MỘT VÀI CÂU CHUYỆN NHÀ GIÁO

1. Ở tuổi thơ của tôi, nghề thầy giáo là một thiên chức, vị thầy giáo có tư cách mẫu mực gần như hoàn hảo được kính trọng ngang bằng linh mục. Có những thầy giáo trước cái xấu hay xúc phạm tới thanh danh họ có thể chấp nhận tuẫn đạo, thiệt thân.

2. Sau 1975, tôi nghe từ miệng một cô giáo tiểu học ở xa đến làng tôi câu “chuột chạy cùng sào mới vào sự phạm “, tôi không hiểu nổi. Tôi thương họ quá thiếu thốn nhiều thứ cái ăn cái mặc, kiến thức và cả tư cách. Họ phải xin cha mẹ học sinh củ khoai, ký gạo.

Trước họ ban phát nay họ phải lãnh nhận.

Có giáo viên phải thôi việc vì không chịu cho học sinh thêm điểm để lên lớp.

3. Rồi cách nay gần mươi năm tôi đọc số báo “Người đưa tin UNESCO “ chủ đề “ THỊ TRƯỜNG HOÁ ĐẠI HỌC ”. Giáo dục nằm trong tay kẻ đi buôn, kẻ làm tiền. Tôi lại mường tượng những gì sẽ xảy ra trong thế giới toàn cầu hóa.

4. Cách nay vài tháng một nhà thầu xây dựng nói với tôi hầu hết cán bộ cấp huyện ABC đều lo cho con đi du học nước ngoài.

Tôi thắc mắc tại sao quốc gia không dùng số tiền cho học sinh du học để xây dựng Đại học quốc gia cho đàng hoàng ? Hay con sãi ở chùa thì quét lá đa ?

Mọi người đều có quyền được học hành" (Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền, số 26)