Thế giới hữu hình bao gồm những gì mắt có thể nhìn, tay có thể đụng chạm, mũi có thể ngửi và lưỡi có thể nếm. Nói chung, giác quan giúp con người nhận biết chúng tồn tại trên đời. Chúng ta biết thế giới vô hình tồn tại qua cảm xúc. Đọc một câu chuyện bạn cảm thấy vui buồn, thương tâm. Nghe một câu nói bạn cảm thấy an ủi, mừng hay buồn. Nhờ vào những cảm xúc đó mà ta cho là chúng tồn tại trên đời. Rất thường khi nghe kể chuyện, khi đọc sách, chúng ta phải dùng đến thế giới hữu hình bằng cách mường tượng ra trong đầu những hình ảnh và bạn thấy dễ cảm nhận, thấy chúng gần hơn, xác thực hơn. Cả hai cách trên đều không thể dùng vào thế giới tâm linh, bởi thế giới tâm linh dùng ngôn ngữ của con tim. Con tim giúp bạn nhận biết thế giới tâm linh. Ai cũng biết yêu nhưng không ai giải thích được. Con người chỉ có thể diễn tả hình ảnh, hành động yêu thương, mà không thể giải thích được tình yêu. Tình yêu Đức Kitô dành cho bạn cũng thế. Bạn biết Thiên Chúa yêu bạn, và bạn đáp trả lại tình yêu đó. Đáp trả, diễn tả tình yêu Chúa qua kinh cầu, hành động bác ái, thương người và tha thứ. Chúng không phải là yêu mà là thành quả của yêu thương. Ngoài ra ta khó có cách nào tốt hơn để diễn tả tâm tình yêu thương. Đức tin thuộc vào thế giới tâm linh và thế giới tâm linh thường huyền bí, ngoài sức tưởng tượng của trí óc con người. Bởi thế giới tâm linh vừa mầu nhiệm, vừa huyền bí, không thể dùng giác quan cảm nhận nên niềm tin luôn bị thách thức giữa vững tin và ngờ vực. Môn đệ Đức Kitô muốn được nhìn thấy bằng thế giới giác quan, thế giới hữu hình. Các ông hỏi Đức Kitô điều đó. Cảm nghiệm của các tông đồ Đức Kitô, cũng là cảm nghiệm của các Kitô hữu. Thánh Thoma hỏi Đức Kitô chỉ cho biết đường về nhà Chúa Cha. Còn thánh thánh Philip xin Đức Kitô cho gặp Chúa Cha. nhờ vào thắc mắc của các Ngài mà chúng ta hiểu thêm về niềm tin, và về thân phận con người. Đáp lại thắc mắc của hai thánh nhân, qua giải thích của Đức Kitô chúng ta nhận được nhiều hữu ích cho niềm tin vào Đức Kitô.
Thứ nhất, Đức Kitô cho biết hiện tại các tông đồ chưa thể gặp được Chúa Cha, nhưng trong tương lai các vị sẽ được gặp Chúa Cha. Hiện tại các vị có thể nhận biết Chúa Cha qua nhận biết Đức Kitô,
'Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha' Gn.14, 9 vì 'Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy'. Đức Kitô giải thích thêm 'Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình'.
Đức Kitô cho biết con người không thể trực tiếp nhận biết Chúa Cha. Con người chỉ có thể nhận biết Chúa Cha qua nhận biết Đức Kitô. Đức Kitô vừa là Thiên Chúa vừa là con người. Các tông đồ chỉ có khả năng nhận biết bản tính con người của Đức Kitô, các ông không đủ khả năng nhận biết bản tính Thiên Chúa của Đức Kitô. Tại sao thế? Bởi vì nhân loại có giới hạn riêng của mình. Chúng ta là những con người hữu hạn, được Thiên Chúa tạo dựng như thế. Giới hạn về nhiều phương diện. Giới hạn về sức khoẻ, tuổi tác; giới hạn về trí khôn, trí nhớ; giới hạn về tài năng, kiến thức; giới hạn về nhận thức và trí tưởng tượng; giới hạn về thời gian và không gian. Các giới hạn này khác nhau giữa người này với người kia. Giới hạn này cũng khác biệt ở trong cùng một người, giữa tuổi này với tuổi kia. Ví dụ như trí nhớ, sức khoẻ, sắc đẹp, bén nhậy. Con người dù cố gắng cách nào cũng không thể vượt thoát được giới hạn này. Con người chỉ có một lối thoát là chấp nhận thực tế giới hạn của mình. Vì thế mọi cố gắng chứng minh Thiên Chúa tồn tại, hiện hữu, là những cố gắng vượt quá giới hạn của con người. Cố gắng làm những gì quá giới hạn thường gặp phải thất bại ê chề. Bởi những giới hạn đó mà Đức Kitô cho các môn đệ biết hiện tại các ngài chưa thể nhìn thấy Chúa Cha, nhưng sẽ có ngày các vị sẽ diện kiến Chúa Cha. Để vượt qua các thắc mắc về giới hạn đức tin, Đức Kitô kêu gọi các môn đệ hãy đặt trọn niềm tin vào Ngài. Tin vào Đức Kitô các ông sẽ được thanh thản trong niềm tin, con tim được an bình, tâm trí được thanh thản. Hiện tại các môn đệ đang sống trong thế giới vật chất nên bị giới hạn về đời sống tâm linh. Con người sẽ vượt thoát giới hạn vật chất khi nào các ngài tái sinh vào cuộc sống trường sinh; lúc đó mọi giới hạn vật chất bị chấm dứt, và các ngài sẽ hiện diện trước tôn nhan Chúa Cha. Đức Kitô còn cho các tông đồ biết 'Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở... thầy đi dọn chỗ cho anh em... Thầy đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó' Gn.14,3.
Thoma xin Đức Kitô chỉ cho ngài đường đi. Nhờ câu hỏi này mà Đức Kitô cho biết a/ việc Đức Kitô ra đi không phải để các ông cô đơn, đơn độc một mình. Việc Đức Kitô ra đi là có lợi cho các ông, bởi Ngài đi trước chuẩn bị đón môn đệ trong ngày đoàn tụ. b/ các ông không thể tự sức riêng mình đến cùng Thiên Chúa. 'Không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy' Gn 14,6. Con người có khả năng đi một mình trên đường trần thế, nhưng đường tâm linh, đường đức tin đẫn con người đến với Thiên Chúa, con người không có khả năng tự đi một mình. Con người cần Đức Kitô, hướng dẫn, chỉ đường, vạch lối. Đức Kitô là Đấng duy nhất biết đường dẫn ta đến cùng Chúa Cha. Đồng hành cùng Đức Kitô ta còn sợ chi, còn thắc mắc gì bởi có Đức Kitô cùng đồng hành. Kitô hữu sẽ có ngày diện kiến Chúa Cha và ngày đó sẽ đến trong tương lai và đó là điều Đức Kitô hứa ban cho ai trung thành đồng hành với Ngài. Hãy tin và được sống thanh thản.
TiengChuong.org
Trouble free
Anything we can touch and feel and taste, we say exists. The abstract world requires the work of a mind to determine whether a thing exists or not. Both the empirical and logical approaches are unreliable when dealing with the question of faith in Jesus. The former deals with things perceived through our senses. The latter deals with images from a conversation helping the mind to decode the message. Faith in Jesus needs a different approach. It is the language of the heart. It is not voice, nor form, nor thought that leads a person to come to love God, but a loving heart. It plays a crucial role in a relationship. We love the empirical world; simply because we are part of that world. From it, we enjoy life, relax and feel at home. The spiritual world requires us to see with the eyes of faith. Our mind tries hard to understand Jesus' teachings, and often enough we come up with unsatisfying answers, because faith is invisible and mysterious. Jesus' apostles struggled hard to understand his teaching; their struggle is ours also. Like them, we would like to see God to satisfy our minds for clarity. Thomas asked Jesus to show him the way to the Father, and Philip asked to see the Father. Fortunately, we gain more insight from their asking.
First, Jesus assured the apostles that they will see God when the time comes, but not yet. 'To have seen me is to have seen the Father... I am in the Father and the Father is in me' (14,9). God the Father is invisible to our eyes. Jesus is both God and man. Human beings are capable of seeing the man Jesus, the humanity of Jesus, but we are incapable of seeing Jesus as God, the divinity of Jesus. We are not made for it. The time will come for us to see God face to face. The apostles needed to have faith in Jesus, and to be free from doubt. In their time lived in the world, and were subject to the world, but when the time came, they no longer lived in the world, but in God's house. The saying 'there are many rooms in my Father's house' 14,2 indicates, that believers will live in God's house and they will meet the Father. Jesus gave them another assurance by promising that 'I am now going to prepare a place for you... I shall take you with me, so that where I am you may be too'. (14.3) Jesus calls them to trust him, and not be afraid, because his going away is good for them; He is not abandoning them, but going to prepare a place for them, and he will return to take them with him.
Second, Jesus' answer to Thomas helps us to understand, that God's way is beyond human comprehension. We are able to follow the way of world alone, but we are incapable of walking to God's house alone. We need Jesus to show us the way, to be our companion on the journey. 'I shall return to take you with me'. Believers are unable to go on our way to the Father alone. We need Jesus to lead, to guide. Jesus alone is all we need. With him on our side we need no one else. We will see God face to face when the time come and that is the assurance of faith. Believe and be trouble free.
Thứ nhất, Đức Kitô cho biết hiện tại các tông đồ chưa thể gặp được Chúa Cha, nhưng trong tương lai các vị sẽ được gặp Chúa Cha. Hiện tại các vị có thể nhận biết Chúa Cha qua nhận biết Đức Kitô,
'Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha' Gn.14, 9 vì 'Thầy ở trong Chúa Cha và Chúa Cha ở trong Thầy'. Đức Kitô giải thích thêm 'Thầy không tự mình nói ra. Nhưng Chúa Cha, Đấng luôn ở trong Thầy, chính Người làm những việc của mình'.
Đức Kitô cho biết con người không thể trực tiếp nhận biết Chúa Cha. Con người chỉ có thể nhận biết Chúa Cha qua nhận biết Đức Kitô. Đức Kitô vừa là Thiên Chúa vừa là con người. Các tông đồ chỉ có khả năng nhận biết bản tính con người của Đức Kitô, các ông không đủ khả năng nhận biết bản tính Thiên Chúa của Đức Kitô. Tại sao thế? Bởi vì nhân loại có giới hạn riêng của mình. Chúng ta là những con người hữu hạn, được Thiên Chúa tạo dựng như thế. Giới hạn về nhiều phương diện. Giới hạn về sức khoẻ, tuổi tác; giới hạn về trí khôn, trí nhớ; giới hạn về tài năng, kiến thức; giới hạn về nhận thức và trí tưởng tượng; giới hạn về thời gian và không gian. Các giới hạn này khác nhau giữa người này với người kia. Giới hạn này cũng khác biệt ở trong cùng một người, giữa tuổi này với tuổi kia. Ví dụ như trí nhớ, sức khoẻ, sắc đẹp, bén nhậy. Con người dù cố gắng cách nào cũng không thể vượt thoát được giới hạn này. Con người chỉ có một lối thoát là chấp nhận thực tế giới hạn của mình. Vì thế mọi cố gắng chứng minh Thiên Chúa tồn tại, hiện hữu, là những cố gắng vượt quá giới hạn của con người. Cố gắng làm những gì quá giới hạn thường gặp phải thất bại ê chề. Bởi những giới hạn đó mà Đức Kitô cho các môn đệ biết hiện tại các ngài chưa thể nhìn thấy Chúa Cha, nhưng sẽ có ngày các vị sẽ diện kiến Chúa Cha. Để vượt qua các thắc mắc về giới hạn đức tin, Đức Kitô kêu gọi các môn đệ hãy đặt trọn niềm tin vào Ngài. Tin vào Đức Kitô các ông sẽ được thanh thản trong niềm tin, con tim được an bình, tâm trí được thanh thản. Hiện tại các môn đệ đang sống trong thế giới vật chất nên bị giới hạn về đời sống tâm linh. Con người sẽ vượt thoát giới hạn vật chất khi nào các ngài tái sinh vào cuộc sống trường sinh; lúc đó mọi giới hạn vật chất bị chấm dứt, và các ngài sẽ hiện diện trước tôn nhan Chúa Cha. Đức Kitô còn cho các tông đồ biết 'Trong nhà Cha Thầy có nhiều chỗ ở... thầy đi dọn chỗ cho anh em... Thầy đến và đem anh em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó' Gn.14,3.
Thoma xin Đức Kitô chỉ cho ngài đường đi. Nhờ câu hỏi này mà Đức Kitô cho biết a/ việc Đức Kitô ra đi không phải để các ông cô đơn, đơn độc một mình. Việc Đức Kitô ra đi là có lợi cho các ông, bởi Ngài đi trước chuẩn bị đón môn đệ trong ngày đoàn tụ. b/ các ông không thể tự sức riêng mình đến cùng Thiên Chúa. 'Không ai đến được với Chúa Cha mà không qua Thầy' Gn 14,6. Con người có khả năng đi một mình trên đường trần thế, nhưng đường tâm linh, đường đức tin đẫn con người đến với Thiên Chúa, con người không có khả năng tự đi một mình. Con người cần Đức Kitô, hướng dẫn, chỉ đường, vạch lối. Đức Kitô là Đấng duy nhất biết đường dẫn ta đến cùng Chúa Cha. Đồng hành cùng Đức Kitô ta còn sợ chi, còn thắc mắc gì bởi có Đức Kitô cùng đồng hành. Kitô hữu sẽ có ngày diện kiến Chúa Cha và ngày đó sẽ đến trong tương lai và đó là điều Đức Kitô hứa ban cho ai trung thành đồng hành với Ngài. Hãy tin và được sống thanh thản.
TiengChuong.org
Trouble free
Anything we can touch and feel and taste, we say exists. The abstract world requires the work of a mind to determine whether a thing exists or not. Both the empirical and logical approaches are unreliable when dealing with the question of faith in Jesus. The former deals with things perceived through our senses. The latter deals with images from a conversation helping the mind to decode the message. Faith in Jesus needs a different approach. It is the language of the heart. It is not voice, nor form, nor thought that leads a person to come to love God, but a loving heart. It plays a crucial role in a relationship. We love the empirical world; simply because we are part of that world. From it, we enjoy life, relax and feel at home. The spiritual world requires us to see with the eyes of faith. Our mind tries hard to understand Jesus' teachings, and often enough we come up with unsatisfying answers, because faith is invisible and mysterious. Jesus' apostles struggled hard to understand his teaching; their struggle is ours also. Like them, we would like to see God to satisfy our minds for clarity. Thomas asked Jesus to show him the way to the Father, and Philip asked to see the Father. Fortunately, we gain more insight from their asking.
First, Jesus assured the apostles that they will see God when the time comes, but not yet. 'To have seen me is to have seen the Father... I am in the Father and the Father is in me' (14,9). God the Father is invisible to our eyes. Jesus is both God and man. Human beings are capable of seeing the man Jesus, the humanity of Jesus, but we are incapable of seeing Jesus as God, the divinity of Jesus. We are not made for it. The time will come for us to see God face to face. The apostles needed to have faith in Jesus, and to be free from doubt. In their time lived in the world, and were subject to the world, but when the time came, they no longer lived in the world, but in God's house. The saying 'there are many rooms in my Father's house' 14,2 indicates, that believers will live in God's house and they will meet the Father. Jesus gave them another assurance by promising that 'I am now going to prepare a place for you... I shall take you with me, so that where I am you may be too'. (14.3) Jesus calls them to trust him, and not be afraid, because his going away is good for them; He is not abandoning them, but going to prepare a place for them, and he will return to take them with him.
Second, Jesus' answer to Thomas helps us to understand, that God's way is beyond human comprehension. We are able to follow the way of world alone, but we are incapable of walking to God's house alone. We need Jesus to show us the way, to be our companion on the journey. 'I shall return to take you with me'. Believers are unable to go on our way to the Father alone. We need Jesus to lead, to guide. Jesus alone is all we need. With him on our side we need no one else. We will see God face to face when the time come and that is the assurance of faith. Believe and be trouble free.