Những trò chơi khi tôi còn là con nít...

Tôi sinh ra và lớn lên trên đồng bằng sông Cửu Long, nơi mà nhiều người gọi là vựa lúa miền nam, có những người dân chân lấm tay bùn, hiền hoà chất phát, bàn tay, mồ hôi và máu họ đã nuôi và tô đẹp đất nước Việt Nam qua những cánh đồng lúa phì nhiêu, riêng tôi cũng đã được vinh dự được nuôi dưỡng và lớn lên từ đồng lúa đó. Hôm nay tôi là con của họ cảm thấy hổ thẹn khi thấy quê hương đồng bào mình đang bị buộc chơi một trò chơi tôi cho là "Một trò chơi trẻ con".

Tại sao gọi là trò chơi trẻ con? Tôi còn nhớ lúc còn bé vào những ngày mùa tôi và lũ trẻ trong làng hay tụ tập chơi với nhau, khi tôi thấy mình sắp thua, tôi xin tì xin chơi lại và cho tới khi tôi thắng mới thôi, khi lớn lên tôi nhớ lại mới thấy mình thật là trẻ con. Nhìn lại những sự kiện đang diển ra tại Việt Nam tôi lại liên tưởng tới những trò chơi trẻ con lúc còn bé tôi đã từng chơi qua, tôi xin nêu ra ba trò chơi mà nhà nước Việt Nam đang buộc dân phải chơi đó là:

1. Trò chơi Bịt Miệng.
2. Trò Chơi Vu Khống và Đấu Tố.
3. Trò Chơi Đánh Phủ Đầu.

Sau đây tôi xin nêu ra cách chơi và chơi theo kiểu của tôi.

1. Trò chơi bịt miệng: tức là tôi cho anh chơi, nhưng anh không được nói cho dù anh đúng tôi sai anh vẫn không được nói. Trên thực tế Nhà nước nói tôn trọng tự do tín ngưỡng nhưng trò chơi này thì làm gì cũng phải xin phép, tôi cho thì mới được còn không thì không được. Tôi lấy đất chia chác anh biết nhưng không được nói và nếu nói thì.. ..

2. Trò chơi Vu khống và Đấu Tố: cho dù anh là người tốt, chân chính, trong sạch nhưng tôi nói Anh là người xấu và làm mất lòng Đảng và nhà nước thì để nhân dân đấu tố anh, Anh cũng không được nói. Thí dụ ĐTGM Hà Nội đã làm và đã cống hiến nhiều việc công ích cho đất nước Việt Nam, cho Giáo Hội Việt nam nhưng rồi thì sao, tôi ghép tội cho ngài là không yêu nước để người dân hiểu lầm và đấu tố ngài. Nhưng tôi nói ngài không được nói, thì ngài không được nói.

3. Trò chơi đánh phủ đầu: trên thực tế tôi kêu gọi mọi tầng lớp trong nước chống tham nhũng, tôi cho anh số điện thoại, mạng lưới Internet để dể dàng báo cáo các cán bộ Tham nhũng cho tôi. Nhưng khi khám phá ra anh tố cáo tôi, tôi liền bịt miệng, ghép tôi anh, rồi bỏ tù anh để cho mọi nguời biết đừng nên tố cáo tôi. Thí dụ nếu tố cáo tôi, Anh sẽ bị số phận như phóng viên Nguyễn Việt Chiến (Báo Thanh niên) án 2 năm tù vì thông tin chống tham nhũng. Tôi thiết nghĩ các báo chí (nhất là báo Hà Nội mới) đang cắt sén suyên tạc, bôi nhọ ĐTGM Hà Nội nên cảnh giác khi trò chơi kết thúc: các anh sẽ lảnh án 2 năm tù vì tội cắt xén xuyên tạc, bôi nhọ người này người khác, làm cho nhà nước mất uy tín với nhân dân và thế giới. Chơi như vậy bố đứa nào dám chơi, chơi thì bị tù sao, tốt hơn là im lặng để tôi cứ tham nhũng hành dân. như vậy "dân nghèo thị lại nghèo thêm" mà dân nghèo làm sao nước mạnh được.

Đây là tâm tình của người con Đồng bằng sông Cửu Long xin hiệp thông với ĐTGM Hà Nội. Có lẽ người dân đồng bằng sông Cửu Long ngoài ruộng nước ra không đủ phương tiện truyền thông để hiệp thông với ngài, nhưng con tin rằng họ đã gởi lời hiệp thông qua những hạt lúa gạo mà tự tay họ gieo gặt, để bất cứ ai ăn cơm gạo từ đồng bằng sông cữu long sẽ cảm nhận được tâm tình hiệp thông với ĐTGM Hà Nội và Giáo Hội Việt Nam. Xin mẹ Lavang, Thánh Bổn mạng ĐTGM luôn ban ơn và bồng ẳm ngài đi qua những chặng đường khó khăn này.

(Người Con Cái Sắn)
(Người Con Cái Sắn)