Tôi Gặp Chúa Trên Đường Emmaus

Trên đường đời có phải tất cả chúng ta cùng gặp nhau ít nhất là một lần trên một con đường nào đó!? Hay một đoạn đường nào đó! Nhưng không ai trong chúng ta lại có thời giờ để muốn tìm hiểu và muốn biết anh là ai!? Có thể anh và tôi chúng ta cùng chung nhau một con đường mà hằng ngày chúng ta cần dùng để đi qua. Nhưng hai ta vẫn coi nhau như người xa lạ.

Có phải Chúa đã chết và đã Sống Lại trên 2000 năm và con đường Emmaus vẫn còn đó!? Nhưng ai trong chúng ta đã có dịp gặp gỡ được Chúa như hai Tông Đồ may mắn đã được Chúa Giêsu Hiện Ra và Đồng Hành với hai ông cùng đi với nhau trên suốt một đoạn đường thật dài của Emmaus. May mắn hơn nữa là hai ông đã được nhận ra Thầy của mình khi chính mắt được thấy Thầy lúc Bẻ Bánh. Khi hai ông nhận diện ra được Thầy của mình thì cũng là lúc Thầy Biến Mất.

Trên suốt một đoạn đường thật dài hai ông đã không nhận diện ra Thầy Giêsu của mình. Có phải vì hai ông đã quá Tuyệt Vọng vì Thầy đã bỏ mình mà ra đi Vĩnh Viễn sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại như chuyện thường tình của bao nhiêu người cũng ra đi y như thế!? Vì tuyệt vọng, buồn phiền, và chán nản, nên đã làm cho tâm trí hai ông nên tối tăm và không còn biết hay nhớ những điều Thầy mình đã dậy và đã nói trước đây.

Cuộc đời của chúng ta rất nhiều khi vì quá bận rộn và tất bật vất vả lo cho cuộc sống đủ ăn đủ mặc nên đã không nhìn thấy Chúa, tuy dù Chúa đã Chết và đã Phục Sinh? Có phải đối với nhiều người chúng ta cũng đã coi như Ngài đã chết thật rồi! vì tâm trí và tâm hồn chúng ta thật trống vắng, bất an, và buồn sầu vì thiếu vắng Chúa trong cuộc đời và trong Trái Tim của chúng ta?

Có phải thời nay và thời xưa chúng ta cũng phải đòi hỏi là được Chúa hiện ra và đồng hành cùng trên con đường chúng ta đi mỗi ngày thì mới tin là Chúa Phục Sinh, Hiện Diện, và Đồng Hành với ta hay không? Như tôi đây đã sống và đã cùng với tất cả anh chị em trên con đường Emmaus nhưng tôi chẳng có được cái may mắn như hai Tông Đồ là được thấy Thầy Giêsu của mình tận mắt. Tôi đã được sinh ra và lớn lên trong muôn ngàn thiếu thốn. Thiếu thốn tình Cha. Thiếu thốn tình Mẹ. Thiếu thốn tình người. Thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu ăn học, thiếu mái ấm, và còn thiếu bao nhiêu thứ nhu cầu sống khác. Do đó tôi đã quá bận rộn để tìm miếng ăn để dằn bụng mỗi ngày. Tôi đã đi tìm tình yêu nơi không đúng. Tôi đã cố gắng trở thành con người tốt nhưng tôi không có cơ hội. Tôi cũng có cố gắng đi tìm Chúa một thời gian nhưng vì tâm tư tôi luôn tìm kiếm những thứ và những điều không giúp gì được cho tâm linh và sự bình an của tôi.

Ôi thôi! tôi bận rộn lắm làm gì mà tôi có thời giờ để đến với Chúa tôi ở Nhà Thờ, ở Tòa Giải Tội, ở tất cả những nơi mà Chúa đang hiện diện và đang cần sự giúp đỡ của tôi. Tôi bận rộn đi học, đi kiếm công ăn việc làm. Khi có công ăn việc làm thì tôi cần phải kiếm xe, mà phải xe tên hiệu mới được, ít nhất là phải sắm cho được chiếc Toyota Camry chứ không thấp hơn được. Mercedes thì là điều tôi mơ ước. Rồi thì phải sắm sửa quần áo tên hiệu mới gọi là biết chưng diện với người ta. Cuối tuần phải bắt kép chở đi vũ trường mới là con người sành điệu và biết cách sống chứ không người đời cho là mình nhà quê chẳng biết gì, và cuộc sống cứ thế, tôi làm sao gặp được Chúa? Chúa làm gì mà đến những nơi phồn hoa đô thị ấy?

Nhưng cảm tạ Chúa việc gì đến cũng phải đến và tôi đã phải trả giá cho việc tôi làm. Sau sự việc ấy Chúa đã mở mắt cho tôi thấy rằng mọi thứ trên cõi đời này chỉ là Phù Vân. Nay còn, mai mất là việc tất nhiên. Lên voi xuống chó là chuyện rất thường tình xảy ra trên đời. Hôm nay vui, ngày mai khóc. Hôm nay yêu, ngày mai thù. Hôm nay lầu đài gác tía, ngày mai dưới gầm cầu. Tất tất cả chỉ là giấc mơ vì ta không giữ được. Còn tiền thì còn vợ còn con, không tiền thì vất vưởng chèo queo ngoài đường. Sự đời là thế. Chỉ có Tình Yêu của Chúa là tồn tại đến muôn ngàn đời. Tình Yêu của Ngài cho ta Hạnh Phúc thật sự. Tình Yêu của Ngài rất nhiệm mầu cho ta biết tìm kiếm một Nơi cao trọng hơn là thế gian này.

Thế mới biết khi ta Tuyệt Vọng vì đã thất bại trên đường đời lại là lúc Chúa Giêsu Hiện Đến, Đồng Hành, và Ở Cùng chúng ta mãi mãi trên con đường Emmaus thân thương luôn dẫn đưa ta đến một nơi chốn có thật nhiều Hy Vọng và Hạnh Phúc. Emmaus là con đường sẽ dẫn đưa tất cả con cái của Chúa đến Quê Hương Yêu Thương là Quê Trời Nơi có Ba Ngôi Thiên Chúa, Mẹ Maria, các Thiên Thần, các Thánh, cùng cả Triều Thần Thiên Quốc trông đợi và đón chờ.

Tôi cũng như hai ông Tông Đồ là còn nghĩ đến Chúa trong lúc Tuyệt Vọng và sầu khổ không biết nương tựa vào ai? Và kìa Chúa đã không bỏ tôi và thuyết phục cho tôi hiểu là Ngài đã Phục Sinh để tôi được cứu rỗi và Sống Muôn Đời. Trên con đường Emmaus, tôi đã may mắn tìm thấy và gặp được những khuôn mặt dịu dàng của Chúa. Họ đã giúp tôi thấy và nhận ra được Chúa trong từng anh chị em. Tốt cũng như xấu. Giầu cũng như nghèo. Và đây là một trong những khuôn mặt khả ái của Chúa đã giúp tôi tìm gần tới Chúa của tôi và tôi không còn thấy anh chị em của mình là xa lạ nữa! Để thấy cuộc đời là Hạnh Phúc và là Thiên Đàng nằm rất gần trong tay vói của tôi ngay trên trần gian này.

Tông Đồ Đắc Lực Của Chúa

Người có biết!?
Tôi thương mến người ở điểm nào không?
Tôi thương mến người vì người có tấm lòng vàng.
Tôi thương mến người vì người không quản ngại,
Dãi dầu mưa nắng với tấm lòng bác ái của người.

Tôi quen biết người nay cũng đã khá lâu.
Không việc gì nhờ người giúp đỡ mà người từ chối.
Người đã vì anh chị em bất hạnh và khốn khổ bên quê nhà.
Không sáng nào tôi không thấy người đi ngang qua,
Tay cầm bao bị đi lượm từng ống lon trong những thùng rác,
Hôi hám dơ dáy bẩn thỉu và thối tha.

Tấm thân người đen đủi theo ngày năm tháng,
Do đi lượm lon không bỏ sót một ngày nào.
Trên miệng người luôn nở nụ cười chào hỏi.
Tôi phải thán phục vì người rất kiên nhẫn và kiên trì.
Dù ngòai trời có mưa tầm tã sấm sét dữ tợn,
Người cũng trong chiếc áo mưa vẫn rất đúng giờ,
Không bỏ sót một ống lon nào mà người không lượm.

Tôi thương mến người vì người rất mẫu mực siêng năng và cần mẫn.
Dù ngòai trời nắng có chang chang, cháy da, và không một chút gió,
Người vẫn khoan thai tiến bước miệng vẫn vui vẻ húyt gió.
Vẫn bao bị, vẫn một con đường quen thuộc,
Vẫn vì mục đích cao cả vì tình yêu thương anh chị em,
Người vẫn vui vẻ thỏa mãn với những ống lon người tìm kiếm được.
Trong mồ hôi, trong cơ cực, và đôi khi cả trong nước mắt.

Vì người biết người đang làm việc cho Chúa và vì Chúa.
Những ống lon của người lượm được trong một ngày,
Có thể sẽ lo cho Chúa được một bữa ăn gọi là tạm no.
Sẽ lo cho Chúa được vài viên thuốc cảm.
Sẽ lo cho Chúa được một đôi dép.
Sẽ lo cho Chúa được một ít lương thực khô cầm chừng.
Một ít đồ dùng cá nhân rất cần thiết vì cuộc sống,
Của Chúa rày đây mai đó không có nơi nương tựa,
Không có chỗ cho Chúa gối đầu.

Tôi rất khâm phục ở tấm lòng của người.
Tuy cuộc sống hằng ngày của người chỉ vừa đủ.
Người luôn cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho người.
Tuy gia đình không được dư giả nhưng rất hạnh phúc.
Không gì hạnh phúc hơn khi người được Hồng Ân Thiên Chúa,
Luôn ban cho người và gia đình có thời giờ và sức khỏe.
Để người đem hạnh phúc rất khiêm nhường đến cho anh chị em.

Người vẫn cố gắng thực thi những điều Thiên Chúa dậy:
”Kính Chúa và yêu người như yêu chính mình”.
Nhưng đối với tấm lòng của người tôi thấy người còn hơn,
Cả điều Chúa dậy là người thương yêu anh chị em và
Đem niềm vui, no ấm, đến cho mọi người còn hơn lo cho chính mình.
Người không cần biết khi người ra đi từ giã cõi tạm trần gian này,
Người sẽ được Chúa dẫn đến nơi đâu!?
Nhưng hiện giờ người chỉ biết xả thân sống cho anh chị em,
Từng giờ, từng phút, từng cuộc gặp gỡ khi người có cơ hội.

Thiên Đàng hiện giờ của người là cố gắng đem niềm an ủi,
Chia sẻ đến cho những anh chị em cần sự giúp đỡ của người.
Cuộc sống hằng ngày của người xem chừng giản dị lắm!?
Hạnh phúc của người là muốn thấy được anh chị em vui vẻ yêu đời.
Người thường xuyên cho họ. ...
Từ một nụ cười xem ra chẳng đáng chi!?
Những câu nói đùa xem ra chẳng lợi ích gì!?
Những câu an ủi nghe có vẻ mủi lòng!?
Những món quà rất thiết thực xem chừng như rất nhỏ bé!?

Dầu tất cả những điều tốt lành và rất tình người này,
Người đã, đang, và mãi luôn cố gắng thực hiện,
Dưới mắt thiên hạ xem chừng như chẳng đáng để tâm.
Nhưng tôi biết tấm lòng của người luôn đối với anh chị em,
Là bát nước đầy, là tất cả những gì người có thể chia sẻ,
Là tất cả những gì người hy vọng và cố gắng,
Làm được cho anh chị em của mình,
Ngay bây giờ, và mãi mãi trong những ngày tháng tới.

Tôi biết người là một vị ân nhân của rất nhiều người,
Nhưng hầu hết những người được người giúp đỡ,
Họ chưa từng bao giờ được hân hạnh hoặc có cơ hội gặp người,
Để cám ơn, để tỏ lòng biết ơn, người ân nhân của mình.
Người là một Tông Đồ rất đắc lực rất nhiệt tâm của Chúa.
Người là một Tông Đồ làm việc rất âm thầm rất lâu năm.
Người là một Tông Đồ rất nhiệt thành và nhiệt tình.
Người là một Tông Đồ của những người bất hạnh.

Cảm tạ Chúa đã ban cho tất cả anh chị em chúng con,
Có được Những Con Người có tấm lòng vàng và bác ái như người.
Họ là những Tông Đồ làm việc rất âm thầm không ai hay.
Họ là những Tông Đồ nhiệt thành và có trái tim giống Chúa.
Họ là những Tông Đồ quên mình mà chỉ nghĩ đến anh chị em.
Họ là những Tông Đồ không cần được những lời khen tặng.
Họ là những Tông Đồ thấy Chúa trong tất cả anh chị em.

Nguyện xin Chúa luôn luôn gìn giữ những Tông Đồ Khả Ái của Chúa, để làm Tấm Gương Sáng cho chúng con noi theo và bắt chước, dù cuộc đời ngày lại ngày của chúng con có bận rộn và có vất vả để kiếm từng miếng ăn. Nhưng suy nghĩ cho tận cùng thì Tất Cả những điều chúng con đang tìm kiếm cũng không nuôi dưỡng và giúp ích được gì cho Linh Hồn đời đời của chúng con trong một thế giới mà con người không bao giờ Thỏa Mãn được những điều mình đã, đang, và sẽ có, nếu chúng con không có Trái Tim giống Chúa, Amen.