Cha già cố nằm viện nên tôi vào thăm. Cùng thân cùng phận ở nhà hưu dưỡng với cha già cố nên "mật độ" thăm viếng thường nhật hơn.
Nằm chung phòng với cha già là ông cụ năm nay 75 tuổi. Ra vô nhiều lần nên những câu chuyện về cuộc đời hai bên cứ được san sẻ.
Cụ già có 6 người con, 4 người đã yên bề gia thất, tất cả các con của cụ giờ đây là những người khá thành đạt. Để được cái thành đạt theo như người con kế út của cụ kể lại không phải là chuyện giản đơn.
17 tuổi, ông lội ngược vào miền Nam tìm kế sinh nhai. Sau những năm tháng dài dong duỗi với cuộc sống, ông gặp bà và cùng kết nối se duyên. Vì là con trai một và vào Nam không có người thân nên ông đành ở rể. Chuyện hết sức đặc biệt là gia đình bà cụ thương ông hơn cả con ruột. Lập gia đình vài năm, cụ xin đi mua căn nhà thì gia đình bên bà phản đối bảo ở chung cũng được. Cương quyết mua căn nhà đó nên ngày nay cụ và các con mới có chỗ trú ngụ.
Vì vắn số nên chỉ mới 48 tuổi, bà nhà của ông đã ra đi. Thế là một mình cáng cảnh gà trống nuôi con. Khó cho ông khi đứa út mới tròn 8 tuổi.
Ngồi kể lại những kỷ niệm xưa, những gì đang có ông khẳng định rằng ơn Chúa cứ tuôn đổ trên ông và gia đình.
Người con kế út không ngớt lời ca tụng cha. Những ngày tháng nằm bệnh này, cả gia đình cùng chung tay chung sức lo cho cha của mình mà không nề hà hơn thiệt. Chị nói rằng ngày hôm nay cả nhà vui vẻ và hết sức cố gắng để lo cho cha vì cha đã hy sinh quá nhiều cho đàn con ...
Gia đình của cụ già quá đẹp với sự hy sinh của cụ già thương mến mà tôi có dịp gặp trong phòng bệnh.
Một người cha khác tôi lại có dịp gặp trong một gia đình thân thiết. Cứ mỗi lần có dịp hàn huyên tâm sự thì ông cứ nhấn đi nhấn lại cái chuyện đạo đức trong gia đình. Ông luôn khiêm tốn nhìn nhận khả năng nhỏ bé của mình so với tài sức bươn chải của người vợ thương yêu.
Người vợ giữ cáng cân kinh tế còn ông thì giữ cáng cân đạo đức trong gia đình. Cứ chiều chiều ông cùng thằng con út đến nhà thờ cầu kinh dâng Lễ. Tối Chúa nhật hàng tuần mấy cha con lại cùng nhau đến Đức Mẹ Hòa Bình trước nhà thờ Đức Bà hay Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp cầu nguyện. Ngày hè và ngày nghỉ có dịp cha con lại dắt díu nhau chạy đến với Đức Mẹ Tàpao. Dấu ấn đặc biệt trong gia đình ông là dù bận rộn như thế nào không cần biết, mỗi tối cả gia đình cùng quây quần bên đài Đức Mẹ trong gia đình để cầu nguyện. Đứa con gái út là đứa cá tính nhất trong nhà lại là đứa ngồi lâu nhất để thầm thì bên Mẹ. Người giúp việc trong nhà hỏi cháu sao ngồi lâu thế thì cháu bảo ngồi lâu để ... nói chuyện về Đức Mẹ.
Dĩ nhiên là gia đình nào cũng có những lúc có sóng có gió và vợ chồng đi khi cũng hờn cũng dỗi nhưng tôi thấy gia đình này khá vững vì lẽ có đường một người chồng và người cha giữ "lửa" đạo đức trong gia đình. Cũng dĩ nhiên không hẳn là ai siêng năng kinh hạt lễ lạy là người đạo đức nhưng ít ra những người gắn bó với Chúa và Mẹ thì hẳn nhiên họ có một đời sống khan khác với những người lạnh lẽo.
Người bố này vẫn thường tâm sự với tôi rằng gia đình dù giàu có thế nào mà các con không ăn học tử tế và đạo nghĩa nghiêm túc thì chẳng ra làm sao cả. Ông tâm sự những điều đó và ông cũng chính là người sống những điều đó trong gia đình của ông.
Chỉ là hai trong nhiều người bố trong gia đình mà tôi may mắn có dịp gặp gỡ, tiếp xúc. Nhiều và nhiều người cha tốt lắm đã giữ lửa cho gia đình mình bằng cách này hay cách khác.
Nhớ về cha của mình, cha của tôi nay cũng tuổi đà xế bóng nhưng hàng ngày vẫn cầu nguyện cho lũ cháu đàn con. Chắc hẳn là nhờ lời nguyện cầu của ông mà chúng tôi mới có được cuộc sống ngày hôm nay.
Ngày của cha, chúng ta hãy nguyện cầu cho cho chúng ta khi người còn sống hay đã qua đời.
"Ơn cha như Thái Sơn cao bao tầng, ngoài thì cương quyết mà lòng âu yếm ..."
Xin cha cứ ở mãi bên chúng con như ngọn núi Thái Sơn chở che chúng con suốt cả cuộc đời.
Ngày người cha 2012
Nằm chung phòng với cha già là ông cụ năm nay 75 tuổi. Ra vô nhiều lần nên những câu chuyện về cuộc đời hai bên cứ được san sẻ.
Cụ già có 6 người con, 4 người đã yên bề gia thất, tất cả các con của cụ giờ đây là những người khá thành đạt. Để được cái thành đạt theo như người con kế út của cụ kể lại không phải là chuyện giản đơn.
17 tuổi, ông lội ngược vào miền Nam tìm kế sinh nhai. Sau những năm tháng dài dong duỗi với cuộc sống, ông gặp bà và cùng kết nối se duyên. Vì là con trai một và vào Nam không có người thân nên ông đành ở rể. Chuyện hết sức đặc biệt là gia đình bà cụ thương ông hơn cả con ruột. Lập gia đình vài năm, cụ xin đi mua căn nhà thì gia đình bên bà phản đối bảo ở chung cũng được. Cương quyết mua căn nhà đó nên ngày nay cụ và các con mới có chỗ trú ngụ.
Vì vắn số nên chỉ mới 48 tuổi, bà nhà của ông đã ra đi. Thế là một mình cáng cảnh gà trống nuôi con. Khó cho ông khi đứa út mới tròn 8 tuổi.
Ngồi kể lại những kỷ niệm xưa, những gì đang có ông khẳng định rằng ơn Chúa cứ tuôn đổ trên ông và gia đình.
Người con kế út không ngớt lời ca tụng cha. Những ngày tháng nằm bệnh này, cả gia đình cùng chung tay chung sức lo cho cha của mình mà không nề hà hơn thiệt. Chị nói rằng ngày hôm nay cả nhà vui vẻ và hết sức cố gắng để lo cho cha vì cha đã hy sinh quá nhiều cho đàn con ...
Gia đình của cụ già quá đẹp với sự hy sinh của cụ già thương mến mà tôi có dịp gặp trong phòng bệnh.
Một người cha khác tôi lại có dịp gặp trong một gia đình thân thiết. Cứ mỗi lần có dịp hàn huyên tâm sự thì ông cứ nhấn đi nhấn lại cái chuyện đạo đức trong gia đình. Ông luôn khiêm tốn nhìn nhận khả năng nhỏ bé của mình so với tài sức bươn chải của người vợ thương yêu.
Người vợ giữ cáng cân kinh tế còn ông thì giữ cáng cân đạo đức trong gia đình. Cứ chiều chiều ông cùng thằng con út đến nhà thờ cầu kinh dâng Lễ. Tối Chúa nhật hàng tuần mấy cha con lại cùng nhau đến Đức Mẹ Hòa Bình trước nhà thờ Đức Bà hay Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp cầu nguyện. Ngày hè và ngày nghỉ có dịp cha con lại dắt díu nhau chạy đến với Đức Mẹ Tàpao. Dấu ấn đặc biệt trong gia đình ông là dù bận rộn như thế nào không cần biết, mỗi tối cả gia đình cùng quây quần bên đài Đức Mẹ trong gia đình để cầu nguyện. Đứa con gái út là đứa cá tính nhất trong nhà lại là đứa ngồi lâu nhất để thầm thì bên Mẹ. Người giúp việc trong nhà hỏi cháu sao ngồi lâu thế thì cháu bảo ngồi lâu để ... nói chuyện về Đức Mẹ.
Dĩ nhiên là gia đình nào cũng có những lúc có sóng có gió và vợ chồng đi khi cũng hờn cũng dỗi nhưng tôi thấy gia đình này khá vững vì lẽ có đường một người chồng và người cha giữ "lửa" đạo đức trong gia đình. Cũng dĩ nhiên không hẳn là ai siêng năng kinh hạt lễ lạy là người đạo đức nhưng ít ra những người gắn bó với Chúa và Mẹ thì hẳn nhiên họ có một đời sống khan khác với những người lạnh lẽo.
Người bố này vẫn thường tâm sự với tôi rằng gia đình dù giàu có thế nào mà các con không ăn học tử tế và đạo nghĩa nghiêm túc thì chẳng ra làm sao cả. Ông tâm sự những điều đó và ông cũng chính là người sống những điều đó trong gia đình của ông.
Chỉ là hai trong nhiều người bố trong gia đình mà tôi may mắn có dịp gặp gỡ, tiếp xúc. Nhiều và nhiều người cha tốt lắm đã giữ lửa cho gia đình mình bằng cách này hay cách khác.
Nhớ về cha của mình, cha của tôi nay cũng tuổi đà xế bóng nhưng hàng ngày vẫn cầu nguyện cho lũ cháu đàn con. Chắc hẳn là nhờ lời nguyện cầu của ông mà chúng tôi mới có được cuộc sống ngày hôm nay.
Ngày của cha, chúng ta hãy nguyện cầu cho cho chúng ta khi người còn sống hay đã qua đời.
"Ơn cha như Thái Sơn cao bao tầng, ngoài thì cương quyết mà lòng âu yếm ..."
Xin cha cứ ở mãi bên chúng con như ngọn núi Thái Sơn chở che chúng con suốt cả cuộc đời.
Ngày người cha 2012