Việt Kiều Băng-Cốc Mừng Lễ Phục Sinh Đầy Sóng Gió!
Băng-Cốc- Đúng 12g30 trưa Chúa Nhật ngày 23/03/2008, Cộng đoàn Đức Mẹ La Vang, Cộng đoàn Việt Nam ở Băng-Cốc hân hoan mừng đại lễ Chúa Phục Sinh.
Băng-Cốc, thủ đô của xứ sở chùa vàng với hơn 90% dân số theo Phật giáo, là một vùng đất mang nặng dấu ấn của đền, chùa với đa số các nhà sư theo Phật giáo hệ phái Theravada.
Nhưng ngay từ sáng sớm, có tới 450 bạn trẻ trong số 1.000 người Công giáoViệt đang lao động trên đất Thái, cùng với một số sinh viên Việt Nam đang theo học tại đại học Assumption, Công giáo lẫn không Công giáo, từ các ngả đường tiến về nhà thờ thánh Tô-ma, nhà thờ của quí cha dòng Chúa Cứu Thế Thái Lan, hẻm 184, đường Ram-kham-heng, để tham dự chương trình mừng đai lễ Chúa Phục Sinh.
Chương trình được mở đầu bằng việc lần chuỗi Mân Côi và suy niệm các mầu nhiệm Phục Sinh được quí sơ dòng Mân Côi đảm nhận. Do lòng khao khát muốn lãnh nhận ơn lành của Chúa Phục Sinh, hầu hết các bạn trẻ tới đây đều đến với tòa Giải Tội để được hòa giải lại với Chúa, trước khi tham dự thánh lễ mừng Chúa Phục Sinh.
“Chúa đã sống lại thật rồi!...” là bài ca nhập lễ của cộng đoàn đón chào đoàn đồng tế tiến lên bàn thờ. Quí cha đến dâng lễ Phục Sinh hôm nay gồm có cha Brayun, người Thái gốc Việt, cha đến Băng Cốc từ một tỉnh phía Bắc Thái Lan để dâng lễ với cộng đoàn. Bên cạnh đó là cha Gioan Phan Quốc Trực, dòng Ngôi Lời; Cùng dòng Ngôi Lời là cha An tôn Lê Đức, và cha Giuse Nguyễn Tiến Đức, dòng Đa Minh Việt Nam.
Hiện diện trong thánh lễ mừng Chúa Phục Sinh hôm nay, còn có quí thầy dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam, đang du học tại Thái và quí Sơ dòng Con Đức Mẹ Mân Côi Việt Nam đang phục vụ tại Thái Lan. Một sự gắn kết liên dòng thật hữu hiệu, hiếm có và cũng hiếm thấy nữa!
Những người Công giáo Việt sang lao động ở Thái đều khao khát đến mừng lễ Phục Sinh..Có một bạn trẻ hỏi: “ Lễ Phục Sinh năm nay ở đâu vậy cha? Con sang đây đã hơn một năm mà giống như người bên lương. Con không đến nhà thờ và từ lâu đã không đi xưng tội.”
Đó là trường hợp chung trong số các bạn trẻ Việt Nam sang lao động trên đất chùa vàng Thái Lan. Họ vất vả tìm miếng cơm, manh áo. Họ lưu lạc từ quê nhà sang đất Thái. Ho xa gia đình, xa quê hương. Sống trên đất Thái, đình chùa thì nhiều, nhà thờ thì ít, cho nên họ cũng dễ xa nhà thờ và các bí tích.
Nhưng lòng tin của họ diễn tả ra bằng việc làm thật đáng trân trọng! Hôm nay họ đến mừng Chúa Phục Sinh đầy những sóng gió! Nhiều bạn xin chủ nghỉ việc không được nên đã leo tường qua năm sáu mái nhà để trốn ra đường đi lễ… Các bạn trẻ khác tìm đến với Chúa cũng rất cam go và đầy những thử thách! Họ sang làm việc không có giấy tờ hợp lệ và ra đường sợ bị công an Thái bắt.Có bạn bi công an Thái bắt nhốt trong trại giam cả tháng trời rồi nhờ người nhà mang giấy tờ đến bảo lãnh. Nhưng họ vẫn cứ can đảm đi lễ mặc dù lòng vẫn nơm nớp lo âu! Đến nhà thờ để mừng lễ Phục Sinh với cộng đoàn, họ vẫn cứ đi! Họ cũng phải trả nhiều tiền để thuê xe đi lễ dù đồng tiền họ làm ra thật vấ vả và đáng quí, nhưng vì Chúa, họ vẫn cứ đi! Có nhiều bạn tới giờ đi lễ nhưng lại bị sót lại vì trên xe không đủ chỗ ngồi cho họ. Thật là đáng tiếc!
Sau thánh lễ mừng Chúa Phục Sinh hôm nay, mỗi bạn trẻ nhận được một trái trứng để mừng lễ Phục Sinh. Nhưng vì số người quá đông mà số trứng phát ra có giới hạn, nên ban tổ chức phải chữa cháy nói rằng: “Xin các bạn trẻ chưa có thông cảm vì gà đẻ trứng chưa kịp!”
Nhưng niềm vui mừng lễ Phục Sinh đó chưa kéo dài được là bao! Khi tan lễ ra về, các bạn trẻ lại gặp phải một đại họa như một cơn lốc to xô sóng ùa tới. Có 7 bạn trẻ vừa ra khỏi nhà thờ về đã gặp phải công an Thái đứng chặn, bắt còng tay đem đi…. Tin đó lan ra làm các bạn khác phải ở lại nhà thờ hết không dám về. Cha quản xứ đã vội liên lạc với công an và các bạn bị bắt sau đó đã được thả ra. Do vậy, các bạn khác phải chờ đợi tới gần tối. Lúc này, công an không còn ở đó nữa và chủ xe cùng các bạn mới dám lên xe ra về!
Lúc này chẳng còn nói thêm được gì nữa! Các bạn trẻ nhìn nhau, lòng kề lòng để hun đúc đức tin cho nhau nơi đất khách quê người, với lời hát kết lễ mừng Chúa Phục Sinh: “Vác thánh giá trung kiên theo Chúa nơi nơi. Mai đây sẽ chung phần phúc vinh trên trời”
Lm. Nguyễn Tiến Đức.