TÂM HỒN THƠ BÉ
“Nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phấn chấn trong Thánh Thần, Chúa Giêsu cất lên một lời xưng tụng khá bất ngờ, “Con xin ngợi khen Cha vì Cha đã giấu kín, không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn”. ‘Người bé mọn’ có nhiều nghĩa; ở đây, chúng ta chỉ dừng lại với ý nghĩa trẻ thơ. Vậy, chúng ta thuộc hạng ‘thông thái’ hay ‘trẻ thơ’? Và sẽ rất thú vị khi trả lời câu hỏi này, bởi lẽ, với ‘tâm hồn thơ bé’, chúng ta sẽ đi vào Mùa Vọng một cách đúng đắn nhất.
Nếu không biết Chúa Giêsu đề cao phẩm chất trẻ thơ, hẳn nhiều người trong chúng ta có khuynh hướng dễ coi mình là hạng khôn ngoan, học hỏi; tất nhiên, khôn ngoan, học hỏi chẳng có gì sai trái. Vấn đề ở đây là những phẩm tính này có ý nghĩa gì trong tâm trí Chúa Giêsu? Khi nói ‘khôn ngoan thông thái’, Chúa Giêsu ám chỉ những người tự đánh giá cao về mình, hơi vênh váo; những người tự cho mình là ‘biết tất cả’. Buồn thay, một người ‘biết tất cả’ sẽ không thực sự biết tất cả! Quả vậy, họ chỉ đánh lừa bản thân. Chúa Giêsu đề cao trẻ thơ vì trẻ thơ luôn luôn cởi mở để đón nhận mọi sự cách khiêm tốn; nhìn mọi sự với đôi mắt trẻ thơ, đón nhận tất cả với ‘tâm hồn thơ bé’, là những gì cho phép con người có khả năng lãnh hội lẽ khôn ngoan được ban xuống từ trên.
Chẳng hạn với những tiên báo của Isaia hôm nay, nếu không có đôi mắt trẻ thơ với một ‘tâm hồn thơ bé’, nào ai có thể hiểu được ý nghĩa của nó. Isaia nói đến một triều đại thiên sai, “Ngày ấy, từ gốc Giêsê sẽ đâm ra một chồi, và cũng từ gốc ấy, sẽ đơm lên một bông hoa”. Vậy mà qua đó, ý nghĩa mầu nhiệm Giáng Sinh đã toả sáng khi Thiên Chúa thực hiện lời hứa của Người; rằng, Thiên Chúa không bỏ rơi dân Người; Thiên Chúa hạ cố đến mức tước bỏ thần tính, phẩm vị Thiên Chúa bằng cách làm người, ở với con người, hầu cứu độ con người. Như vậy, Thiên Chúa đã tỏ lòng trung tín của Người khi khai mở một vương quốc mới, một triều đại mới, còn được gọi là triều đại thiên sai để ban ơn cứu độ vĩnh cửu cho con người. Thánh Vịnh đáp ca đã hân hoan khi nói đến triều đại này, “Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại Người”; triều đại này còn có tên là Nước Trời mà chính chồi lộc Giêsê là Chúa Giêsu sẽ thiết lập.
Mùa Vọng là thời gian chúng ta cần có niềm tin và sự cởi mở như trẻ thơ để có thể hiểu biết và thẩm thấu ý nghĩa sâu sắc của biến cố Nhập Thể; không có sự khiêm tốn này, chúng ta không bao giờ hiểu hết chiều kích ân sủng quà tặng tuyệt vời của Thiên Chúa trong mầu nhiệm Giáng Sinh. Nên như trẻ thơ, chúng ta được Chúa Giêsu gọi là có phúc như các môn đệ xưa, “Phúc cho những con mắt được xem thấy điều các con xem thấy”. Các môn đệ thấy Chúa Giêsu, thấy các việc Ngài làm; cũng thế, với ‘tâm hồn thơ bé’, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong vô vàn cách thức ngay hôm nay; qua các bí tích, qua các biến cố lớn nhỏ trong đời và qua cả những bí ẩn của Thiên Chúa trong đời sống ân sủng mà chúng ta đang ngụp lặn mỗi ngày.
Một cậu bé rất thích chơi trốn tìm. Ngày kia, ngoài những đứa trẻ thường chơi còn có một anh hàng xóm lớn tuổi tham gia. Đến lượt anh hàng xóm làm người đi tìm, cậu bé đã ẩn núp và chờ đợi như bao đứa trẻ khác. Cậu đợi rất lâu, lâu đến sốt ruột; cuối cùng, cậu phải rời khỏi nơi ẩn trốn để ra ngoài; như các bạn khác, tất cả cùng một tâm trạng hụt hẫng của những ‘tâm hồn thơ bé’. Lạ thay, anh hàng xóm kia đã bỏ đi đâu mất. Bấy giờ, lũ trẻ nhận ra rằng, anh ấy thậm chí không thèm tìm kiếm một đứa trẻ nào. Nước mắt lưng tròng, cậu bé chạy đến bên ông nội mình, kể lể. Sau đó, ông nội em cũng bắt đầu khóc, ôm em vào lòng và nói, “Đó cũng là cách thức Thiên Chúa hành động: Người trốn, nhưng không ai thèm đi tìm Người”.
Anh Chị em,
Thời Chúa Giêsu, mấy ai nhận ra Ngài là Con Thiên Chúa, mấy ai tin Ngài là Đấng Cứu Độ. Những kẻ tin, hầu hết là những người ít học, những ‘người bé mọn’. Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn đang ở giữa chúng ta, “Kìa, Ta đang đứng ngoài cửa, và gõ”. Chỉ những ai để cho cõi lòng mình lặng đủ, trong đủ, sạch đủ như những ‘tâm hồn thơ bé’ mới nghe được tiếng Ngài; họ sẽ gặp Ngài dễ dàng nơi những gì bình dị nhất. Đó là tâm tình của Mùa Vọng mà Giáo Hội đang chờ đợi nơi mỗi người chúng ta. Được như thế, chúng ta sẽ có một Mùa Vọng và một lễ Giáng Sinh tuyệt vời nhất.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, trong một thế giới mà xem ra Chúa phải ẩn núp và chẳng ai thèm tìm Chúa, xin ban cho con niềm tin đơn sơ của một trẻ thơ; vì với ‘tâm hồn thơ bé’, con sẽ dễ dàng nhận ra sự hiện diện của Chúa trong muôn vàn cách thức, nhất là trong những ngày hồng phúc này”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phấn chấn trong Thánh Thần, Chúa Giêsu cất lên một lời xưng tụng khá bất ngờ, “Con xin ngợi khen Cha vì Cha đã giấu kín, không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn”. ‘Người bé mọn’ có nhiều nghĩa; ở đây, chúng ta chỉ dừng lại với ý nghĩa trẻ thơ. Vậy, chúng ta thuộc hạng ‘thông thái’ hay ‘trẻ thơ’? Và sẽ rất thú vị khi trả lời câu hỏi này, bởi lẽ, với ‘tâm hồn thơ bé’, chúng ta sẽ đi vào Mùa Vọng một cách đúng đắn nhất.
Chẳng hạn với những tiên báo của Isaia hôm nay, nếu không có đôi mắt trẻ thơ với một ‘tâm hồn thơ bé’, nào ai có thể hiểu được ý nghĩa của nó. Isaia nói đến một triều đại thiên sai, “Ngày ấy, từ gốc Giêsê sẽ đâm ra một chồi, và cũng từ gốc ấy, sẽ đơm lên một bông hoa”. Vậy mà qua đó, ý nghĩa mầu nhiệm Giáng Sinh đã toả sáng khi Thiên Chúa thực hiện lời hứa của Người; rằng, Thiên Chúa không bỏ rơi dân Người; Thiên Chúa hạ cố đến mức tước bỏ thần tính, phẩm vị Thiên Chúa bằng cách làm người, ở với con người, hầu cứu độ con người. Như vậy, Thiên Chúa đã tỏ lòng trung tín của Người khi khai mở một vương quốc mới, một triều đại mới, còn được gọi là triều đại thiên sai để ban ơn cứu độ vĩnh cửu cho con người. Thánh Vịnh đáp ca đã hân hoan khi nói đến triều đại này, “Sự công chính và nền hoà bình viên mãn sẽ triển nở trong triều đại Người”; triều đại này còn có tên là Nước Trời mà chính chồi lộc Giêsê là Chúa Giêsu sẽ thiết lập.
Mùa Vọng là thời gian chúng ta cần có niềm tin và sự cởi mở như trẻ thơ để có thể hiểu biết và thẩm thấu ý nghĩa sâu sắc của biến cố Nhập Thể; không có sự khiêm tốn này, chúng ta không bao giờ hiểu hết chiều kích ân sủng quà tặng tuyệt vời của Thiên Chúa trong mầu nhiệm Giáng Sinh. Nên như trẻ thơ, chúng ta được Chúa Giêsu gọi là có phúc như các môn đệ xưa, “Phúc cho những con mắt được xem thấy điều các con xem thấy”. Các môn đệ thấy Chúa Giêsu, thấy các việc Ngài làm; cũng thế, với ‘tâm hồn thơ bé’, chúng ta sẽ dễ dàng nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong vô vàn cách thức ngay hôm nay; qua các bí tích, qua các biến cố lớn nhỏ trong đời và qua cả những bí ẩn của Thiên Chúa trong đời sống ân sủng mà chúng ta đang ngụp lặn mỗi ngày.
Một cậu bé rất thích chơi trốn tìm. Ngày kia, ngoài những đứa trẻ thường chơi còn có một anh hàng xóm lớn tuổi tham gia. Đến lượt anh hàng xóm làm người đi tìm, cậu bé đã ẩn núp và chờ đợi như bao đứa trẻ khác. Cậu đợi rất lâu, lâu đến sốt ruột; cuối cùng, cậu phải rời khỏi nơi ẩn trốn để ra ngoài; như các bạn khác, tất cả cùng một tâm trạng hụt hẫng của những ‘tâm hồn thơ bé’. Lạ thay, anh hàng xóm kia đã bỏ đi đâu mất. Bấy giờ, lũ trẻ nhận ra rằng, anh ấy thậm chí không thèm tìm kiếm một đứa trẻ nào. Nước mắt lưng tròng, cậu bé chạy đến bên ông nội mình, kể lể. Sau đó, ông nội em cũng bắt đầu khóc, ôm em vào lòng và nói, “Đó cũng là cách thức Thiên Chúa hành động: Người trốn, nhưng không ai thèm đi tìm Người”.
Anh Chị em,
Thời Chúa Giêsu, mấy ai nhận ra Ngài là Con Thiên Chúa, mấy ai tin Ngài là Đấng Cứu Độ. Những kẻ tin, hầu hết là những người ít học, những ‘người bé mọn’. Hôm nay, Chúa Giêsu vẫn đang ở giữa chúng ta, “Kìa, Ta đang đứng ngoài cửa, và gõ”. Chỉ những ai để cho cõi lòng mình lặng đủ, trong đủ, sạch đủ như những ‘tâm hồn thơ bé’ mới nghe được tiếng Ngài; họ sẽ gặp Ngài dễ dàng nơi những gì bình dị nhất. Đó là tâm tình của Mùa Vọng mà Giáo Hội đang chờ đợi nơi mỗi người chúng ta. Được như thế, chúng ta sẽ có một Mùa Vọng và một lễ Giáng Sinh tuyệt vời nhất.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, trong một thế giới mà xem ra Chúa phải ẩn núp và chẳng ai thèm tìm Chúa, xin ban cho con niềm tin đơn sơ của một trẻ thơ; vì với ‘tâm hồn thơ bé’, con sẽ dễ dàng nhận ra sự hiện diện của Chúa trong muôn vàn cách thức, nhất là trong những ngày hồng phúc này”, Amen.
(Tgp. Huế)