Santiago de Cuba (CAN) – Nhân vật bất đồng chính kiến Cuba đã cho biết ông không có ý định phạm lỗi với Giáo Hội Công Giáo khi ông hô to “tự do” trong lúc Đức Thánh Cha đang cử hành Thánh Lễ tại đất nước này vào 26 tháng Ba.
“Đó không phải là ý dịnh của tôi để bôi lọ Thánh Lễ, và tôi cũng nói với một số linh mục khác như vậy. Tôi đã nói với các ngài và các ngài đã hiểu tôi,” ông nói. “Tôi là người Công Giáo và tôi không có bất kỳ một ý định nào để tác hại đến Giáo Hội hay hình ảnh của Đức Thánh Cha.”
Vài phút trước khi ĐTC Benedict tại Quảng trường Cách mạng Antonio Maceo tại Santiago trong chuyến viếng thăm của Ngài mời đây, Carrion đã hô to, “Đả đảo Chủ nghĩa Cộng sản! Đả đảo Chủ nghĩa Độc tài! Tự do cho người dân Cuba!”
Ông đã nhanh chóng bị áp giải bởi cơ quan an ninh nhà nước và bị đánh đập bởi ông là thành viên của Hội Hồng Thập Tự.
Trong một cuộc phỏng vấn vào ngày 24 tháng Tư được xuất bản bởi nhật báo El Pais, Carrion cho biết ông đã gửi một lá thư đến Tổng Giám mục Santiago giải thích lý do về việc phản đối của mình “và tạ lội với Đức Thánh Cha cùng với nội bộ cộng đồng Công Giáo.”
“Nhưng họ và mọi người khác nên hiểu rằng chúng tôi những người Cuba không có tự do diễn đạt,” ông nói. “Vì điều này, chúng ta hãy tìm một cơ hội để được nghe, và tôi thiết nghĩ đó là cơ hội mà không được bỏ qua.”
Carrion nói ông không thuộc một đảng phái chính trị nào và rằng ông duy nhất ông được thúc đẩy bởi một cảm nhận của bổn phận công dân và nguyên tắc.
“Người Cuba chúng tôi cần làm một điều gì đó để thế giới có thể biết về những bạo lực và những vấn đề khủng khiếp mà ở đây chúng tôi phải đương đầu với tự do diễn đạt và nhân quyền,” ông giải thích. “Tôi mang tất cả những điều đó trong tôi từ lâu và đây chính là lúc phải nói lên điều đó.”
Carrion nói ông mất 20 ngày trong tù sau biến cố này, và mặc dù ông không bị hành hạ thể xác trong lúc cầm tù, ông bị giam trong một xà lim tối tăm và chỉ được phép thấy ánh sáng mười phút vào buổi sáng và mười phút vào ban tối
Thậm chí ông đã được phóng thích và bị áp lực ký đồng ý quản chế.
“Mỗi tuần tôi phải đến đồn cảnh sát để kiểm tra, tôi không thể ra khỏi thị trấn của tôi nếu không được phép, tôi không thể gặp gỡ những thành viên đối lập hoặc những cuộc phỏng vấn, tôi không được tham gia vào những cuộc tranh đấu.”
Nhưng “hầu như tôi không theo bất cứ điều nào trong đó,” ông cho biết thêm. “Họ không thể bịt miệng tôi bằng cách ấy được.”
Carrion nói rằng trước khi tiến về Công trường Antonio Maceo vào ngày 26 tháng Ba, ông đã chào tạm biệt “với mẹ tôi, chị tôi và vợ tôi … tôi nói với nàng vào buổi sáng hôm đó trước khi đi dự Thánh Lễ, ‘Anh yêu em nhiều lắm.’”
“Tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ trở về, tôi nghỉ đó là ngày cuối cùng của đời tôi.”
“Đó không phải là ý dịnh của tôi để bôi lọ Thánh Lễ, và tôi cũng nói với một số linh mục khác như vậy. Tôi đã nói với các ngài và các ngài đã hiểu tôi,” ông nói. “Tôi là người Công Giáo và tôi không có bất kỳ một ý định nào để tác hại đến Giáo Hội hay hình ảnh của Đức Thánh Cha.”
Vài phút trước khi ĐTC Benedict tại Quảng trường Cách mạng Antonio Maceo tại Santiago trong chuyến viếng thăm của Ngài mời đây, Carrion đã hô to, “Đả đảo Chủ nghĩa Cộng sản! Đả đảo Chủ nghĩa Độc tài! Tự do cho người dân Cuba!”
Ông đã nhanh chóng bị áp giải bởi cơ quan an ninh nhà nước và bị đánh đập bởi ông là thành viên của Hội Hồng Thập Tự.
Trong một cuộc phỏng vấn vào ngày 24 tháng Tư được xuất bản bởi nhật báo El Pais, Carrion cho biết ông đã gửi một lá thư đến Tổng Giám mục Santiago giải thích lý do về việc phản đối của mình “và tạ lội với Đức Thánh Cha cùng với nội bộ cộng đồng Công Giáo.”
“Nhưng họ và mọi người khác nên hiểu rằng chúng tôi những người Cuba không có tự do diễn đạt,” ông nói. “Vì điều này, chúng ta hãy tìm một cơ hội để được nghe, và tôi thiết nghĩ đó là cơ hội mà không được bỏ qua.”
Carrion nói ông không thuộc một đảng phái chính trị nào và rằng ông duy nhất ông được thúc đẩy bởi một cảm nhận của bổn phận công dân và nguyên tắc.
“Người Cuba chúng tôi cần làm một điều gì đó để thế giới có thể biết về những bạo lực và những vấn đề khủng khiếp mà ở đây chúng tôi phải đương đầu với tự do diễn đạt và nhân quyền,” ông giải thích. “Tôi mang tất cả những điều đó trong tôi từ lâu và đây chính là lúc phải nói lên điều đó.”
Carrion nói ông mất 20 ngày trong tù sau biến cố này, và mặc dù ông không bị hành hạ thể xác trong lúc cầm tù, ông bị giam trong một xà lim tối tăm và chỉ được phép thấy ánh sáng mười phút vào buổi sáng và mười phút vào ban tối
Thậm chí ông đã được phóng thích và bị áp lực ký đồng ý quản chế.
“Mỗi tuần tôi phải đến đồn cảnh sát để kiểm tra, tôi không thể ra khỏi thị trấn của tôi nếu không được phép, tôi không thể gặp gỡ những thành viên đối lập hoặc những cuộc phỏng vấn, tôi không được tham gia vào những cuộc tranh đấu.”
Nhưng “hầu như tôi không theo bất cứ điều nào trong đó,” ông cho biết thêm. “Họ không thể bịt miệng tôi bằng cách ấy được.”
Carrion nói rằng trước khi tiến về Công trường Antonio Maceo vào ngày 26 tháng Ba, ông đã chào tạm biệt “với mẹ tôi, chị tôi và vợ tôi … tôi nói với nàng vào buổi sáng hôm đó trước khi đi dự Thánh Lễ, ‘Anh yêu em nhiều lắm.’”
“Tôi nghĩ tôi sẽ không bao giờ trở về, tôi nghỉ đó là ngày cuối cùng của đời tôi.”