Nỗi Lòng Mẹ Maria



Vào một buổi sáng sớm, trời còn sương mù thoang thoảng khắp triền đồi miền núi, Maria vừa thức dậy, nàng cầu nguyện thật sốt sắng. Tiếng chim hót sau hiên nhà làm nàng cảm thấy như một điệu nhạc thiên nhiên, nhè nhẹ len vào tâm hồn đạo đức của nàng. Hôm nay một nghi thức hôn ước với Giuse sẽ được bà con xếp đặt. Nàng phó thác mọi chuyện cho Chúa, nàng dâng cả cuộc đời, tuổi thanh xuân cho Chúa, nàng chỉ ao ước được trở thành Tân nương trong một tiệc cưới mà Tân lang là Thiên Chúa mà thôi.

Bà con họ hàng ai cũng biết đến đức độ của Maria, họ hãnh diện đã có một người bà con như thế. Với độ tuổi trăng tròn, Maria có một nét đẹp khả ái, đầy thánh thiện trong giọng nói nụ cười. Nàng rất khiêm nhường luôn coi mình là thua kém, chỉ đáng tôi tớ cho Thiên Chúa và cho cả mọi người. Biết đươc ý định của nàng là dâng mình cho Thiên Chúa, bà con đã dạm ý nàng cho Giuse, một thanh niên đứng tuổi, cũng có lòng đạo đức sâu xa chẳng thua kém Maria. Họ kết hôn trong giao ước của sự trong sạch và thánh thiện qua sự chứng giám của họ hàng trước Thiên Chúa Tối Cao.

Maria cảm thấy vui trong lòng với cuộc đời mới, chẳng phải niềm vui như bao cô gái xuân thì khác, khi đến tuổi lấy chồng tạo dựng được một gia đình riêng cho mình. Nàng vui vì từ đây ý định thực sự dâng mình cho Thiên Chúa đã trọn vẹn. Nàng cũng cảm thấy vui vì người chồng của nàng, Giuse cũng đã có cùng ước nguyện. Ý hiệp tâm đầu trong đôi vợ chồng Giuse-Maria thực là cao siêu thánh thiện vượt trên các cuộc hôn nhân trần thế này.

Quả đúng là cây tốt được vun tưới bằng hồng ân, sẽ sinh hoa quả tốt.

Trước ngày cưới, Maria được Thiên sứ báo tin một trọng trách mà Thiên Chúa đã lựa chọn nàng để giao phó, và Chúa Thánh Thần đã ngự xuống trong lòng nàng. Thoạt tiên, nàng đã quyết liệt từ chối trọng trách đó, vì cho rằng không đủ tư cách, nhưng Thiên Chúa đã hứa sẽ ở bên nàng để giúp nàng chu toàn tất cả sứ mạng mà Ngài giao phó. Nàng đã vâng theo ý Chúa, và cũng từ giờ phút đó, nàng luôn cầu nguyện không ngừng để đón nhận những gì Thiên Chúa gởi đến. Nàng biết, Thiên Chúa sẽ không đưa mật ngọt cho nàng, vì đó chính là liều thuốc phá hỏng sự thánh thiện, làm biến tan sự sốt mến cầu nguyện. Ngay cả việc vâng theo ý Chúa cũng đã là một điều làm cho nàng băn khoăn, xung đột nội tâm giữa sự mặc cảm không xứng đáng và hồng ân cao trọng.

Thế rồi, hai người chung sống trong một gia đình. Chuyện phải đến đã đến, nàng biết Giuse đứng ngồi không yên, khi thấy nàng bụng mang dạ chửa.

Lời nói không mất tiền mua,
“Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
.” (ca-dao)

Nàng cũng không biết phải nói như thế nào, phải lựa lời nào nữa trong trường hợp này. Lời giao ước khiết tịnh giữa hai người hầu như chưa ráo mực! Giuse im lặng, có vẻ như chàng sẽ khăn gói ra đi. Maria rất đau khổ, nàng van xin Thiên Chúa hãy thanh minh cho nàng, Maria chỉ biết cầu nguyện, phó thác để Chúa sắp đặt mọi chuyện, vì điều này ngoài sức tưởng tượng của nàng.

Giuse chắc chắn được Thiên Chúa hướng ý cho biết về thai nhi, vì chỉ sau đó vài ngày, chàng lại vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra, vẫn tiếp tục công việc hàng ngày một cách hăng hái, chàng lo lắng cho Maria hết lòng. Maria vui mừng cảm tạ Chúa, vì trút được nỗi lo buồn bị hiểu lầm, chưa kể nếu Giuse không cao thượng nàng có thể bị xử theo luật nữa. Tất cả mọi chuyện, Maria đều tin chắc Thiên Chúa sẽ ra tay giải quyết, nàng không mảy may nghi ngờ, nhưng với sự khôn ngoan nàng vẫn lo lắng nghĩ đến những hậu quả nếu Thiên Chúa không can thiệp.

Qua khỏi được bước đầu, đến giai đoạn sinh nở, nàng cũng biết sẽ được Thiên Chúa quan phòng, tuy vậy nàng vẫn lo sợ những điều ngoài dự đoán.

Đàn ông đi biển có đôi,
“Đàn bà đi biển mồ côi một mình
”. (ca-dao)

Cái lo lắng của nàng thật không ngờ lại đúng. Chính đang lúc gần ngày sinh nở lại phải chiếu theo lệnh nhà vua để về nguyên quán khai sổ bộ. Và cuộc sinh nở của nàng đã xảy ra một nơi mà nàng cũng không ngờ được trước. Ôm con vào lòng, Maria cảm thấy diễm phúc làm Mẹ của một người nữ thật cao vời.

Ngày sinh con nơi hang lừa
Mẹ biết con là Đức Vua
Dù đêm đông có giá lạnh
Mẹ ấm lòng hát ầu ơ!


Như những người Mẹ khác, Maria nuôi con khôn lớn trong muôn ngàn khó khăn của một gia đình nghèo. Chín tháng cưu mang rồi nuôi con khôn lớn, chỉ mong con hay ăn chóng lớn, vui chơi khoẻ mạnh là cha mẹ vui rồi. Từ những ngày còn bú mớm, nằm trong nôi được Mẹ ru ngủ bằng câu hò điệu hát dân quê, đến lúc biết đi biết chạy vui đùa cùng chúng bạn, quả là một chuỗi tháng ngày dài bao thao thức đêm trường.

Giêsu con hãy ngủ đi!
Mẹ ru con ngủ, ướt mi lệ đời
Sinh con ra, con Chúa Trời
Cơ hàn khốn khổ làm người dương gian
Dẫu bao sóng gió chẳng màng
Chỉ mong con lớn sáng danh Chúa Trời.


Maria biết thời điểm của Thiên Chúa khởi sự một giai đoạn mới đã gần kề. Nàng cũng không còn thanh xuân, trẻ trung như ngày xưa nữa, nhưng trong tâm lòng nàng thì mọi chuyện như mới xảy ra hôm qua, từ chuyện gặp Thiên sứ đến chuyện dâng con trên đền thờ. Nàng ôm ấp những điều được nghe biết và suy nghĩ trong lòng ngày này qua ngày khác. Đối với nàng là một sự chờ đợi trong ân sủng, nhưng cũng đầy giá buốt của đêm đông ngày nào.

Ngày con ra đời lớn khôn
Rao lời Chúa cho muôn dân
Mẹ cầu cho con an mạnh
Trong ân sủng Chúa Thánh Thần


Lúc này con của Mẹ đã ba mươi tuổi đời. “Tam thập nhi lập”, Mẹ vừa sung sướng vừa lo lắng, khi thấy con mình bắt đầu thi hành sứ mạng trọng đại, mà chính Mẹ là người đã thực hiện được một phần. Mẹ luôn trông mong con mình khoẻ mạnh, đầy ân thánh để giữa muôn người lành kẻ dữ, có thể giữ vững được chân lý, chịu đựng được bao khổ nhục. Mẹ nghĩ đến thuở con còn nhỏ trong nhà, Mẹ luôn lo cho con cơm ăn áo mặc, bây giờ trong cảnh rày đây mai đó, biết ai là người sẽ lo cơm nước cho con đây. Mẹ nhớ câu hò ngày xưa ru cho con ngủ, mong con sớm tối được an lành.

Giêsu lòng Mẹ hân hoan!
Con đang thực hiện chu toàn ý Cha
Dù con đây đó bôn ba
Mẹ luôn dõi bước con ra chợ đời
Mẹ biết con, con Chúa Trời
Sinh ra xuống thế cứu người lầm than!


Mỗi lần có người báo tin con mình bị người ta chửi rủa, bị chế giễu, thậm chí có lần suýt bị ném đá nữa, những lúc đó Mẹ lo buồn biết bao nhiêu. Mẹ luôn lo lắng thấp thỏm trong lòng, chẳng biết ngày giờ nào lời tiên tri ngày xưa trên đền Thánh sẽ xảy ra. Mẹ luôn cầu nguyện phó thác để chấp nhận, chịu đựng được tất cả nghịch cảnh, nhưng có lẽ sự chờ đợi còn làm cho Mẹ khổ tâm nhiều hơn nữa. Rồi cũng đến ngày có người tất tả chạy đến báo hung tin cho Mẹ, con Mẹ bị phản bội, đã bị bắt đem ra trước toà. Tay chân Mẹ rụng rời, nước mắt Mẹ trào ra.

Ngày tin con bị bắt giam
Mẹ bàng hoàng trong tâm can
Nhớ ngày xưa lên đền Thánh
Dâng con, lòng Mẹ, lưỡi gươm…


Theo chân các môn đệ, Mẹ đến toà nhìn con tan nát cả thân mình. Mẹ buồn sầu biết bao nhiêu khi thấy mọi người chẳng được mấy ai hô hào để thanh minh cho con mình vô tội. Lòng Mẹ đau như cắt khi hiểu được tại sao con Mẹ phải gánh lấy từng ấy oan khiên, nghiệt ngã. Mẹ cầu xin cho con mình đủ sức chiụ đựng tất cả những gì sẽ xảy ra. Nhìn cây Thập giá trên vai con mà lưng Mẹ như cong oằn xuống. Nhìn con lê lết với cây Thập giá, hơi thở dồn dập hết cả sức lực, Mẹ như nghẹt thở. Còn nhớ ngày nào con cảm nóng, Mẹ sắc thuốc cho con uống, con đau đớn rên rỉ Mẹ xoa bóp cho con. Lời ru ngày nào, bên giường con nằm im thiêm thiếp vẫn vang lên trong tâm trí, Mẹ chỉ muốn làm sao cho con đỡ đau một chút!

Giêsu con Mẹ yêu thương!
Con đang đi đến đoạn đường khổ đau
Con đau lòng Mẹ cũng đau
Gặp con, con Mẹ nhìn nhau quặn lòng
Ai mang Thánh giá cho con?
Con ơi! Chịu khó cho tròn ý Cha!


Không có cực hình nào đau đớn hơn cho một bà Mẹ là phải chứng kiến con mình bị hành hạ, giết chết một cách oan ức, Mẹ đã can đảm chịu đựng. Mẹ là một bà Mẹ Macabê mới, dù đau lòng mấy cũng chấp nhận hy sinh để con mình chiụ chết.

Ngày Mẹ vừa sinh con ra
Ẵm con, lòng Mẹ thiết tha
Giờ Mẹ ẵm con lần cuối
Xác con! Lòng Mẹ xót xa!


Hơn ba mươi năm trước, nơi một cánh đồng hoang vu, quạnh quẽ, với cái giá lạnh của mùa đông rét mướt cũng không làm Mẹ cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Mẹ ôm con trong lòng mà thấy cả đất trời ấm áp, con đã là niềm vui sướng vô cùng của Mẹ. Hai bàn tay của Mẹ đã ôm trọn cả Vua Đất Trời trong tiếng ru à ơi con hãy ngủ đi!

Rồi ba mươi năm sau, trên đỉnh đồi Gôn-gô-tha cũng hai bàn tay này, Mẹ ôm con vào lòng, nhưng đau lòng Mẹ quá con ơi! Mẹ muốn ru con thêm một lần nữa! Một lần cho con ngủ mãi mãi trong lòng Mẹ!

Giêsu! Con biết chăng là
Lưỡi gươm ngày ấy thâu qua tâm lòng
Con thì sứ mạng đã xong
Chỉ riêng Mẹ vẫn đau lòng con ơi!
Dù con, con Đức Chúa Trời
Mẹ đây cũng vẫn đời đời Mẹ con
Mẹ đang đau cả xác hồn
Ước chi Mẹ được thay con một lần
Con ơi! Hãy ngủ đi con!
Mẹ ru con ngủ cho lòng Mẹ yên
Giêsu ơi! Mẹ hôn con
Suốt đời Mẹ vẫn đau lòng con ơi!