Suy Niệm Lễ Các Đẳng Linh Hồn 2017
Những người vô thần chủ trương rằng chết là hết. Vì chủ trương chết là hết, nên họ không sợ án phạt đời sau, không cần làm lành lánh dữ... Cho nên, họ không ngừng gây ra biết bao tội ác cho nhân loại. Thậm chí, vì chủ trương chết là hết nên mỗi khi gặp bế tắc đau khổ trong cuộc sống nhiều người đã tìm đến cái chết để giải thoát mình.
Thời Đức Giêsu, nhóm Sa-đốc không tin có đời sau. Họ phịa ra câu chuyện bảy anh em trai lần lượt là chồng của một người đàn bà, khi sống lại thì bà ta là vợ của ai. Đức Giêsu mới cho họ biết: sau cái chết không có chuyện dựng vợ gã chồng mà con người giống như các thiên thần (x. Mt 22,23-33).
Là người Kitô hữu, chúng ta tin rằng chết không phải là hết. Nó chỉ là cửa ngõ để bước vào cõi thiên thu. Hay nói như Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu: Chết là đi vào cõi sống. Thật vậy, sau khi chết, mọi người sẽ đi gặp Thiên Chúa để tính số cuộc đời mình. Cuộc gặp gỡ này chúng ta gọi là sự phán xét riêng. Nếu những ai sống trong ân nghĩa của Ngài, thì sẽ được trọng thưởng, được vào Thiên đàng để hưởng hạnh phúc muôn đời, như lời Chúa khẳng định: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa” (Mt 25,34). Ngược lại, nếu những ai khi chết đang mang trọng tội thì sẽ bị trầm luân Hoả ngục với những lời chúc dữ: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.” (Mt 25,41). Chúa Giêsu cũng đã từng nói : “Ai đã làm điều lành, thì sống lại để được sống, ai làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án” (Ga 5,29). Còn những người khi chết không còn mắc trọng tội, nhưng vẫn chưa được thanh sạch hoàn toàn thì cần phải một thời gian thanh luyện, như vàng được thử trong lửa. Giai đoạn thanh luyện này gọi là Luyện Tội. Nơi Luyện tội, họ được tái tạo lại theo hình ảnh của Thiên Chúa. “Lửa” Luyện Tội sẽ đốt cháy tất cả những lớp bụi bặm mà họ đã làm nhơ bẩn cho mình trong cuộc sống. Sau thời gian thanh luyện đã được ấn định bởi vị Thẩm phán, họ sẽ được lên Thiên Đàng để hưởng hạnh phúc trọn vẹn với Chúa như các Thánh. Đó là niềm tin của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Niềm tin này giúp chúng ta sống tốt ở đời này để được hạnh phúc đời sau. Đồng thời, niềm tin này nhắc nhở chúng ta nhớ đến các linh hồn đang bị giam cầm trong luyện ngục. Chúng ta giúp đỡ các linh hồn trong luyện ngục bằng việc xin lễ, cầu nguyện, dâng hy sinh và các việc lành chỉ cho các linh hồn. Giúp các linh hồn trong luyện ngục đó là bổn phận của chúng ta, vì các Ngài có thể là ông bà, cha mẹ, anh chị em, ân nhân, bạn bè của chúng ta. Giúp các linh hồn trong luyện ngục cũng là việc làm bác ái, vì các linh hồn trong luyện ngục không tự cứu mình được, các ngài ra khỏi đó được sớm hơn là nhờ sự giúp đỡ của chúng ta. Giúp đỡ các linh hồn trong luyện ngục cũng là việc làm có lợi cho chúng ta, vì khi các ngài được lên Thiên đàng, các ngài sẽ bầu cử cho chúng ta.
Câu chuyện sau đây phần nào giúp mỗi người chúng ta cố gắng sống tốt và làm việc đền tội ở đời này nhiều hơn, đồng thời ra sức làm những gì có thể để cứu các linh hồn trong luyện ngục.
Sách truyện các linh hồn có kể lại câu chuyện như thế này : có hai chị em bạn gái nọ, rất siêng năng kinh nguyện và dự thánh lễ. Một hôm, một trong hai người được Chúa cất về. Được một tháng, linh hồn này được Chúa ban phép về báo tin cho chị bạn của mình. Điều làm cho người chị bạn gái còn sống bất ngờ là thấy chị bạn kia, hiện về với một nửa trên trắng, nửa dưới đen và chung quanh là hỏa hào phừng phừng thiêu đốt. Quá xót xa cho người bạn đã qua đời, chị này lên tiếng hỏi : tại sao chị lại rơi vào hoàn cảnh lửa thiêu đốt như thế? Linh hồn trả lời rằng : hẳn chị không quên những lần em và chị lo ra cười đùa trong lúc tham dự thánh lễ phụng vụ Chúa. Chúa công thẳng vô cùng không bỏ qua những lỗi lầm, thiếu sót và khinh thường của chúng ta, nhất là trong việc thờ phượng.
Câu chuyện trên, gợi lên chúng ta một vài suy nghĩ :
- Linh hồn được Chúa cho hiện về có nửa trên trắng nửa dưới đen. Phần tối tăm, đen đủi kia chính là những tội lỗi, thiếu sót còn đang mắc nợ với Chúa.
- Chính vì còn có những điều thiếu sót, lỗi lầm, chưa được thanh tẩy, giờ đây các linh hồn còn phải chịu đựng, trải qua những tháng ngày thử thách. Cả một lò lửa phừng phừng đêm ngày thiêu đốt làm cho các ngài đau xót khôn vơi. Một que củi đang cháy chẳng may rơi vào chân, còn làm cho chúng ta đau đớn đến chảy nước mắt, phương chi là cảnh lửa thanh tẩy bừng cháy hằng ngày, làm cho các linh hồn đớn đau chừng nào.
- Và điều bất hạnh lớn lao cho các linh hồn là không chỉ thấy Chúa tốt lành, thánh thiện, mà hơn nữa, không thể tự mình lập công đền tội được vì thời gian đã hết. Cho nên, chúng ta mới dễ hiểu tại sao linh hồn được Chúa cho hiện về báo lại với chị bạn còn sống ở đời xin nhớ đến mình và dâng những lời kinh hy sinh cầu nguyện để Chúa bớt phần phạt đang đêm ngày nung nấu.
Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con luôn nhớ tới sự chết, nhớ tới sự thưởng phạt đời sau, để chúng con chuẩn bị chu đáo cho ngày gặp mặt Đấng Thẩm Phán Chí Công. Đồng thời, xin Chúa nhắc nhở chúng con chu toàn bổn phận và thực thi tinh thần bác ái đối với các linh hồn bằng việc xin lễ, cầu nguyện và làm việc lành phúc đức để nhờ đó các linh hồn sớm được về Thiên đàng hưởng trọn vẹn hạnh phúc với Chúa. Amen.
Lm. Anthony Trung Thành
Những người vô thần chủ trương rằng chết là hết. Vì chủ trương chết là hết, nên họ không sợ án phạt đời sau, không cần làm lành lánh dữ... Cho nên, họ không ngừng gây ra biết bao tội ác cho nhân loại. Thậm chí, vì chủ trương chết là hết nên mỗi khi gặp bế tắc đau khổ trong cuộc sống nhiều người đã tìm đến cái chết để giải thoát mình.
Thời Đức Giêsu, nhóm Sa-đốc không tin có đời sau. Họ phịa ra câu chuyện bảy anh em trai lần lượt là chồng của một người đàn bà, khi sống lại thì bà ta là vợ của ai. Đức Giêsu mới cho họ biết: sau cái chết không có chuyện dựng vợ gã chồng mà con người giống như các thiên thần (x. Mt 22,23-33).
Là người Kitô hữu, chúng ta tin rằng chết không phải là hết. Nó chỉ là cửa ngõ để bước vào cõi thiên thu. Hay nói như Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu: Chết là đi vào cõi sống. Thật vậy, sau khi chết, mọi người sẽ đi gặp Thiên Chúa để tính số cuộc đời mình. Cuộc gặp gỡ này chúng ta gọi là sự phán xét riêng. Nếu những ai sống trong ân nghĩa của Ngài, thì sẽ được trọng thưởng, được vào Thiên đàng để hưởng hạnh phúc muôn đời, như lời Chúa khẳng định: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa” (Mt 25,34). Ngược lại, nếu những ai khi chết đang mang trọng tội thì sẽ bị trầm luân Hoả ngục với những lời chúc dữ: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó.” (Mt 25,41). Chúa Giêsu cũng đã từng nói : “Ai đã làm điều lành, thì sống lại để được sống, ai làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án” (Ga 5,29). Còn những người khi chết không còn mắc trọng tội, nhưng vẫn chưa được thanh sạch hoàn toàn thì cần phải một thời gian thanh luyện, như vàng được thử trong lửa. Giai đoạn thanh luyện này gọi là Luyện Tội. Nơi Luyện tội, họ được tái tạo lại theo hình ảnh của Thiên Chúa. “Lửa” Luyện Tội sẽ đốt cháy tất cả những lớp bụi bặm mà họ đã làm nhơ bẩn cho mình trong cuộc sống. Sau thời gian thanh luyện đã được ấn định bởi vị Thẩm phán, họ sẽ được lên Thiên Đàng để hưởng hạnh phúc trọn vẹn với Chúa như các Thánh. Đó là niềm tin của mỗi người Kitô hữu chúng ta. Niềm tin này giúp chúng ta sống tốt ở đời này để được hạnh phúc đời sau. Đồng thời, niềm tin này nhắc nhở chúng ta nhớ đến các linh hồn đang bị giam cầm trong luyện ngục. Chúng ta giúp đỡ các linh hồn trong luyện ngục bằng việc xin lễ, cầu nguyện, dâng hy sinh và các việc lành chỉ cho các linh hồn. Giúp các linh hồn trong luyện ngục đó là bổn phận của chúng ta, vì các Ngài có thể là ông bà, cha mẹ, anh chị em, ân nhân, bạn bè của chúng ta. Giúp các linh hồn trong luyện ngục cũng là việc làm bác ái, vì các linh hồn trong luyện ngục không tự cứu mình được, các ngài ra khỏi đó được sớm hơn là nhờ sự giúp đỡ của chúng ta. Giúp đỡ các linh hồn trong luyện ngục cũng là việc làm có lợi cho chúng ta, vì khi các ngài được lên Thiên đàng, các ngài sẽ bầu cử cho chúng ta.
Câu chuyện sau đây phần nào giúp mỗi người chúng ta cố gắng sống tốt và làm việc đền tội ở đời này nhiều hơn, đồng thời ra sức làm những gì có thể để cứu các linh hồn trong luyện ngục.
Sách truyện các linh hồn có kể lại câu chuyện như thế này : có hai chị em bạn gái nọ, rất siêng năng kinh nguyện và dự thánh lễ. Một hôm, một trong hai người được Chúa cất về. Được một tháng, linh hồn này được Chúa ban phép về báo tin cho chị bạn của mình. Điều làm cho người chị bạn gái còn sống bất ngờ là thấy chị bạn kia, hiện về với một nửa trên trắng, nửa dưới đen và chung quanh là hỏa hào phừng phừng thiêu đốt. Quá xót xa cho người bạn đã qua đời, chị này lên tiếng hỏi : tại sao chị lại rơi vào hoàn cảnh lửa thiêu đốt như thế? Linh hồn trả lời rằng : hẳn chị không quên những lần em và chị lo ra cười đùa trong lúc tham dự thánh lễ phụng vụ Chúa. Chúa công thẳng vô cùng không bỏ qua những lỗi lầm, thiếu sót và khinh thường của chúng ta, nhất là trong việc thờ phượng.
Câu chuyện trên, gợi lên chúng ta một vài suy nghĩ :
- Linh hồn được Chúa cho hiện về có nửa trên trắng nửa dưới đen. Phần tối tăm, đen đủi kia chính là những tội lỗi, thiếu sót còn đang mắc nợ với Chúa.
- Chính vì còn có những điều thiếu sót, lỗi lầm, chưa được thanh tẩy, giờ đây các linh hồn còn phải chịu đựng, trải qua những tháng ngày thử thách. Cả một lò lửa phừng phừng đêm ngày thiêu đốt làm cho các ngài đau xót khôn vơi. Một que củi đang cháy chẳng may rơi vào chân, còn làm cho chúng ta đau đớn đến chảy nước mắt, phương chi là cảnh lửa thanh tẩy bừng cháy hằng ngày, làm cho các linh hồn đớn đau chừng nào.
- Và điều bất hạnh lớn lao cho các linh hồn là không chỉ thấy Chúa tốt lành, thánh thiện, mà hơn nữa, không thể tự mình lập công đền tội được vì thời gian đã hết. Cho nên, chúng ta mới dễ hiểu tại sao linh hồn được Chúa cho hiện về báo lại với chị bạn còn sống ở đời xin nhớ đến mình và dâng những lời kinh hy sinh cầu nguyện để Chúa bớt phần phạt đang đêm ngày nung nấu.
Lạy Chúa, xin giúp mỗi người chúng con luôn nhớ tới sự chết, nhớ tới sự thưởng phạt đời sau, để chúng con chuẩn bị chu đáo cho ngày gặp mặt Đấng Thẩm Phán Chí Công. Đồng thời, xin Chúa nhắc nhở chúng con chu toàn bổn phận và thực thi tinh thần bác ái đối với các linh hồn bằng việc xin lễ, cầu nguyện và làm việc lành phúc đức để nhờ đó các linh hồn sớm được về Thiên đàng hưởng trọn vẹn hạnh phúc với Chúa. Amen.
Lm. Anthony Trung Thành