Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước, thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người". (Mc 10, 35-45).

Bản tánh của con người thường tình thì luôn thích làm "Lớn", có nghĩa luôn thèm thuồng có được chức vị thật cao trong xã hội, càng cao càng tốt. Càng được nhiều người biết đến càng cảm thấy thỏa mãn và hạnh phúc, tuy dù sự tâng bốc của mọi người chung quanh mình có thật lòng hay giả, cũng không thấy là cần thiết. Bởi mình làm Lớn thì đương nhiên sẽ được mọi người phục dịch tối đa, vì ai làm dưới quyền hành của mình cũng phải bắt buộc e dè, né tránh tối đa, kẻo không vừa mất việc mà lại mang vạ vào thân cũng không chừng!? Trên đời tôi ít thấy ai có chức quyền, có tiền của giầu có bạc triệu hay bạc tỷ, có tiếng tăm, mà lại có lòng nhân từ bao giờ, nếu có thì là chuyện rất hiếm thấy. Thường thì chúng ta thấy những chuyện thật cảm động của những tấm lòng vàng là do từ những người thật nghèo khổ, biết chia sẻ cho nhau những thiếu thốn. Giúp nhau từ miếng ăn cho đến của ăn tinh thần.

Chuyện hai anh em Giacôbê và Gioan xin với Chúa Giêsu là: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy", là chuyện đương nhiên và thật hữu lý thôi! Hai ông nghĩ rằng nếu mình khôn, xin riêng với Chúa Giêsu thì có thể mình sẽ được phần trước 10 ông kia, thì đó chỉ là chuyện khôn ngoan của con người trần gian, đâu có gì là xấu xa mà không xin với Chúa được. Chuyện hơn thiệt ai lại đem xin với Chúa trước mặt các ngài kia, thì đổ bể hết mà ai lại dại đến thế!?? Con người trần gian luôn quan trọng về cái ghế ngồi của mình lắm lắm! Tôi thấy hầu như ở đâu cũng tranh nhau về cái ghế ngồi, bởi có phải trong một cái bàn dài chúng ta nhìn vào thì sẽ biết ngay người ngồi làm chủ tọa đó là ai?? Có phải trông ông làm ra vẻ bệ vệ lắm không? Có phải trông ông lịch lãm nhất trong đám không? Có phải mọi người phải làm ra vẻ chăm chú để nghe những lời ông nói không? Được ngồi ghế danh dự ấy thì phải biết phe đảng, xu nịnh, xu thời, và tốn biết bao nhiêu tiền bạc mới được ngồi ghế danh dự và với chức vụ của mình. Hoặc đã tốn biết bao nhiêu tiền của để mướn người thanh toán kẻ ngồi ghế ấy trước để mình ngang nhiên chễm chệ tước đoạt chức vụ và ghế ngồi ấy! Thường ghế ngồi càng cao bao nhiêu thì càng tội lỗi nhiều, nên Chúa Giêsu biết trước được lòng dạ con người ra sao, nên mới khuyên bảo với tất cả các môn đệ của Người rằng: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước, thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".

Bởi chính Chúa Giêsu là Con Một duy nhất của Thiên Chúa Cha mà còn xuống thế gian để phục vụ con người, chứ không phải để con người phục vụ Ngài, cho nên Ngài đã cúi xuống mà cởi giầy và lau chân cho các ông, và các ông đã cảm thấy rất áy náy khó chịu vô cùng khi Chúa Giêsu đã làm điều ấy cho các ông. Nếu những Lời vàng ngọc mà Chúa Giêsu dậy cho chúng ta ngày hôm nay, xin những ai có cái ghế ngồi cao (chỉ đáng dành cho Chúa ngồi), hãy bước xuống mà phục vụ mọi người, để chiếc ghế cao trọng hơn trên Nước Thiên Đàng, đang chờ đón tất cả mọi người chúng ta.

Nói về ghế ngồi trên trần gian này, rất nhiều khi tôi cảm thấy buồn cười và cay đắng thay cho cái tình đời, giữa con người đối xử với một con người, mà tình cảm chỉ là thứ nhẹ so với đồng tiền. Chúng ta thường nghe câu: "đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn", bà chị tôi dậy tôi câu nói này mà tôi nhớ mãi, ngẫm nghĩ mãi mà tôi thấy thật đúng là: "nếu muốn dễ bề sai khiến ai thì cứ đấm vào miệng họ thì họ sẽ mắc quai và sau này không nói gì được". Tôi muốn nói giả dụ thôi, nhưng đây là sự thật 100% đấy thưa anh chị em. Có một anh kia có một ghế ngồi thật vững chắc trong một công ty, đương nhiên ngồi một mình thì không vững vàng cho nên anh cũng tìm người thích hạp với mình để cho có thế vững vàng hơn. Ghế của anh chẳng những vững vàng mà còn có tài lọt để tìm thêm cho đầy vào túi của anh. Cho nên muốn được cái dù của anh che thì nào là phải phụ anh trong tất cả mọi thứ, nào là công việc trong sở anh sẽ giúp cho làm thêm giờ phụ trội cho dù ngân khoản đang eo hẹp!? Mỗi một chiếc ghế ngồi trong công ty của anh là đều có giá cả đấy! Nên ghế ngồi của các ông bà trong công ty cũng khó xử lắm đấy! Bởi có giá nên ông hay bà tranh giành nhau vì ghế. Chửi nhau cũng vì chiếc ghế. Hình như chiếc ghế không tên ấy, nó lại có sức mạnh của đồng tiền mà hiện hẳn lên cái tên của mình?? Người bất tài làm biếng thì thường đi ngã sau để cho công việc của mình được lâu bền và làm sai cũng không bị ai khiển trách, hay ngược lại???

Ôi chiếc ghế vô tri nhưng gây bao nhiêu tội lỗi của những con người ngồi trên chiếc ghế ấy! Thường chiếc ghế cao trọng như thế rất hiếm do có người bầu cử để được ngồi. Phần đông có được do bởi là con ông cháu cha đã bỏ biết bao tiền bạc cho chiếc ghế ấy cho con cháu của họ! Để được ăn không ngồi rồi chỉ biết chỉ tay năm ngón? Để được ăn trên ngồi trước? Để được thụ hưởng mọi thứ mà không cần phải chịu một ngày cực khổ? Những ai có tiền của mà biết chạy chọt cho đúng chỗ thì dù có bị đi tù chung thân cũng được thả ra.

Lậy Chúa Giêsu! Hẳn Ngài biết quá rõ bản tánh nhu nhược, yếu đuối, tội lỗi, tham lam, ích kỷ, của con người chúng con nên Ngài mới dậy chúng con đây là trước hãy luôn khát khao tìm kiếm Tình Yêu của Thiên Chúa, mà Tình Yêu của Ngài là phải tha thiết sống cho tha nhân. Hãy bỏ cái Tôi của mình, là chiếc ghế, là quyền lợi, là tất cả những gì của thế gian. Hãy cúi xuống, hãy bỏ chiếc ghế tìm tư lợi riêng của mình, mà phục vụ anh chị em mình, như Chúa xuống thế làm người mục đích chỉ có thế. Xin cho chúng con được nên giống Chúa ngày một hơn, để Thiên Đàng là cùng đích Nơi chúng con tìm kiếm và mong mỏi khát khao để được đến, còn được Ngồi bên hữu của Ngài hay bên trái của Ngài, con xin dành cho những ai thật xứng đáng cho chiếc Ghế ấy! Amen.