Ý kiến độc giả: Khổ sở vì hai gọng kèm Công an tôn giáo và Ban tôn giáo
Email từ Hà Nội (8/1/2008)
HÀ NỘI -- Từ ngày xảy ra vụ đất Tòa Khâm Sứ, người viết này như mở cờ trong bụng khi đọc những bài của độc giả Hà Nội vạch mặt các “đồng chí” công an tôn giáo đang ngày đêm rình rập ngưòi công giáo cầu nguyện ở Tòa Khâm Sứ và Xứ Thái Hà. Họ chẳng phải là những “đầy tớ của nhân dân” và vì dân. Họ là những tay chân của chính quyền để làm Giáo Hội Công Giáo chia rẽ và suy yếu. Những công an tôn giáo là bằng chứng nhà nước kỳ thị công giáo và không thật sự “đoàn kết dân tộc” như họ vẫn tuyên truyền. Công giáo Hà Nội chúng ta luôn bị đặt dưói sự theo dõi cẩn mật của Phòng PA 38 của Sở Công An Hà Nội. Đó là đơn vị “Phòng Chống Phản Động.” Điều đó đủ nói có “Đại đoàn kết toàn dân” không? Và có bình đẳng giữa các thành phần trong nưóc không?
Theo ý kiến tôi, TGP Hà Nội chúng ta bị đặt vào giữa hai gọng kèm. Gọng kèm thứ nhất là Công An Tôn Giáo mà nhiều bà con đã phản ảnh về những “chiến sĩ” công an đó như Luận, Hùng, Sơn, Dược, Lâm, Ngọc. Về cái gọng kèm này tôi phải kể thêm công an tôn giáo Thịnh chuyên đi rình mò trinh thám ở các xứ họ của Quận Hoàng Mai như Nam Dư và Kẻ Sét. Chiến sĩ này hung hăng lắm nhưng nổi tiếng nhất là sự dốt nát của anh. Nghe nói Thịnh làm nghề rình mò này lâu lắm từ thời cha già Hóa ở Đồng Trì, vậy mà giờ này chỉ làm đuợc ở cái chân trinh sát tôn giáo ở quận, chắc là dốt nát quá nên không được lòng cấp trên.
Gọng kèm thứ hai là Ban Tôn Giáo. Chắc hẳn trong những ngày vừa qua ai cũng đưọc nghe bài trả lời phỏng vấn “bất hủ” của ông Doanh, Trưởng Ban Tôn Giáo Chính Phủ, cho đài BBC. Kẻ hè này không bàn thêm nữa vì xấu hổ cho đất nước mình lắm! Tiện đây cũng phải nói năm 1988 ông Trưởng Ban Tôn Giáo Chính Phủ (tôi đã quên tên) bị chết đột tử sau khi phản đối kịch liệt vụ Phong Thánh, nhất là làm khổ ĐHY Trinh Văn Căn.
Nhưng một nhân vật đáng nói mà chưa ai đề cập đến là ông Thu trong Ban Tôn Giáo Thành Phố Hà Nội. Theo một nguồn tin cho biết, ông Thu trưóc làm Công an tôn giáo sau đó chuyển sang làm Ban tôn giáo. Ông lúc nào cũng khoe mình có bắng thạc sĩ về Tôn Giáo, nhưng học ở trong nưóc ấy mà! do cán bộ vô thần dạy về tôn giáo đấy mà! Các cha thưòng kêu than rằng ông Thu luôn làm khó dễ với Công Giáo. Ông Thu “hăng tiết vịt lắm”và hay ra oai! Nghe nói khi Toà Tổng Giám Mục xin phép xây dãy nhà Chủng viện ở Cổ Nhuế thì ông Thu trả lời phải xin Thủ Tướng. Giấy tờ của các xứ họ xin phép thành phố đều phải qua văn phòng của Thu. Ông Thu hạch sách đủ điều và thưòng làm chậm trễ.
Đấy các đầy tớ của nhân dân là vậy đấy. Bà con mình cầu nguyện để có những điều mà tờ đơn nào chúng ta cũng phải bị viết mở đầu rằng: Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc
Mong lắm thay!
Email từ Hà Nội (8/1/2008)
HÀ NỘI -- Từ ngày xảy ra vụ đất Tòa Khâm Sứ, người viết này như mở cờ trong bụng khi đọc những bài của độc giả Hà Nội vạch mặt các “đồng chí” công an tôn giáo đang ngày đêm rình rập ngưòi công giáo cầu nguyện ở Tòa Khâm Sứ và Xứ Thái Hà. Họ chẳng phải là những “đầy tớ của nhân dân” và vì dân. Họ là những tay chân của chính quyền để làm Giáo Hội Công Giáo chia rẽ và suy yếu. Những công an tôn giáo là bằng chứng nhà nước kỳ thị công giáo và không thật sự “đoàn kết dân tộc” như họ vẫn tuyên truyền. Công giáo Hà Nội chúng ta luôn bị đặt dưói sự theo dõi cẩn mật của Phòng PA 38 của Sở Công An Hà Nội. Đó là đơn vị “Phòng Chống Phản Động.” Điều đó đủ nói có “Đại đoàn kết toàn dân” không? Và có bình đẳng giữa các thành phần trong nưóc không?
Theo ý kiến tôi, TGP Hà Nội chúng ta bị đặt vào giữa hai gọng kèm. Gọng kèm thứ nhất là Công An Tôn Giáo mà nhiều bà con đã phản ảnh về những “chiến sĩ” công an đó như Luận, Hùng, Sơn, Dược, Lâm, Ngọc. Về cái gọng kèm này tôi phải kể thêm công an tôn giáo Thịnh chuyên đi rình mò trinh thám ở các xứ họ của Quận Hoàng Mai như Nam Dư và Kẻ Sét. Chiến sĩ này hung hăng lắm nhưng nổi tiếng nhất là sự dốt nát của anh. Nghe nói Thịnh làm nghề rình mò này lâu lắm từ thời cha già Hóa ở Đồng Trì, vậy mà giờ này chỉ làm đuợc ở cái chân trinh sát tôn giáo ở quận, chắc là dốt nát quá nên không được lòng cấp trên.
Gọng kèm thứ hai là Ban Tôn Giáo. Chắc hẳn trong những ngày vừa qua ai cũng đưọc nghe bài trả lời phỏng vấn “bất hủ” của ông Doanh, Trưởng Ban Tôn Giáo Chính Phủ, cho đài BBC. Kẻ hè này không bàn thêm nữa vì xấu hổ cho đất nước mình lắm! Tiện đây cũng phải nói năm 1988 ông Trưởng Ban Tôn Giáo Chính Phủ (tôi đã quên tên) bị chết đột tử sau khi phản đối kịch liệt vụ Phong Thánh, nhất là làm khổ ĐHY Trinh Văn Căn.
Nhưng một nhân vật đáng nói mà chưa ai đề cập đến là ông Thu trong Ban Tôn Giáo Thành Phố Hà Nội. Theo một nguồn tin cho biết, ông Thu trưóc làm Công an tôn giáo sau đó chuyển sang làm Ban tôn giáo. Ông lúc nào cũng khoe mình có bắng thạc sĩ về Tôn Giáo, nhưng học ở trong nưóc ấy mà! do cán bộ vô thần dạy về tôn giáo đấy mà! Các cha thưòng kêu than rằng ông Thu luôn làm khó dễ với Công Giáo. Ông Thu “hăng tiết vịt lắm”và hay ra oai! Nghe nói khi Toà Tổng Giám Mục xin phép xây dãy nhà Chủng viện ở Cổ Nhuế thì ông Thu trả lời phải xin Thủ Tướng. Giấy tờ của các xứ họ xin phép thành phố đều phải qua văn phòng của Thu. Ông Thu hạch sách đủ điều và thưòng làm chậm trễ.
Đấy các đầy tớ của nhân dân là vậy đấy. Bà con mình cầu nguyện để có những điều mà tờ đơn nào chúng ta cũng phải bị viết mở đầu rằng: Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, Độc Lập-Tự Do-Hạnh Phúc
Mong lắm thay!