Như chúng tôi đã đưa tin, lúc 09g50 sáng thứ Ba 25 tháng 9, Đức Thánh Cha đã đến sân bay quốc tế Tallinn. Sau những nghi lễ chào đón tại phi trường, Đức Thánh Cha đã viếng thăm xã giao tổng thống tại dinh tổng thống và ngài đã đọc một diễn từ trước chính quyền dân sự và ngoại giao đoàn tại Vườn Hồng của phủ tổng thống.
Sau đó, vào lúc gần 12g, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ đại kết với giới trẻ tại nhà thờ Kaarli của Tin Lành Lutheran.
Lúc 15h30, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ với những người giúp vào công việc bác ái tại nhà thờ chính toà hai Thánh Phêrô và Phaolô Tông Đồ.
Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:
Anh chị em thân mến,
Cảm ơn anh chị em đã chào mừng tôi đến nhà anh chị em chiều nay. Tôi nghĩ điều quan trọng là thực hiện chuyến thăm này và dành thời gian ở đây với anh chị em. Cảm ơn anh chị em đã chứng kiến và chia sẻ với chúng tôi tất cả những điều gần gũi nhất với cõi lòng của anh chị em.
Trước hết, tôi xin chúc mừng chị, chị Marina, và chồng của chị, vì chứng từ đẹp đẽ mà chị đã trình bầy với chúng tôi. Chị đã được ban phước với chín đứa con, với tất cả những hy sinh mà việc này đòi hỏi, như chị đã nói rõ với chúng tôi. Bất cứ nơi nào có trẻ em và người trẻ, nhiều hy sinh phải được thực hiện, nhưng quan trọng hơn, có tương lai, niềm vui và hy vọng. Vì vậy, thật an ủi khi nghe chị nói: “Chúng con cảm tạ Chúa vì sự hiệp thông và tình yêu ngự trị trong căn nhà của chúng con”. Trên lãnh thổ này, nơi mùa đông giá buốt hơn, chị đã không thiếu sự ấm áp quan trọng nhất, sự ấm áp của mái nhà, sự ấm áp phát sinh từ việc sống với nhau như một gia đình. Với những bất đồng và vấn đề, phải không? Phải, chắc chắn như thế! Nhưng cũng có hy vọng và mong muốn cùng tiến lên với nhau. Lời lẽ của chị không chỉ là những từ ngữ đẹp mà thôi, mà là một gương sáng rõ ràng.
Cũng cảm ơn chị, vì đã chia sẻ chứng từ của các nữ tu không sợ ra ngoài tới nơi chị ở, để trở thành một dấu hiệu gần gũi và bàn tay dang rộng của Thiên Chúa chúng ta. Chị nói rằng các nữ tu ấy giống như những thiên thần đến với chị. Đúng như thế: các nữ tu này giống như các thiên thần.
Khi đức tin không sợ để sự thoải mái lại phía sau, chấp nhận rủi ro và dám bước một bước, nó cho thấy ý nghĩa rõ ràng của những lời đẹp đẽ của Thầy Chí Thánh: “là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con” (Ga 13: 34). Bằng một tình yêu đập tan xiềng xích từng giam hãm chúng ta trong cảnh cô lập và tách biệt, và thay vào đó xây dựng các cây cầu. Bằng một tình yêu giúp chúng ta khả năng tạo ra một gia đình lớn, nơi tất cả chúng ta có thể cảm thấy như ở nhà mình, như trong ngôi nhà này. Bằng một tình yêu toát lên lòng cảm thương và phẩm giá. Và đây mới đẹp làm sao. [Ngài nhìn chín đứa con của Marina ngồi trên một chiếc ghế dài và đếm chúng]. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín. Một gia đình thật đẹp! Một gia đình thật đẹp!
Một đức tin truyền giáo sẽ ra đi, giống như các nữ tu này, xuyên qua phố phường các thành phố, các vùng lân cận và các cộng đồng của chúng ta, nói với mọi người bằng các hành động rất cụ thể: “Các bạn là một phần của gia đình chúng ta, trong gia đình lớn của Thiên Chúa trong đó tất cả chúng ta đều có một chỗ ở. Đừng tiếp tục đứng ở bên ngoài. Và thưa các dì, các nữ tu, các dì đang làm điều này! Cảm ơn các dì.
Này anh Vladimir, tôi tin điều anh nói với chúng tôi chính là phép lạ. Anh đã gặp các tu sĩ và nữ tu, những người tạo cơ hội cho cõi lòng anh được khuyến khích và nhận ra rằng Chúa không bao giờ ngừng tìm kiếm anh một cách không mệt mỏi, mặc quần áo để anh dự tiệc tùng của Người (xem Lk 15:22), vui mừng nhận ra rằng mỗi người chúng ta là con trai hay con gái yêu quý của Người. Niềm vui lớn nhất của Chúa là thấy chúng ta tái sinh. Đó là lý do tại sao Người tiếp tục ban cho chúng ta cơ hội mới, cơ may mới. Chúng ta thấy các mối liên hệ quan trọng đến chừng nào, cảm thấy chúng ta thuộc về nhau, mọi cuộc sống đều có giá trị, và chúng ta sẵn sàng đặt cược mạng sống của mình vào điều đó.
Vì vậy, tôi sẽ mời anh chị em tiếp tục tạo ra các mối dây nối kết. Tiếp tục đi ra ngoài, tới khu xóm và nói với mọi người: “Này bạn, và bạn và cả bạn nữa, đều là thành phần của gia đình chúng ta!” Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ, và hôm nay cũng thế, Người kêu gọi mỗi người chúng ta, anh chị em thân mến, để chúng ta tiếp tục gieo hạt giống của Nước Người, tiếp tục chuyển giao nước này. Người trông cậy vào lịch sử, cuộc sống và bàn tay của anh chị em, đi khắp thành phố và chia sẻ cùng một trải nghiệm mà anh chị em đã có. Hôm nay, liệu Chúa Giêsu có thể trông cậy vào anh chị em hay không? Mỗi anh chị em cần trả lời câu hỏi này.
Cảm ơn anh chị em vì thời gian anh chị em đã dành cho tôi. Cảm ơn anh chị em vì những lời chứng tá. Bây giờ tôi muốn ban phước lành của tôi cho anh chị em, để Chúa có thể tiếp tục làm phép lạ qua đôi bàn tay của anh chị em. Và làm ơn, tôi cũng cần sự giúp đỡ; làm ơn, đừng quên cầu nguyện cho tôi. Cảm ơn anh chị em!
Sau đó, vào lúc gần 12g, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ đại kết với giới trẻ tại nhà thờ Kaarli của Tin Lành Lutheran.
Lúc 15h30, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ với những người giúp vào công việc bác ái tại nhà thờ chính toà hai Thánh Phêrô và Phaolô Tông Đồ.
Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:
Anh chị em thân mến,
Cảm ơn anh chị em đã chào mừng tôi đến nhà anh chị em chiều nay. Tôi nghĩ điều quan trọng là thực hiện chuyến thăm này và dành thời gian ở đây với anh chị em. Cảm ơn anh chị em đã chứng kiến và chia sẻ với chúng tôi tất cả những điều gần gũi nhất với cõi lòng của anh chị em.
Trước hết, tôi xin chúc mừng chị, chị Marina, và chồng của chị, vì chứng từ đẹp đẽ mà chị đã trình bầy với chúng tôi. Chị đã được ban phước với chín đứa con, với tất cả những hy sinh mà việc này đòi hỏi, như chị đã nói rõ với chúng tôi. Bất cứ nơi nào có trẻ em và người trẻ, nhiều hy sinh phải được thực hiện, nhưng quan trọng hơn, có tương lai, niềm vui và hy vọng. Vì vậy, thật an ủi khi nghe chị nói: “Chúng con cảm tạ Chúa vì sự hiệp thông và tình yêu ngự trị trong căn nhà của chúng con”. Trên lãnh thổ này, nơi mùa đông giá buốt hơn, chị đã không thiếu sự ấm áp quan trọng nhất, sự ấm áp của mái nhà, sự ấm áp phát sinh từ việc sống với nhau như một gia đình. Với những bất đồng và vấn đề, phải không? Phải, chắc chắn như thế! Nhưng cũng có hy vọng và mong muốn cùng tiến lên với nhau. Lời lẽ của chị không chỉ là những từ ngữ đẹp mà thôi, mà là một gương sáng rõ ràng.
Cũng cảm ơn chị, vì đã chia sẻ chứng từ của các nữ tu không sợ ra ngoài tới nơi chị ở, để trở thành một dấu hiệu gần gũi và bàn tay dang rộng của Thiên Chúa chúng ta. Chị nói rằng các nữ tu ấy giống như những thiên thần đến với chị. Đúng như thế: các nữ tu này giống như các thiên thần.
Khi đức tin không sợ để sự thoải mái lại phía sau, chấp nhận rủi ro và dám bước một bước, nó cho thấy ý nghĩa rõ ràng của những lời đẹp đẽ của Thầy Chí Thánh: “là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các con” (Ga 13: 34). Bằng một tình yêu đập tan xiềng xích từng giam hãm chúng ta trong cảnh cô lập và tách biệt, và thay vào đó xây dựng các cây cầu. Bằng một tình yêu giúp chúng ta khả năng tạo ra một gia đình lớn, nơi tất cả chúng ta có thể cảm thấy như ở nhà mình, như trong ngôi nhà này. Bằng một tình yêu toát lên lòng cảm thương và phẩm giá. Và đây mới đẹp làm sao. [Ngài nhìn chín đứa con của Marina ngồi trên một chiếc ghế dài và đếm chúng]. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín. Một gia đình thật đẹp! Một gia đình thật đẹp!
Một đức tin truyền giáo sẽ ra đi, giống như các nữ tu này, xuyên qua phố phường các thành phố, các vùng lân cận và các cộng đồng của chúng ta, nói với mọi người bằng các hành động rất cụ thể: “Các bạn là một phần của gia đình chúng ta, trong gia đình lớn của Thiên Chúa trong đó tất cả chúng ta đều có một chỗ ở. Đừng tiếp tục đứng ở bên ngoài. Và thưa các dì, các nữ tu, các dì đang làm điều này! Cảm ơn các dì.
Này anh Vladimir, tôi tin điều anh nói với chúng tôi chính là phép lạ. Anh đã gặp các tu sĩ và nữ tu, những người tạo cơ hội cho cõi lòng anh được khuyến khích và nhận ra rằng Chúa không bao giờ ngừng tìm kiếm anh một cách không mệt mỏi, mặc quần áo để anh dự tiệc tùng của Người (xem Lk 15:22), vui mừng nhận ra rằng mỗi người chúng ta là con trai hay con gái yêu quý của Người. Niềm vui lớn nhất của Chúa là thấy chúng ta tái sinh. Đó là lý do tại sao Người tiếp tục ban cho chúng ta cơ hội mới, cơ may mới. Chúng ta thấy các mối liên hệ quan trọng đến chừng nào, cảm thấy chúng ta thuộc về nhau, mọi cuộc sống đều có giá trị, và chúng ta sẵn sàng đặt cược mạng sống của mình vào điều đó.
Vì vậy, tôi sẽ mời anh chị em tiếp tục tạo ra các mối dây nối kết. Tiếp tục đi ra ngoài, tới khu xóm và nói với mọi người: “Này bạn, và bạn và cả bạn nữa, đều là thành phần của gia đình chúng ta!” Chúa Giêsu kêu gọi các môn đệ, và hôm nay cũng thế, Người kêu gọi mỗi người chúng ta, anh chị em thân mến, để chúng ta tiếp tục gieo hạt giống của Nước Người, tiếp tục chuyển giao nước này. Người trông cậy vào lịch sử, cuộc sống và bàn tay của anh chị em, đi khắp thành phố và chia sẻ cùng một trải nghiệm mà anh chị em đã có. Hôm nay, liệu Chúa Giêsu có thể trông cậy vào anh chị em hay không? Mỗi anh chị em cần trả lời câu hỏi này.
Cảm ơn anh chị em vì thời gian anh chị em đã dành cho tôi. Cảm ơn anh chị em vì những lời chứng tá. Bây giờ tôi muốn ban phước lành của tôi cho anh chị em, để Chúa có thể tiếp tục làm phép lạ qua đôi bàn tay của anh chị em. Và làm ơn, tôi cũng cần sự giúp đỡ; làm ơn, đừng quên cầu nguyện cho tôi. Cảm ơn anh chị em!