tôi cho là “cảm thương” vì giáo họ Xuân Hoa nằm xã Phú Tân và xã Phú Vinh,.trong khu có thác Bazọt, cách nhà thờ giáo xứ Định Quán đến 10 km. Đường vào giáo họ này tương đối tốt. Có hơn1.000 giáo dân, gồm 287 gia đình, đa số làm ruộng làm rẫy, một số làm công nhân hoặc làm thuê làm mướn. Ở đây một năm chỉ có 10 thánh lễ, mà mỗi lần cha dâng lễ phải làm đơn xin phép đoàng hoàng. Nếu có đám tang, đám cưới thì phải kéo nhau ra nhà thờ của giáo xứ. (Xem thêm ở cuối bài)
Còn giáo điểm Thác Thượng cách xa nhà thờ giáo xứ đến 15 cây số. Thác Thượng thì chỉ được tập trung đọc kinh, không được dâng lễ;(ngày trước, chỗ này là một nhà nguyện nhỏ, có được đọc kinh dâng lễ, từ khi gió thổi làm xập mái, vách thì không được phép dâng lễ nữa thậm chí tượng Đức Mẹ và vị thánh cũng không được đặt vào đó, phải đứng chơ vơ bên hông nhà nguyện, thật là đáng buồn!
Tại sao đi chia quà Noel là vui mà Bông Hồng Xanh chúng tôi lại đưa “chuyện buồn” lên đầu bài tường thuật của chuyến đi như vậy? Xin thưa, là để quí vị nhìn hình ảnh mà dễ hình dung hơn.
Và Ông già Noel của chúng tôi đến giáo họ khi nắng đã gắt. Thật là áy náy và có lỗi trong lòng khi thấy các cháu chờ đợi trong nhà nguyện không vách, trên nền đất đơn sơ. Không biết quà của chúng tôi có lấp đầy vào lòng háo hức của các cháu ở đây không? Nhưng sự xuất hiện của chúng tôi với sắc màu “xanh xanh, đỏ đỏ” cũng làm cho đôi mắt của các cháu tròn xoe và vui hẳn lên. Cảm ơn Chúa đã cho lòng mến và màu áo đỏ của “vị giám mục Noel” đã sống mãi qua nhiều thế hệ, mà chúng con đã nhiều lần hân hạnh “nhập vai”.
Vì giáo dân ở rải rác nên quí ông trong Ban Hành Giáo chỉ thông báo “mời miệng” đến các trẻ em mà không phát phiếu, thế mà các cháu ngoan, trật tự đến bất ngờ!
Tất cả các phần quà của hai địa điểm được để trên bàn thờ. Mang quà lên trên bàn thờ, chúng tôi thầm mong Chúa thánh hóa quà của ân nhân trao tặng, trong đó có tấm lòng của quí vị Nhóm Những Gia Đình Thiện Nguyện nữa. Trước khi phát quà, Ông già Noel sinh hoạt, cha chánh xứ phát biểu ngắn gọn. Cha có giọng nói chậm rãi, hiền lành với các cháu và có phần cảm thông với đoàn công tác chúng tôi.
Để không sót một cháu nào, chúng tôi mời các cháu gái ngồi tại chỗ nhận quà, sau đó lên cung thánh chụp hình chung. Vì các cháu quá hiền nên chúng tôi vất vả xếp chỗ để lấy được tấm hình đẹp một chút. Còn các cháu trai thì xếp hàng nhận quà rồi cũng lên cung thánh chụp hình. Các cháu ngoan, bảo đứng thì đứng, bảo ngồi thì ngồi, nhiều em bị khuất phía sau, rất tự nhiên. Đi đến nhiều nơi mà chưa bao giờ chúng tôi thấy các cháu trai ngoan đến như vậy! Còn khi chụp hình chung với cha chánh xứ thì có đến bốn bạn trẻ đứng ở ngoài, lo dọn dẹp chung quanh chỗ phân chia quà.
Quí vị trong ban hành giáo đơn sơ chân thành, phụ giúp chúng tôi từng chút một; khi chúng tôi tặng quà Noel thì ai cũng rụt rè; chúng tôi phải giải thích rằng: “Nhóm chúng em đi đến đâu cũng có quà cho những người tham dự, đừng ngại nhận tấm lòng của ân nhân và chúng em!” nên các vị ấy mới nhận; thái độ ấy càng làm chúng tôi thương thương cái vùng sâu vùng xa này.
Sau đó chúng tôi đến điểm truyền giáo Thác Thượng, nơi có một số người dân tộc Công Giáo ở đây. Đường đi vừa hẹp vừa quanh co đầy bụi bặm. Ngồi trên cabin cạnh tài xế, cha xứ nói: “Vào nơi đây là vào sâu trong rừng rồi còn gì.....!”. Điểm phát quà này đến tội nghiệp (như đã nói ở trên đầu bài). Màu sắc trang phục của chúng tôi như đối chọi với quang cảnh nghèo nàn quanh giáo điểm. Chúng tôi vẫn nói chuyện với các em theo đúng “bài bản” như ở giáo họ. Khi được phát áo gió, các cháu thích quá, có lẽ vì ở vùng rừng núi nên lạnh nhiều. Khi đến đây thì bánh đã hết, chỉ có áo lạnh và kẹo nên chúng tôi phát cho mỗi cháu thêm một “tờ tiền” đủ mua bánh. So ra phần quà các cháu cũng không kém gì so với quà ở điểm phát bên ngoài; buồn nhiều rằng các cháu chỉ được đọc kinh cùng bố mẹ, ông bà ở giáo điểm rỗng tuếch này, hẳn là chưa “đủ ấm” khi không được dự thánh lễ hằng tuần trong rừng sâu này. Để chụp được tấm hình chung thì phải “xếp từng em”, mà càng đứng gần các cháu, được cầm tay choàng vai, chúng tôi càng thấy lòng ấm áp.
Đến gần 2 giờ chiều, chúng tôi mới ăn trưa trong thác Bazọt. Đây là thác do nước ở vùng cao đổ về sông Đồng Nai. Trước đây, có nhiều người vào tham quan nhưng về sau càng thưa dần vì thác rộng, dốc đã xảy ra nhiều tai nạn.
Trên đường về, nghe lời chỉ dẫn của cha xứ Định Quán, chúng tôi ghé vào thăm Đức Mẹ Núi Cúi. Quang cảnh đẹp, thoáng, cho người khách phương xa một “cảm giác Đà Lạt”.
Chúng tôi kết thúc chuyến đi tốt đẹp.
Vài nét về giáo họ Xuân Hoa
Năm 1978, khoảng 50 gia đình Công Giáo từ miền Bắc vào khai hoang, sinh sống tại khu vực Định Quán, Đồng Nai. Năm 1983, cha Antôn Nguyễn Tuế quy tụ cộng đoàn nơi đây và thành lập giáo điểm với tên gọi là Ba Tầng trực thuộc giáo họ Vinh Sơn, giáo xứ Định Quán. Thời gian này, cộng đoàn đã dựng một nhà nguyện với những hàng cột gỗ, mái tôn để làm nơi cho giáo dân đọc kinh và cầu nguyện. Đời sống thiêng liêng của cộng đoàn Ba Tầng vẫn được nuôi dưỡng và chăm sóc qua bàn tay của quí Cha xứ Định Quán quản nhiệm. Năm 2006, giáo điểm Ba Tầng được tách khỏi họ Vinh Sơn và được nâng lên thành giáo họ biệt lập với tên gọi mới là Xuân Hoa. Từ đây, đức tin của cộng đoàn Xuân Hoa ngày thêm vững mạnh nhờ sự yêu thương giúp đỡ của các cha phụ trách. Hiện nay, dưới sự hướng dẫn của Cha Đaminh Nguyễn Văn Lâm, cộng đoàn Xuân Hoa không ngừng thăng tiến trong đời sống thiêng liêng.
TRÒ CHUYỆN VỚI ÔNG GIÀ NOEL
- Chúng con kính chào ông buổi sáng ạ!
- À ha! Nhóm Bông Hồng Xanh đó hả! Sao, lúc này thấy các con “im ắng” quá ?
- Dạ, năm nay chúng con không có “công trình xã hội” nào, chỉ có những chuyến công tác mang ý nghĩa bác ái, từ thiện thôi ạ! Song số lượng cho đi nhiều hơn năm ngoái, cũng nhờ Quí ân nhân của Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo đó ạ!
- Ờ, tốt lắm, cố gắng lên!
- Chúng con có một chương trình từ Mùa Giáng Sinh đến Mùa Phục Sinh. Xin Ông xem qua, có gì cầu nguyện cho chúng con, nhất là Ông “nhắc khẽ vị ân nhân đặc biệt” của chúng con...
- À mà “ân nhân đặc biệt” của Bông Hồng Xanh là vị nào cà?
- Dạ, Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng con trong công việc, còn Đức Maria là đấng mà chúng con chuyên môn “xin sỏ” !
- Hà hà...Ông nhớ ra rồi! Chương trình thế nào nói nghe coi!
- Dạ, chương trình Noel chúng con vừa thực hiện xong cách đây hai ngày. Tết Nguyên Đán Bính Thân 2016, chúng con muốn có chuyến công tác giúp người dân tộc trong hai bản làng quá nghèo thuộc vùng núi miền trung. Việc trợ giúp có thể là mang tính từ thiện như chia quà Tết hoặc mang tính xã hội lâu dài như xây nền nhà tình thương, lợp mái hoặc làm giếng nước.... Đây là chuyến công tác đặc biệt, cần có sự hỗ trợ dồi dào mới có thể hình thành. Phương tiện di chuyển cá nhân chúng con phải tự túc.
- Còn gì nữa không?
- Dạ, sau ba ngàyTết là bước vào Mùa Chay, chúng con muốn thăm một vài giáo điểm thuộc Tây bắc Việt Nam. Đây là chuyến đi đặc biệt nhằm cảm thông và chia sẻ với các giáo dân người dân tộc thiểu số; có thể tham gia sinh hoạt cùng giáo dân. Được biết, người dân tộc vùng này rất nghèo khổ và vì địa hình trắc trở nên ít có ai ghé thăm. Và sau cùng, nếu được hỗ trợ nhiều, vào mùa hè chúng con sẽ thăm các giáo điểm vùng sâu thuộc tây nguyên.
- Chà, hoạt động dzữ đa! Thôi được ông sẽ cầu nguyện cho!
- Dạ, chúng con xin cảm ơn Ông đã trò chuyện và lắng nghe chúng con. Chúng con xin kính chúc Ông hai tay ôm hết những người cùng khổ. Xin Ông cũng cầu nguyện cho Cha Giám đốc & Quí anh chị Ban Biên Tập VietCatholic và Quí độc giả Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo khắp nơi MỘT MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH VÀ MỘT NĂM MỚI 2016 BÌNH AN, HẠNH PHÚC.
Hình ảnh
Thị trấn Định Quán và một số giáo xứ quanh vùng đó không xa lạ gì với nhóm chúng tôi (vì trước đây chúng tôi đã hai lần đến làng thượng Trung Hiếu tặng quà, nay nơi này đã trở thành một giáo xứ; chúng tôi cũng đi ghe vào giáo họ Xuân Trung của giáo xứ Xuân Trường cũng hai lần; nghỉ đêm tại giáo họ Xuân Thanh ở khu La Ngà....) thế mà lần này chúng tôi còn “phát hiện” ra một giáo họ và một giáo điểm rất “đáng cảm thương”!
Chúng tôi cho là “cảm thương” vì giáo họ Xuân Hoa nằm xã Phú Tân và xã Phú Vinh,.trong khu có thác Bazọt, cách nhà thờ giáo xứ Định Quán đến 10 km. Đường vào giáo họ này tương đối tốt. Có hơn1.000 giáo dân, gồm 287 gia đình, đa số làm ruộng làm rẫy, một số làm công nhân hoặc làm thuê làm mướn. Ở đây một năm chỉ có 10 thánh lễ, mà mỗi lần cha dâng lễ phải làm đơn xin phép đoàng hoàng. Nếu có đám tang, đám cưới thì phải kéo nhau ra nhà thờ của giáo xứ. (Xem thêm ở cuối bài)
Còn giáo điểm Thác Thượng cách xa nhà thờ giáo xứ đến 15 cây số. Thác Thượng thì chỉ được tập trung đọc kinh, không được dâng lễ;(ngày trước, chỗ này là một nhà nguyện nhỏ, có được đọc kinh dâng lễ, từ khi gió thổi làm xập mái, vách thì không được phép dâng lễ nữa thậm chí tượng Đức Mẹ và vị thánh cũng không được đặt vào đó, phải đứng chơ vơ bên hông nhà nguyện, thật là đáng buồn!
Tại sao đi chia quà Noel là vui mà Bông Hồng Xanh chúng tôi lại đưa “chuyện buồn” lên đầu bài tường thuật của chuyến đi như vậy? Xin thưa, là để quí vị nhìn hình ảnh mà dễ hình dung hơn.
Và Ông già Noel của chúng tôi đến giáo họ khi nắng đã gắt. Thật là áy náy và có lỗi trong lòng khi thấy các cháu chờ đợi trong nhà nguyện không vách, trên nền đất đơn sơ. Không biết quà của chúng tôi có lấp đầy vào lòng háo hức của các cháu ở đây không? Nhưng sự xuất hiện của chúng tôi với sắc màu “xanh xanh, đỏ đỏ” cũng làm cho đôi mắt của các cháu tròn xoe và vui hẳn lên. Cảm ơn Chúa đã cho lòng mến và màu áo đỏ của “vị giám mục Noel” đã sống mãi qua nhiều thế hệ, mà chúng con đã nhiều lần hân hạnh “nhập vai”.
Vì giáo dân ở rải rác nên quí ông trong Ban Hành Giáo chỉ thông báo “mời miệng” đến các trẻ em mà không phát phiếu, thế mà các cháu ngoan, trật tự đến bất ngờ!
Tất cả các phần quà của hai địa điểm được để trên bàn thờ. Mang quà lên trên bàn thờ, chúng tôi thầm mong Chúa thánh hóa quà của ân nhân trao tặng, trong đó có tấm lòng của quí vị Nhóm Những Gia Đình Thiện Nguyện nữa. Trước khi phát quà, Ông già Noel sinh hoạt, cha chánh xứ phát biểu ngắn gọn. Cha có giọng nói chậm rãi, hiền lành với các cháu và có phần cảm thông với đoàn công tác chúng tôi.
Để không sót một cháu nào, chúng tôi mời các cháu gái ngồi tại chỗ nhận quà, sau đó lên cung thánh chụp hình chung. Vì các cháu quá hiền nên chúng tôi vất vả xếp chỗ để lấy được tấm hình đẹp một chút. Còn các cháu trai thì xếp hàng nhận quà rồi cũng lên cung thánh chụp hình. Các cháu ngoan, bảo đứng thì đứng, bảo ngồi thì ngồi, nhiều em bị khuất phía sau, rất tự nhiên. Đi đến nhiều nơi mà chưa bao giờ chúng tôi thấy các cháu trai ngoan đến như vậy! Còn khi chụp hình chung với cha chánh xứ thì có đến bốn bạn trẻ đứng ở ngoài, lo dọn dẹp chung quanh chỗ phân chia quà.
Quí vị trong ban hành giáo đơn sơ chân thành, phụ giúp chúng tôi từng chút một; khi chúng tôi tặng quà Noel thì ai cũng rụt rè; chúng tôi phải giải thích rằng: “Nhóm chúng em đi đến đâu cũng có quà cho những người tham dự, đừng ngại nhận tấm lòng của ân nhân và chúng em!” nên các vị ấy mới nhận; thái độ ấy càng làm chúng tôi thương thương cái vùng sâu vùng xa này.
Sau đó chúng tôi đến điểm truyền giáo Thác Thượng, nơi có một số người dân tộc Công Giáo ở đây. Đường đi vừa hẹp vừa quanh co đầy bụi bặm. Ngồi trên cabin cạnh tài xế, cha xứ nói: “Vào nơi đây là vào sâu trong rừng rồi còn gì.....!”. Điểm phát quà này đến tội nghiệp (như đã nói ở trên đầu bài). Màu sắc trang phục của chúng tôi như đối chọi với quang cảnh nghèo nàn quanh giáo điểm. Chúng tôi vẫn nói chuyện với các em theo đúng “bài bản” như ở giáo họ. Khi được phát áo gió, các cháu thích quá, có lẽ vì ở vùng rừng núi nên lạnh nhiều. Khi đến đây thì bánh đã hết, chỉ có áo lạnh và kẹo nên chúng tôi phát cho mỗi cháu thêm một “tờ tiền” đủ mua bánh. So ra phần quà các cháu cũng không kém gì so với quà ở điểm phát bên ngoài; buồn nhiều rằng các cháu chỉ được đọc kinh cùng bố mẹ, ông bà ở giáo điểm rỗng tuếch này, hẳn là chưa “đủ ấm” khi không được dự thánh lễ hằng tuần trong rừng sâu này. Để chụp được tấm hình chung thì phải “xếp từng em”, mà càng đứng gần các cháu, được cầm tay choàng vai, chúng tôi càng thấy lòng ấm áp.
Đến gần 2 giờ chiều, chúng tôi mới ăn trưa trong thác Bazọt. Đây là thác do nước ở vùng cao đổ về sông Đồng Nai. Trước đây, có nhiều người vào tham quan nhưng về sau càng thưa dần vì thác rộng, dốc đã xảy ra nhiều tai nạn.
Trên đường về, nghe lời chỉ dẫn của cha xứ Định Quán, chúng tôi ghé vào thăm Đức Mẹ Núi Cúi. Quang cảnh đẹp, thoáng, cho người khách phương xa một “cảm giác Đà Lạt”.
Chúng tôi kết thúc chuyến đi tốt đẹp.
Vài nét về giáo họ Xuân Hoa
Năm 1978, khoảng 50 gia đình Công Giáo từ miền Bắc vào khai hoang, sinh sống tại khu vực Định Quán, Đồng Nai. Năm 1983, cha Antôn Nguyễn Tuế quy tụ cộng đoàn nơi đây và thành lập giáo điểm với tên gọi là Ba Tầng trực thuộc giáo họ Vinh Sơn, giáo xứ Định Quán. Thời gian này, cộng đoàn đã dựng một nhà nguyện với những hàng cột gỗ, mái tôn để làm nơi cho giáo dân đọc kinh và cầu nguyện. Đời sống thiêng liêng của cộng đoàn Ba Tầng vẫn được nuôi dưỡng và chăm sóc qua bàn tay của quí Cha xứ Định Quán quản nhiệm. Năm 2006, giáo điểm Ba Tầng được tách khỏi họ Vinh Sơn và được nâng lên thành giáo họ biệt lập với tên gọi mới là Xuân Hoa. Từ đây, đức tin của cộng đoàn Xuân Hoa ngày thêm vững mạnh nhờ sự yêu thương giúp đỡ của các cha phụ trách. Hiện nay, dưới sự hướng dẫn của Cha Đaminh Nguyễn Văn Lâm, cộng đoàn Xuân Hoa không ngừng thăng tiến trong đời sống thiêng liêng.
TRÒ CHUYỆN VỚI ÔNG GIÀ NOEL
- Chúng con kính chào ông buổi sáng ạ!
- À ha! Nhóm Bông Hồng Xanh đó hả! Sao, lúc này thấy các con “im ắng” quá ?
- Dạ, năm nay chúng con không có “công trình xã hội” nào, chỉ có những chuyến công tác mang ý nghĩa bác ái, từ thiện thôi ạ! Song số lượng cho đi nhiều hơn năm ngoái, cũng nhờ Quí ân nhân của Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo đó ạ!
- Ờ, tốt lắm, cố gắng lên!
- Chúng con có một chương trình từ Mùa Giáng Sinh đến Mùa Phục Sinh. Xin Ông xem qua, có gì cầu nguyện cho chúng con, nhất là Ông “nhắc khẽ vị ân nhân đặc biệt” của chúng con...
- À mà “ân nhân đặc biệt” của Bông Hồng Xanh là vị nào cà?
- Dạ, Chúa Thánh Thần hướng dẫn chúng con trong công việc, còn Đức Maria là đấng mà chúng con chuyên môn “xin sỏ” !
- Hà hà...Ông nhớ ra rồi! Chương trình thế nào nói nghe coi!
- Dạ, chương trình Noel chúng con vừa thực hiện xong cách đây hai ngày. Tết Nguyên Đán Bính Thân 2016, chúng con muốn có chuyến công tác giúp người dân tộc trong hai bản làng quá nghèo thuộc vùng núi miền trung. Việc trợ giúp có thể là mang tính từ thiện như chia quà Tết hoặc mang tính xã hội lâu dài như xây nền nhà tình thương, lợp mái hoặc làm giếng nước.... Đây là chuyến công tác đặc biệt, cần có sự hỗ trợ dồi dào mới có thể hình thành. Phương tiện di chuyển cá nhân chúng con phải tự túc.
- Còn gì nữa không?
- Dạ, sau ba ngàyTết là bước vào Mùa Chay, chúng con muốn thăm một vài giáo điểm thuộc Tây bắc Việt Nam. Đây là chuyến đi đặc biệt nhằm cảm thông và chia sẻ với các giáo dân người dân tộc thiểu số; có thể tham gia sinh hoạt cùng giáo dân. Được biết, người dân tộc vùng này rất nghèo khổ và vì địa hình trắc trở nên ít có ai ghé thăm. Và sau cùng, nếu được hỗ trợ nhiều, vào mùa hè chúng con sẽ thăm các giáo điểm vùng sâu thuộc tây nguyên.
- Chà, hoạt động dzữ đa! Thôi được ông sẽ cầu nguyện cho!
- Dạ, chúng con xin cảm ơn Ông đã trò chuyện và lắng nghe chúng con. Chúng con xin kính chúc Ông hai tay ôm hết những người cùng khổ. Xin Ông cũng cầu nguyện cho Cha Giám đốc & Quí anh chị Ban Biên Tập VietCatholic và Quí độc giả Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo khắp nơi MỘT MÙA GIÁNG SINH AN LÀNH VÀ MỘT NĂM MỚI 2016 BÌNH AN, HẠNH PHÚC.