CÔNG CỤ CỦA ÂN SỦNG
“Ông liền đứng dậy đi theo Người”.

Kính thưa Anh Chị em,

Matthêu đứng dậy đi theo Chúa Giêsu. Sự vắn gọn của cụm từ này nhấn mạnh sự chóng vánh của Matthêu khi ông đáp lời Chúa gọi. Chính trong sự ‘bật dậy’ này, người ta có thể thấy một sự dứt khoát tách khỏi một ‘hoàn cảnh tội lỗi’; đồng thời, ý thức tuân theo một cuộc sống mới, cuộc sống công chính, để trở nên một ‘công cụ của ân sủng’ trong sự thông hiệp với Chúa Giêsu.

Matthêu sẽ là một tông đồ thánh sử, người sẽ viết Lời Thiên Chúa vốn “là lời hằng sống, linh nghiệm, sắc bén hơn mọi thứ gươm hai lưỡi” như tác giả thư Do Thái hôm nay lưu ý; hoặc như Thánh Vịnh đáp ca tung hô, “Lạy Chúa, lời Chúa là thần trí và là sự sống”; Matthêu quả là một một ‘công cụ của ân sủng’. Như vậy, sự thánh thiện của một cuộc sống không đơn thuần chỉ là tách rời khỏi tội lỗi, nhưng là một sự tham phần vào tình yêu và sự thánh thiện của Thiên Chúa; cũng không chỉ là sự tách biệt khỏi một cái gì đó, nhưng còn là sự biến đổi để trở thành một người nào đó, một người mà Thiên Chúa nhắm đến khi tạo dựng mỗi người để họ trở nên.

Cũng thế, khi kêu gọi chúng ta, Chúa Giêsu không bao giờ đưa cho chúng ta một tấm bản đồ; thay vào đó, Ngài trao cho mỗi người một chiếc la bàn. Chúng ta hoàn toàn không nhìn thấy toàn bộ bức tranh; đơn giản, chúng ta chỉ biết phương hướng. Mỗi ngày, Ngài mời gọi chúng ta đi theo Ngài, chìm sâu hơn vào Ngài, tham phần vào tình yêu của Ngài, và để mắt gắn chặt vào Ngài như “ngọn đèn cháy sáng trong nơi tối tăm”, như chiếc kim la bàn luôn luôn chỉ đúng hướng. Matthêu thực sự không biết đời mình sẽ kết thúc ở đâu, nhưng ông biết, nó phải thay đổi; và những thay đổi đó cần phải bắt đầu từ đâu. Matthêu hoàn toàn tin chắc, Chúa Giêsu là người đáng để ông tin cậy, tin đến nỗi ông sẽ phó thác đời mình cho Ngài, mặc cho tương lai đùn đẩy; Matthêu đâu biết rằng, rồi đây, ông sẽ là một ‘công cụ của ân sủng’, công cụ của Lời.

Niềm vui của Matthêu phớn phỡ qua bữa tiệc tại nhà ông; ở đó, Chúa Giêsu đồng bàn với ông, với bạn bè ông; họ ăn mừng ngày Matthêu ‘vĩnh khấn’. Ở đây, thật thâm trầm với những lời của Khải Huyền, “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì Ta sẽ vào nhà người ấy, sẽ dùng bữa với người ấy, và người ấy sẽ dùng bữa với Ta”. Matthêu có thể đã nói ‘không’, hoặc ‘chưa’, hoặc ‘không phải bây giờ’ với Chúa Giêsu; và nếu từ đầu, đã có một sự từ chối, thì hẳn đã không có một bữa tiệc tối nào xảy ra và do đó, nhiều người bạn của Matthêu đã bỏ lỡ cuộc gặp gỡ thân mật với Chúa Giêsu vào đêm hôm đó, một cuộc gặp gỡ biết đâu đã thay đổi vĩnh viễn một số cuộc đời của họ. Chúa Giêsu gõ cửa cuộc đời Matthêu; may thay, ông đã mở rộng cửa cho Ngài. Sau đó, như người phụ nữ Samaritanô, Matthêu chạy đi tìm những người khác để họ cũng có thể gặp Ngài; bằng việc thưa “vâng” của Matthêu, Chúa Giêsu đã có thể chạm vào cuộc sống của những người khác. Và như vậy, bất cứ khi nào chúng ta thưa “vâng” với Chúa, Ngài sẽ làm một điều gì đó không chỉ cho chúng ta, mà qua chúng ta, những người khác cũng được tham phần vào tình yêu và ân sủng của Ngài. Như Mẹ Maria, người đã thưa “vâng” và đã trở nên một ‘công cụ của ân sủng’; cũng thế, Matthêu, một ‘công cụ của ân sủng’.

Một người đàn ông sống ở Long Island rất hài lòng với chiếc phong vũ biểu tốt nhất vừa tậu được của mình. Thế nhưng, lúc về đến nhà, ông vô cùng thất vọng khi thấy chiếc kim của nó có vẻ như bị kẹt; nó chỉ vào khu vực có dấu ‘bão’. Lắc mạnh nó vài lần, chiếc kim vẫn kẹt ở vị trí cũ, ông bực bội ngồi xuống, viết một lá thư phàn nàn, gửi cho cửa tiệm bán nó. Tối hôm sau, từ văn phòng trở về Long Island, ông tìm lại không chỉ chiếc phong vũ biểu đã mất nhưng mà cả ngôi nhà. Thì ra, chiếc kim của nó đã chỉ đúng, rằng, có một trận cuồng phong!

Anh Chị em,

Lời kêu gọi bước theo Chúa Giêsu trước hết, là một lời kêu gọi hoán cải tâm hồn; tiếp đến, là một lời kêu gọi tham phần vào tình yêu và sự thánh thiện của Thiên Chúa; để rồi, mỗi người có thể trở nên một ‘công cụ của ân sủng’. Matthêu đã trải nghiệm tiến trình đó trong cuộc đời mình; ông đã trở nên một chiếc phong vũ biểu chính xác cho hậu thế. Không chỉ báo cho người khác có một trận cuồng phong, Matthêu còn chỉ ra một Đấng có uy quyền trên cả cuồng phong, cuồng phong trong thiên nhiên, cuồng phong trong các tâm hồn. Như Matthêu, mỗi chúng ta được mời gọi trở nên một ‘công cụ của ân sủng’ cho tha nhân; mỗi chúng ta thật giá trị trước Thiên Chúa, trước anh em. Vậy hãy “là” điều Chúa muốn theo ý Chúa, theo bổn phận và trách nhiệm mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, trong mọi đấng bậc, Chúa mời gọi con trước hết, để con hoán cải; để con tham phần vào tình yêu và sự thánh thiện của Chúa. Với ơn thánh Chúa và sự trợ lực của Thánh Thần, xin biến đổi con, để con trở nên một ‘công cụ của ân sủng’ Chúa như Matthêu đã trở nên”, Amen.

(Tgp. Huế)