MÙA VỌNG GIỮA MÙA DỊCH - ĐIỂM RƠI CẦN THIẾT
CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG NĂM C
Mùa Vọng lại về. Sứ điệp mùa Vọng là chính lời Chúa Giêsu lại vang lên: “Tỉnh thức và cầu nguyện” . Sứ điệp ấy quen thuộc như hơi thở của bản thân.
Như hơi thở cần cho sự sống, sứ điệp mùa Vọng “tỉnh thức và cầu nguyện” cần thiết đến vô cùng, để đưa ta vào nếm hưởng hạnh phúc vĩnh cửu. Bởi sống trong đời, biết mình là Kitô hữu mà không tỉnh thức, không cầu nguyện, đồng nghĩa với việc ta chỉ mang danh mà không thực là Kitô hữu.
Tỉnh thức và cầu nguyện là hai chiều kích thánh thiêng bổ sung cho nhau nơi một tâm hồn biết để Chúa chiếm ngự, nơi một tâm hồn thực sự là tâm hồn Kitô hữu. Nói tỉnh thức và cầu nguyện là hai chiều kích thánh thiêng bổ sung cho nhau, là bởi:
1. Tỉnh thức giúp ta cảnh giác thói hư tật xấu, cảnh giác tội lỗi, không để những cái xấu thế trần ảnh hưởng, hoặc làm mất đi sự thánh thiện trong tâm hồn tín hữu. Nói cách khác, sống tinh thần tỉnh thức là biết ăn năn thống hối, biết dọn tâm hồn bằng một đời sống nhân đức để Chúa có thể chiếm ngự tâm hồn, và tâm hồn thuộc về Chúa hoàn toàn.
2. Cầu nguyện là phương thế tốt nhất để gắn kết phàm trần với thiêng liêng, gắn kết con người với Thiên Chúa. Vì thế, chỉ cần ham thích cầu nguyện, tự bản thân của việc cầu nguyện đã đưa ta về phía Chúa, đã là cách ta mở đường để Chúa đến chiếm ngự hồn ta.
Cầu nguyện là ta đi tìm Thiên Chúa, để bắt gặp chính Ngài là Đấng hằng đợi chờ, tìm kiếm ta. Bởi con người, cái phàm trần yếu đuối, đã có thể tìm gặp Thiên Chúa, Đấng thánh tuyệt đối, từ ngàn xưa đã đi tìm loài người. Nhờ thế, cái phàm trần yếu đuối nơi loài người càng được thánh hóa, càng vững mạnh, càng được củng cố, càng lãnh nhận nguồn ơn tuyệt hảo là chính Chúa, sức mạnh vô cùng cho loài người.
3. Một Kitô hữu lại luôn luôn có Chúa làm sức mạnh, làm “côn trượng”, “làm núi đá” nương thân như thế, chắc chắn sẽ là người dễ dàng đứng ngoài vòng vây hãm của cám dỗ, của sự dữ và tội lỗi hơn.
Chính vì thế, tỉnh thức và cầu nguyện luôn bổ sung cho nhau, cần có nhau, tương qua lẫn nhau. Bởi đã cầu nguyện thì người luôn luôn cầu nguyện chắc chắn là người luôn luôn tỉnh thức.
Càng tỉnh thức, người ta càng thấy nhu cầu của sự cầu nguyện là không bao giờ hết, trái lại tỉnh thức bao nhiêu thì đòi sự cầu nguyện càng tăng trưởng bấy nhiêu.
Có tỉnh thức, có cầu nguyện, linh hồn ta có Chúa. Còn có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc ta có Chúa chiếm ngự hồn mình. Có Chúa chiếm ngự trong hồn, cánh cửa của hạnh phúc đời đời sẽ không bao giờ đóng lại nhưng đời đời mở ra cho ta, đưa ta vào lối trường sinh, sống trong lòng Thiên Chúa Vĩnh Cửu.
4. Cũng vậy, một khi thực sự sống sứ điệp mùa Vọng: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện”, chúng ta cũng sẽ trở nên đồng hình đồng dạng hoàn toàn với Chúa Kitô, Chúa chúng ta.
Tỉnh thức và cầu nguyện thực sự bằng cả cuộc đời mình, ta sẽ không còn dễ bị ru ngủ bởi những hoan lạc trần thế. Sẽ không còn một tình trạng trì trệ, nặng nề, say sưa, thói nuông chiều thân xác… lôi kéo xa rời tình yêu của Chúa.
5. Bước vào mùa Vọng là bước vào hành trình chuẩn bị tâm hồn mừng mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể làm người. Nhưng trong tình hình dịch tễ nặng nề, nguy cơ bùng phát ngày càng cao, báo trước một lễ Giáng Sinh đìu hiu, kém lộng lẫy hơn, kém xa hoa hơn, kém tấp nập hơn...
Tuy nhiên, trong cái nhìn đức tin, đó lại là cơ may để ta dễ dàng chuẩn bị cho một đời sống tinh thần, biết nội tâm hóa và thiêng liêng hóa hơn.
Chắc chắn sẽ có một lễ Giáng Sinh mà người ta phải: Bớt đi vật chất để dễ nâng cao tinh thần; bớt đi những xôn xao bên ngoài để dễ đi vào lòng mình; bớt đi những kiểu dáng đẹp mắt từ những trang trí để dễ kiểm soát thói hư tật xấu mà chỉnh trang tâm hồn; bớt đi những thanh âm rạo rực để dễ lắng nghe cõi riêng tư; bớt đi những xập xình của thói mừng lễ phồn hoa đô hội để dễ tìm về thế giới của ơn thánh...
Và biết đâu khi phải bớt đi những tụ điểm, những bar, những nhà hàng, những phố đèn đỏ, những loại hình kinh doanh lợi dụng Giáng Sinh hoặc biến Giáng Sinh thành lễ hội, thành chốn tội lỗi... để có thể trả lại cho đêm Giáng Sinh đúng nghĩa của đêm Thánh, đêm An Bình, đêm Tình Trời gặp gỡ lòng người, đêm của ơn Tình Yêu cứu độ...!
Vì thế, mùa Vọng giữa mùa dịch: ĐIỂM RƠI cần thiết hết sức để nhà nhà, người người, bắt đầu từ hôm nay, chuẩn bị cho mình sống một lễ Giáng Sinh, sau đó là một mùa Giáng Sinh đã đầy đủ một tâm thế của những tâm hồn đi qua trọn vẹn sứ điệp của Chúa Giêsu: TỈNH THỨC - CẦU NGUYỆN.
CHÚA NHẬT I MÙA VỌNG NĂM C
Mùa Vọng lại về. Sứ điệp mùa Vọng là chính lời Chúa Giêsu lại vang lên: “Tỉnh thức và cầu nguyện” . Sứ điệp ấy quen thuộc như hơi thở của bản thân.
Như hơi thở cần cho sự sống, sứ điệp mùa Vọng “tỉnh thức và cầu nguyện” cần thiết đến vô cùng, để đưa ta vào nếm hưởng hạnh phúc vĩnh cửu. Bởi sống trong đời, biết mình là Kitô hữu mà không tỉnh thức, không cầu nguyện, đồng nghĩa với việc ta chỉ mang danh mà không thực là Kitô hữu.
Tỉnh thức và cầu nguyện là hai chiều kích thánh thiêng bổ sung cho nhau nơi một tâm hồn biết để Chúa chiếm ngự, nơi một tâm hồn thực sự là tâm hồn Kitô hữu. Nói tỉnh thức và cầu nguyện là hai chiều kích thánh thiêng bổ sung cho nhau, là bởi:
1. Tỉnh thức giúp ta cảnh giác thói hư tật xấu, cảnh giác tội lỗi, không để những cái xấu thế trần ảnh hưởng, hoặc làm mất đi sự thánh thiện trong tâm hồn tín hữu. Nói cách khác, sống tinh thần tỉnh thức là biết ăn năn thống hối, biết dọn tâm hồn bằng một đời sống nhân đức để Chúa có thể chiếm ngự tâm hồn, và tâm hồn thuộc về Chúa hoàn toàn.
2. Cầu nguyện là phương thế tốt nhất để gắn kết phàm trần với thiêng liêng, gắn kết con người với Thiên Chúa. Vì thế, chỉ cần ham thích cầu nguyện, tự bản thân của việc cầu nguyện đã đưa ta về phía Chúa, đã là cách ta mở đường để Chúa đến chiếm ngự hồn ta.
Cầu nguyện là ta đi tìm Thiên Chúa, để bắt gặp chính Ngài là Đấng hằng đợi chờ, tìm kiếm ta. Bởi con người, cái phàm trần yếu đuối, đã có thể tìm gặp Thiên Chúa, Đấng thánh tuyệt đối, từ ngàn xưa đã đi tìm loài người. Nhờ thế, cái phàm trần yếu đuối nơi loài người càng được thánh hóa, càng vững mạnh, càng được củng cố, càng lãnh nhận nguồn ơn tuyệt hảo là chính Chúa, sức mạnh vô cùng cho loài người.
3. Một Kitô hữu lại luôn luôn có Chúa làm sức mạnh, làm “côn trượng”, “làm núi đá” nương thân như thế, chắc chắn sẽ là người dễ dàng đứng ngoài vòng vây hãm của cám dỗ, của sự dữ và tội lỗi hơn.
Chính vì thế, tỉnh thức và cầu nguyện luôn bổ sung cho nhau, cần có nhau, tương qua lẫn nhau. Bởi đã cầu nguyện thì người luôn luôn cầu nguyện chắc chắn là người luôn luôn tỉnh thức.
Càng tỉnh thức, người ta càng thấy nhu cầu của sự cầu nguyện là không bao giờ hết, trái lại tỉnh thức bao nhiêu thì đòi sự cầu nguyện càng tăng trưởng bấy nhiêu.
Có tỉnh thức, có cầu nguyện, linh hồn ta có Chúa. Còn có hạnh phúc nào bằng hạnh phúc ta có Chúa chiếm ngự hồn mình. Có Chúa chiếm ngự trong hồn, cánh cửa của hạnh phúc đời đời sẽ không bao giờ đóng lại nhưng đời đời mở ra cho ta, đưa ta vào lối trường sinh, sống trong lòng Thiên Chúa Vĩnh Cửu.
4. Cũng vậy, một khi thực sự sống sứ điệp mùa Vọng: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện”, chúng ta cũng sẽ trở nên đồng hình đồng dạng hoàn toàn với Chúa Kitô, Chúa chúng ta.
Tỉnh thức và cầu nguyện thực sự bằng cả cuộc đời mình, ta sẽ không còn dễ bị ru ngủ bởi những hoan lạc trần thế. Sẽ không còn một tình trạng trì trệ, nặng nề, say sưa, thói nuông chiều thân xác… lôi kéo xa rời tình yêu của Chúa.
5. Bước vào mùa Vọng là bước vào hành trình chuẩn bị tâm hồn mừng mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể làm người. Nhưng trong tình hình dịch tễ nặng nề, nguy cơ bùng phát ngày càng cao, báo trước một lễ Giáng Sinh đìu hiu, kém lộng lẫy hơn, kém xa hoa hơn, kém tấp nập hơn...
Tuy nhiên, trong cái nhìn đức tin, đó lại là cơ may để ta dễ dàng chuẩn bị cho một đời sống tinh thần, biết nội tâm hóa và thiêng liêng hóa hơn.
Chắc chắn sẽ có một lễ Giáng Sinh mà người ta phải: Bớt đi vật chất để dễ nâng cao tinh thần; bớt đi những xôn xao bên ngoài để dễ đi vào lòng mình; bớt đi những kiểu dáng đẹp mắt từ những trang trí để dễ kiểm soát thói hư tật xấu mà chỉnh trang tâm hồn; bớt đi những thanh âm rạo rực để dễ lắng nghe cõi riêng tư; bớt đi những xập xình của thói mừng lễ phồn hoa đô hội để dễ tìm về thế giới của ơn thánh...
Và biết đâu khi phải bớt đi những tụ điểm, những bar, những nhà hàng, những phố đèn đỏ, những loại hình kinh doanh lợi dụng Giáng Sinh hoặc biến Giáng Sinh thành lễ hội, thành chốn tội lỗi... để có thể trả lại cho đêm Giáng Sinh đúng nghĩa của đêm Thánh, đêm An Bình, đêm Tình Trời gặp gỡ lòng người, đêm của ơn Tình Yêu cứu độ...!
Vì thế, mùa Vọng giữa mùa dịch: ĐIỂM RƠI cần thiết hết sức để nhà nhà, người người, bắt đầu từ hôm nay, chuẩn bị cho mình sống một lễ Giáng Sinh, sau đó là một mùa Giáng Sinh đã đầy đủ một tâm thế của những tâm hồn đi qua trọn vẹn sứ điệp của Chúa Giêsu: TỈNH THỨC - CẦU NGUYỆN.