Một phút suy tư...

Bấy giờ, Đức Giê-su đi……đến một thửa đất gọi là Ghết-sê-ma-ni…”. Chuyện kể tiếp rằng: “Tâm hồn Thầy (Đức Kitô) buồn đến chết được… Người…sấp mặt xuống, cầu nguyện…” (Mát-Thêu 26, 36..38..39). .. “Cả một đám người đông đảo mang gươm giáo gậy gộc. Họ được....sai đến …bắt Đức Giê-su…” (Mt 26, …47…50).

Thưa Thầy, vì sao họ lại bắt Thầy ?

Có phải vì Thầy tính “cắm dùi” thửa đất mà hôm nay chúng con thường gọi là “vườn ghệt” đó không ??? Có phải Thầy …"nói phạm thượng” (Mt 26, 65) với các “quan” trong thượng hội đồng???... "chớ để (tâm) hồn con chìm đắm trong phiền muộn, cũng đừng để mình nặng trĩu những ưu tư.” (Huấn ca 30, 31).

Thầy ơi ! Kinh thánh dạy như thế đó…

Nhưng – Thưa Thầy - làm sao không phiền muộn, làm sao không âu lo !!!

Vâng, lại là chuyện “thửa đất”… Chúng con cũng đã cùng nhau ra thửa đất… không, chúng con không có ý định “cắm dùi” …Thầy, chúng con chỉ hát-kinh-hòa-bình-và-cầu-nguyện…Thầy ơi ! chính “tâm hồn Thầy (cũng) buồn đến chết được” (Macô 14,34) thì chúng con đây làm sao không khỏi buồn bã, khóc than…

St. Mattheu kể lại vụ án “vườn ghệt” như sau: “các kinh sư và kỳ mục đã tề tựu sẵn đó… các thượng tế và toàn thể Thượng hội đồng …. tìm chứng gian buộc tội Đức Giê-su… để lên án tử hình”. (26, 57…59).

Oh ! My God… Thưa Thầy, vụ án “vườn ghệt” ngày xưa tưởng như sẽ không thể và không bao giờ thêm một lần nữa xảy ra…Than ôi ! không chỉ một vụ mà là rất… rất nhiều vụ…Thầy ơi ! vụ “Thái Hà Ấp”…vụ “Tòa Khâm Sứ”. Vâng, đây chỉ là hai vụ “án điểm”, thưa Thầy…

Điều làm con ngạc nhiên là vụ án “vườn ghệt” và hai vụ “ án điểm” mà con vừa nêu ở trên kịch bản sao mà giống nhau quá… y chang, thưa Thầy!!!

Cũng đông-đảo-các-kinh-sư-các-kỳ-mục-đã-tề-tựu-sẵn-đó…có khác chăng là ở chỗ y phục… Vâng, họ ăn mặc gọn gàng hơn, thưa Thầy… Thượng-tế-và-toàn-thể-Thượng-hội-đồng khỏi cần bàn…họ đang chỉ đạo từ xa bằng công-nghệ-thông-tin-hiện-đại … Cũng “có nhiều kẻ …làm chứng gian” (Mt26, 60) điều nực cười là “chứng của họ không ăn khớp với nhau” (Mac 14, 59)… Con cháu của Giu-đa Ich-ca-ri-ốt… con cháu của Cai-pha đông vô kể…

Chúng con đã khóc… chúng con đang khóc… “công-cụ-hỗ-trợ-của-họ-ngầu-lắm” Thầy ơi!!! “Chúng ghét (chúng) con vô cớ” (Gio-an 15, 25)… “Thầy ! Thầy ơi, chúng con chết mất – hãy cứu chúng con” (Mt 8,25)

Vâng, chúng con khẩn thiết xin Thầy ban “thiên sứ tự trời hiện đến tăng sức cho (chúng con)”(Luca 22, 43)

Sàigòn 16.11.2008 lễ các Thánh tử đạo Việt-nam.