Suy niệm Lời Chúa CN 2 Chay A
Lời Chúa hướng dẫn hành trình mùa chay thánh, mùa chay cuộc đời, để chúng ta:
-Nhớ cuộc sống nầy mong manh. Tin cùng đích cuộc sống nầy là cuộc sống vĩnh cửu trong Thiên Chúa. Vì dẫu là chút tàn tro mong manh, nhưng không phải là chút tàn tro vô nghĩa đến muôn đời. Bởi chút tàn tro ấy, thân phận con người ấy, được cứu rỗi nhờ chính giá máu của Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. (Lễ tro)
-Cộng tác với ơn cứu rỗi của mình bằng việc sống Lời Chúa, và cùng Chúa Giêsu chiến thắng những cơn cám dỗ để hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa, để mong ơn cứu độ. (CN 1 Chay)
-Và hôm nay, Chúa Nhật 2 Chay, Lời Chúa mời gọi mỗi chúng ta cùng lên núi với Chúa Giêsu, gặp gỡ Thiên Chúa, chứng kiến dung mạo thật của Đấng Cứu Thế, và nhờ đó, tin tưởng và khát khao một cuộc biến hình vĩ đại nơi thân phận con người chúng ta.
Ý thức bụi tro, chiến thắng cám dỗ và biến đổi nên con người mới, liên kết chặt chẽ với nhau, đến nỗi không thể thiếu nhau trong hành trình đời người. Nếu không ý thức thân phận mình mong manh, con người không nhận ra chước cám dỗ để chiến thắng, và dĩ nhiên là không thể biến hình thành con người mới.
Hôm nay Chúa Giêsu gặp gỡ Thiên Chúa Cha trên núi, rồi Ngài biến hình: dung mạo Ngài nên sáng láng trước mắt ba môn đệ. Vẻ đẹp toàn năng, toàn bích của Con Thiên Chúa và nhất là lời mạc khải long trọng từ trong đám mây uy linh: “Đây là Con ta Yêu Dấu” làm ngây ngất tâm trí ba môn đệ. Ba môn đệ bừng tỉnh, ngộ ra, và xác tín Thầy mình không chỉ là một con người đồng hành với những con người tội lỗi xấu số, mà chính là Con Thiên Chúa thật. Những gì Thầy sẽ thực hiện nay mai, chắc chắn là chương trình của Thiên Chúa quyền năng, và kết cuộc là hiển vinh sáng láng trong sự sống vĩnh cửu.
Lời Chúa hôm nay củng cố cho mỗi chúng ta một niềm tin vững chắc về quyền năng của Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, để chúng ta cùng bước theo Ngài cả trên đường yêu thương phục vụ, lẫn trong phút vinh quang với Người. Con đường ấy là con đường biến hình nên giống Chúa Giêsu.
Để biến đổi nên con người mới với Chúa Giêsu biến hình, thiết tưởng, Lời Chúa hôm nay cho chúng ta một trình tự tâm linh cụ thể:
-Tin tưởng rằng Thiên Chúa đã và đang chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ, bằng Mây Ân Sủng phủ che râm mát vùng hò hẹn ở trên cao, như đã thấy trong cuộc gặp gỡ của Môisê trong Xuất Hành 24,16: “Vinh quang ĐỨC CHÚA ngự trên núi Xi-nai và mây bao phủ núi sáu ngày. Đến ngày thứ bảy, từ giữa đám mây, Người gọi ông Mô-sê”
-Từ bỏ những quyến rủ của cuộc đời, tin tưởng và nghe theo Lời Chúa mà tiến bước, như Abraham: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi”. (Stk 12,1).
-Đáp lời mời gọi của Chúa Giêsu: lên núi gặp gỡ Thiên Chúa: “Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao” (Mt 17,1)
-Bằng lòng để quyền năng Thiên Chúa Cha tác động, như Abraham “Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành” (Stk 12,2), và như Chúa Giêsu hôm nay: “Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng” (Mt 17, 2).
-Cùng Chúa Giêsu tiêu diệt thần chết trong ta, và trở nên ánh sáng của sự sống và sự sống lại cho mọi người. “Chính Đức Ki-tô đã dùng Tin Mừng tiêu diệt thần chết, và chiếu soi sự sống, và sự sống không hư nát được tỏ rạng” (2 Tim, 10). Và như vậy, xứng đáng là “Con Yêu Dấu Của Cha”, trước mặt Cha và trước mặt mọi người.
Vâng, mỗi tín hữu đã có một lần biến hình vĩ đại: tấm linh hồn ô uế do tội nguyên tổ, đã được tẩy rửa sạch vết nhơ tội lỗi và nên tinh tuyền sáng láng nhờ máu Cứu Chuộc của Chúa Giêsu. Qua Bí Tích rửa tội, Chúa Giêsu đã phục hồi cho con người phẩm vị làm con của Thiên Chúa, được gọi Thiên Chúa là Cha và sống với niềm con thảo.
Thế nhưng, dòng đời trôi đi, với bao cuốn hút của những đam mê, vinh hoa, lạc thú, và sự đồng thuận với tội lỗi theo lời mời mọc của ma quỷ, các tín hữu đã tự làm hoen ố tâm hồn và mất đi vẻ đẹp nguyên tuyền của lần biến hình trọng đại ấy.
Thiên Chúa đã và đang chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ mỗi chúng ta bằng ân sủng của Ngài. Điều quan trọng là chúng ta có từ bỏ những cuốn hút thế trần để tiến bước theo lời mời đi lên của Chúa, và có bằng lòng để quyền năng Ngài tác động trong ta, cho ta biến đổi nên con người mới, con người nhân chứng cho cuộc sống mới, cuộc sống sáng láng của Thiên Chúa.
Con đường đi lên với Thiên Chúa, cũng không phải là con đường dễ dãi, phẳng phiu. Cảm nghiệm đi lên của mỗi người đều có những điểm chung, riêng. Dẫu lên cao đến núi Chúa Tao Phùng, đến Núi Mẹ Tà-pao, hay thâm thấp như Đồi Mẹ Hòa Bình Gx. Hiệp Đức, thì mỗi bước đi lên, thân đời vẫn luôn níu chân người xuống, nghe nằng nặng, rã rời, đôi khi chùn bước. Mục đích đi lên thì không hẳn giống nhau: có người đi lên để thỏa mãn một thị hiếu, thỏa mãn đam mê chinh phục, nhưng cũng có người đi lên với ý tránh những xô bồ, hỗn độn của cuộc đời, tìm một nơi cho tâm hồn yên tịnh và nhất là gặp được Thiên Chúa để Ngài thanh luyện, biến đổi.
Mọi người đang chờ tôi, chờ bạn, biến hình, đổi mới, là phản ảnh trung thực diện mạo của Thiên Chúa tinh tuyền, sáng láng trong đời sống chứng nhân. Chúa Giêsu, chứng nhân của Thiên Chúa, trong cái thân phận con người đứng cuối sổ những người đau thương nhất, đã tỏ hiện cái vinh quang tuyệt đỉnh của Thiên Chúa. Cũng vậy, mỗi chúng ta, trong khi chấp nhận cùng Chúa Giêsu làm tôi tớ mọi người, phục vụ mọi người, trong gia đình, trong Giáo xứ, trong Giáo Hội, chúng ta tin rằng, chúng ta cũng đang được vinh dự tỏ bày dung mạo của Thiên Chúa cho mọi người.
Cuộc biến hình mang ý nghĩa phục sinh, với niềm tin xác loài người sẽ sống lại, đã có tín hiệu tốt, tín hiệu vui ngay từ cuộc sống trần thế nầy. Đó là những cuộc biến hình từ một quyết tâm trở về, từ một lần giao hòa với Thiên Chúa qua bí tích giải tội, từ Thánh Thể Chúa Giêsu. Và do tác động ơn thánh nơi các bí tích, các tín hữu sống trước cuộc sống phục sinh bằng việc hoàn toàn thuộc về Chúa trong tâm tư ý nghĩ, lời nói, hành động: tất cả cho vinh danh Chúa, tất cả cho ý Chúa được thể hiện, tất cả vì bổn phận của người con thảo hiếu đối với Cha trên trời trong việc kính mến Chúa và phục vụ tha nhân.
Nếu lên núi là lên nơi thanh vắng, lên gần với Thiên Chúa để gặp gỡ Ngài, thì cụ thể hơn con đường đi lên hôm nay nơi mỗi chúng ta, có thể là: bỏ ngay tức khắc những bận tâm hiện tại và tìm ngay một phút tĩnh lặng, và lắng nghe Chúa nói.
Tôi tin Chúa đang cảm thông với những ước muốn vươn lên. Chúa tiếp sức cho mỗi khát vọng biến hình.
Ba giờ chiều, có nhiều người đang lên núi với lòng Chúa thương xót. Sáu giờ tối có nhiều người đang lên núi với lễ tế Chúa Giêsu trong thánh lễ. Và cũng có người 9 giờ đêm lên núi với Chúa trong giờ kinh rất thầm lặng, một mình Chúa một mình con, ngọn đèn hột vịt trên bàn thờ leo lét.
Cũng không thiếu những người chùn chân, vấp ngã, trên đường lên núi biến hình, nhưng Chúa đang cần một khát khao. Cha PX kể chuyện: “8 giờ sáng, có người xin xưng tội. Bảy giờ tối, người ấy lại vào gõ cửa “xin cha cho con xưng tội”. Sáng hôm sau người ấy lại đến “Cha ơi, xin cứu con, con muốn bước lên, mà xác thịt con nặng nề yếu đuối quá. Con sợ quá, ông ấy sẽ giết con. Làm sao Cha ơi….?”
Có những niềm riêng làm sao nói hết… nhưng một niềm riêng thật đau đớn, hẳn là, sống trong tội lỗi, sống trong sự ràng buộc của những ý nghĩ thấp hèn, không vươn lên được điều thanh thoát, không gặp được Thiên Chúa, không biến hình được… Nhưng chắc hẳn điều đau đớn nhất là: không khát khao lên núi, không khát khao biến hình…
Có một ca đoàn hát bài “Từ vực sâu” trong mùa chay, bị mấy người phản đối: “bài đó chỉ để hát trong lễ cầu hồn”. Anh ca trưởng buồn lắm, vì anh nghĩ, có phải là đợi lúc ta chết mới cầu hồn đâu. Lúc đang sống thế nầy, mà linh hồn ta đang chết, linh hồn ta đang ở dưới vực sâu. Không hát được sao?
Lạy Chúa, linh hồn con đang ở dưới vực sâu, trong vũng tội. Nếu Chúa chấp tội thì ai được cứu rỗi. Nhưng chúng con tin Chúa là Cha khoan hồng thứ tha, vẫn từng mong ngóng đợi chờ chúng con từ bỏ tất cả, lên núi, gặp Chúa, để Chúa biến hình chúng con từ ô uế nhớp nhơ, nên tinh tuyền sáng láng, xứng đáng là Con yêu dấu của Cha trên trời.
Xin cho chúng con lòng khát khao nên tinh tuyền hôm nay và phục sinh ngày mai. Amen.
Lời Chúa hướng dẫn hành trình mùa chay thánh, mùa chay cuộc đời, để chúng ta:
-Nhớ cuộc sống nầy mong manh. Tin cùng đích cuộc sống nầy là cuộc sống vĩnh cửu trong Thiên Chúa. Vì dẫu là chút tàn tro mong manh, nhưng không phải là chút tàn tro vô nghĩa đến muôn đời. Bởi chút tàn tro ấy, thân phận con người ấy, được cứu rỗi nhờ chính giá máu của Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa. (Lễ tro)
-Cộng tác với ơn cứu rỗi của mình bằng việc sống Lời Chúa, và cùng Chúa Giêsu chiến thắng những cơn cám dỗ để hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa, để mong ơn cứu độ. (CN 1 Chay)
-Và hôm nay, Chúa Nhật 2 Chay, Lời Chúa mời gọi mỗi chúng ta cùng lên núi với Chúa Giêsu, gặp gỡ Thiên Chúa, chứng kiến dung mạo thật của Đấng Cứu Thế, và nhờ đó, tin tưởng và khát khao một cuộc biến hình vĩ đại nơi thân phận con người chúng ta.
Ý thức bụi tro, chiến thắng cám dỗ và biến đổi nên con người mới, liên kết chặt chẽ với nhau, đến nỗi không thể thiếu nhau trong hành trình đời người. Nếu không ý thức thân phận mình mong manh, con người không nhận ra chước cám dỗ để chiến thắng, và dĩ nhiên là không thể biến hình thành con người mới.
Hôm nay Chúa Giêsu gặp gỡ Thiên Chúa Cha trên núi, rồi Ngài biến hình: dung mạo Ngài nên sáng láng trước mắt ba môn đệ. Vẻ đẹp toàn năng, toàn bích của Con Thiên Chúa và nhất là lời mạc khải long trọng từ trong đám mây uy linh: “Đây là Con ta Yêu Dấu” làm ngây ngất tâm trí ba môn đệ. Ba môn đệ bừng tỉnh, ngộ ra, và xác tín Thầy mình không chỉ là một con người đồng hành với những con người tội lỗi xấu số, mà chính là Con Thiên Chúa thật. Những gì Thầy sẽ thực hiện nay mai, chắc chắn là chương trình của Thiên Chúa quyền năng, và kết cuộc là hiển vinh sáng láng trong sự sống vĩnh cửu.
Lời Chúa hôm nay củng cố cho mỗi chúng ta một niềm tin vững chắc về quyền năng của Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô, để chúng ta cùng bước theo Ngài cả trên đường yêu thương phục vụ, lẫn trong phút vinh quang với Người. Con đường ấy là con đường biến hình nên giống Chúa Giêsu.
Để biến đổi nên con người mới với Chúa Giêsu biến hình, thiết tưởng, Lời Chúa hôm nay cho chúng ta một trình tự tâm linh cụ thể:
-Tin tưởng rằng Thiên Chúa đã và đang chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc gặp gỡ, bằng Mây Ân Sủng phủ che râm mát vùng hò hẹn ở trên cao, như đã thấy trong cuộc gặp gỡ của Môisê trong Xuất Hành 24,16: “Vinh quang ĐỨC CHÚA ngự trên núi Xi-nai và mây bao phủ núi sáu ngày. Đến ngày thứ bảy, từ giữa đám mây, Người gọi ông Mô-sê”
-Từ bỏ những quyến rủ của cuộc đời, tin tưởng và nghe theo Lời Chúa mà tiến bước, như Abraham: "Hãy rời bỏ xứ sở, họ hàng và nhà cha ngươi, mà đi tới đất Ta sẽ chỉ cho ngươi”. (Stk 12,1).
-Đáp lời mời gọi của Chúa Giêsu: lên núi gặp gỡ Thiên Chúa: “Sáu ngày sau, Đức Giê-su đem các ông Phê-rô, Gia-cô-bê và Gio-an là em ông Gia-cô-bê đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, tới một ngọn núi cao” (Mt 17,1)
-Bằng lòng để quyền năng Thiên Chúa Cha tác động, như Abraham “Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn, sẽ chúc phúc cho ngươi. Ta sẽ cho tên tuổi ngươi được lẫy lừng, và ngươi sẽ là một mối phúc lành” (Stk 12,2), và như Chúa Giêsu hôm nay: “Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh như ánh sáng” (Mt 17, 2).
-Cùng Chúa Giêsu tiêu diệt thần chết trong ta, và trở nên ánh sáng của sự sống và sự sống lại cho mọi người. “Chính Đức Ki-tô đã dùng Tin Mừng tiêu diệt thần chết, và chiếu soi sự sống, và sự sống không hư nát được tỏ rạng” (2 Tim, 10). Và như vậy, xứng đáng là “Con Yêu Dấu Của Cha”, trước mặt Cha và trước mặt mọi người.
Vâng, mỗi tín hữu đã có một lần biến hình vĩ đại: tấm linh hồn ô uế do tội nguyên tổ, đã được tẩy rửa sạch vết nhơ tội lỗi và nên tinh tuyền sáng láng nhờ máu Cứu Chuộc của Chúa Giêsu. Qua Bí Tích rửa tội, Chúa Giêsu đã phục hồi cho con người phẩm vị làm con của Thiên Chúa, được gọi Thiên Chúa là Cha và sống với niềm con thảo.
Thế nhưng, dòng đời trôi đi, với bao cuốn hút của những đam mê, vinh hoa, lạc thú, và sự đồng thuận với tội lỗi theo lời mời mọc của ma quỷ, các tín hữu đã tự làm hoen ố tâm hồn và mất đi vẻ đẹp nguyên tuyền của lần biến hình trọng đại ấy.
Thiên Chúa đã và đang chuẩn bị cho cuộc gặp gỡ mỗi chúng ta bằng ân sủng của Ngài. Điều quan trọng là chúng ta có từ bỏ những cuốn hút thế trần để tiến bước theo lời mời đi lên của Chúa, và có bằng lòng để quyền năng Ngài tác động trong ta, cho ta biến đổi nên con người mới, con người nhân chứng cho cuộc sống mới, cuộc sống sáng láng của Thiên Chúa.
Con đường đi lên với Thiên Chúa, cũng không phải là con đường dễ dãi, phẳng phiu. Cảm nghiệm đi lên của mỗi người đều có những điểm chung, riêng. Dẫu lên cao đến núi Chúa Tao Phùng, đến Núi Mẹ Tà-pao, hay thâm thấp như Đồi Mẹ Hòa Bình Gx. Hiệp Đức, thì mỗi bước đi lên, thân đời vẫn luôn níu chân người xuống, nghe nằng nặng, rã rời, đôi khi chùn bước. Mục đích đi lên thì không hẳn giống nhau: có người đi lên để thỏa mãn một thị hiếu, thỏa mãn đam mê chinh phục, nhưng cũng có người đi lên với ý tránh những xô bồ, hỗn độn của cuộc đời, tìm một nơi cho tâm hồn yên tịnh và nhất là gặp được Thiên Chúa để Ngài thanh luyện, biến đổi.
Mọi người đang chờ tôi, chờ bạn, biến hình, đổi mới, là phản ảnh trung thực diện mạo của Thiên Chúa tinh tuyền, sáng láng trong đời sống chứng nhân. Chúa Giêsu, chứng nhân của Thiên Chúa, trong cái thân phận con người đứng cuối sổ những người đau thương nhất, đã tỏ hiện cái vinh quang tuyệt đỉnh của Thiên Chúa. Cũng vậy, mỗi chúng ta, trong khi chấp nhận cùng Chúa Giêsu làm tôi tớ mọi người, phục vụ mọi người, trong gia đình, trong Giáo xứ, trong Giáo Hội, chúng ta tin rằng, chúng ta cũng đang được vinh dự tỏ bày dung mạo của Thiên Chúa cho mọi người.
Cuộc biến hình mang ý nghĩa phục sinh, với niềm tin xác loài người sẽ sống lại, đã có tín hiệu tốt, tín hiệu vui ngay từ cuộc sống trần thế nầy. Đó là những cuộc biến hình từ một quyết tâm trở về, từ một lần giao hòa với Thiên Chúa qua bí tích giải tội, từ Thánh Thể Chúa Giêsu. Và do tác động ơn thánh nơi các bí tích, các tín hữu sống trước cuộc sống phục sinh bằng việc hoàn toàn thuộc về Chúa trong tâm tư ý nghĩ, lời nói, hành động: tất cả cho vinh danh Chúa, tất cả cho ý Chúa được thể hiện, tất cả vì bổn phận của người con thảo hiếu đối với Cha trên trời trong việc kính mến Chúa và phục vụ tha nhân.
Nếu lên núi là lên nơi thanh vắng, lên gần với Thiên Chúa để gặp gỡ Ngài, thì cụ thể hơn con đường đi lên hôm nay nơi mỗi chúng ta, có thể là: bỏ ngay tức khắc những bận tâm hiện tại và tìm ngay một phút tĩnh lặng, và lắng nghe Chúa nói.
Tôi tin Chúa đang cảm thông với những ước muốn vươn lên. Chúa tiếp sức cho mỗi khát vọng biến hình.
Ba giờ chiều, có nhiều người đang lên núi với lòng Chúa thương xót. Sáu giờ tối có nhiều người đang lên núi với lễ tế Chúa Giêsu trong thánh lễ. Và cũng có người 9 giờ đêm lên núi với Chúa trong giờ kinh rất thầm lặng, một mình Chúa một mình con, ngọn đèn hột vịt trên bàn thờ leo lét.
Cũng không thiếu những người chùn chân, vấp ngã, trên đường lên núi biến hình, nhưng Chúa đang cần một khát khao. Cha PX kể chuyện: “8 giờ sáng, có người xin xưng tội. Bảy giờ tối, người ấy lại vào gõ cửa “xin cha cho con xưng tội”. Sáng hôm sau người ấy lại đến “Cha ơi, xin cứu con, con muốn bước lên, mà xác thịt con nặng nề yếu đuối quá. Con sợ quá, ông ấy sẽ giết con. Làm sao Cha ơi….?”
Có những niềm riêng làm sao nói hết… nhưng một niềm riêng thật đau đớn, hẳn là, sống trong tội lỗi, sống trong sự ràng buộc của những ý nghĩ thấp hèn, không vươn lên được điều thanh thoát, không gặp được Thiên Chúa, không biến hình được… Nhưng chắc hẳn điều đau đớn nhất là: không khát khao lên núi, không khát khao biến hình…
Có một ca đoàn hát bài “Từ vực sâu” trong mùa chay, bị mấy người phản đối: “bài đó chỉ để hát trong lễ cầu hồn”. Anh ca trưởng buồn lắm, vì anh nghĩ, có phải là đợi lúc ta chết mới cầu hồn đâu. Lúc đang sống thế nầy, mà linh hồn ta đang chết, linh hồn ta đang ở dưới vực sâu. Không hát được sao?
Lạy Chúa, linh hồn con đang ở dưới vực sâu, trong vũng tội. Nếu Chúa chấp tội thì ai được cứu rỗi. Nhưng chúng con tin Chúa là Cha khoan hồng thứ tha, vẫn từng mong ngóng đợi chờ chúng con từ bỏ tất cả, lên núi, gặp Chúa, để Chúa biến hình chúng con từ ô uế nhớp nhơ, nên tinh tuyền sáng láng, xứng đáng là Con yêu dấu của Cha trên trời.
Xin cho chúng con lòng khát khao nên tinh tuyền hôm nay và phục sinh ngày mai. Amen.