Một vật dụng trong gia đình mà từ Đông Tây Nam Bắc, Á Âu Nhật Tầu, lớn bé già trẻ, giỏi dốt giàu nghèo, đẹp xấu khoẻ ốm, và làm bằng chất liệu gì thì ai cũng biết, đó là chiếc giường.
Chiếc Giường
Chiếc giường thật đơn giản và tiện dụng, nó không chỉ để ngủ, mà còn là địa điểm:
Dùng để dựa lưng khi mệt mỏi, nằm nghỉ lúc đêm về, tâm sự khi vai nặng, sẻ chia lúc đơn côi, kết giao tình loài người, sự sống được chuyển giao. Nhờ nó, con người tăng thêm sức khoẻ, gánh nặng nhẹ vơi, bồi dưỡng tinh thần, trút bầu tâm sự, sự sống phục hồi, cảm thông cuộc sống, tình nghĩa tăng thêm, tình yêu dạt dào, thân xác trao ban, tâm hồn dâng hiến, hoan lạc phát huy, mầm sống khởi sự…
Nơi đây, quá khứ được nhìn lại, tương lai được định hướng, hiện tại được đón nhận.
Nơi đây, nhiều thứ được nghĩ đến, tốt lành và xấu xa, đời này và đời sau, ma quỷ và Thiên Chúa, thiên thần và con người, gia đình và cuộc sống, xã hội và tôn giáo…
Nơi đây, ta dễ dàng để xét suy lời nói, kiểm tra việc làm, ăn năn hối cải, điều chỉnh cuộc sống, thăng tiến bản thân, thánh hoá con người, xây dựng quê hương, mở rộng Giáo hội.
Nơi đây, tâm hồn lắng đọng, cõi lòng nhẹ trôi, thế giới riêng mình. Cuộc đời, dù sóng gió cao dâng, ta vẫn có thể nằm lên nó chờ đợi và hy vọng sau cơn mưa trời lại sáng.
Từ đây, những kế hoạch hình thành, các khát vọng hiện đến, nhiều ước mơ nảy sinh.
Từ đây, ta đợi hừng đông xuất hiện để bắt đầu một ngày mới với tia nắng ấm, muông thú chào đón, con người vẫy gọi.
Từ đây, ta thực sự nhìn thấy mình quá nhỏ bé đối với thiên nhiên, càng bé nhỏ hơn so với Đấng đã tạo dựng nên vũ trụ lớn lao kỳ diệu này.
Nhưng, xét cho cùng, tất cả chỉ là tạm thời, ngắn hạn.
Vì mặt ta còn phải hướng lên trời, mong mặt trời chiếu sáng, ngày mới bắt đầu. Ngày mà ta có thể khởi sự nhưng lại không biết chắc chắn kết quả khi chiều về. Càng không biết vận mạng của ta sẽ kết thúc lúc nào. Vì vậy cần phải: Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, và khi chúng con làm xin Chúa giúp đỡ, để từ khi khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa.
Rồi dù lúc khởi sự cho đến hoàn thành đều tốt đẹp, thì ta cũng không rời bỏ chiếc giường được, mà còn phải vòng lại mỗi khi chiều về, đêm đến. Mặt trời luôn đánh thức ta dậy để cộng tác làm việc bằng chính đôi chân, bàn tay, khối óc của mình, qua các bổn phận và trách nhiệm theo từng ơn gọi, nhờ ơn Chúa.
Giống như ăn uống, con người phải ăn mãi để duy trì và phát triển sự sống. Tiến trình tiệm tiến của kiếp nhân sinh này giúp cho con người lớn lên, khôn thêm, dày dạn kinh nghiệm hơn.
Một khi con người không cần đến chiếc giường tạm này nữa, thì chiếc giường tạm thứ hai sẽ phục vụ ta, đó là chiếc quan tài.
Quan tài
Nằm trong chiếc quan tài chắc là hạnh phúc lắm, vì ta không còn phải nghe, phải nhìn, phải nói, phải làm, những điều không muốn nói, không muốn làm, không muốn nghe, không muốn nhìn nữa. Giấc ngủ không còn bị làm phiền, không phải chập chờn thức giấc vì cuộc sống nữa.
Khác với giường, nơi đây, thời gian nghỉ ngơi khác nhau, tuỳ lòng từ bi của Thiên Chúa và công phúc của người còn sống.
Khác với giường, nơi đây, con người đợi hừng đông chiếu sáng, nhưng là ánh sáng vĩnh cửu.
Khác với giường, nơi đây, con người chờ mặt trời ló rạng, nhưng là mặt trời không công chính không bao giờ lặn.
Khác với giường, nơi đây, con người mong được thức dậy, nhưng không phải ngày mới, mà là sự sống mới sống.
Khác với giường, nơi đây, ta mong thức dậy, nhưng không phải để gặp con người, mà để gặp Thiên Chúa.
Khác với người còn sống, khi Chúa gọi dậy thì sẽ không bao giờ phải ngủ lại, mà là thức, sống mãi với Ngài.
Người còn sống có thể chủ động tích đức lập công và có nhiều cơ hội đầu tư cho cuộc sống đời này và và đời sau. Còn người từ giã cõi tạm trở nên họ thụ động, không còn khả năng làm được gì nữa, tất cả phải nhờ vào lòng từ xót thương của Thiên Chúa và cậy vào lòng quảng đại, ưu ái nhớ đến của người trần gian.
Giường tạm là phương tiện tốt để nhắc nhở cho ta chuẩn bị cho chiếc quan tài ấm cúng, bình yên, an toàn và mau chóng để được trở về trong tình yêu Thiên Chúa Ba Ngôi.
Không biết lo xa, ắt sẽ buồn gần. Hãy sẵn sàng và tỉnh thức. Hãy bám vào sức mạnh của Chúa Giêsu, vì Ngài “Là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”; Ngài là Bánh từ trời xuống, bánh này khi ăn uống thì không còn đói khát, và không phải chết nữa, dù có chết cũng sẽ được sống lại trong vinh quang với Ngài.
Hãy nhớ đến chiếc giường đời này, là tạm thời.
Hãy nhớ đến chiếc quan tài, giường tạm thôi, đừng sợ hãi.
Hãy nhớ sự sống này chỉ thay đổi chứ không mất đi.
Chiếc Giường
Chiếc giường thật đơn giản và tiện dụng, nó không chỉ để ngủ, mà còn là địa điểm:
Dùng để dựa lưng khi mệt mỏi, nằm nghỉ lúc đêm về, tâm sự khi vai nặng, sẻ chia lúc đơn côi, kết giao tình loài người, sự sống được chuyển giao. Nhờ nó, con người tăng thêm sức khoẻ, gánh nặng nhẹ vơi, bồi dưỡng tinh thần, trút bầu tâm sự, sự sống phục hồi, cảm thông cuộc sống, tình nghĩa tăng thêm, tình yêu dạt dào, thân xác trao ban, tâm hồn dâng hiến, hoan lạc phát huy, mầm sống khởi sự…
Nơi đây, quá khứ được nhìn lại, tương lai được định hướng, hiện tại được đón nhận.
Nơi đây, nhiều thứ được nghĩ đến, tốt lành và xấu xa, đời này và đời sau, ma quỷ và Thiên Chúa, thiên thần và con người, gia đình và cuộc sống, xã hội và tôn giáo…
Nơi đây, ta dễ dàng để xét suy lời nói, kiểm tra việc làm, ăn năn hối cải, điều chỉnh cuộc sống, thăng tiến bản thân, thánh hoá con người, xây dựng quê hương, mở rộng Giáo hội.
Nơi đây, tâm hồn lắng đọng, cõi lòng nhẹ trôi, thế giới riêng mình. Cuộc đời, dù sóng gió cao dâng, ta vẫn có thể nằm lên nó chờ đợi và hy vọng sau cơn mưa trời lại sáng.
Từ đây, những kế hoạch hình thành, các khát vọng hiện đến, nhiều ước mơ nảy sinh.
Từ đây, ta đợi hừng đông xuất hiện để bắt đầu một ngày mới với tia nắng ấm, muông thú chào đón, con người vẫy gọi.
Từ đây, ta thực sự nhìn thấy mình quá nhỏ bé đối với thiên nhiên, càng bé nhỏ hơn so với Đấng đã tạo dựng nên vũ trụ lớn lao kỳ diệu này.
Nhưng, xét cho cùng, tất cả chỉ là tạm thời, ngắn hạn.
Vì mặt ta còn phải hướng lên trời, mong mặt trời chiếu sáng, ngày mới bắt đầu. Ngày mà ta có thể khởi sự nhưng lại không biết chắc chắn kết quả khi chiều về. Càng không biết vận mạng của ta sẽ kết thúc lúc nào. Vì vậy cần phải: Cúi xin Chúa sáng soi cho chúng con được biết việc phải làm, và khi chúng con làm xin Chúa giúp đỡ, để từ khi khởi sự cho đến hoàn thành đều nhờ bởi ơn Chúa.
Rồi dù lúc khởi sự cho đến hoàn thành đều tốt đẹp, thì ta cũng không rời bỏ chiếc giường được, mà còn phải vòng lại mỗi khi chiều về, đêm đến. Mặt trời luôn đánh thức ta dậy để cộng tác làm việc bằng chính đôi chân, bàn tay, khối óc của mình, qua các bổn phận và trách nhiệm theo từng ơn gọi, nhờ ơn Chúa.
Giống như ăn uống, con người phải ăn mãi để duy trì và phát triển sự sống. Tiến trình tiệm tiến của kiếp nhân sinh này giúp cho con người lớn lên, khôn thêm, dày dạn kinh nghiệm hơn.
Một khi con người không cần đến chiếc giường tạm này nữa, thì chiếc giường tạm thứ hai sẽ phục vụ ta, đó là chiếc quan tài.
Quan tài
Nằm trong chiếc quan tài chắc là hạnh phúc lắm, vì ta không còn phải nghe, phải nhìn, phải nói, phải làm, những điều không muốn nói, không muốn làm, không muốn nghe, không muốn nhìn nữa. Giấc ngủ không còn bị làm phiền, không phải chập chờn thức giấc vì cuộc sống nữa.
Khác với giường, nơi đây, thời gian nghỉ ngơi khác nhau, tuỳ lòng từ bi của Thiên Chúa và công phúc của người còn sống.
Khác với giường, nơi đây, con người đợi hừng đông chiếu sáng, nhưng là ánh sáng vĩnh cửu.
Khác với giường, nơi đây, con người chờ mặt trời ló rạng, nhưng là mặt trời không công chính không bao giờ lặn.
Khác với giường, nơi đây, con người mong được thức dậy, nhưng không phải ngày mới, mà là sự sống mới sống.
Khác với giường, nơi đây, ta mong thức dậy, nhưng không phải để gặp con người, mà để gặp Thiên Chúa.
Khác với người còn sống, khi Chúa gọi dậy thì sẽ không bao giờ phải ngủ lại, mà là thức, sống mãi với Ngài.
Người còn sống có thể chủ động tích đức lập công và có nhiều cơ hội đầu tư cho cuộc sống đời này và và đời sau. Còn người từ giã cõi tạm trở nên họ thụ động, không còn khả năng làm được gì nữa, tất cả phải nhờ vào lòng từ xót thương của Thiên Chúa và cậy vào lòng quảng đại, ưu ái nhớ đến của người trần gian.
Giường tạm là phương tiện tốt để nhắc nhở cho ta chuẩn bị cho chiếc quan tài ấm cúng, bình yên, an toàn và mau chóng để được trở về trong tình yêu Thiên Chúa Ba Ngôi.
Không biết lo xa, ắt sẽ buồn gần. Hãy sẵn sàng và tỉnh thức. Hãy bám vào sức mạnh của Chúa Giêsu, vì Ngài “Là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”; Ngài là Bánh từ trời xuống, bánh này khi ăn uống thì không còn đói khát, và không phải chết nữa, dù có chết cũng sẽ được sống lại trong vinh quang với Ngài.
Hãy nhớ đến chiếc giường đời này, là tạm thời.
Hãy nhớ đến chiếc quan tài, giường tạm thôi, đừng sợ hãi.
Hãy nhớ sự sống này chỉ thay đổi chứ không mất đi.