PHAN THIẾT - Mùa Xuân mới đang về. Xuân đem hy vọng đến. Xuân đẩy lui mây xám cuộc đời. Những rủi ro, Xuân mang đi. Điều may mắn, Xuân chở về. Xuân tặng mỗi nhà một cành Mai may mắn, một cành Đào thủy chung. Bó hoa niềm vui, Xuân trao tất cả. Cành lá phúc lộc, Xuân gởi tặng không. Trái tim băng giá, Xuân hâm cho nóng lại. Ánh mắt hận thù, Xuân nhỏ giọt yêu thương. Xuân kết chặt bàn tay nhân loại, để truyền cho nhau hơi ấm tình người. Đôi môi con người, Xuân điểm hoa cười, để mọi người cùng thốt nên lời: “Hạnh phúc nhé bạn”. Mỗi mùa xuân là một độc đáo của Chúa Xuân. Mẹ Maria là mùa xuân mới Thiên Chúa ban cho thế trần.
Hôm nay, ngày 13.1.2010, ngày hành hương đầu năm mới. Hàng ngàn người về bên Mẹ TàPao. Trời thật đẹp, một màu ngát xanh đại ngàn. Gió nhẹ dịu mát trong lành. Nắng lên, bầu trời ngập nắng vàng.
Giữa tuần tĩnh tâm năm, linh mục đoàn Giáo phận Phan thiết từ sáng sớm cùng hành hương đến với Mẹ TàPao hiệp dâng thánh lễ. Đoàn đồng tế gần trăm linh mục tiến lên lễ đài. Đội kèn Giáo xứ Vũ Hoà tấu vang khúc ca tán tụng Mẹ. Ca đoàn Giáo xứ Võ Đắt hoà vang ca nhập lễ.
Mở đầu thánh lễ, Đức cha Giuse Vũ Duy Thống ngỏ lời với cộng đoàn hành hương.
Trọng kính quý khách hành hương, như đã giới thiệu với tất cả quý vị ngay từ tháng trước, ngày 13 tháng giêng năm 2010, giữa lòng Năm Thánh của Giáo hội Công giáo Việt Nam, cộng đoàn hành hương chúng ta sẽ quây quần lại đây để cử hành niềm tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria với một tâm hồn cũng như với một bầu khí rất đặc biệt. Không biết là quý vị có thấy những nét đặc biệt của Thánh lễ hôm nay chưa ạ? Vâng, đặc biệt trước hết là trước mặt cộng đoàn đây có đông đảo các linh mục, hầu hết thuộc linh mục đoàn giáo phận Phan Thiết, cộng với một số linh mục trong những giáo phận liên hệ, giáo phận bạn vẫn có thói quen đến với Đức Trinh Nữ Maria tại vùng núi rừng Tàpao mỗi ngày 13 hàng tháng. Nét đặc biệt thứ hai, cùng với hai đấng tiền bối của giáo phận Phan Thiết là Đức Cha Nicolas, Đức Cha Phaolô cũng như chúng tôi hôm nay. Cách riêng còn có sự hiện diện của Đức Cha Giuse Võ Đức Minh, GM giáo phận Nha Trang, ngài đang giảng phòng cho các linh mục Giáo phận Phan Thiết, hôm nay cũng dừng chân lại đây để chia sẻ niềm tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria với cộng đoàn chúng ta. Đây là một niềm vinh hạnh rất lớn cho Trung tâm hành hương Tàpao. Vì thế, xin cộng đoàn cũng dành cho ngài một tín hiệu reo vui! (vỗ tay). Và đặc biệt nữa, đây là ngày hành hương đầu năm gắn liền với sự hiện diện của linh mục đoàn, cũng có thể coi như ngày hành hương của các linh mục thuộc giáo phận Phan Thiết. Và như đã thưa với cộng đoàn từ tháng trước, ngày hành hương đầu năm cũng là ngày chúng ta đến với Đức Mẹ, nhìn vào Mẹ để chúc mừng Mẹ “mẹ tròn con vuông” trong mùa Giáng Sinh vừa qua và hướng nhìn vào năm mới, chúng ta cũng mừng tuổi mới Mẹ theo kiểu nói dân gian. Với tất cả những ý nguyện chúng ta đã dâng lên Mẹ trong giờ khấn vừa qua mà bảng ghi còn dựng lại ở đây, kèm theo những ước vọng riêng tư của mỗi người muốn tiến xa hơn trên đàng thánh đức. Hôm nay chúng ta hợp lòng để tạ ơn Chúa và đồng thời cũng để khấn xin với Đức Trinh Nữ Maria, xin Mẹ cũng chuyển cầu cùng Chúa để mỗi người mỗi nhà chúng ta cũng nhận được phước lành trong năm mới. Hôm nay, Đức Cha Giuse Võ Đức Minh sẽ chia sẻ Lời Chúa cho cộng đoàn chúng ta. Vì vậy, Thánh lễ này, với sự hiện diện đặc biệt của linh mục đoàn, với sự hiện diện đặc biệt của các giám mục cũng như sự hiện diện đặc biệt của đông đảo quý ông bà anh chị em sẽ làm nên tinh thần sốt sắng, gắn bó với Đức Trinh Nữ Maria. Xin Mẹ cũng chuyển cầu cho mỗi người muôn phúc lành. Giờ đây, chúng ta bước vào Thánh lễ với tất cả tâm tình, với trái tim yêu mến của mình, xin Đức Mẹ cũng chuyển cầu để mỗi người cũng có được một bước sống nhẹ nhàng trong hướng đi tương lai.
Đức Cha Giuse Võ Đức Minh giảng lễ, suy niệm Tin mừng Ga 19, 25-27:
Thật là hạnh phúc cho chúng ta được quy tụ nơi đây dưới chân núi Tàpao để cùng với Đức Mẹ Tàpao tôn vinh Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Và nếu chúng ta chạy đến với Mẹ, Mẹ sẽ dạy chúng ta hãy không ngừng cảm tạ Thiên Chúa vì Thiên Chúa là tình yêu, Thiên Chúa luôn luôn yêu thương, Ngài rộng lòng tuôn đổ muôn ơn lành cho những ai tin tưởng, yêu mến và kính sợ Ngài. Kinh nghiệm của Mẹ cho chúng ta, vì vậy, kính thưa anh chị em, chạy đến với Mẹ, tin tưởng và gắn bó với Mẹ, chúng ta khao khát được trở nên “Mẹ nào con nấy”. Mẹ thật là diễm phúc bởi vì Mẹ đẹp lòng Chúa, Mẹ đầy ơn phúc, Mẹ lãnh nhận biết bao nhiêu ân sủng và tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta cách này cách kia, ở những cương vị khác nhau nhưng đều hướng về Mẹ, tin tưởng ở Mẹ, vì chúng ta muốn thật sự là người con của Mẹ. Chúng ta gọi Đức Maria là mẹ của mình, tại sao vậy? - Bài Phúc âm chúng ta vừa nghe nói lên cho chúng ta biết lý do đó. Chúa Giêsu khi chịu treo trên thập giá, Ngài đã có một lời trối tuyệt vời: “Này là Mẹ con, Này là Mẹ con”. Ngài nhìn vào Đức Maria và giới thiệu Đức Maria, mạc khải sứ mạng của Đức Maria cho người môn đệ yêu dấu và cho tất cả mọi thế hệ môn đệ: “Này là Mẹ con”. Người môn đệ năm xưa đã đón nhận Đức Mẹ về trong nhà mình, về trong cuộc đời của mình để mãi mãi có Mẹ đồng hành, an ủi, chia sẻ, nâng đỡ, bảo vệ và hướng dẫn cuộc đời. Hôm nay chúng ta nghe lại đoạn Phúc âm tuyệt vời đó, và chúng ta mỗi người, như muốn mở rộng trái tim của mình ra, mở rộng vòng tay của mình ra để đón nhận Mẹ vào trong cuộc đời của chúng ta. Vâng, lạy Mẹ Maria, chúng con tin vào Chúa Giêsu Kitô, chúng con nghe lời Chúa đã trối lại cho chúng con, cho nên chúng con xin đón nhận Mẹ về trong đời sống của chúng con, về trong gia đình của chúng con, về các giáo xứ của chúng con và ngay cả về trong xã hội của chúng con. Mẹ mãi mãi là Mẹ của chúng con. Và kính thưa anh chị em, nếu chúng ta, lời trối của Chúa Giêsu trên thập giá mở rộng ra để thấy rằng trong toàn bộ Kinh thánh mà chúng ta yêu mến, mà chúng ta đọc hằng ngày, mà chúng ta suy niệm thì chúng ta sẽ không ngần ngại nói rằng: Từ cuốn đầu tiên cho đến cuốn cuối cùng của sách Kinh thánh đều nói về Mẹ Maria. Tôi xin chia sẻ một vài tâm tình này để chúng ta hiểu được trọng tâm lời trối của Chúa Giêsu qua bài Phúc âm mà chúng ta vừa nghe.
Trong sách Sáng Thế, sau khi nguyên tổ của con người, Ađam - Evà đã phạm tội, đã bất trung đối với Thiên Chúa, thì vì tội lỗi, con người xa Thiên Chúa, con người không còn chỗ đứng trước mặt Thiên Chúa nữa, nhưng mà vì Thiên Chúa là người cha, Thiên Chúa giàu lòng thương xót, Thiên Chúa là tình yêu cho nên Ngài không nỡ ruồng rẫy con người, Ngài đã hứa sẽ ban Đấng Cứu Thế cho con người, mà Đấng Cứu Thế sẽ được sinh ra bởi một người nữ. Vì vậy, trong dòng lịch sử của Dân Chúa, niềm hy vọng đó luôn luôn được thắp sáng lên, được truyền đạt lại từ thế hệ này đến thế hệ khác. Thiên Chúa yêu thương, Ngài không từ bỏ chúng ta đâu, Ngài vẫn chăm sóc cho chúng ta, Ngài hứa đến một lúc nào đó sẽ có một người nữ sinh hạ Đấng cứu chuộc muôn dân. Vì vậy, niềm hy vọng từ đời này đến đời kia, từ gia đình này đến gia đình nọ được lan truyền, lan truyền mãi mãi. Và sau đó, tại một làng quê hẻo lánh tên là Nazaret, vào một ngày kia, Thiên thần Gabriel đã hiện ra và nói với một người nữ tên là Maria: Kính chào Bà, Bà hãy vui lên, bởi vì Thiên Chúa ở cùng Bà, Thiên Chúa đã tuyển chọn Bà, Bà trở nên Mẹ của Đấng Cứu Thế, Chúa Thánh Thần đến với Bà, uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà, Bà sẽ cưu mang một người con, Bà sẽ sinh hạ người con đó và người con đó chính là Đấng Cứu Thế, Đấng cứu chuộc muôn dân. Đức Maria, trong sự ngỡ ngàng, trong sự xao xuyến, Ngài không biết phải diễn tả tâm tình như thế nào trước hồng ân cao cả đó, Ngài chỉ biết cúi đầu để thưa với Thiên Chúa rằng: Vâng, con là tôi tớ của Chúa, con là đứa bé thấp hèn trước mặt Thiên Chúa, bởi đâu Chúa chọn con, Chúa nhìn đến con, một con người phận hèn, không có một giá trị gì đặc biệt ở giữa loài người, ở trong xã hội, vậy mà từ trời cao, Thiên Chúa đã nhìn đến con, đã chọn con, đã nâng con lên và cho con trở nên mẹ của Đấng Cứu Thế. Dầu ở cương vị rất là cao cả như vậy nhưng trước mặt Thiên Chúa, trước mặt mọi người và trong dòng lịch sử, con chỉ là một con người bé mọn. Này con là tôi tớ của Chúa, con xin vâng như lời Thiên thần truyền. Mà vì vậy, lời Thiên thần nói với Đức Maria để Đức Maria trở nên mẹ của Đấng Cứu Thế và quả thật Ngài đã cưu mang Con Thiên Chúa, Ngài đã sinh hạ Con Thiên Chúa trong cảnh nghèo hèn, nơi hang lừa máng cỏ tại Bêlem và chúng ta mới cử hành ngày 25 tháng 12 vừa qua. Cảnh đồng không mông quạnh, cảnh đơn sơ khó nghèo, cảnh hết sức đạm bạc, tại sao vậy? - Bởi vì, Thiên Chúa không chọn một lâu đài, Thiên Chúa không chọn một quyền lực mà Thiên Chúa chọn sự khó nghèo. Ở giữa đồng không mông quạnh, ở cánh đồng Bêlem, bạn với những người mục đồng, với những người chăn chiên, với những con người rất là nghèo khổ để từ đó bất cứ ai đều có thể cách này cách kia đến với Hài Nhi Giêsu, Con sinh ra từ lòng Đức trinh nữ Maria. Mọi người đều có quyền đến với Đấng Cứu Thế và Đấng Cứu Thế không có khước từ bất cứ ai, ai đến với Ngài đều đón nhận được tình yêu thương, đều đón nhận được nụ cười, đều đón nhận được hồng ân của chính Thiên Chúa. Vì vậy, trong giây phút đó tại Bêlem, Đức Maria hiểu rất rõ, Ngài là người mẹ, người mẹ riêng của Đức Giêsu với sứ mạng là Đấng cứu chuộc muôn dân, Đấng cứu thế. Mà rồi, Đức Mẹ tiếp tục đồng hành với Đức Giêsu, lắng nghe Đức Giêsu, yêu thương Đức Giêsu, đi sau lưng Đức Giêsu. Và khi hiểu rằng, để có thể thi hành sứ mạng cứu thế, để có thể tỏ bày tình yêu thương vô biên của Thiên Chúa cho loài người thì Đức Giêsu, người con chí ái của Mẹ Maria phải vác thánh giá trên vai đi vào cuộc khổ nạn và thậm chí bị đóng đinh trên thập giá. Và chính khi Ngài chịu đóng đinh trên thập giá thì đọc lại một lời Kinh thánh: Khi nào các ngươi đưa Con Người lên cao, khi các ngươi treo Con Người lên cao thì các ngươi sẽ biết Ta chính là Thiên Chúa. Đức Maria cũng hiểu câu nói đó, các môn đệ cũng hiểu câu nói đó. Vì thế, thưa anh chị em, khi Đức Giêsu được giương cao trên thập giá, bên ngoài Ngài vẫn được gọi là Đức Giêsu Nazaret nhưng dựa trên Kinh thánh, dựa trên những gì mà Thiên Chúa đã phán từ ngàn xưa thì lúc bấy giờ, Ngài tỏ bày vinh quang, Ngài là Thiên Chúa, trên thập giá Ngài là Thiên Chúa. Vì vậy, lời Ngài vừa tuyên bố mà chúng ta vừa nghe trong bài Phúc âm không phải chỉ là lời của một con người bình thường, Giêsu Nazaret, nhưng đó là lời của Thiên Chúa và lời của Thiên Chúa là lời mặc khải với tất cả uy quyền: “Này là Mẹ con”. “Này là Mẹ con”, Thiên Chúa tỏ bày ơn gọi, sứ mạng của Đức Maria như thế. Trước kia, thiên thần Gabriel chỉ nói: Bà sẽ thụ thai Con Thiên Chúa và sinh hạ Đấng Cứu Thế, Ngài là người mẹ riêng của Đức Giêsu Nazaret. Nhưng từ trên thánh giá, Thiên Chúa tỏ bày cho biết vai trò thật sự của Đức Mẹ đó là Mẹ của các tín hữu, Mẹ của mọi môn đệ Chúa Giêsu, Mẹ của mọi thế hệ môn đệ Chúa Giêsu, Mẹ của cả Hội thánh của Chúa Giêsu và nếu chúng ta không ngần ngại nói thêm, Mẹ của loài người. Vai trò của Đức Mẹ thật là lớn lao.
Lúc nãy, Đức Cha Giuse, Giám mục Giáo phận Phan Thiết giới thiệu tôi với anh chị em, một lời giới thiệu hết sức trang trọng, cám ơn Đức Cha Giuse, cám ơn tất cả anh chị em. Và chúng ta thấy, một lời giới thiệu của một giám mục nó trang trọng như vậy, còn đây là lời giới thiệu của chính Thiên Chúa về Đức Maria, không những là trang trọng mà còn là tuyệt vời như thế nào thưa anh chị em. Thiên Chúa đã tuyển chọn Đức Maria từ ngàn xưa, trong sách Sáng Thế đã nói về Mẹ như là một lời hứa, rồi qua dòng thời gian, Ngài đã xuất hiện để rồi cuối cùng, từ trên thập giá, Đức Giêsu trong vinh quang của Thiên Chúa, Ngài mặc khải tỏ bày vai trò đích thực của Đức Maria là người Mẹ. Vì thế, chúng ta chạy đến với Mẹ Maria, vì đó là lời giới thiệu của Thiên Chúa đối với chúng ta. Mẹ đầy ơn phúc, Mẹ với tấm lòng hiền mẫu, không những Mẹ an ủi những đứa con sầu khổ, không những Mẹ xoa dịu nước mắt của những đứa con gặp thử thách trong cuộc đời, Mẹ đem lại sự bình an, Mẹ đem lại tình yêu thương, Mẹ còn là sức mạnh để những ai phải phấn đấu trong cuộc đời này không bao giờ nản chí. Mẹ chính là niềm hy vọng cho tất cả những ai vươn về phía trước để xây dựng cuộc đời của mình, cuộc đời của người giáo sĩ, cuộc đời của người tu sĩ, cuộc đời của người trong bậc sống hôn nhân và gia đình, cuộc đời của người tín hữu hay là con người đang tìm hiểu trên bước đường đức tin của con người thành tâm thiện chí. Tất cả mọi hạng người như thế đều được quyền gọi Đức Maria là Mẹ của mình, bởi vì chính Thiên Chúa đã giới thiệu và trao ban cho tất cả như thế. Vì vậy, thưa anh chị em, ngày hôm nay ở chân núi Tàpao, chúng ta đến với Đức Mẹ Tàpao, Mẹ Maria với rất nhiều danh hiệu khác nhau nhưng Mẹ vẫn là người mà Thiên Chúa giới thiệu với chúng con: Này là Mẹ con. Mỗi người chúng con trong những thân phận và khao khát của mình, thao thức cho cuộc đời của mình, chúng con đều chạy đến quây quần bên Mẹ, chúng con thổ lộ những ước nguyện và khát vọng sâu xa nhất trong cuộc đời của chúng con cho Mẹ, chúng con tin tưởng ở nơi Mẹ và chúng con biết rằng, xưa nay chưa từng nghe có ai chạy đến cùng Đức Mẹ, xin Đức Mẹ bầu chữa cứu giúp mà Đức Mẹ chẳng nhậm lời. Do đó, với niềm tin tưởng sâu xa, chúng con phó thác đời sống của chúng con cho Mẹ, để Mẹ đem chúng con đến với Chúa Giêsu, hầu cùng với Chúa Giêsu chúng con tôn vinh Thiên Chúa là Cha trong đạo hiếu sâu xa mà Hội thánh đã dạy chúng con. Amen.
Cuối thánh lễ, ĐGM ban phép lành với ơn toàn xá. Nhiều đoàn hành hương tiếp tục lên núi viếng thánh tượng Đức Mẹ TàPao.
Đức Mẹ chính là thầy dạy đức tin và lòng yêu mến. Tin và yêu giống như đôi cánh giúp cho Mẹ bay lên rất cao, lên tới Thiên Chúa.Tin và yêu giống như dòng thác nước. Càng gặp đập ngăn cản càng dâng lên cao. Càng dâng lên cao sức mạnh càng tăng. Và khi đổ ào xuống sẽ phát sinh công hiệu lớn. Tin và yêu giống như chiếc chìa khóa có thể mở được cánh cửa khó mở nhất. Mở được cả cánh cửa nước trời, mở được cả tâm hồn của Thiên Chúa.
Hãy lắng nghe những lời giáo huấn của Đức Mẹ và hãy noi gương giáo dục của Đức Mẹ để sống tốt lành và thánh thiện hơn.
Giữa tuần tĩnh tâm năm, linh mục đoàn Giáo phận Phan thiết từ sáng sớm cùng hành hương đến với Mẹ TàPao hiệp dâng thánh lễ. Đoàn đồng tế gần trăm linh mục tiến lên lễ đài. Đội kèn Giáo xứ Vũ Hoà tấu vang khúc ca tán tụng Mẹ. Ca đoàn Giáo xứ Võ Đắt hoà vang ca nhập lễ.
Mở đầu thánh lễ, Đức cha Giuse Vũ Duy Thống ngỏ lời với cộng đoàn hành hương.
Trọng kính quý khách hành hương, như đã giới thiệu với tất cả quý vị ngay từ tháng trước, ngày 13 tháng giêng năm 2010, giữa lòng Năm Thánh của Giáo hội Công giáo Việt Nam, cộng đoàn hành hương chúng ta sẽ quây quần lại đây để cử hành niềm tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria với một tâm hồn cũng như với một bầu khí rất đặc biệt. Không biết là quý vị có thấy những nét đặc biệt của Thánh lễ hôm nay chưa ạ? Vâng, đặc biệt trước hết là trước mặt cộng đoàn đây có đông đảo các linh mục, hầu hết thuộc linh mục đoàn giáo phận Phan Thiết, cộng với một số linh mục trong những giáo phận liên hệ, giáo phận bạn vẫn có thói quen đến với Đức Trinh Nữ Maria tại vùng núi rừng Tàpao mỗi ngày 13 hàng tháng. Nét đặc biệt thứ hai, cùng với hai đấng tiền bối của giáo phận Phan Thiết là Đức Cha Nicolas, Đức Cha Phaolô cũng như chúng tôi hôm nay. Cách riêng còn có sự hiện diện của Đức Cha Giuse Võ Đức Minh, GM giáo phận Nha Trang, ngài đang giảng phòng cho các linh mục Giáo phận Phan Thiết, hôm nay cũng dừng chân lại đây để chia sẻ niềm tôn vinh Đức Trinh Nữ Maria với cộng đoàn chúng ta. Đây là một niềm vinh hạnh rất lớn cho Trung tâm hành hương Tàpao. Vì thế, xin cộng đoàn cũng dành cho ngài một tín hiệu reo vui! (vỗ tay). Và đặc biệt nữa, đây là ngày hành hương đầu năm gắn liền với sự hiện diện của linh mục đoàn, cũng có thể coi như ngày hành hương của các linh mục thuộc giáo phận Phan Thiết. Và như đã thưa với cộng đoàn từ tháng trước, ngày hành hương đầu năm cũng là ngày chúng ta đến với Đức Mẹ, nhìn vào Mẹ để chúc mừng Mẹ “mẹ tròn con vuông” trong mùa Giáng Sinh vừa qua và hướng nhìn vào năm mới, chúng ta cũng mừng tuổi mới Mẹ theo kiểu nói dân gian. Với tất cả những ý nguyện chúng ta đã dâng lên Mẹ trong giờ khấn vừa qua mà bảng ghi còn dựng lại ở đây, kèm theo những ước vọng riêng tư của mỗi người muốn tiến xa hơn trên đàng thánh đức. Hôm nay chúng ta hợp lòng để tạ ơn Chúa và đồng thời cũng để khấn xin với Đức Trinh Nữ Maria, xin Mẹ cũng chuyển cầu cùng Chúa để mỗi người mỗi nhà chúng ta cũng nhận được phước lành trong năm mới. Hôm nay, Đức Cha Giuse Võ Đức Minh sẽ chia sẻ Lời Chúa cho cộng đoàn chúng ta. Vì vậy, Thánh lễ này, với sự hiện diện đặc biệt của linh mục đoàn, với sự hiện diện đặc biệt của các giám mục cũng như sự hiện diện đặc biệt của đông đảo quý ông bà anh chị em sẽ làm nên tinh thần sốt sắng, gắn bó với Đức Trinh Nữ Maria. Xin Mẹ cũng chuyển cầu cho mỗi người muôn phúc lành. Giờ đây, chúng ta bước vào Thánh lễ với tất cả tâm tình, với trái tim yêu mến của mình, xin Đức Mẹ cũng chuyển cầu để mỗi người cũng có được một bước sống nhẹ nhàng trong hướng đi tương lai.
Đức Cha Giuse Võ Đức Minh giảng lễ, suy niệm Tin mừng Ga 19, 25-27:
Thật là hạnh phúc cho chúng ta được quy tụ nơi đây dưới chân núi Tàpao để cùng với Đức Mẹ Tàpao tôn vinh Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Và nếu chúng ta chạy đến với Mẹ, Mẹ sẽ dạy chúng ta hãy không ngừng cảm tạ Thiên Chúa vì Thiên Chúa là tình yêu, Thiên Chúa luôn luôn yêu thương, Ngài rộng lòng tuôn đổ muôn ơn lành cho những ai tin tưởng, yêu mến và kính sợ Ngài. Kinh nghiệm của Mẹ cho chúng ta, vì vậy, kính thưa anh chị em, chạy đến với Mẹ, tin tưởng và gắn bó với Mẹ, chúng ta khao khát được trở nên “Mẹ nào con nấy”. Mẹ thật là diễm phúc bởi vì Mẹ đẹp lòng Chúa, Mẹ đầy ơn phúc, Mẹ lãnh nhận biết bao nhiêu ân sủng và tình yêu của Thiên Chúa. Vì thế, chúng ta cách này cách kia, ở những cương vị khác nhau nhưng đều hướng về Mẹ, tin tưởng ở Mẹ, vì chúng ta muốn thật sự là người con của Mẹ. Chúng ta gọi Đức Maria là mẹ của mình, tại sao vậy? - Bài Phúc âm chúng ta vừa nghe nói lên cho chúng ta biết lý do đó. Chúa Giêsu khi chịu treo trên thập giá, Ngài đã có một lời trối tuyệt vời: “Này là Mẹ con, Này là Mẹ con”. Ngài nhìn vào Đức Maria và giới thiệu Đức Maria, mạc khải sứ mạng của Đức Maria cho người môn đệ yêu dấu và cho tất cả mọi thế hệ môn đệ: “Này là Mẹ con”. Người môn đệ năm xưa đã đón nhận Đức Mẹ về trong nhà mình, về trong cuộc đời của mình để mãi mãi có Mẹ đồng hành, an ủi, chia sẻ, nâng đỡ, bảo vệ và hướng dẫn cuộc đời. Hôm nay chúng ta nghe lại đoạn Phúc âm tuyệt vời đó, và chúng ta mỗi người, như muốn mở rộng trái tim của mình ra, mở rộng vòng tay của mình ra để đón nhận Mẹ vào trong cuộc đời của chúng ta. Vâng, lạy Mẹ Maria, chúng con tin vào Chúa Giêsu Kitô, chúng con nghe lời Chúa đã trối lại cho chúng con, cho nên chúng con xin đón nhận Mẹ về trong đời sống của chúng con, về trong gia đình của chúng con, về các giáo xứ của chúng con và ngay cả về trong xã hội của chúng con. Mẹ mãi mãi là Mẹ của chúng con. Và kính thưa anh chị em, nếu chúng ta, lời trối của Chúa Giêsu trên thập giá mở rộng ra để thấy rằng trong toàn bộ Kinh thánh mà chúng ta yêu mến, mà chúng ta đọc hằng ngày, mà chúng ta suy niệm thì chúng ta sẽ không ngần ngại nói rằng: Từ cuốn đầu tiên cho đến cuốn cuối cùng của sách Kinh thánh đều nói về Mẹ Maria. Tôi xin chia sẻ một vài tâm tình này để chúng ta hiểu được trọng tâm lời trối của Chúa Giêsu qua bài Phúc âm mà chúng ta vừa nghe.
Trong sách Sáng Thế, sau khi nguyên tổ của con người, Ađam - Evà đã phạm tội, đã bất trung đối với Thiên Chúa, thì vì tội lỗi, con người xa Thiên Chúa, con người không còn chỗ đứng trước mặt Thiên Chúa nữa, nhưng mà vì Thiên Chúa là người cha, Thiên Chúa giàu lòng thương xót, Thiên Chúa là tình yêu cho nên Ngài không nỡ ruồng rẫy con người, Ngài đã hứa sẽ ban Đấng Cứu Thế cho con người, mà Đấng Cứu Thế sẽ được sinh ra bởi một người nữ. Vì vậy, trong dòng lịch sử của Dân Chúa, niềm hy vọng đó luôn luôn được thắp sáng lên, được truyền đạt lại từ thế hệ này đến thế hệ khác. Thiên Chúa yêu thương, Ngài không từ bỏ chúng ta đâu, Ngài vẫn chăm sóc cho chúng ta, Ngài hứa đến một lúc nào đó sẽ có một người nữ sinh hạ Đấng cứu chuộc muôn dân. Vì vậy, niềm hy vọng từ đời này đến đời kia, từ gia đình này đến gia đình nọ được lan truyền, lan truyền mãi mãi. Và sau đó, tại một làng quê hẻo lánh tên là Nazaret, vào một ngày kia, Thiên thần Gabriel đã hiện ra và nói với một người nữ tên là Maria: Kính chào Bà, Bà hãy vui lên, bởi vì Thiên Chúa ở cùng Bà, Thiên Chúa đã tuyển chọn Bà, Bà trở nên Mẹ của Đấng Cứu Thế, Chúa Thánh Thần đến với Bà, uy quyền Đấng Tối Cao sẽ bao trùm Bà, Bà sẽ cưu mang một người con, Bà sẽ sinh hạ người con đó và người con đó chính là Đấng Cứu Thế, Đấng cứu chuộc muôn dân. Đức Maria, trong sự ngỡ ngàng, trong sự xao xuyến, Ngài không biết phải diễn tả tâm tình như thế nào trước hồng ân cao cả đó, Ngài chỉ biết cúi đầu để thưa với Thiên Chúa rằng: Vâng, con là tôi tớ của Chúa, con là đứa bé thấp hèn trước mặt Thiên Chúa, bởi đâu Chúa chọn con, Chúa nhìn đến con, một con người phận hèn, không có một giá trị gì đặc biệt ở giữa loài người, ở trong xã hội, vậy mà từ trời cao, Thiên Chúa đã nhìn đến con, đã chọn con, đã nâng con lên và cho con trở nên mẹ của Đấng Cứu Thế. Dầu ở cương vị rất là cao cả như vậy nhưng trước mặt Thiên Chúa, trước mặt mọi người và trong dòng lịch sử, con chỉ là một con người bé mọn. Này con là tôi tớ của Chúa, con xin vâng như lời Thiên thần truyền. Mà vì vậy, lời Thiên thần nói với Đức Maria để Đức Maria trở nên mẹ của Đấng Cứu Thế và quả thật Ngài đã cưu mang Con Thiên Chúa, Ngài đã sinh hạ Con Thiên Chúa trong cảnh nghèo hèn, nơi hang lừa máng cỏ tại Bêlem và chúng ta mới cử hành ngày 25 tháng 12 vừa qua. Cảnh đồng không mông quạnh, cảnh đơn sơ khó nghèo, cảnh hết sức đạm bạc, tại sao vậy? - Bởi vì, Thiên Chúa không chọn một lâu đài, Thiên Chúa không chọn một quyền lực mà Thiên Chúa chọn sự khó nghèo. Ở giữa đồng không mông quạnh, ở cánh đồng Bêlem, bạn với những người mục đồng, với những người chăn chiên, với những con người rất là nghèo khổ để từ đó bất cứ ai đều có thể cách này cách kia đến với Hài Nhi Giêsu, Con sinh ra từ lòng Đức trinh nữ Maria. Mọi người đều có quyền đến với Đấng Cứu Thế và Đấng Cứu Thế không có khước từ bất cứ ai, ai đến với Ngài đều đón nhận được tình yêu thương, đều đón nhận được nụ cười, đều đón nhận được hồng ân của chính Thiên Chúa. Vì vậy, trong giây phút đó tại Bêlem, Đức Maria hiểu rất rõ, Ngài là người mẹ, người mẹ riêng của Đức Giêsu với sứ mạng là Đấng cứu chuộc muôn dân, Đấng cứu thế. Mà rồi, Đức Mẹ tiếp tục đồng hành với Đức Giêsu, lắng nghe Đức Giêsu, yêu thương Đức Giêsu, đi sau lưng Đức Giêsu. Và khi hiểu rằng, để có thể thi hành sứ mạng cứu thế, để có thể tỏ bày tình yêu thương vô biên của Thiên Chúa cho loài người thì Đức Giêsu, người con chí ái của Mẹ Maria phải vác thánh giá trên vai đi vào cuộc khổ nạn và thậm chí bị đóng đinh trên thập giá. Và chính khi Ngài chịu đóng đinh trên thập giá thì đọc lại một lời Kinh thánh: Khi nào các ngươi đưa Con Người lên cao, khi các ngươi treo Con Người lên cao thì các ngươi sẽ biết Ta chính là Thiên Chúa. Đức Maria cũng hiểu câu nói đó, các môn đệ cũng hiểu câu nói đó. Vì thế, thưa anh chị em, khi Đức Giêsu được giương cao trên thập giá, bên ngoài Ngài vẫn được gọi là Đức Giêsu Nazaret nhưng dựa trên Kinh thánh, dựa trên những gì mà Thiên Chúa đã phán từ ngàn xưa thì lúc bấy giờ, Ngài tỏ bày vinh quang, Ngài là Thiên Chúa, trên thập giá Ngài là Thiên Chúa. Vì vậy, lời Ngài vừa tuyên bố mà chúng ta vừa nghe trong bài Phúc âm không phải chỉ là lời của một con người bình thường, Giêsu Nazaret, nhưng đó là lời của Thiên Chúa và lời của Thiên Chúa là lời mặc khải với tất cả uy quyền: “Này là Mẹ con”. “Này là Mẹ con”, Thiên Chúa tỏ bày ơn gọi, sứ mạng của Đức Maria như thế. Trước kia, thiên thần Gabriel chỉ nói: Bà sẽ thụ thai Con Thiên Chúa và sinh hạ Đấng Cứu Thế, Ngài là người mẹ riêng của Đức Giêsu Nazaret. Nhưng từ trên thánh giá, Thiên Chúa tỏ bày cho biết vai trò thật sự của Đức Mẹ đó là Mẹ của các tín hữu, Mẹ của mọi môn đệ Chúa Giêsu, Mẹ của mọi thế hệ môn đệ Chúa Giêsu, Mẹ của cả Hội thánh của Chúa Giêsu và nếu chúng ta không ngần ngại nói thêm, Mẹ của loài người. Vai trò của Đức Mẹ thật là lớn lao.
Lúc nãy, Đức Cha Giuse, Giám mục Giáo phận Phan Thiết giới thiệu tôi với anh chị em, một lời giới thiệu hết sức trang trọng, cám ơn Đức Cha Giuse, cám ơn tất cả anh chị em. Và chúng ta thấy, một lời giới thiệu của một giám mục nó trang trọng như vậy, còn đây là lời giới thiệu của chính Thiên Chúa về Đức Maria, không những là trang trọng mà còn là tuyệt vời như thế nào thưa anh chị em. Thiên Chúa đã tuyển chọn Đức Maria từ ngàn xưa, trong sách Sáng Thế đã nói về Mẹ như là một lời hứa, rồi qua dòng thời gian, Ngài đã xuất hiện để rồi cuối cùng, từ trên thập giá, Đức Giêsu trong vinh quang của Thiên Chúa, Ngài mặc khải tỏ bày vai trò đích thực của Đức Maria là người Mẹ. Vì thế, chúng ta chạy đến với Mẹ Maria, vì đó là lời giới thiệu của Thiên Chúa đối với chúng ta. Mẹ đầy ơn phúc, Mẹ với tấm lòng hiền mẫu, không những Mẹ an ủi những đứa con sầu khổ, không những Mẹ xoa dịu nước mắt của những đứa con gặp thử thách trong cuộc đời, Mẹ đem lại sự bình an, Mẹ đem lại tình yêu thương, Mẹ còn là sức mạnh để những ai phải phấn đấu trong cuộc đời này không bao giờ nản chí. Mẹ chính là niềm hy vọng cho tất cả những ai vươn về phía trước để xây dựng cuộc đời của mình, cuộc đời của người giáo sĩ, cuộc đời của người tu sĩ, cuộc đời của người trong bậc sống hôn nhân và gia đình, cuộc đời của người tín hữu hay là con người đang tìm hiểu trên bước đường đức tin của con người thành tâm thiện chí. Tất cả mọi hạng người như thế đều được quyền gọi Đức Maria là Mẹ của mình, bởi vì chính Thiên Chúa đã giới thiệu và trao ban cho tất cả như thế. Vì vậy, thưa anh chị em, ngày hôm nay ở chân núi Tàpao, chúng ta đến với Đức Mẹ Tàpao, Mẹ Maria với rất nhiều danh hiệu khác nhau nhưng Mẹ vẫn là người mà Thiên Chúa giới thiệu với chúng con: Này là Mẹ con. Mỗi người chúng con trong những thân phận và khao khát của mình, thao thức cho cuộc đời của mình, chúng con đều chạy đến quây quần bên Mẹ, chúng con thổ lộ những ước nguyện và khát vọng sâu xa nhất trong cuộc đời của chúng con cho Mẹ, chúng con tin tưởng ở nơi Mẹ và chúng con biết rằng, xưa nay chưa từng nghe có ai chạy đến cùng Đức Mẹ, xin Đức Mẹ bầu chữa cứu giúp mà Đức Mẹ chẳng nhậm lời. Do đó, với niềm tin tưởng sâu xa, chúng con phó thác đời sống của chúng con cho Mẹ, để Mẹ đem chúng con đến với Chúa Giêsu, hầu cùng với Chúa Giêsu chúng con tôn vinh Thiên Chúa là Cha trong đạo hiếu sâu xa mà Hội thánh đã dạy chúng con. Amen.
Cuối thánh lễ, ĐGM ban phép lành với ơn toàn xá. Nhiều đoàn hành hương tiếp tục lên núi viếng thánh tượng Đức Mẹ TàPao.
Đức Mẹ chính là thầy dạy đức tin và lòng yêu mến. Tin và yêu giống như đôi cánh giúp cho Mẹ bay lên rất cao, lên tới Thiên Chúa.Tin và yêu giống như dòng thác nước. Càng gặp đập ngăn cản càng dâng lên cao. Càng dâng lên cao sức mạnh càng tăng. Và khi đổ ào xuống sẽ phát sinh công hiệu lớn. Tin và yêu giống như chiếc chìa khóa có thể mở được cánh cửa khó mở nhất. Mở được cả cánh cửa nước trời, mở được cả tâm hồn của Thiên Chúa.
Hãy lắng nghe những lời giáo huấn của Đức Mẹ và hãy noi gương giáo dục của Đức Mẹ để sống tốt lành và thánh thiện hơn.