Người bảo các ông: "Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút". Vì lúc ấy dân chúng kẻ đến người đi tấp nập, đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều. (Mc 6, 30-34).

Cảm tạ Thiên Chúa, luôn yêu thương, gìn giữ, và quan phòng cho con cái của Ngài, từ cái thuở mà Ngài chưa tạo dựng nên chúng ta, tình yêu của Ngài đã luôn bao la và vô tận cùng. Cảm tạ Thiên Chúa của chúng ta thay! Đã cho tất cả con cái của Ngài một ngày làm việc hôm nay thật đắc lực; thật có công ích; thật vui vẻ và thật lành mạnh!?? Vì sao được gọi là làm việc vất vả cật lực, đổ mồ hôi mồ kê, để kiếm được một ít tiền mua lương thực mà nuôi gia đình mình. Nhịn nhục anh chị em mình mọi lời nói, mọi hành động, mọi sự chướng mắt, mọi sự tranh dành, mà được gọi là lành mạnh ư!? Thưa có phải vì chúng ta muốn được bắt chước Thầy chí ái của mình là Chúa Giêsu, có phải Ngài luôn có sự thương cảm và động lòng thương chúng ta hay không!? Hay là vì mỗi một người chúng ta, mang danh nghĩa là một kitô hữu đích thực, chỉ mong và hy vọng được đi theo Ngài, học hỏi và được thấm nhuần mọi Lời dậy dỗ, mà Thầy Giêsu muốn cho con cái của Ngài sống một cuộc đời chủ đích không phải tìm kiếm cho đầy của cải thế gian, mà chất đống chất đầy, mà đánh mất đi linh hồn quý giá của mỗi một người chúng ta, nơi lửa của hỏa ngục. Một nơi mà đời đời, kiếp kiếp, khủng khiếp, rất kinh sợ ấy! Không ai trên thế gian có thể tưởng tượng và hình dung cho nổi là có thể sẽ chịu đựng được dù chỉ một ngày của thế gian. Lửa của kinh hoàng và khủng khiếp ấy, chúng sẽ muôn đời thiêu đốt linh hồn của chúng ta không có ngày ra!?

Cho nên mọi Lời dậy dỗ quý báu của Thầy Giêsu giúp cho chúng ta là làm sao, bằng cách nào, làm cho tâm hồn của chúng ta hằng ngày được ra thanh thản và nhẹ nhõm. Muốn làm môn đệ đích thực của Ngài, muốn được trở nên giống Ngài, và muốn được chung hưởng hạnh phúc bên Ngài suốt đời của ta trên trần gian này và chung hưởng muôn đời bên Ngài trên Nước Trời, có phải chúng ta luôn biết kính sợ Ngài và yêu thương anh chị em như yêu chính mình, và luôn phó mặc cuộc sống của chúng ta trong bàn tay quan phòng của Ba Ngôi Thiên Chúa hay không?

Lời Ngài thì như khuôn vàng thước ngọc. Vâng, Ngài luôn dậy dỗ chúng ta là những con chiên thương yêu của Ngài vì không có người chăn, thật là nhiều điều, nhưng tựu chung chỉ có quy về 2 điều này mà thôi! Là trước kính mến một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự; và sau lại yêu người như mình ta vậy! Con người trần gian của chúng ta thật là khó hiểu vô cùng, và hình như Thiên Chúa Cha Ngài còn không có thể ngờ được con người mà Ngài đã hối hận khi Ngài tạo dựng nên chúng ta!???? Bởi khi Ngài có ý tạo dựng nên tất cả con người nhân loại của chúng ta thì có phải Ngài chỉ muốn cho hết thảy chúng ta nên tốt và nên thật hoàn hảo, nên giống hình ảnh tốt đẹp và toàn thiện của Ngài!?.

Trong tận cùng con người của chúng ta, thật sự thì ai cũng có bản tánh lương thiện và hiền lành, nhưng khi chúng ta vô tình để cho tội lỗi len lỏi vào sâu tận con người của chúng ta thì cái bản tánh tốt lành có sẵn mà Thiên Chúa đã tác tạo đó, bị dìm sâu tận cõi lòng và như mất hút vào cõi thẳm sâu nào đó!?? Và chỉ khi nào, chúng ta nhớ đến Thiên Chúa, một Thiên Chúa đầy nhân lành và đầy thiện hảo, ăn năn sám hối, thật lòng muốn quay về cùng với Ngài, khi ấy thì tội lỗi của chúng ta, mới có thể mở trói cho Ngài và khi ấy có phải Ngài mới có thể giúp chúng ta tìm về cội nguồn của chúng ta đích thực là Chân, Thiện, Mỹ. Là Omega, là nguyên thủy, là vô tận cùng, là tất cả mọi điều của thiện hảo là Tình Yêu Ba Ngôi Thiên Chúa của chúng ta hay không!??. Con người của chúng ta khi khử trừ được mọi tội lỗi, thì khi ấy có phải tất cả chúng ta đều trở thành những thánh sống trên trần gian này hay không!? Và quả thật tình trong quá khứ đã chứng minh cho chúng ta thấy rằng tuy dù con người đầy yếu đuối và tội lỗi của chúng ta, nhưng nhờ vào sự kết hiệp với Thiên Chúa, Ngài đã ban thêm ơn cho chúng ta sức mạnh và lòng quả cảm để lướt thắng tất cả mọi cơn cám dỗ, thử thách, và chịu đựng những bệnh hoạn, và những bất toàn cho nên.

Chúa không trách chúng ta vì sự yếu đuối của chúng ta đâu! Bởi Ngài quá hiểu rõ thân phận con người như thế nào, vì chính Ngài đã mặc thân phận con người của chúng ta mà! Nhưng Ngài trách và buồn lòng chúng ta nhiều, vì chúng ta đã chê những ân huệ của Ngài ban cho nhưng không, mà lại chạy theo những gì Thế Gian ban tặng. Ngài đã buồn lòng vì con người cứng cỏi thiếu đức tin của chúng ta đã đành, mà Ngài buồn lòng hơn cả là lối sống và cách sống như không có ngày mai của chúng ta. Cho nên dù Chúa có ban cho chúng ta bao nhiêu nhưng không, chúng ta cũng cứ mãi chạy theo những ảo tưởng, những của phù du không có thật, đem chúng ta xa dần với hạnh phúc của Ngài.

Trên đời có bao nhiêu con người là thèm và khao khát có được những giấc mơ thật đẹp đẽ, thật tuyệt vời tuy dù biết rằng đó chỉ là mơ, một giấc mơ không bao giờ thành, cho nên ai ai cũng muốn mua vé số, để hy vọng rằng giấc mơ của mình biết đâu, trước khi nhắm mắt cũng còn một tí ti của niềm hy vọng???? Hay chỉ là tuyệt vọng???? Trên đời không biết có bao nhiêu người công nhận rằng mình dại dột không nhỉ!?

Ai khôn, ai dại?
Ai dại, ai khôn?

Ai khôn tích lũy của cải trên Trời.
Đời đời chung hưởng Thiên Nhan Chúa Trời.
Là người xây nhà trên Đá.

Ai dại xây lầu đài trên cát.
Sóng đánh vùi dập chết trắng tay.
Nhà không còn phải vất vưởng.
Linh hồn bị đầy xuống âm phủ.
Lửa nơi đây không bao giờ tắt.

Thay Đổi Cuộc Đời

Có khi nào anh thử tự tưởng tượng!?
Nằm giả chết không còn biết sự gì chung quanh!?
Anh thử tưởng tượng khi anh nhắm hai con mắt,
Nằm ngay đơ không cục cựa trong quan tài đẹp đẽ,
Bao nhiêu vòng hoa trang hoàng thật đẹp thật thơm tho,
Chung quanh anh hương thơm luôn tỏa ngát mùi.

Tưởng tượng xem gia đình đứng chung quanh anh,
Mặc một màu tang trắng phủ che kín mặt,
Khóc thương anh hỡi người chồng, bố, anh, em
Cậu, chú, ông nội, ông ngoại,....!

Điều gì sẽ làm anh xúc động và thương cảm?
Điều gì sẽ làm lương tâm anh cắn rứt?
Điều gì sẽ làm anh bực bội và cần phải lên tiếng?
Điều gì sẽ làm anh nuối tiếc vì anh chưa được làm?
Điều gì sẽ làm anh muốn đổi tất cả để chỉ mong được sống?

Một cuộc sống bình thường không tất bật vất vả.
Một cuộc sống không chủ đích muốn làm giầu.
Một cuộc sống chỉ cầu vừa đủ xài?
Một cuộc sống trong hòa bình và công chính.
Một cuộc sống hữu dụng và làm lợi cho đời và cho người.

Khi anh nằm với thân xác lạnh lẽo và bất động,
Anh nghĩ anh sẽ làm được gì để thay đổi gia đình anh?
Anh nghĩ anh sẽ làm được gì để thay đổi chính anh?
Anh nghĩ anh sẽ làm được những gì cho ai chung quanh anh?
Những người mà anh từng hiếp đáp và làm họ buồn lòng,
Anh có muốn xin lỗi họ không khi anh có thể!?

Bây giờ thì anh có quyền mở mắt ra,
Để thấy được sự sống,
Sự sống thật sự anh muốn sống.
Chúc anh thật hạnh phúc trong một con người,
Hoàn toàn đổi mới của anh.
Hãy trở về và làm lại cuộc đời,
Làm người thật hữu dụng cho anh,
Gia đình, Tổ Quốc, và tất cả mọi người chung quanh anh.