THƯƠNG NHỚ CHA PHÊRÔ TUẦN NGUYỄN CAO HIÊN (1922-2009)
Tuần cấm phòng năm linh mục giữa tháng 3-2009, cha Phêrô Tuần Nguyễn Cao Hiên về trước một ngày và rời Qui Nhơn sau các cha khác một ngày. Cha rất vui lại được sống giữa những anh em linh mục mà cha hằng thương mến. Thấy cha khỏe, ai cũng hẹn tuần tĩnh tâm năm sau sẽ lại gặp cha, nhưng cha bảo không biết năm sau còn về được chăng.
Thế rồi cuối tháng 5, ai cũng bàng hoàng nghe tin Cha vào bệnh viện và phát hiện tụy tạng đã bị ung thư tới giai đoạn chót.
Mãi đến sáng 29-8-2009, tôi mới có dịp về thăm ngài. Hôm ấy tôi về giáo xứ Cao Thái, thì gặp hai cựu chủng sinh Qui Nhơn, Giuse Nguyễn Uy Nam và Phêrô Lê Mến, đang chuẩn bị đi thăm ngài, tôi liền đi theo. Ba chúng tôi và một ứng sinh dòng Cát Minh được thầy nhà khách nhà Hưu Dưỡng Dòng Đồng Công đưa vào tận phòng ngài. Cha Hiên nằm trên giường, hỏi han hoàn cảnh sống của hai cựu chủng sinh học trò ngài. Có điện thoại reo, ngài đưa tay nhấc ống nghe lên để tắt chuông rồi đặt xuống ngay. Chỗ ung thư tụy tạng bị mổ ra rồi đã khâu lại, hóa trị mấy lần và không thấy có gì lạc quan. Ngài vui vẻ trả lời những câu hỏi của anh em. Anh em hỏi có đau lắm không, ngài xác nhận là đau lắm, nhưng trên môi vẫn cười tươi vui vẻ, khiến bạn trẻ ứng sinh Cát Minh rất ngạc nhiên. Tôi chia sẻ cho ngài tin tức về sức khỏe Đức Cha Qui Nhơn, về các cha cao niên trong giáo phận, về những hoạt động tại giáo phận trong định hướng dọn mừng kỷ niệm 400 năm Tin Mừng đến với quê hương Qui Nhơn, về kết quả truyền giáo hiện nay tại những địa bàn ngài đã phục vụ. Trước khi chia tay, chúng tôi cùng cầu nguyện chung với ngài, xin Chúa đón nhận những đau đớn của ngài để mưu ích cho anh em linh mục, các cựu chủng sinh, những giáo dân và cả lương dân mà ngài đã tận tụy phục vụ mấy chục năm qua. Chúng tôi linh cảm đó là lần gặp gỡ cuối cùng nhưng lòng thấy đầy an ủi vì tấm gương vị ân sư vẫn sáng chói cho đến cuối đời, đúng hơn, càng lúc càng sáng chói.
Bây giờ thì ngài đã thật sự từ giã tất cả chúng ta. Ngài đã được Chúa gọi về lúc 19g17 ngày 19-9-2009 tại nhà Hưu Dưỡng Đồng Công Thủ Đức, hưởng thọ 88 tuổi.
Hẳn là tất cả cựu học sinh và con cái của cha, linh mục cũng như giáo dân, ai cũng thấy mình diễm phúc vì đã được thụ giáo với ngài, được học với ngài chẳng những kiến thức, kinh nghiệm và nhiệt tình mà trên hết là mẫu gương sống. Trong năm thánh hóa linh mục, những kỷ niệm về ngài sẽ là một nguồn động viên rất lớn cho những linh mục con em ngài. Vì thế ước mong không những các cựu học sinh của ngài, mà cả các anh em linh mục khác trong giáo phận, mỗi người đều ghi lại đôi điều để góp phần nêu cao chứng từ về một Gioan Maria Vianney của thời đại.
Qui Nhơn, 22g10, ngày 19-9-2009
Tuần cấm phòng năm linh mục giữa tháng 3-2009, cha Phêrô Tuần Nguyễn Cao Hiên về trước một ngày và rời Qui Nhơn sau các cha khác một ngày. Cha rất vui lại được sống giữa những anh em linh mục mà cha hằng thương mến. Thấy cha khỏe, ai cũng hẹn tuần tĩnh tâm năm sau sẽ lại gặp cha, nhưng cha bảo không biết năm sau còn về được chăng.
Thế rồi cuối tháng 5, ai cũng bàng hoàng nghe tin Cha vào bệnh viện và phát hiện tụy tạng đã bị ung thư tới giai đoạn chót.
Mãi đến sáng 29-8-2009, tôi mới có dịp về thăm ngài. Hôm ấy tôi về giáo xứ Cao Thái, thì gặp hai cựu chủng sinh Qui Nhơn, Giuse Nguyễn Uy Nam và Phêrô Lê Mến, đang chuẩn bị đi thăm ngài, tôi liền đi theo. Ba chúng tôi và một ứng sinh dòng Cát Minh được thầy nhà khách nhà Hưu Dưỡng Dòng Đồng Công đưa vào tận phòng ngài. Cha Hiên nằm trên giường, hỏi han hoàn cảnh sống của hai cựu chủng sinh học trò ngài. Có điện thoại reo, ngài đưa tay nhấc ống nghe lên để tắt chuông rồi đặt xuống ngay. Chỗ ung thư tụy tạng bị mổ ra rồi đã khâu lại, hóa trị mấy lần và không thấy có gì lạc quan. Ngài vui vẻ trả lời những câu hỏi của anh em. Anh em hỏi có đau lắm không, ngài xác nhận là đau lắm, nhưng trên môi vẫn cười tươi vui vẻ, khiến bạn trẻ ứng sinh Cát Minh rất ngạc nhiên. Tôi chia sẻ cho ngài tin tức về sức khỏe Đức Cha Qui Nhơn, về các cha cao niên trong giáo phận, về những hoạt động tại giáo phận trong định hướng dọn mừng kỷ niệm 400 năm Tin Mừng đến với quê hương Qui Nhơn, về kết quả truyền giáo hiện nay tại những địa bàn ngài đã phục vụ. Trước khi chia tay, chúng tôi cùng cầu nguyện chung với ngài, xin Chúa đón nhận những đau đớn của ngài để mưu ích cho anh em linh mục, các cựu chủng sinh, những giáo dân và cả lương dân mà ngài đã tận tụy phục vụ mấy chục năm qua. Chúng tôi linh cảm đó là lần gặp gỡ cuối cùng nhưng lòng thấy đầy an ủi vì tấm gương vị ân sư vẫn sáng chói cho đến cuối đời, đúng hơn, càng lúc càng sáng chói.
Bây giờ thì ngài đã thật sự từ giã tất cả chúng ta. Ngài đã được Chúa gọi về lúc 19g17 ngày 19-9-2009 tại nhà Hưu Dưỡng Đồng Công Thủ Đức, hưởng thọ 88 tuổi.
Hẳn là tất cả cựu học sinh và con cái của cha, linh mục cũng như giáo dân, ai cũng thấy mình diễm phúc vì đã được thụ giáo với ngài, được học với ngài chẳng những kiến thức, kinh nghiệm và nhiệt tình mà trên hết là mẫu gương sống. Trong năm thánh hóa linh mục, những kỷ niệm về ngài sẽ là một nguồn động viên rất lớn cho những linh mục con em ngài. Vì thế ước mong không những các cựu học sinh của ngài, mà cả các anh em linh mục khác trong giáo phận, mỗi người đều ghi lại đôi điều để góp phần nêu cao chứng từ về một Gioan Maria Vianney của thời đại.
Qui Nhơn, 22g10, ngày 19-9-2009