Quê ngoại Cồn Dầu

Tôi không phải là nhà văn cũng chẳng phải là một người giỏi văn chương để viết bài gởi lên mạng. Tôi muốn viết vào đây tâm trạng của đứa cháu ngoại.

Im ắng một thời gian, tôi cứ ngỡ người ta đã nhận ra cái việc làm phi nhân nghĩa phi đạo lý với quê ngoại của tôi. Ai dè đâu hôm nay họ lại kéo đên dày xéo quê ngoại của tôi!!! Mồ yên mả đẹp đâu rồi ?Nét đẹp thuần tuý của dân Việt đâu rồi? Một thanh niên uy hiếp người già đã là chuyện trái đạo lý mà đây lại là một CÔNG AN, người của nhân dân lại UY HIẾP NGƯỜI GIÀ! Tác phong của chú lính cụ Hồ đấy các bạn!

Quê ngoại ơi! Mảnh đất ấy không chỉ là một nghĩa địa đơn thuần nhưng đó là Đất Thánh. Mẹ con vẫn thường bảo tụi con mỗi lần về quê: Mấy đứa nhớ ra Đất Thánh thắp hương cho ông bà ngoại. Qua biến cố này con cảm nhận được rằng: đúng là Vùng Đất Thánh, vùng đất cha ông của con đã vun đắp xây dựng từ bao nhiêu năm nay. Để đến nay có những lề thói, tình làng nghĩa xóm, nề nếp mà không thể có được trong một vài năm mà hàng trăm năm. Con nhớ mãi mỗi lần về đến bến đò là nói đầu tiên: con nhà Hai L… đó. Ơ đây không có con con ông A hay con bà B. nhưng là con nhà: con nhà Hồng, con nhà Xã Nhu, con nhà Tám Bán, con nhà Sanh, con nhà ba Dân,…. Con cảm thấy đau xót khi thấy người hành hung quê ngoại nhưng con cũng rất tự hào về sự trưởng thành đời sống đức tin của giáo xứ mình. Bà con ơi! Cậu dì ơi! Can đảm lên! Sống Tin Mừng là sống cho Sự thật, cho Công lý. Đừng nản lòng nhé quê ngoại của con. Nếu đây là việc của người phàm thì nó đã tan rã và họ đã đạt được kết quả từ lâu rồi. Bà con ơi! Hãy chiến đấu cho trận chiến chính nghĩa này. Kiên nhẫn, Kiên nhẫn….

Cậu Liễu, dì Tụng, anh Trường thương mến.

Con xin được gọi như vậy vì Cồn Dầu là quê ngoại của con nên con không có ai để gọi là chú, là bác hay cô. Con không hiểu vì lẽ gì cậu dì làm những việc khác thường như vậy. Cậu dì và anh hãy nhìn lại xem có nơi nào đẹp như quê mình không? Có làng quê ngoại ô nào của thành phố Đà Nẵng đẹp bằng quê mình không? Cậu dì ạ quê mình nó không chỉ đẹp ở cánh đồng trước nhà thờ xứ, luỹ tre làng, ao rau muống hay hàng cau lối vào nhà. Nhưng quê mình nó đẹp bởi nét đẹp của một làng quê Việt Nam thuần tuý! Tại sao chúng ta không biết bảo tồn di sản văn hoá của dân tộc? Trách nhiệm của chúng ta là phải bảo tồn di sản văn hoá của dân tộc cậu dì ạ. Cậu dì đừng vạch áo cho người xem lưng nữa, cõng rắn cắn gà nhà. Đừng quên công ơn những người đi trước đã dày công vun đắp cho mảnh đât này cậu dì nhé.

Con: Lúa lép