Câu truyện đời thường
Tu viện Gahary chỉ mở cửa chiêu sinh mỗi năm một lần, và mỗi lần thi, Thầy bề trên cũng chỉ hỏi có một câu.
Có một thanh niên trong vùng muốn vào dòng này để tu và đã chuẩn bị nhiều mặt trong vòng 5 năm trước khi thi vào nhà dòng.
Bề trên: Con hãy tự hỏi “Tôi là ai?”, và cho Thầy biết. Câu hỏi thật khác thường nên không biết phải trả lời thế nào nên chàng rút lui.
Câu truyện Lời Chúa
Lời Chúa kể lại câu truyện thả lưới đánh cá. Đức Giêsu bảo các tông đồ chèo thuyền ra xa bờ, thả lưới bên phải mạn thuyền, thả lưới chỗ nước sâu, dù lúc này trời đã sáng.
Phêrô: chúng con vất vả suốt đêm rồi mà có được gì đâu. Nhưng con sẽ nghe lời Thầy.
Ông làm như vậy và bắt được rất nhiều cá, thuyền gần chìm.
Ông sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi"
Đức Giêsu bảo ông: "Đừng sợ, từ nay con sẽ là người đi thu phục người ta".
Và các ông đã bỏ lại mọi sự mà theo Đức Giêsu.
Câu truyện của chúng ta
Cái khờ dại lớn nhất, là ta có thể biết mọi sự, nói được mọi điều, làm được mọi việc, mà không biết mình. Không biết mình nên đã để xảy ra nhiều điều đáng tiếc, trục trặc. Vì không biết rõ mình là ai, nên đã nói những câu không nên nói, đã làm nhiều việc không được làm.
Con người có thể học biết đủ mọi lãnh vực trong cuộc sống như văn chương, kinh tế, chính trị, nghệ thuật, giáo dục, tôn giáo, lịch sử, địa lý, khoa học, kỹ thuật... nhưng ít người học hỏi, tìm hiểu để biết rõ mình là ai, từ đâu đến rồi sẽ về đâu. Hàng trăm ngàn câu hỏi về cuộc sống ta có thể giải đáp được, nhưng hỏi và trả lời về chính mình thì thật ít.
Như chàng thanh niên muốn đi tu kia, nếu Thầy bề trên hỏi về tôn giáo, giáo lý, thánh kinh, và nhiều lãnh vực khác chắc trả lời dễ dàng. Nhưng vì hỏi: Tôi là ai? Thì thật là lúng túng, không biết phải trả lời thể nào. Vì không biết mình là ai.
Như Phêrô cũng vậy, ông hăng say, nhiệt tình, can đảm, nhưng càng nói càng làm thì càng cho thấy rõ ông không hiểu Thầy và không biết mình.
Nhìn hành trình ơn gọi Phêrô, ta thấy Chúa Giêsu từ từ chỉ rõ cho ông biết ông là ai. Ví dụ:
. Chúa Giêsu biến hình trên núi Tabo, Phêrô xin làm ba lều cho Thầy, Môsê và Êlia, đang khi Chúa Giêsu bảo, chúng ta hãy xuống núi (Lc 9).
. Đến gần thành Xêdarê Phiplipphê, Đức Giêsu hỏi... anh em bảo Thầy là ai? Phêrô thưa: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Ngài nói: con thật có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho con, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời (Mt 16,13-16).
. Đức Giêsu cho các tông đồ biết Người sẽ phải đi lên Giêrusalem, chịu nhiều đau khổ và phải chết. Phêrô kéo Người riêng ra và trách: Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy. Đức Giêsu nói: Xatan, lui lại đàng sau Thầy. Tưởng này không phải của Thiên Chúa, mà là của loài người (Mt 16,21-23).
. Một đám người đến bắt Chúa Giêsu. Phêrô tuốt gươm chém đứt tai tên đầy tớ thượng tế. Chúa Giêsu bảo: hãy xỏ gươm vào bao, vì tất cả những ai cầm gươm sẽ chết vì gươm. Con tưởng là Thầy không thể cầu cứu với Cha Thầy sao? (Mt 26,51-54).
. Chúa Giêsu nói, đêm nay tất cả anh em vấp ngã vì Thầy. Phêrô thưa: Dầu tất cả có vấp ngã, con thì không. Ngài nói: nội đêm nay, gà chưa gáy con đã chối thầy ba lần. Phêrô nhấn mạnh: Dầu phải chết, con cũng không chối Thầy. Thế rồi... trong dinh thượng tế, nghe tiếng gà gáy, ông đã nhớ lại lời Thầy đã nói là đúng (Mt 26,31-35.69-75).
. Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ. Phêrô thưa: Thầy mà làm như thế à, không đời nào con để Thầy rửa chân cho con. Đức Giêsu đáp: nếu Thầy không rửa cho con, con sẽ chẳng được chung phần với Thầy (Ga 13,6-8).
. Giêsu hỏi Phêrô, con có yêu mến Thầy không? Dạ, có. Lần thứ ba thì ông mới nói đúng với sự thật lòng mình: Thầy biết rõ mọi, Thầy biết con yêu mến Thầy (Ga 21,15-19).
. Chúng con đã cực nhọc suốt đêm rồi, có bắt được con cá nào đâu. Còn Đức Giêsu bảo cứ thả lưới bên phải mạn thuyền, và thế là bắt được rất nhiều cá.
Câu truyện của Phêrô thật đúng với nhiều người và con người ngày nay. Những gì ta nói và làm chưa chắc đi đôi với nhau. Có đi đôi cũng chưa chắc đúng với sự thật. Có đúng với sự thật, cũng chưa chắc đẹp lòng nhau. Có đẹp lòng nhau cũng chưa chắc đẹp lòng Chúa và đúng ý Ngài.
Có nhiều việc làm, nhiều cơ sở vật chất làm xong thì cộng đoàn chia rẽ, tranh chấp, hiềm khích, tẩy chay. Vì thế, Thiên Chúa phải vất vả và tốn thời gian dài để sửa lại công trình của Ngài, do những việc con người làm cho là tốt, là hay nhưng không đúng ý Ngài.
Phêrô tưởng là mình có tài năng, kiến thức, kinh nghiệm về chài lưới, thế mà có là chi đâu với Thiên Chúa.
Nhiều người cũng như Phêrô, bám chặt vào khôn ngoan tài trí, và kinh nghiệm bản thân mà gạt qua những hỗ trợ của người khác. Thiên Chúa càng dễ bị đẩy ra phía sau hơn, vì ý Ngài không hợp thời, không thực tế, không khoa học.
Xin Chúa ban cho con ơn biết mình. Từ biết mình, con biết người và biết Chúa. Từ biết Chúa, con lại hiểu sự thật về mình và về người nhiều hơn.
Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con. Con xin chúc tụng Chúa. Amen.
Tu viện Gahary chỉ mở cửa chiêu sinh mỗi năm một lần, và mỗi lần thi, Thầy bề trên cũng chỉ hỏi có một câu.
Có một thanh niên trong vùng muốn vào dòng này để tu và đã chuẩn bị nhiều mặt trong vòng 5 năm trước khi thi vào nhà dòng.
Bề trên: Con hãy tự hỏi “Tôi là ai?”, và cho Thầy biết. Câu hỏi thật khác thường nên không biết phải trả lời thế nào nên chàng rút lui.
Câu truyện Lời Chúa
Lời Chúa kể lại câu truyện thả lưới đánh cá. Đức Giêsu bảo các tông đồ chèo thuyền ra xa bờ, thả lưới bên phải mạn thuyền, thả lưới chỗ nước sâu, dù lúc này trời đã sáng.
Phêrô: chúng con vất vả suốt đêm rồi mà có được gì đâu. Nhưng con sẽ nghe lời Thầy.
Ông làm như vậy và bắt được rất nhiều cá, thuyền gần chìm.
Ông sấp mặt dưới chân Đức Giêsu và nói: "Lạy Chúa, xin tránh xa con, vì con là kẻ tội lỗi"
Đức Giêsu bảo ông: "Đừng sợ, từ nay con sẽ là người đi thu phục người ta".
Và các ông đã bỏ lại mọi sự mà theo Đức Giêsu.
Câu truyện của chúng ta
Cái khờ dại lớn nhất, là ta có thể biết mọi sự, nói được mọi điều, làm được mọi việc, mà không biết mình. Không biết mình nên đã để xảy ra nhiều điều đáng tiếc, trục trặc. Vì không biết rõ mình là ai, nên đã nói những câu không nên nói, đã làm nhiều việc không được làm.
Con người có thể học biết đủ mọi lãnh vực trong cuộc sống như văn chương, kinh tế, chính trị, nghệ thuật, giáo dục, tôn giáo, lịch sử, địa lý, khoa học, kỹ thuật... nhưng ít người học hỏi, tìm hiểu để biết rõ mình là ai, từ đâu đến rồi sẽ về đâu. Hàng trăm ngàn câu hỏi về cuộc sống ta có thể giải đáp được, nhưng hỏi và trả lời về chính mình thì thật ít.
Như chàng thanh niên muốn đi tu kia, nếu Thầy bề trên hỏi về tôn giáo, giáo lý, thánh kinh, và nhiều lãnh vực khác chắc trả lời dễ dàng. Nhưng vì hỏi: Tôi là ai? Thì thật là lúng túng, không biết phải trả lời thể nào. Vì không biết mình là ai.
Như Phêrô cũng vậy, ông hăng say, nhiệt tình, can đảm, nhưng càng nói càng làm thì càng cho thấy rõ ông không hiểu Thầy và không biết mình.
Nhìn hành trình ơn gọi Phêrô, ta thấy Chúa Giêsu từ từ chỉ rõ cho ông biết ông là ai. Ví dụ:
. Chúa Giêsu biến hình trên núi Tabo, Phêrô xin làm ba lều cho Thầy, Môsê và Êlia, đang khi Chúa Giêsu bảo, chúng ta hãy xuống núi (Lc 9).
. Đến gần thành Xêdarê Phiplipphê, Đức Giêsu hỏi... anh em bảo Thầy là ai? Phêrô thưa: Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Ngài nói: con thật có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho con, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời (Mt 16,13-16).
. Đức Giêsu cho các tông đồ biết Người sẽ phải đi lên Giêrusalem, chịu nhiều đau khổ và phải chết. Phêrô kéo Người riêng ra và trách: Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy. Đức Giêsu nói: Xatan, lui lại đàng sau Thầy. Tưởng này không phải của Thiên Chúa, mà là của loài người (Mt 16,21-23).
. Một đám người đến bắt Chúa Giêsu. Phêrô tuốt gươm chém đứt tai tên đầy tớ thượng tế. Chúa Giêsu bảo: hãy xỏ gươm vào bao, vì tất cả những ai cầm gươm sẽ chết vì gươm. Con tưởng là Thầy không thể cầu cứu với Cha Thầy sao? (Mt 26,51-54).
. Chúa Giêsu nói, đêm nay tất cả anh em vấp ngã vì Thầy. Phêrô thưa: Dầu tất cả có vấp ngã, con thì không. Ngài nói: nội đêm nay, gà chưa gáy con đã chối thầy ba lần. Phêrô nhấn mạnh: Dầu phải chết, con cũng không chối Thầy. Thế rồi... trong dinh thượng tế, nghe tiếng gà gáy, ông đã nhớ lại lời Thầy đã nói là đúng (Mt 26,31-35.69-75).
. Trong bữa tiệc ly, Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ. Phêrô thưa: Thầy mà làm như thế à, không đời nào con để Thầy rửa chân cho con. Đức Giêsu đáp: nếu Thầy không rửa cho con, con sẽ chẳng được chung phần với Thầy (Ga 13,6-8).
. Giêsu hỏi Phêrô, con có yêu mến Thầy không? Dạ, có. Lần thứ ba thì ông mới nói đúng với sự thật lòng mình: Thầy biết rõ mọi, Thầy biết con yêu mến Thầy (Ga 21,15-19).
. Chúng con đã cực nhọc suốt đêm rồi, có bắt được con cá nào đâu. Còn Đức Giêsu bảo cứ thả lưới bên phải mạn thuyền, và thế là bắt được rất nhiều cá.
Câu truyện của Phêrô thật đúng với nhiều người và con người ngày nay. Những gì ta nói và làm chưa chắc đi đôi với nhau. Có đi đôi cũng chưa chắc đúng với sự thật. Có đúng với sự thật, cũng chưa chắc đẹp lòng nhau. Có đẹp lòng nhau cũng chưa chắc đẹp lòng Chúa và đúng ý Ngài.
Có nhiều việc làm, nhiều cơ sở vật chất làm xong thì cộng đoàn chia rẽ, tranh chấp, hiềm khích, tẩy chay. Vì thế, Thiên Chúa phải vất vả và tốn thời gian dài để sửa lại công trình của Ngài, do những việc con người làm cho là tốt, là hay nhưng không đúng ý Ngài.
Phêrô tưởng là mình có tài năng, kiến thức, kinh nghiệm về chài lưới, thế mà có là chi đâu với Thiên Chúa.
Nhiều người cũng như Phêrô, bám chặt vào khôn ngoan tài trí, và kinh nghiệm bản thân mà gạt qua những hỗ trợ của người khác. Thiên Chúa càng dễ bị đẩy ra phía sau hơn, vì ý Ngài không hợp thời, không thực tế, không khoa học.
Xin Chúa ban cho con ơn biết mình. Từ biết mình, con biết người và biết Chúa. Từ biết Chúa, con lại hiểu sự thật về mình và về người nhiều hơn.
Lạy Chúa, xin ban thêm lòng tin cho chúng con. Con xin chúc tụng Chúa. Amen.