Chúa Nhật CHÚA CHIÊN LÀNH

Lễ Chúa chiên lành, chúng ta cùng nhìn lại một khía cạnh nhỏ, trong rất nhiều khía cạnh xảy ra do những tương quan giữa linh mục và anh chị em mà Chúa trao ban cho ngài.

Linh mục hàng ngày tiếp xúc cùng mọi con người. Tất cả những người đến với linh mục, trừ những trường hợp có công tác, xin lễ, hay những công việc thường xuyên nào đó, tất cả số còn lại dường như có một điểm chung: Dù là ai, thuộc tầng lớp, tâm tính, lứa tuổi nào, họ đều có những góc khuất của tâm hồn, mà chỉ bản thân họ và sự khôn ngoan thượng trí của Thiên Chúa mới biết mà thôi.

Nếu những góc tâm hồn ấy chất chứa hạnh phúc, sự đỡ nâng, tình yêu, hy vọng..., ngay cả khi phải long đong và ưu tư mà vẫn thấy được ánh sáng phía đàng trước, thì đều là tín hiệu đáng mừng và không có gì đáng nói.

Nhưng trong số họ, nhiều người bị cô đơn, bị bỏ rơi, bị ruồng rẫy, bị bạc đãi, bị phản bội, bị bách hại..., dù là tinh thần hay thể xác..., đều là những người đáng thương, đáng được sớt chia, thấu hiểu và cảm thông.

Chỉ là chủ quan, tôi nghĩ rằng, hơn ai hết, từ tòa giải tội, cho đến những gặp gỡ hàng ngày, chỉ có linh mục là người được biết nhiều nhất về tâm tư, về những chiều sâu lắng đọng trong tâm hồn anh chị em mình.

Bởi có biết bao nhiêu điều, nhất là những tội lỗi, những chấn thương tâm hồn, có khi đã lắng suốt nhiều năm, ngay cả vợ chồng với nhau còn chưa được biết, ngay cả những chuyên viên tư vấn tâm lý còn chưa được đương sự bộc lộ, hay chưa được bộc lộ hoàn toàn, thì những anh chị em ấy vẫn có thể nói ra với linh mục để xin chúc phúc lành, xin được động viên, chia sớt, ủi an, giúp thêm lời sống, giúp thêm ý kiến để có chút ánh sáng phía trước mà tiếp tục sống.

Nhất là lời cầu nguyện. Tất cả những anh chị em này, trong đau khổ, trong nỗi xót xa của lòng mình, đều muốn vị linh mục đang lắng nghe họ, hãy cầu nguyện cho họ, cho hoàn cảnh của họ...

Trong số những anh chị em trĩu nặng tâm tư, không chỉ là tín hữu Kitô, mà có cả nhiều anh chị em ngoài Hội Thánh Chúa. Tôi đã từng bắt gặp người cán bộ khá cao cấp, đến trút bỏ nỗi niềm của anh cho vị linh mục có chút thân thiện với anh...

Vì thế, trong cuộc đời này, từng có biết bao nhiêu linh mục, mang theo trong tâm tư, mang theo trong suốt một đời cầu nguyện, mang theo trong từng hiến lễ mỗi ngày của mình, không biết bao nhiêu bí mật của vô vàn cuộc đời con người.

Những bí mật này sẽ theo mãi, theo mãi... như trái tim, như giọt máu trong thân thể, suốt đời, cho đến giờ vị linh mục trình diện trước tòa Đấng Cứu Chuộc.

Nói chính xác hơn, khi vị linh mục khép lại hành trình đời mình, thì những trăn trở, những tâm tư, có khi là bức xúc, có khi là tội lỗi, là mặc cảm, là tất cả những gì được xem như bí mật của đời người... cũng sẽ theo ngài đi về bên kia cuộc đời, mà không có bất kỳ ai là người thứ ba được biết...

Và như vậy, đã có biết bao nhiêu câu chuyện, bao nhiêu bí mật về cuộc đời của anh chị em đã theo vị linh mục để trình diện trước tòa phán xét của Thiên Chúa hằng sống...

Biết bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu thổn thức, bao nhiêu trăn trở, bao nhiêu uất ức, bao nhiêu cái bi ai... của những kiếp người được linh mục mang theo bên mình để hiến dâng lên Chúa, để cầu nguyện trực tiếp ngay bên ngai tòa Chúa.

Đó là vinh quang, danh dự. Nhưng đó cũng là trách nhiệm cao quý của linh mục.

Được thấu hiểu nỗi niềm thuộc về góc khuất nơi tâm hồn con người, điều đó cũng nói lên lòng yêu mến, sự tin tưởng mà anh chị em dành cho linh mục.

Lòng yêu mến, sự tin tưởng của anh chị em dành cho linh mục, cùng sự trân trọng, sự thấu hiểu mà linh mục dành cho anh chị em mình là vốn liếng, là tài sản đáng quý hết sức của Hội Thánh Chúa Kitô.

Qua linh mục, Hội Thánh trở nên nguồn sống sinh động, nguồn an ủi, nguồn hy vọng của con người. Qua bàn tay lãnh đạo cách tận tụy, đầy tình yêu hy sinh của linh mục, Hội Thánh mãi mãi là bà mẹ chăm sóc, nâng niu, bảo vệ từng đứa con của mình.

Vì thế, trong một suy tư mà thánh Giám mục Augustino từng chia sẻ: "Cho anh chị em, tôi là Giám mục. Cùng với anh chị em, tôi là Kitô hữu", thì người linh mục cũng có thể nói: "Cho anh chị em, tôi là linh mục. Cùng với anh chị em, tôi là Kitô hữu".

Vì thế:

1. Một mặt, trong từng giây phút sống, người linh mục không được buông lỏng trách nhiệm. Ngài phải chăm chút từng tí một cho ơn gọi của mình bằng việc thường xuyên cầu nguyện, thường xuyên kết hợp với Chúa, nhất là dâng thánh lễ sốt sắng, và chìm đắm trong thinh lặng tuyệt đối trước Mình Thánh Chúa để múc lấy ơn Chúa, múc lấy sự khôn ngoan của Chúa Thánh Thần mà hoàn thành cách tốt nhất trách nhiệm được trao phó.

2. Mặt khác, để mang lại chính lợi ích thiêng liêng cho bản thân mình, người tín hữu nói riêng, tất cả mọi người nói chung, hãy cầu nguyện cho các linh mục được yêu mến Chúa, thánh thiện và dư đầy ơn Chúa. Nhờ đó, các ngài có đủ những điều kiện thiêng liêng cần thiết mà lãnh đạo và trao ban cho chúng ta.