Chương đầu, phần dẫn nhập, Phúc Âm thánh Gioan giới thiệu thánh Gioan Tiền Hô là chứng nhân Đức Kitô khi ngài viết:

'Có một người được Thiên Chúa sai đến, tên là Gioan. Ông đến để làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin. Ông không phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm chứng về ánh sáng' Gn. 1,6-8.

Gioan được Thiên Chúa sai đến làm cùng lúc hai công việc. Thứ nhất ông là nhân chứng, và thứ hai công bố về 'Ánh Sáng'. Ông đi trước thông báo cho mọi người biết 'Ánh Sáng' đang đến. Những ai đang sống trong tăm tối muốn nhận biết 'Ánh Sáng' phải chấp nhận hai điều. Thứ nhất chấp nhận điều Gioan Tiền Hô công bố, và thứ hai chấp nhận Gioan thánh sử viết về Gioan Tiền Hô. Chối bỏ, không chấp nhận điều Gioan Tiền Hô công bố đồng nghĩa với chối bỏ Phúc Âm Gioan Viết. Đón nhận Gioan Tiền Hô đồng nghĩa với đón nhận những gì ông công bố. Gioan Tiền Hô không công bố gì hơn ngoài những điều ông được mặc khải. Nhân chứng được mời gọi khi có tranh cãi. Nơi toàn án, khi được hỏi, nhân chứng khai báo mạch lạc những gì ngũ quan người đó nhận biết. Trường hợp Gioan Tiền Hô công bố không phải là phiên toà tranh biện. Toà án trong trường hợp này là chính lương tâm mỗi cá nhân. Mỗi người tự mình lí luận, chọn lựa tin hay không tin điều Gioan Tiền Hô công bố. Tin thì đón nhận 'Ánh Sáng'. Không tin là chấp nhận sống trong tối tăm. Gioan thánh sử giới thiệu Gioan Tiền Hô là phát ngôn viên của 'Ánh Sáng' và là chứng nhân cho 'Ánh Sáng'. Gioan Tiền Hô xác nhận điều đó khi phái đoàn được các Thượng Tế và Lêvi sai đến hỏi về ông. Gioan Tiền Hô không chối nhưng xác nhận bằng cách nhắc cho sứ giả biết những gì tiên tri Isaiah tiên đoán nhiều năm trước đó trùng hợp với những gì Gioan thánh sử viết. Theo đó 'Ánh Sáng' đây chính là Đức Kitô. Gioan thánh sử và tiên tri Isaiah nói về cùng một người và cùng về một Đấng. Người đó là Gioan Tiền Hô và Đấng đó là Đức Kitô. Muốn nói cần có tiếng nói và tiếng nói tự nó không thể nói ra mà cần đến người nói. Gioan Tiền Hô đóng cả hai vai trò: tiếng nói và người phát ngôn. Ông phát ngôn 'Ánh Sáng' chính là Đức Kitô và sứ mạng của ông là thông báo Ngài sẽ đến. Ai thành tâm đón nhận Ngài sẽ được sống trường sinh. Gioan làm tròn sứ mạng rao giảng và ông chết cho 'Ánh Sáng' trong ngục tối, do Herod chém đầu.

Là bà con của Đức Kitô, Gioan Tiền Hô biết Đức Kitô trong tuổi thiếu niên. Khi còn trong dạ mẹ, Gioan nhảy mừng khi nghe tiếng Đức Trinh Nữ Maria chào bà Elizabeth Lk 1,41. Xét thế đủ biết Gioan biết rõ về thân thế Đức Kitô nhưng không rõ về sứ mạng Đức Kitô. Sứ mạng và xuất xứ Đức Kitô được mặc khải rõ hơn khi Đức Kitô nhận Phép Rửa từ Gioan. Đám đông nghe Gioan rao giảng họ tin ông là Đấng Cứu Thế. Gioan lên tiếng cải chính, sửa sai. Ông xác nhận sứ mạng của ông là:

'Tiếng hô trong samạc, dọn đường cho Đức Chúa' Gn 1,23.

Một nhóm sứ giả khác cũng được các Thượng tế và Lêvi sai đi. Họ đến gặp Gioan. Mục đích chính của nhóm là tìm hiểu về căn tính Gioan. Ông chân thành nói với họ, hãy chú tâm vào Đấng ông rao giảng là Đức Kitô, đừng chú trọng đến ông. Nhóm sứ giả từ chối nói đó không phải là sứ mạng họ được trao phó. Họ được sai đi để tìm hiều về ông mà thôi. Vì lí do đó mà họ không nhận biết 'Ánh Sáng'. Họ sai lầm bởi họ đi tìm hiểu về Gioan mà không tìm hiểu về 'Ánh Sáng là Đức Kitô'. Hiểu lầm quan trọng hơn cả là các Thượng Tế và Lêvi vì họ tự tin vào kiến thức, tài trí. Dựa vào khối óc, sự thông minh để tìm hiểu đức tin. Đức tin Kitô chính là món quà tình yêu Đức Kitô ban cho. Phân tích về tình yêu thì không thể; phân tích về món quà thì có thể. Nhận biết về tình yêu cần tình yêu. Nhận biết về món quà cần lí luận của khối óc. Chính vì thế mà các Thượng tế và Levi mất cả đời dùng óc phân tích món quà nên không gặp được tình yêu.

Chúng ta xin ơn nhận biết Đức Kitô bằng con tim yêu mến Thiên Chúa, Chú trọng nhiều đến tình yêu Chúa nhiều hơn là quan tâm về kiến thức về Thiên Chúa.

TiengChuong.org

Testimony

The Prologue of John's Gospel states: 'A man came, sent by God. His name was John. He came as a witness.... to speak for the light' Jn 1,6. The evangelist introduced John, who was sent by God to be a witness, and a speaker for 'the light'. God had chosen John for a specific mission; to go before 'the light', announcing to the people, that 'the light' is coming. Those who lived in darkness and wanted to see 'the light' must accept both John's message, and the evangelist. Denying John's mission meant denying the evangelist's message. Believing in John's message meant believing, that John himself, and his message, both came from God. John announced no more than what had been revealed to him. A witness is required when there is a dispute. In a court situation, a witness is called to testify what s/he had perceived with her/his senses. In John's case, there was no dispute, John served as a witness for 'the light', and through him, people came to know, and believed in 'the light'. The evangelist introduced John as a speaker for 'the light'. John himself affirmed the evangelist's message by quoting what the prophet had prophesized about him. He replied to people who questioned who he was. John told them: I am as Isaiah prophesised: a voice that cries in the wilderness: Make a straight way for the Lord. Jn 1,23.

Both the evangelist and Isaiah revealed the same message. John the Baptist was God's messenger who spoke for 'the light'. In order to speak, one needs voice, and a voice can't communicate its message without a speaker. John's double roles were both the voice, and the speaker. His voice revealed that 'the light' was no one else, but the Lord, and that his mission was calling people to move out of darkness, and come to 'the light' to receive eternal life. In his public ministry, John spoke for 'the light'. In his dark cell prison, John died for 'the light'.

When his mother, Elizabeth, heard Mary's greeting, John jumped for joy in his mother's womb Luke 1,41. As Jesus' cousin, John knew the man, Jesus, from childhood, but couldn't figure out who Jesus really was John spoke about 'the light'. He spoke so well that the crowds misunderstood his identity, believing that he was the Messiah. John made correction, telling them that, he was not the Christ, but only a speaker for 'the light'.

There was another party being sent to find out more about John's identity. The priests and the Levites sent the Pharisees to find out about John. Their primary focus was not on God, but on John. John told them not to focuse on him, but rather on God. They refused, insisting that their mission was to learn more about John. The priests and the Levites were more interested on John's identification, rather than John's message. John could not figure out who Jesus was. The priests and the Levites couldn't figure out who John was. John in his openness knew Jesus was 'the light', the Messiah, at Jesus' Baptism. The priests and the Levites continued searching because they were searching for faith with only their heads, not their hearts. Their knowledge had deceived them. Faith is the matter of a heart, not a commitment of a head.

We pray for the grace not to rely on our own wisdom and knowledge, but rather to trust Jesus' word and make His voice know to the world.