CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG NIÊN

Ngày Chúa đến

Đn 12,1-3; Hr 10,11-14.18; Mc 13,24-32

Tôi còn nhớ vào năm 1994 cha quản xứ của tôi đọc một bài báo nói về ngày tận thế xảy ra vào ngày 05/5 năm đó, và sẽ có tối ba ngày ba đêm, nên cha kêu gọi mọi người phải mua đủ nến và mang đến nhà thờ để cha làm phép. Ai cũng đợi đến ngày đó, nhưng rút cuộc không có gì xảy ra.

Sau đó, có tin đồn tận thế sẽ xảy ra vào năm 2000, nhưng rồi cũng không xảy ra. Nhưng chưa hết, tiếp sau tin này, một tờ báo cho rằng ngày tận thế được xác định theo lịch của người Maya rơi vào ngày 15/5/2015. Những lời đồn đoán này đã gây hoang mang cho biết bao người. Ở Brazil, cảnh sát phải đối phó với nguy cơ tự tử tập thể khi chờ ngày tận thế. Nhưng tất cả chỉ dừng lại ở tin đồn.

Sự kiện này cho thấy rằng con người thời nào cũng muốn biết những gì sẽ xảy ra tương lai: Có ngày tận thế không? Số phận của chúng ta sẽ ra sao trong và sau ngày đó? Chúng ta tìm được câu trả lời cho những vấn nạn đó từ phụng vụ Lời Chúa hôm nay.

1. Thế giới và thế hệ này sẽ qua đi

Trước hết, Lời Chúa hôm nay mạc khải cho chúng ta biết rằng: thế giới này sẽ có ngày kết thúc. Chúa Giêsu quả quyết rằng thế giới này không vĩnh cửu: “Thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Mc 13,30). Đồng thời Chúa Giêsu loan báo về ngày quang lâm của Người. “Ngày quang lâm” trong tiếng Hy lạp là parusia. Có nghĩa là sự trở lại trần gian lần thứ hai của Chúa Giêsu vào ngày thế mạt.

Nếu lần thứ nhất Chúa Kitô đến với nhân loại trong sự khiêm tốn và thấp hèn của người tôi tớ, thì lần thứ hai Chúa ngự đến trong vinh quang và quyền năng của vị thẩm phán. Người là vị thẩm phán chí công xét xử nhân loại dựa trên công lý và tình yêu, theo những gì mà chúng ta đã sống trên thế gian.

Bấy giờ số phận của những người công chính sẽ được hưởng hạnh phúc đời đời, sẽ được chiếu tỏa như những vị sao. Còn những người tội lỗi thì phải chịu ô nhục và bị ghê tởm muôn đời (x. Đn 12,3).

Vì thế, “ngày quang lâm” sẽ trở thành ngày của sợ hãi, thất vọng đối với những người tội lỗi vì án phạt đời đời. Nhưng đó là ngày của hy vọng và cứu độ đối với những người công chính; ngày Thiên Chúa hoàn tất cách viên mãn chương trình cứu độ con người; đó là “trời mới đất mới” (Kh 21,1), thời đại của công lý, hạnh phúc và tình yêu ngự trị mãi mãi (x. 2 Cr 5,17).

2. Những dấu chỉ cánh chung

Như thế, điều chắc chắn là thế giới này sẽ có ngày kết thúc. Nhưng chuyện đó xảy ra lúc nào? Tin Mừng hôm nay khẳng định: “Về ngày giờ đó thì không ai biết được ngay cả Thiên sứ trên trời, và Người Con cũng không thể biết, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi” (Mc 13,32). Thánh Augustinô còn xác quyết: “Việc này hoàn toàn nằm trong quyền năng của Chúa Cha.”

Tuy nhiên, trong Tin Mừng Máccô, Chúa Giêsu loan báo về những dấu chỉ xảy ra để báo trước về ngày đó.

1) Những ngôn sứ giả, những Mêsia giả sẽ phỉnh gạt nhiều người (Mc 13,5-6);

2) Những cuộc bách hại chống lại các môn đệ của Đức Giêsu (Mc 13,9-13);

3) Những tai ương, chiến tranh động đất, đói kém và những hiện tượng lạ lùng (Mc 13,7-8).

Trong khi đó, Tin Mừng Mátthêu chương 24 cho biết thêm 4 dấu chỉ của ngày tận thế, đó là:

1) Tin Mừng về Nước Thiên Chúa được loan báo cho hết mọi người (Mt 24,14);

2) Xuất hiện những tiên tri giả và phản Kitô;

3) Người Do thái trở lại tin nhận Chúa Kitô;

4) Thiên tai xảy ra.

Đó là những dấu chỉ tiên báo về ngày thế mạt.

3. Thái độ của chúng ta hôm nay

Như vậy, Lời Chúa hôm nay giúp chúng ta hiểu biết về biến cố cánh chung và ý nghĩa của ngày quang lâm để chúng ta biết sống trong hiện tại nhưng luôn hướng về tương lai, luôn nhớ đến ngày phán xét chung, và phần thưởng cũng như hình phạt đời đời cho mỗi người.

Trước sự chắc chắn và bất ngờ của sự chết, của việc Chúa quang lâm, chúng ta được mời gọi hãy tỉnh thức và sẵn sàng: “Anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24,44; Lc 12,40). Thái độ tỉnh thức và sẵn sàng ấy cần được thể hiện một cách thực tế bằng một đời sống phục vụ và yêu thương tha nhân. Bởi lẽ, vào ngày xế chiều, Thiên Chúa sẽ phát xét chúng ta dựa vào lòng bác ái của chúng ta đối với tha nhân (x. Mt 25,31-46).



Xin Chúa thức tỉnh tâm hồn chúng ta, để mỗi người biết cải biến con người mình mỗi ngày và nhận ra Chúa qua những dấu chỉ thời đại và nơi anh chị em. Nhờ đó, khi ngày của Chúa đến, chúng con vẫn luôn bình an và hy vọng, vì biết rằng Người sẽ mang lại những gì tốt lành cho những ai yêu mến và phó thác vào Người. Amen!

ĐCV Vinh Thanh - Nghệ An

http://nguoinguphu.blogspot.com/