LTS: Trong khuôn khổ chương trình “WYD Follow Up”, Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam Tây Úc vừa có cuộc hội thảo dành cho các bạn trẻ tham dự WYD 2008 tại Sydney. Xin giới thiệu với quý cha và anh chị em một số chia sẻ của các bạn trẻ tại Perth.

Jessica ………….

Ngày 14 tháng 7/2008 Jessica đã khởi hành từ Perth đi Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới (ĐHGTTG) cùng với 155 thanh thiếu niên Công Giáo khác từ Perth.

Cất bước lên đường đi dự đại hội em không mang nhiều ước vọng, nhưng chỉ hy vọng tìm ra một điều gì để giúp em hiểu rõ hơn chỗ đứng của Chúa Giêsu trong cuộc đời em.

Em biết em đã xúc động và cảm nhận được một điều gì đó khi em khóc vì Chặng Đường Thánh Giá thật cảm động. Em lấy làm lạ và xấu hổ, vì trong 19 năm sống là nguời Công Giáo, em chưa bao giờ suy gẫm Kinh Thánh hay để ý tới những bài giảng của linh mục. Em chỉ đi dự lễ mỗi tuần một lần và em tin rằng như thế đã đủ để giữ đạo. Nhưng thật sự thì em đã quá sai lầm.

Kinh nghiệm mà ĐHGTTG mang lại cho em là đã cho em cơ hội gặp gỡ rất nhiều bạn trẻ khác trên khắp thế giới và nghe kể về cuộc đời họ cũng như lý do họ chọn hướng đi cuộc đời. Đối với cộng đoàn công giáo, em đã không biết rằng có rất nhiều thanh thiếu niên Công Giáo đến từ khắp nơi trên thế giới từ Đức Quốc, Đan Mạch, Thuỵ Sĩ và Pháp Quốc. Thật là điều kỳ diệu khi thấy đạo Công Giáo đã lớn mạnh và có nhiều người theo đạo đến thế.

Điểm son của ĐHGTTG là đêm ngủ ngoài trời dưới bầu trời đầy sao tại trường đua Randwick cùng cả trăm ngàn người khác trong những phái đoàn hành hương. Nhờ lời cầu nguyện nên tuy là rất lạnh nhưng trời không mưa. Vui vì được thấy Đức Thánh Cha Benedict 16, và vui vì những tặng vật trao đổi với các bạn bốn phương. Có bao nhiêu điều vui, nhưng vui nhất là em có cơ hội kết thân với các bạn khác trong cộng đoàn Công Giáo Việt Nam.

Thoạt đầu, em nghĩ ĐHGTTG sẽ chán ngắt vì tối ngày chỉ đọc kinh hoặc nghe cha giảng về Kinh Thánh. Thật sự thì chúng em cũng có những sinh hoạt như vậy, nhưng qua những giờ phút đó em đã rút tiả được nhiều điều hay.

Em đã làm bạn với nhiều người, em biết kiên nhẫn hơn và không luôn chọn con đường dễ dãi cho mình. Đây là hai điều quý giá em đã lãnh hội được.

Em hy vọng sẽ gặp các bạn trong lần đại hội kỳ tới tại Tây ban Nha.


Annie

Ngồi trong phi trường chờ chuyến bay, lúc đó em luôn tự nhủ mình là người hành hương chứ không phải chỉ là một du khách; tư tưởng này loay xoay mãi trong đầu em. Nghĩ tới đức tính kiên nhẫn phải có của một người lãnh đạo, em suy tư có lẽ rồi đây sẽ là điều thật khó khăn đối với em.

Em đoán chắc là khó chịu lắm khi phải sống chung trong nhà với một đám con gái và phải hướng dẫn họ trong cả tuần lễ. Em thú thật rằng điều đó đã làm cho em lo lắng, và lo lắng đến sợ hãi.

Khi hồi tưởng lại em thấy suốt tuần lễ đó trong lòng em tràn đầy sức mạnh và em đã bình thản và kiên nhẫn được. Em cảm thấy rằng Thiên Chúa đã chăm sóc cho em và giúp em vượt qua những khó khăn này.

Điểm nổi bật trong tuần lễ này là ngày Thứ Năm, khi Đức Thánh Cha đặt chân tới Barangaroo. Em mang trong lòng một niềm vui khó tả khi thấy mình được đứng thật gần Đức Thánh Cha. Em vẫn còn nhớ cảm giác hồi hộp mong đợi khi biết Đức Thánh Cha sẽ đi ngang qua nơi chúng em đứng. Em đã run lên vì tràn ngập niềm vui. Em đã chung tiếng hát ca & hò hét. Cảm giác thật kỳ dị! Thật là một hồng ân được đứng gần Đức Thánh Cha đến thế.

Chuyến đi này đã làm cho em cảm thấy gần Chúa hơn, đã nhiều lần em cảm thấy Chúa lắng nghe em và nghe lời cầu xin của em.

Thí dụ như thứ Sáu, trước đêm ngủ ngoài trời, trời mưa tầm tã, tất cả bọn con gái chúng em cùng cầu nguyện để xon Chúa cho thứ Bảy trời đẹp, như thế mới có thể đi bộ quãng đuờng dài 12 cây số ra trường đua Randwick. Xin cho Linda khỏi bệnh để cùng đi với chúng em. Cuối cùng, ngày hôm sau, cả ngày trời nắng đẹp, đi bộ về tới nhà chúng em hết sức nhưng vẫn khỏe sau khi cuốc bộ 12 cây số dài.

Nhìn lại thời gian em ở Sydney dự đại hội, em cảm thấy Thiên Chúa đã đoái nhìn đến em, và chúc lành cho chúng em cho thời tiết thật đẹp và được gặp được những người bạn tuyệt vời.

Chúa đã ban cho em sức mạnh, nguồn cảm hứng và sự kiên nhẫn và Ngài luôn gìn giữ em khỏi mọi hiểm nguy. Kỷ niệm này Em sẽ không bao giờ quên.


Anthony

Điều người ta thường nói là: “Cho bao nhiêu thì nhận được bấy nhiêu” thật hợp với Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới. Năm ngoái, chủ đích lúc đầu của em là làm sao ráng chịu cho qua tuần lễ đầu ở Sydney với những nghi lễ tôn giáo, để tuần sau được đi chơi. Nhưng rồi một năm trôi qua với biết bao khó khăn cá nhân em nghĩ có thể làm đảo lộn đời em. Đây là điều tệ nhất xảy ra cho em từ khi bà em qua đời năm 1999. Nhưng rồi em nghĩ, nếu đó là điều xấu xa nhất xảy ra cho em, thì cũng đâu đến nỗi nào.

Em bắt đầu suy nghĩ về những điều tốt đẹp em đã nhận được. Em có gia đình hạnh phúc, có cha, có mẹ, có em gái thật dễ thương, có bạn bè thân thiện như người trong gia đình. Em có biết bao nhiêu điều để tạ ơn Chúa. Và em đã quyết tâm mang đến Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới lòng tri ân của em. Em sẽ đi Sydney để dâng lời tạ ơn Chúa vì những hồng ân Ngài đã ban. Em rất vui là em đã đi và không thể nào cảm ơn Chúa cho đủ.

Em tạ ơn vì nhóm bạn tốt, vì khách sạn năm sao của thầy Cường có tài xế đưa đón, vì nơi ăn ở tiện nghi, vì chuyến đi thật vui. Trong khi em cố gắng để có tinh thần hành hương thì em lại cảm thấy như đi du lich vậy Thật sự ra, vào tuần lễ thứ hai khi em say sưa chơi thì lại không vui bằng tuần lễ đầu khi em hành hương!

Em vui vì chỉ cách xa Đức Thánh Cha có hai thước, vui vì gặp gỡ các bạn từ các nơi đến, và trao đổi quà với các bạn, vui vì cái áo khoác này mà em có được trong những ngày đó.

Điều em phải tạ ơn Chúa nhất là thời gian em chia sẻ với 155 bạn trẻ đi cùng. Sẽ có những Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới khác, nhưng không chắc tất cả các bạn này sẽ cùng có mặt được lần nữa. Dù vậy, em đang học tiếng Tây Ban Nha vì sang Madrid chắc chắn sẽ vui lắm.


Philip Truong

Kính chào quý cha, quý sơ và toàn thể cộng đoàn,

Chúa đã ban cho em một cơ hội ngàn vàng để tìm Chúa. Em xin chia xẻ với mọi người một chút về chính em và điều đã đưa em đi tìm Chúa. Em may mắn sanh ra trong một gia đình đạo đức và ông em luôn sống đời đạo đức cho Chúa và cho giáo hội.

Em lớn lên đưọc rửa tội, rước lễ lần đầu & thêm sức, nhưng em không có liên hệ mật thiết với Chúa. Em đi lễ mỗi Chúa Nhật nhưng không hiểu vì sao mình lại đi.

Nhưng nhờ một người bạn gái khuyến khích mà em hiểu được tình yêu Chúa. Bạn đó khuyên em cởi mở cõi lòng và hãy tin rằng Chúa sẽ thay đổi đời sống em và sống mật thiết với Ngài, vì Chúa đã hứa rằng nếu chúng ta bước một bước tới gần Ngài thì Ngài sẽ bước cả ngàn bước lại gần chúng ta. Đến với Chúa khi vui cũng như khi buồn. Bạn đó nhắc rằng Kinh Thánh đã chép: “Hãy tin nơi Chúa với cả cõi lòng bạn, và đừng dựa cậy vào trí khôn mình. Trong mọi sự, hãy nhận biết Ngài, và Ngài sẽ uốn đường bạn đi cho thẳng.” Và em muốn tìm hiểu hơn về Chúa và ĐHGTTG đã làm no thoả cơn đói và khát khao Chúa của em.

Khi mới bắt đầu nghe về ĐHGTTG, em thấy hào hứng vì nghĩ là vui lắm, nhưng sự sốt sắng nhạt dần vài tháng sau đó vì việc học và việc làm, tưởng rằng anh em chúng em phải huỷ cuộc đi. Nhưng vì ý Chúa lớn lao hơn nên chúng em không huỷ chuyến đi được, và em không bao giờ tiếc đã quyết định ở lại, và em cảm thấy đây là hồng ân lớn lao Chúa đã ban cho em.

Cuộc hành hương bắt đầu và chúng em phải nhắm vào mục tiêu tại sao mình tới đây và mình muốn ai góp phần vào đời sống vĩnh cửu của mình. Mỗi ngày, chúng em tụ họp, nguyện kinh tạ ơn Chúa và xin Ngài hướng dẫn chúng em qua cuộc hành trình này để lãnh nhận Chúa Thánh Thần. Hầu như ngày nào chúng em cũng cực nhọc cuốc bộ đường dài, đôi khi mệt mỏi, đói khát, nhưng nghĩ tới Chúa Giêsu và các môn đệ đã vất vả hơn nhiều. Với ơn Chúa giúp, chúng em đã có sức mạnh và không thấy cực nhọc.

Những đêm suy niệm, chúng em đã chia xẻ, học hỏi lẫn nhau trong tình thân. Đây là lần đầu tiên trong đời em đã không ngần ngại chia sẻ cảm nghĩ của em về niềm tin của chính mình và hãnh diện vì các anh em Kitô hữu, đã suy niệm và chia sẻ tầm mức quan trọng của Chúa trong đời sống mỗi người và vì Chúa mà chúng em quy tụ nơi đây. Em biết Chúa muốn em là kẻ loan tin mừng Chúa đến cho mọi người. Chúng em cần Chúa và vì tình yêu mến Thiên Chúa mà chúng em tụ tập nơi đây.

Em đã nhận ra sức mạnh của lời cầu nguyện. Đây là món quà Chúa ban để chúng ta liên hệ với Ngài và chia sẻ với Ngài những tư tưởng thầm kín nhất. Em nhớ ngày Đức Thánh Cha đặt chân tới đó, mọi người chen lấn hò hét để được gần Đức Thánh Cha. Em tự nghĩ chính Chúa là đấng chúng ta phải tới gần. Em nhắm mắt cầu nguyện và Chúa nói em tới để đón nhận chúa Thánh Thần và thể hiện ý Chúa, cảm tạ và ca khen Ngài.

Thứ Bảy là ngày thử thách. Với hy vọng dâng cao và tinh thần hăng hái chúng em cuốc bộ 12 cây số, ngừng lại ở mỗi chặng, để cầu xin Chúa hướng dẫn và ban sức mạnh. Khi gần tới nơi, môt ngưòi bạn bị đau, chúng em nghỉ ngơi, cầu nguyện, và với Lời Chúa, Chúa đã nâng đỡ và đưa anh tới chỗ nghỉ an toàn.

Chúng ta sẽ biết khi Chúa Thánh Thần đến trong chúng ta. Tới ngày Chúa Nhật, em biết chắc là Chúa đã ngự vào tâm hồn em. Ngài đã có kế hoạch lớn lao cho em và Ngài sẽ thay đổi đời sống em mãi mãi. Cuộc hành trình của em với Chúa rõ ràng hơn, và mục đích sống mang nhiều ý nghiã hơn, là trở nên tôi tớ Chúa và kêu gọi tất cả các con trở về vương quốc của Ngài.

Giây phút em đặt Chúa lên hàng đầu vào đời em là lúc các thiên thần vui mừng và xướng ca, em thấy vững lòng, không lo sợ và được làm một với Chúa Thánh Thần.

Các bạn thân mến, để Chúa có thể đi vào lòng bạn và thay đổi bạn hoàn toàn, bạn phải mở cõi lòng mình và tìm kiếm Ngài, tuyệt đối tin tưởng vào Chúa, để Chúa thực hiện ý định của Ngài nơi bạn. Xin hãy nhớ rằng “Xin thì được, gõ sẽ mở”. Tôi xin hứa với các anh em bằng hữu của tôi rằng đời bạn sẽ tràn ngập hồng ân, hạnh phúc và niềm vui. Hãy cho tôi nên chứng cớ và nguồn cảm hứng cho tất cả các bạn. Chúa yêu bạn vì tự Ngài yêu bạn, nên đừng bao giờ nghĩ rằng bạn không đáng giá trước mặt ngài. Đừng bao giờ ái ngại không để cho Ngài ngự vào lòng bạn và hướng dẫn bạn vào con đường chân chính.

Xin cám ơn tất cả quý Cha, quý sơ và tất cả quý vị.

Kính chào căn nhà ở nhà