CÙNG NHAU ĐỌC LẠI LỜI KINH HƠN 900 TUỔI
Kính thưa Anh Chị em,
Chỉ sau một tuần mừng Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời, chúng ta kính nhớ Đức Maria Nữ Vương. Lý do là Hội Thánh muốn đề cao sự vinh hiển xác hồn của Đức Mẹ, đấng đang hiển trị cùng Con trên trời. Vì thế, phụng vụ Lời Chúa hôm nay bàng bạc những chi tiết liên quan đến sự trị vì, ngai vàng, vương quyền, triều đại… của Đấng phát xuất từ dòng dõi vua Đavít, cũng là Đấng Mẹ Maria đã sinh ra.
Lời ngôn sứ Isaia của đêm vọng Giáng Sinh được đọc hôm nay nói đến một hài nhi, một người con được ban tặng cho thế giới; Ngài là Đấng sẽ gánh nhận vương quyền trên vai và thiên hạ sẽ gọi tên Ngài là “Cố vấn kỳ diệu, Thiên Chúa huy hoàng, Người Cha Muôn Thuở, Ông Vua Thái Bình”; lời sứ thần Gabriel truyền tin cho Đức Mẹ cũng nói đến vương quyền của Đấng Mẹ sinh ra, “Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. Triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”. Và như thế, vương quyền của Đức Maria được thông chia từ vương quyền của Chúa Con.
Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời cho thấy Mẹ đã hoàn tất vai trò của mình trong công trình cứu độ và nay được Chúa ân thưởng; lễ Maria Nữ Vương lại muốn nói rằng, vai trò của Mẹ vẫn chưa kết thúc. Giờ đây Bà Hoàng vinh hiển vẫn tiếp tục vai trò Nữ Vương thiên quốc, đã trở nên một người Mẹ mới của Giáo Hội và của mỗi người. Hội Thánh không chỉ coi Mẹ là Đức Bà phù hộ các giáo hữu nhưng còn tôn kính Mẹ là Nữ Vương các Thánh Thiên Thần, Nữ Vương các Thánh đang cùng hiển trị với Con, Vua Vũ Trụ, cho đến muôn đời. Mẹ vô cùng diễm lệ, vô cùng quyền thế, bởi Mẹ là Mẹ thánh của Đấng mà “triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”. Vì thế, từ bao thế kỷ, Mẹ được kính chào là Đức Nữ Vương, Đấng Trung Gian tối cao của ân sủng, nhưng cũng là Mẹ của chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói, “Thật là một vinh dự lớn lao khi chúng ta có một Nữ Vương là Mẹ, cũng là Nữ Vương các thánh Thiên Thần và Nữ Vương các Thánh; và điều đó còn đem lại một niềm vui lớn hơn khi biết rằng, chúng ta có một người Mẹ là Nữ Vương, để yêu thương chúng ta như một người Mẹ mà chúng ta gọi là Đức Mẹ. Mẹ là một người Mẹ đích thực, có khuôn mặt với những nếp nhăn, khổ đau thực sự trong lòng vì những vấn đề cuộc sống của con cái. Mẹ là một người Mẹ gần gũi chúng ta, không bao giờ rời mắt khỏi chúng ta là con cái; Mẹ là một người Mẹ dịu dàng cầm tay mỗi người chúng ta trong hành trình cuộc sống của mỗi ngày, từng ngày”.
Chuyện kể về một cậu bé người Đức có tên là Herman. Như một ngôi sao xấu, Herman chào đời với một hình thù dị dạng, miệng méo, lưng còm, chân thọt; trí khôn thì đần độn. Cha mẹ cậu, rất đạo đức lại giàu có, mời một thầy dòng về dạy cho cậu vì cậu không thể đến trường. Mười sáu tuổi, Herman càng mặc cảm hơn; thầy dòng khuyên cậu van vái Đức Mẹ. Cậu vâng lời, nhưng sau ba năm, chẳng được gì; dẫu vậy, cậu không ngã lòng. Ngày kia, quá tuyệt vọng, cậu thưa, “Lạy Mẹ Nữ Vương trời đất, Mẹ nhân ái, sức sống, nguồn vui và hy vọng của con; con là con cháu khốn nạn của Evà ở chốn khách đầy khổ đau, xin Mẹ ghé mắt. Ðến giờ sau hết, cho con được về trời, thấy Chúa Giêsu, Con của Mẹ; lạy Mẹ nhân ái”. Cậu vừa dứt lời, Ðức Mẹ bổng hiện ra, Mẹ bảo, “Herman, con yêu, Mẹ đã nghe lời con. Con hãy chọn, một là lành lặn hoàn toàn, hai là nên thông thái”. Một lúc sau, Herman thưa, “Con xin sự hiểu biết”. Ðiều Herman xin đẹp lòng Ðức Mẹ, cậu được thông minh, lại được ơn khỏi mọi tật bệnh. Từ đó chăm chỉ học hành, Herman trở thành một thầy dòng kiệt xuất. Để tạ ơn Ðức Mẹ, thầy đặt lại lời cầu này và giờ đây, chúng ta cùng nhau đọc lại lời kinh hơn 900 tuổi, kinh chúng ta đọc mỗi ngày, “Lạy Nữ Vương Mẹ nhân lành làm cho chúng con đặng sống, đặng vui, đặng cậy. Thân lạy Mẹ, chúng con con cháu Evà ở chốn khách đầy kêu đến cùng Bà. Chúng con ở nơi khóc lóc than thở kêu khẩn Bà thương. Hỡi ơi! Bà là chủ bàu chúng con. Xin ghé mắt thương xem chúng con; đến sau cõi đày, xin cho chúng con đặng thấy Đức Chúa Giêsu Con lòng Bà gồm phước lạ. Ôi, khoan thay, nhân thay, dịu thay! Thánh Maria trọn đời đồng trinh, Amen”.
Anh Chị em,
Maria Nữ Vương là Mẹ chúng ta; Maria, Mẹ chúng ta là Nữ Vương. “Bà có phước” quyền phép vô song nhưng thật gần gũi. Hỏi còn lý do nào khiến chúng ta chần chừ mà không đến với Mẹ mỗi ngày.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, Nữ Vương uy quyền cũng là Mẹ của con; xin cho con biết hứng lấy ân sủng của Chúa mỗi ngày qua Mẹ, vì Mẹ là máng thông ơn Thiên Chúa”, Amen.
(Tgp. Huế)
Kính thưa Anh Chị em,
Lời ngôn sứ Isaia của đêm vọng Giáng Sinh được đọc hôm nay nói đến một hài nhi, một người con được ban tặng cho thế giới; Ngài là Đấng sẽ gánh nhận vương quyền trên vai và thiên hạ sẽ gọi tên Ngài là “Cố vấn kỳ diệu, Thiên Chúa huy hoàng, Người Cha Muôn Thuở, Ông Vua Thái Bình”; lời sứ thần Gabriel truyền tin cho Đức Mẹ cũng nói đến vương quyền của Đấng Mẹ sinh ra, “Thiên Chúa sẽ ban cho Người ngôi báu Đavít tổ phụ Người. Triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”. Và như thế, vương quyền của Đức Maria được thông chia từ vương quyền của Chúa Con.
Lễ Đức Maria Hồn Xác Lên Trời cho thấy Mẹ đã hoàn tất vai trò của mình trong công trình cứu độ và nay được Chúa ân thưởng; lễ Maria Nữ Vương lại muốn nói rằng, vai trò của Mẹ vẫn chưa kết thúc. Giờ đây Bà Hoàng vinh hiển vẫn tiếp tục vai trò Nữ Vương thiên quốc, đã trở nên một người Mẹ mới của Giáo Hội và của mỗi người. Hội Thánh không chỉ coi Mẹ là Đức Bà phù hộ các giáo hữu nhưng còn tôn kính Mẹ là Nữ Vương các Thánh Thiên Thần, Nữ Vương các Thánh đang cùng hiển trị với Con, Vua Vũ Trụ, cho đến muôn đời. Mẹ vô cùng diễm lệ, vô cùng quyền thế, bởi Mẹ là Mẹ thánh của Đấng mà “triều đại Người sẽ vô cùng vô tận”. Vì thế, từ bao thế kỷ, Mẹ được kính chào là Đức Nữ Vương, Đấng Trung Gian tối cao của ân sủng, nhưng cũng là Mẹ của chúng ta.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói, “Thật là một vinh dự lớn lao khi chúng ta có một Nữ Vương là Mẹ, cũng là Nữ Vương các thánh Thiên Thần và Nữ Vương các Thánh; và điều đó còn đem lại một niềm vui lớn hơn khi biết rằng, chúng ta có một người Mẹ là Nữ Vương, để yêu thương chúng ta như một người Mẹ mà chúng ta gọi là Đức Mẹ. Mẹ là một người Mẹ đích thực, có khuôn mặt với những nếp nhăn, khổ đau thực sự trong lòng vì những vấn đề cuộc sống của con cái. Mẹ là một người Mẹ gần gũi chúng ta, không bao giờ rời mắt khỏi chúng ta là con cái; Mẹ là một người Mẹ dịu dàng cầm tay mỗi người chúng ta trong hành trình cuộc sống của mỗi ngày, từng ngày”.
Chuyện kể về một cậu bé người Đức có tên là Herman. Như một ngôi sao xấu, Herman chào đời với một hình thù dị dạng, miệng méo, lưng còm, chân thọt; trí khôn thì đần độn. Cha mẹ cậu, rất đạo đức lại giàu có, mời một thầy dòng về dạy cho cậu vì cậu không thể đến trường. Mười sáu tuổi, Herman càng mặc cảm hơn; thầy dòng khuyên cậu van vái Đức Mẹ. Cậu vâng lời, nhưng sau ba năm, chẳng được gì; dẫu vậy, cậu không ngã lòng. Ngày kia, quá tuyệt vọng, cậu thưa, “Lạy Mẹ Nữ Vương trời đất, Mẹ nhân ái, sức sống, nguồn vui và hy vọng của con; con là con cháu khốn nạn của Evà ở chốn khách đầy khổ đau, xin Mẹ ghé mắt. Ðến giờ sau hết, cho con được về trời, thấy Chúa Giêsu, Con của Mẹ; lạy Mẹ nhân ái”. Cậu vừa dứt lời, Ðức Mẹ bổng hiện ra, Mẹ bảo, “Herman, con yêu, Mẹ đã nghe lời con. Con hãy chọn, một là lành lặn hoàn toàn, hai là nên thông thái”. Một lúc sau, Herman thưa, “Con xin sự hiểu biết”. Ðiều Herman xin đẹp lòng Ðức Mẹ, cậu được thông minh, lại được ơn khỏi mọi tật bệnh. Từ đó chăm chỉ học hành, Herman trở thành một thầy dòng kiệt xuất. Để tạ ơn Ðức Mẹ, thầy đặt lại lời cầu này và giờ đây, chúng ta cùng nhau đọc lại lời kinh hơn 900 tuổi, kinh chúng ta đọc mỗi ngày, “Lạy Nữ Vương Mẹ nhân lành làm cho chúng con đặng sống, đặng vui, đặng cậy. Thân lạy Mẹ, chúng con con cháu Evà ở chốn khách đầy kêu đến cùng Bà. Chúng con ở nơi khóc lóc than thở kêu khẩn Bà thương. Hỡi ơi! Bà là chủ bàu chúng con. Xin ghé mắt thương xem chúng con; đến sau cõi đày, xin cho chúng con đặng thấy Đức Chúa Giêsu Con lòng Bà gồm phước lạ. Ôi, khoan thay, nhân thay, dịu thay! Thánh Maria trọn đời đồng trinh, Amen”.
Anh Chị em,
Maria Nữ Vương là Mẹ chúng ta; Maria, Mẹ chúng ta là Nữ Vương. “Bà có phước” quyền phép vô song nhưng thật gần gũi. Hỏi còn lý do nào khiến chúng ta chần chừ mà không đến với Mẹ mỗi ngày.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, Nữ Vương uy quyền cũng là Mẹ của con; xin cho con biết hứng lấy ân sủng của Chúa mỗi ngày qua Mẹ, vì Mẹ là máng thông ơn Thiên Chúa”, Amen.
(Tgp. Huế)