Thăm thành Sihanouk và nhận xét về Tình hình Tôn giáo tại Campuchia
Campuchia trước đây gọi là Căm Bốt chắc chắn nổi tiếng nhất đối với các ngôi đền Angkor Wat, một kỳ quan của thế giới và là biểu tượng của Campuchia và văn minh Chàm. Tuy nhiên một thành phố cảng ở miền Nam Căm Bốt đang phát triển thần tốc nhờ vào đầu tư của Trung Cộng và có tiềm năng kinh tế khá tốt đó là thị trấn Sihanoukville ở ven biển nhỏ nhưng nhộn nhịp. Được đổi tên vào năm 1964 để vinh danh vua Norodom Sihanouk. Sihanoukville đã được tách ra khỏi rừng rậm vào cuối những năm 1950 để tạo ra cảng nước sâu đầu tiên và duy nhất của Campuchia. Bên cạnh việc là cảng chính, Sihanoukville còn là một khu nghỉ mát bên bờ biển nổi tiếng với những bãi biển nhiệt đới xinh đẹp, nổi tiếng với cát trắng và cảnh quan hoang sơ.
Xem hình thăm chùa Wat Krom và cảnh thành phố ngày 13/4/2019 (internet chậm chưa đưa hình lên được
Xem hình thăm chùa Wat Leu tháng 12, 2018
Thăm thành Sihanouk
Theo cuộc điều tra dân số năm 2008 của Campuchia thì dân số thành Sihanouk vào khoảng 89.846 cư dân và tong đó có khoảng 66.700 người sống ở trung tâm đô thị
Chúng tôi đã dành trọn ngày 13/4 /2019 tại thành Sihanouk để thăm: Chùa Wat Krom, Đài chiến sĩ trận vong, chùa Wat Leu (mà 4 tháng trước đây cũng đã thăm), sau đó đi thăm chợ trung tâm thành phố giống như chợ Bến Thành nhưng xô bồ và chật chội hơn. Sau cùng đi Khu nghỉ mát Sokha Beach Resort cạnh bãi biển.
Chúng tôi bắt đầu bằng chuyến viếng thăm chùa Wat Krom, nằm trên một ngọn đồi nhìn ra biển. Ngôi đền được bao quanh bởi nhiều bảo tháp và ảnh hưởng của người Khmer thể hiện rõ nét ở những con rắn Naga được trang trí phức tạp trên các lối đi. Mái chùa trang trí rất giống chùa Thái Lan.
Tiếp đến di thăm ngôi đền Wat Leu màu pastel, được biết đến với những bức tranh phức tạp mô tả cuộc đời của Đức Phật. Tại đây, có nhà tu luyện cho các thiếu niên tu sĩ trẻ mặc áo cà sa vàng hoặc nâu đỏ (theo lệ thiếu niên trẻ người Cambot và tu chùa 1 hay 2 năm).
Dừng lại để chụp ảnh tại Đài tưởng niệm chiến sĩ trận vong của thành phố, trước khi lái xe đến một khu chợ địa phương với những màn hình đầy màu sắc của cá, gia cầm, đường cọ, trái cây nhiệt đới, hoa, vải và đồ thủ công.
Khu nghỉ mát ở bãi biển Sokha Beach Resort đáng yêu, được bình chọn là một trong những khách sạn mới tốt nhất thế giới do tạp chí Condé Nast Traveller bình chọn. Đi dạo trên bãi biển cát trắng dài hàng dặm của khách sạn, với làn nước trong vắt và thảm thực vật tươi tốt. Thưởng thức bữa trưa buffet hải sản nướng tại khu nghỉ mát.
Sihanoukville còn được gọi là "Kampong Som" (tiếng Khmer:), là một thành phố ven biển ở Campuchia và là thành phố thủ phủ của tỉnh Sihanoukville, ở cuối một bán đảo về phía tây nam trên vịnh Thái Lan. Thành phố có dân số khoảng 89.800 người và khoảng 66.700 người ở trung tâm đô thị vào năm 2008. Sihanoukville là thành phố tương đối trẻ, phát triển song song với việc xây dựng Cảng tự trị Sihanoukville, bắt đầu vào năm 1955, là cửa ngõ của đất nước để buôn bán đường biển quốc tế trực tiếp và không bị hạn chế. Cảng nước sâu duy nhất ở Campuchia bao gồm một nhà máy dầu khoáng và một cơ sở hậu cần vận tải. Kết quả là, thành phố phát triển để trở thành một trung tâm thương mại, thương mại, vận tải và sản xuất quy trình quốc gia hàng đầu.
Nhiều bãi biển và các hòn đảo gần đó khiến nó trở thành khu nghỉ mát bên bờ biển hàng đầu của Campuchia với số lượng khách quốc gia và khách du lịch quốc tế tăng lên đều đặn từ cuối thế kỷ 20. Do sự đa dạng về kinh tế, môi trường tự nhiên của khu vực và tiềm năng giải trí, ngày càng có nhiều cư dân nước ngoài đến nghỉ và vì thế nó trở thành một trong những trung tâm dân số năng động và đa dạng về văn hóa
Ngành du lịch vẫn không đáng kể so với nước láng giềng Thái Lan. Tương lai của Sihanoukville sẽ được xác định chủ yếu bởi khả năng quản lý cân bằng thành công của chính quyền nhằm bảo vệ và bảo tồn tài nguyên thiên nhiên một mặt và sự cần thiết phát triển đô thị và nội địa, tăng số lượng khách, mở rộng cơ sở hạ tầng, khu vực công nghiệp.
Mặc dù là điểm đến hàng đầu bên bờ biển, sau nhiều thập kỷ chiến tranh và biến động, thị trấn và cơ sở hạ tầng của nó vẫn rất khác biệt và không ấn tượng về mặt kiến trúc. Các vấn đề về cơ sở hạ tầng vẫn tồn tại, đặc biệt liên quan đến cấp nước và điện, trong khi các cơ sở y tế tiêu chuẩn quốc tế vẫn còn hạn chế.
Sihanoukville cũng phải đối mặt với những thách thức liên quan đến tội phạm, an ninh và an toàn với thành phố thường là tâm điểm của các vụ bê bối liên quan đến tội phạm có tổ chức nghiêm trọng, tội phạm nhỏ và tham nhũng.
Trong những năm gần đây, Sihanoukville đã chứng kiến mức đầu tư chưa từng có của Trung Quốc vào thành phố với nhiều sòng bạc đã được mở ra khắp thành phố. Về mặt nhân khẩu học, thành phần dân tộc của thành phố đã thay đổi với hàng ngàn công nhân Trung quốc, nhà phát triển và nhà đầu tư ở Trung Cộng Đại lục định cư trong thành phố, điều này có gây phẫn nộ cho người dân địa phương. Các biển báo tiếng Quan thoại đang ngày càng thay thế các biển báo tiếng Khmer và tiếng Anh trong thành phố và tội phạm dưới hình thức bạo lực say rượu và tội phạm có tổ chức đang gia tăng. Sihanoukville là một trong những thành phố lớn trong Sáng kiến “Một vành đai Một con đường” của Trung Quốc.
Nhìn chung về tình hình Tôn giáo tại Campuchia:
Lời mở đầu: Ở Việt Nam có rất ít tín hữu Hồi giáo do vậy đa số dân chúng không biết nhiều về tôn giáo này. Riêng đối với người Công Giáo Việt Nam thì có biết sơ qua đại khái là từ thế kỷ 7 khi Hồi giáo do giáo chủ Mahomet thành lập ở Trung Đông và đã có những xung khắc rất lớn và xẩy ra chiến tranh kinh hoàng. Hai bên thôn tính lẫn nhau. Quân Hồi giáo đã thành công chiếm các nước Công Giáo như không những miền Trung Đông mà còn sang cả tận Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Hậu quả là các Vua Công Giáo lập đạo quân Thánh Chiến sang chiếm lại Thánh Địa. Tàn sát kinh hồn, nhưng không mấy ai hiểu thấu giáo lý Hồi giáo ra sao. Tưởng đã là chuyện xa vời, dần rơi vào dĩ vãng. Đàng khác trong những thế kỹ tiếp theo từ XII đến XIX không có truyền thông và giao tế đi lại khó khăn nên ít ai biết rõ lịch sử đã sang trang như thế nào.
Đùng một cái biến cố 9/11 quân khủng bố lấy danh nghĩa Hồi giáo đánh vào Tòa Tháp Đôi ở New York. Dân chúng khắp nơi bàng hoàng đưa ra câu hỏi: Tại sao người theo Hồi giáo lại bạo động như vậy! Trên thực thế đạo Hồi Islam có nghĩa là Hòa bình?! Từ đó cuộc chiến do Mỹ và các đồng minh đánh vào Iran, Iraq, Afaganistan, Palestine… không chỉ trên bình diện ý thức hệ mà còn là chiến tranh dành lẽ phải bảo vệ tự do…
Cũng qua đó người ta mới giác ngộ ra rằng: Hồi giáo là tôn giáo có số tín hữu đông nhất thế giới và một cách nào đó chủ trương là thế giới phải thuộc về Allah và dưới luật Shia của Hồi giáo. Tín hữu Hồi giáo sẵn sàng tử vì đạo, dù có phải mang bom tự sát giết nhiều người! đó là con đường gần nhất để được thưởng phúc Thiên Đàng.
Một sự thật khác về phương diện địa lý cũng cho thấy rằng: Hồi giáo không chỉ ở Trung Đông hay Ai cập, nhưng là một số các quốc gia Á châu cũng theo Hồi giáo mạnh mẽ như Indonesia (nước có dân số Hồi giáo đông nhất hoàn cầu), rồi Malaysia, Pankistan, Afaganistan, các nước Trung Á, và ngay cả miền Nam Thái Lan giáp Malaysia.
Chuyến thăm viếng Đông Á lần này tháng 4 năm 2019 và tháng 12/ 2018 trước đây cũng nhằm tìm hiểu thêm về các tôn giáo tại vùng Đông Á đang chung sống và ảnh hưởng lẫn nhau ra sao.
Tình hình tôn giáo mà cúng tôi đã trình bày qua 2 quốc gia Singapore và Malaysia -- nơi đa số dân chúng là Hồi giáo – xem ra có tính cách hài hòa hơn là vùng Trung Đông. Lý do có thể là vì tình hình chính trị và thuộc địa mấy thế kỷ qua tạo ra, và cũng có thể là tâm tính người Á châu ôn hòa hơn. Đang khi đó Hồi giáo vùng Đông Á không tránh khỏi việc phải sống chung với các tôn giáo lâu đời hơn trong vùng như Phật giáo, Lão giáo và Đạo thờ Ông Bà.
Giờ đây cuộc hành trình của chúng tôi trong vùng Đông Á Châu có thể nói là vùng đất Phật hay miền tôn giáo truyền thống là Đạo Lão, đạo Khổng và đạo thờ Tổ Tiên. Chúng tôi sẽ cố gắng đưa ra những con số thống kê đề chúng ta có cái nhìn rõ hơn về mặt thực hành đạo so với giáo lý của các tôn giáo nêu trên.
Tôn giáo ở Campuchia (theo thống kê năm 2010)
Phật giáo (quốc giáo) (97%)
Hồi giáo (2,0%)
Tôn giáo dân gian (0,5%)
Kitô giáo (0,4%)
Không tôn giáo (0,2%)
Phật giáo tại Campuchia
Phật giáo đã tồn tại ở Campuchia từ ít nhất là vào thế kỷ thứ 5 sau Công nguyên. Phật giáo Nguyên thủy là tôn giáo nhà nước Campuchia từ thế kỷ 13 sau Công nguyên, và hiện được ước tính là tôn giáo của 97% dân số.
Phật giáo là tôn giáo chính thức của Campuchia. Đa số người Campuchia theo Phật giáo Nguyên thủy; với Hồi giáo, Thiên Chúa giáo và các tôn giáo khác chiếm phần thiểu số trong số còn lại.
Wat (tu viện Phật giáo) và Sangha (Tu sĩ), cùng với các giáo lý Phật giáo thiết yếu như luân hồi và tích lũy công đức, là trung tâm của đời sống tôn giáo.
Lịch sử Phật giáo ở Campuchia kéo dài gần hai nghìn năm, qua một số vương quốc và đế chế kế tiếp nhau. Phật giáo vào Campuchia qua hai luồng khác nhau. Các hình thức sớm nhất của Phật giáo, cùng với ảnh hưởng của Ấn Độ giáo, đã vào vương quốc Phù Nam với các thương nhân Ấn giáo. Trong lịch sử sau này, một luồng Phật giáo thứ hai xâm nhập vào văn hóa Khmer trong thời đế chế Angkor khi Campuchia tiếp thụ các truyền thống Phật giáo khác nhau của các vương quốc của Dvaravati và Haripunchai.
Trong một nghìn năm đầu tiên của lịch sử Khmer, Campuchia đã được cai trị bởi một loạt các vị vua Ấn giáo, trừ ra vài vị vua Phật giáo như Jayavarman I của Phù Nam và Suryvarman I. Một loạt các truyền thống Phật giáo cùng tồn tại hòa bình trên khắp các vùng đất Campuchia, dưới sự bảo trợ khoan dung của các vị vua Ấn giáo và các vương quốc Theravada lân cận.
Ấn Độ giáo ở Campuchia
Campuchia đã bị ảnh hưởng đầu tiên bởi Ấn Độ giáo trong thời kỳ đầu của Vương quốc Phù Nam. Ấn Độ giáo là một trong những tôn giáo chính thức của Đế quốc Khmer. Campuchia là nơi có một trong hai ngôi đền duy nhất dành riêng cho Brahma trên thế giới. Angkor Wat của Campuchia là ngôi đền Hindu lớn nhất thế giới.
Hồi giáo ở Campuchia
Hồi giáo là tôn giáo của đa số người thiểu số Chăm và Malay ở Campuchia. Theo Po Dharma, có khoảng 150.000 đến 200.000 người Hồi giáo ở Campuchia vào cuối năm 1975 trong khi tài liệu nghiên cứu của Ben Kiernan có số lượng lên tới 250.000. Tuy nhiên, cuộc đàn áp dưới thời Khmer Đỏ đã làm người Hồi giáo gần diệt chủng vào cuối những năm 1980, có lẽ họ đã không lấy lại được sức mạnh trước đây. Tất cả những người Hồi giáo Chăm là người Sunni của trường Shafi'i. Po Dharma chia người Chăm Hồi giáo ở Campuchia thành một nhánh truyền thống và một nhánh chính thống.
Người Chăm có nhà thờ Hồi giáo riêng. Năm 1962 có khoảng 100 nhà thờ Hồi giáo trong cả nước. Vào cuối thế kỷ XIX, người Hồi giáo ở Campuchia đã thành lập một cộng đồng thống nhất dưới quyền của bốn vị chức sắc tôn giáo là mupti, tuk kalih, raja kalik và tvan pake. Một hội đồng đáng chú ý ở các làng Chăm bao gồm một hakem và một số katip. Bốn chức sắc cao và hakem được miễn thuế cá nhân, và họ được mời tham gia các nghi lễ quốc gia lớn tại hoàng gia. Khi Campuchia trở nên độc lập, cộng đồng Hồi giáo được đặt dưới sự kiểm soát của một hội đồng gồm năm thành viên đại diện cho cộng đồng này trong các chức năng chính thức và liên lạc với các cộng đồng Hồi giáo khác. Mỗi cộng đồng Hồi giáo có một hakem dẫn dắt cộng đồng và nhà thờ Hồi giáo, một imam dẫn đầu những lời cầu nguyện, và một người song phương kêu gọi tín hữu đến những lời cầu nguyện hàng ngày. Bán đảo Chrouy Changvar gần Phnom Penh được coi là trung tâm tâm linh của người Chăm, và một số quan chức Hồi giáo cao cấp cư trú ở đó. Mỗi năm, một số người Chăm đi học kinh Qur'an tại Kelantan ở Malaysia, và một số người tiếp tục học hoặc hành hương đến Mecca. Theo số liệu từ cuối những năm 1950, khoảng bảy phần trăm người Chăm đã hoàn thành cuộc hành hương và có thể mặc áo fez hoặc khăn xếp như một dấu hiệu thành tựu của họ.
Công Giáo Campuchia
Cứ điểm truyền giáo Công Giáo được biết đến đầu tiên ở Campuchia là do Gaspar da Cruz, người Bồ Đào Nha của Dòng Đa MInh vào năm 1555-1556. Theo chính Gaspar kể lại thì công tác của ông đã thất bại hoàn toàn; ông nhận rằng đất nước được điều hành bởi một vị vua "Bramene – Balamôn" và các quan chức "Bramene - Balamôn", và phát hiện ra rằng " Balamôn là những người khó cải đạo nhất". Ông cảm thấy rằng không ai dám theo đạo nếu không có sự cho phép của vua và ông rời khỏi đất nước trong sự thất vọng, vì chỉ rửa tội cho “mỗi một người mà tôi để lại trong mộ".
Bất chấp thực dân Pháp vào thế kỷ 19, Kitô giáo đã tạo ra ít ảnh hưởng ở đất nước này. Vào năm 1972, có khoảng 20.000 người theo đạo Thiên Chúa ở Campuchia, hầu hết là người Công Giáo Roma. Trước khi người Việt hồi hương vào năm 1970 và 1971, có thể có tới 62.000 Kitô hữu sống ở Campuchia.
Có khoảng 20.000 người Công Giáo ở Campuchia, chiếm 0,15% tổng dân số. Không có giáo phận, nhưng có ba khu vực tài phán lãnh thổ - một Giám Quản Tông Tòa và hai Phủ Doãn Tông đồ.
Theo thống kê của Vatican, vào năm 1953, các thành viên của Giáo Hội Công Giáo La Mã ở Campuchia có số lượng 120.000 người, khiến nó trở thành tôn giáo lớn thứ hai; ước tính chỉ ra rằng khoảng 50.000 người Công Giáo là người Việt Nam. Nhiều người Công Giáo còn lại ở Campuchia năm 1972 là người châu Âu - chủ yếu là người Pháp; và vẫn còn, trong số những người Campuchia Công Giáo là người da trắng và người Âu Á gốc Pháp. Steinberg cũng báo cáo, vào năm 1953, một phái đoàn Unitarian của Mỹ đã duy trì một trường đào tạo giáo viên ở Phnom Penh, và các nhiệm vụ Baptist hoạt động ở các tỉnh Battambang và Siem Reap. Một nhiệm vụ của Liên minh Kitô giáo và Truyền giáo được thành lập tại Campuchia vào năm 1923; đến năm 1962, nhiệm vụ đã chuyển đổi khoảng 2.000 người.
Tin Lành ở Campuchia
Hoạt động truyền giáo Tin Lành của Mỹ gia tăng ở Campuchia, đặc biệt là giữa một số bộ lạc trên đồi và giữa người Chăm, sau khi thành lập Cộng hòa Khmer. Cuộc điều tra dân số năm 1962, báo cáo có 2.000 người Tin lành ở Campuchia, vẫn là thống kê gần đây nhất của nhóm. Các nhà quan sát báo cáo rằng vào năm 1980, có nhiều người Cơ đốc giáo Khmer đã đăng ký trong số những người tị nạn ở các trại ở Thái Lan so với tất cả Campuchia trước năm 1970.
Các giáo phái Tin Lành khác nhau đã báo cáo sự tăng trưởng rõ rệt kể từ những năm 1990, và theo một số ước tính hiện tại, Kitô hữu chiếm 2-3% dân số Campuchia.
Giáo phái Jesus Christ of Latter-day Saints (còn được gọi là Mormon) có dân số ngày càng tăng ở Campuchia. Công việc truyền giáo Mormon khởi sự ở Campuchia vào ngày 29 tháng 5 năm 1996. Giáo phái hiện có 31 nhà thờ (27 ngôn ngữ Khmer và ba ngôn ngữ Việt Nam, và một quốc tế).
Văn hóa Campuchia
Phần lớn cư dân thành phố là người gốc Đông Á, những người đặc trưng và ảnh hưởng sâu sắc đến phong tục địa phương, đạo đức, thương mại, ẩm thực và truyền thống dựa trên niềm tin và ý tưởng của người Đông Á. Văn hóa Campuchia có nguồn gốc Khmer cổ xưa khác biệt, kèm theo những ảnh hưởng văn hóa Trung Quốc và Việt Nam vừa phải thế kỷ. Sự hiện diện kéo dài của người nước ngoài và đặc biệt là người phương Tây ở Campuchia và thị trấn Sihanoukville góp phần tạo nên một biểu hiện đa văn hóa, hiện đại, đa dạng, đáng chú ý, ngày càng bị ảnh hưởng bởi truyền thông hiện đại.
Công dân thành phố Sihanoukville tổ chức tất cả các lễ hội tôn giáo, truyền thống và thế tục như Tết của Campuchia (tháng 4), Tết Nguyên đán (giữa tháng 1 và tháng 2), Lễ hội té nước (tháng 11), Pchum Ben (vinh dự cho tổ tiên vào tháng 10) và Kathen Lễ (cúng dường các nhà sư), ngày 8 tháng 1 (Ngày của tình bạn Campuchia - Việt Nam) trong số những người khác.
Nhiều gia đình thành thị có nguồn gốc Trung Quốc hoặc Trung-Khmer tại thành phố Sihanoukville đã có phần lớn lịch sử của Campuchia tạo thành tầng lớp thương mại và tầng lớp thượng lưu thành thị. Bên cạnh đức tin Phật giáo bày tỏ, có một sự cống hiến mạnh mẽ cho đạo đức làm việc của Khổng giáo, về hành vi thương mại và thủ tục thương mại trong khi trái phiếu gia đình rất mạnh.
Về tình hình Kinh tế và tương lai thành phố Sihanoukville
Sihanoukville được thành lập như một cửa ngõ hàng hải quốc tế và kết quả là nền kinh tế địa phương được xác định chủ yếu bởi cảng nước sâu và bến cảng dầu gần đó. Kèm theo là một kho lưu trữ hàng hóa và hậu cần được hiện đại hóa thường xuyên, phục vụ nhiều công ty vận chuyển, giao nhận vận tải, nhà cung cấp và nhà thầu bảo trì. Hành lang giao thông Phnom Penh - Phnom Sihanoukville là tuyến thương mại quốc gia hàng đầu, chiếm khoảng 75% lưu lượng giao thông của Campuchia.
Các ngành kinh tế lớn khác của thành phố là thủy sản, nuôi trồng thủy sản và chế biến tôm đông lạnh, công nghiệp may mặc, sản xuất và chế biến thực phẩm, ngành du lịch không ngừng phát triển với ngành dịch vụ phát triển đáng chú ý và thị trường bất động sản liên kết.
Đặc khu kinh tế: Đặc khu kinh tế Sihanoukville (SSEZ) là khu hợp tác kinh tế và thương mại với nước ngoài được thiết kế để thúc đẩy các điều kiện thị trường thuận lợi như: lợi thế chính sách, môi trường chính trị an toàn, tình trạng thương mại thuận lợi, hỗ trợ cơ sở hạ tầng, chi phí lao động thấp, và dịch vụ tuyệt vời. Ngoài các khu vực xung quanh cảng, một trung tâm công nghiệp khá lớn, bao gồm các công ty Trung Quốc đã được phát triển từ năm 2010
Giao dịch chiếm tỷ lệ cao trong nền kinh tế của thành phố. Thành phố nhập khẩu hàng hóa từ Thái Lan, Hồng Kông, Singapore và Trung Quốc trong khi xuất khẩu hàng hóa sang Hoa Kỳ, Canada, Đức và Vương quốc Anh. Thành phố thường tái xuất nhiều hàng hóa mà nó nhập khẩu như điện tử, thuốc lá, xe cộ và vàng. Ngày nay, xuất khẩu chính của thành phố là hàng may mặc, nhưng nó cũng sản xuất và xuất khẩu gỗ, và cao su với số lượng nhỏ.
Campuchia là một trong số ít các quốc gia kém phát triển nhất (LDCs) xuất khẩu hơn 2 tỷ USD. Kể từ khi Campuchia trở thành LDC đầu tiên gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) năm 2004, thương mại đã tăng đều đặn và Hoa Kỳ là đối tác thương mại lớn nhất của Campuchia. So với 2,3 tỷ USD xuất khẩu sang Mỹ và 153 triệu USD xuất khẩu sang Campuchia trong năm 2010, từ tháng 1 đến tháng 10 năm 2011, xuất khẩu của Campuchia sang Mỹ là 2,29 tỷ USD và xuất khẩu của Hoa Kỳ sang Campuchia là 152,6 triệu USD.
Triển vọng kinh tế: Chiến lược phát triển của thành phố tập trung vào du lịch, mở rộng cảng và tăng trưởng công nghiệp. Phát triển du lịch dự kiến sẽ là động lực kinh tế dẫn đến sự phát triển của một trung tâm thương mại quốc gia và đang tạo ra sự tăng trưởng nhanh chóng ở khu vực xung quanh. Người ta dự đoán rằng cảng, như một trung tâm mở rộng giao thông hàng hải, sẽ thu hút thêm ngành công nghiệp.
Dân số của thành phố ngoài con cháu của cư dân bản địa không quá 3 thế hệ là sản phẩm của lịch sử gần đây, như cuộc di cư của người Campuchia và cuộc khủng hoảng nhân đạo của Campuchia và sau thời kỳ Pol Pot. Với sự xuất hiện của những người tị nạn trong những thập kỷ và thế kỷ tiếp theo, một dân số châu Á không phải là người Khmer, hỗn hợp đã tăng lên tỷ lệ cao so với tổng dân số ở khu vực thành thị.
Ngoài người Khmer, các nhóm dân tộc như Việt Nam, Trung Quốc, Chăm, Thái Lan, Hàn Quốc, Pháp, Anh, Châu Âu, Úc và Mỹ sống ở khu vực thành thị.
Du lịch: Với hơn 150 khách sạn cỡ sang và trung bình, Sihanoukville có thể dễ dàng đáp ứng mọi nhu cầu tiêu chuẩn. Kể từ năm 2016, thành phố đang nâng cấp từ nhà nghỉ bình dân và nhà gỗ, đến khu nghỉ dưỡng hạng sang và ngay cả 5 sao quốc tế. Dù vậy thành phố này vẫn được coi là chưa được du khách nước ngoài khám phá. Để quản lý thỏa đáng lượng khách tăng trong tương lai, cơ sở hạ tầng của Sihanoukville cần được nâng cấp quy mô lớn hơn.
Campuchia trước đây gọi là Căm Bốt chắc chắn nổi tiếng nhất đối với các ngôi đền Angkor Wat, một kỳ quan của thế giới và là biểu tượng của Campuchia và văn minh Chàm. Tuy nhiên một thành phố cảng ở miền Nam Căm Bốt đang phát triển thần tốc nhờ vào đầu tư của Trung Cộng và có tiềm năng kinh tế khá tốt đó là thị trấn Sihanoukville ở ven biển nhỏ nhưng nhộn nhịp. Được đổi tên vào năm 1964 để vinh danh vua Norodom Sihanouk. Sihanoukville đã được tách ra khỏi rừng rậm vào cuối những năm 1950 để tạo ra cảng nước sâu đầu tiên và duy nhất của Campuchia. Bên cạnh việc là cảng chính, Sihanoukville còn là một khu nghỉ mát bên bờ biển nổi tiếng với những bãi biển nhiệt đới xinh đẹp, nổi tiếng với cát trắng và cảnh quan hoang sơ.
Xem hình thăm chùa Wat Krom và cảnh thành phố ngày 13/4/2019 (internet chậm chưa đưa hình lên được
Xem hình thăm chùa Wat Leu tháng 12, 2018
Thăm thành Sihanouk
Theo cuộc điều tra dân số năm 2008 của Campuchia thì dân số thành Sihanouk vào khoảng 89.846 cư dân và tong đó có khoảng 66.700 người sống ở trung tâm đô thị
Chúng tôi đã dành trọn ngày 13/4 /2019 tại thành Sihanouk để thăm: Chùa Wat Krom, Đài chiến sĩ trận vong, chùa Wat Leu (mà 4 tháng trước đây cũng đã thăm), sau đó đi thăm chợ trung tâm thành phố giống như chợ Bến Thành nhưng xô bồ và chật chội hơn. Sau cùng đi Khu nghỉ mát Sokha Beach Resort cạnh bãi biển.
Chúng tôi bắt đầu bằng chuyến viếng thăm chùa Wat Krom, nằm trên một ngọn đồi nhìn ra biển. Ngôi đền được bao quanh bởi nhiều bảo tháp và ảnh hưởng của người Khmer thể hiện rõ nét ở những con rắn Naga được trang trí phức tạp trên các lối đi. Mái chùa trang trí rất giống chùa Thái Lan.
Tiếp đến di thăm ngôi đền Wat Leu màu pastel, được biết đến với những bức tranh phức tạp mô tả cuộc đời của Đức Phật. Tại đây, có nhà tu luyện cho các thiếu niên tu sĩ trẻ mặc áo cà sa vàng hoặc nâu đỏ (theo lệ thiếu niên trẻ người Cambot và tu chùa 1 hay 2 năm).
Dừng lại để chụp ảnh tại Đài tưởng niệm chiến sĩ trận vong của thành phố, trước khi lái xe đến một khu chợ địa phương với những màn hình đầy màu sắc của cá, gia cầm, đường cọ, trái cây nhiệt đới, hoa, vải và đồ thủ công.
Khu nghỉ mát ở bãi biển Sokha Beach Resort đáng yêu, được bình chọn là một trong những khách sạn mới tốt nhất thế giới do tạp chí Condé Nast Traveller bình chọn. Đi dạo trên bãi biển cát trắng dài hàng dặm của khách sạn, với làn nước trong vắt và thảm thực vật tươi tốt. Thưởng thức bữa trưa buffet hải sản nướng tại khu nghỉ mát.
Sihanoukville còn được gọi là "Kampong Som" (tiếng Khmer:), là một thành phố ven biển ở Campuchia và là thành phố thủ phủ của tỉnh Sihanoukville, ở cuối một bán đảo về phía tây nam trên vịnh Thái Lan. Thành phố có dân số khoảng 89.800 người và khoảng 66.700 người ở trung tâm đô thị vào năm 2008. Sihanoukville là thành phố tương đối trẻ, phát triển song song với việc xây dựng Cảng tự trị Sihanoukville, bắt đầu vào năm 1955, là cửa ngõ của đất nước để buôn bán đường biển quốc tế trực tiếp và không bị hạn chế. Cảng nước sâu duy nhất ở Campuchia bao gồm một nhà máy dầu khoáng và một cơ sở hậu cần vận tải. Kết quả là, thành phố phát triển để trở thành một trung tâm thương mại, thương mại, vận tải và sản xuất quy trình quốc gia hàng đầu.
Nhiều bãi biển và các hòn đảo gần đó khiến nó trở thành khu nghỉ mát bên bờ biển hàng đầu của Campuchia với số lượng khách quốc gia và khách du lịch quốc tế tăng lên đều đặn từ cuối thế kỷ 20. Do sự đa dạng về kinh tế, môi trường tự nhiên của khu vực và tiềm năng giải trí, ngày càng có nhiều cư dân nước ngoài đến nghỉ và vì thế nó trở thành một trong những trung tâm dân số năng động và đa dạng về văn hóa
Ngành du lịch vẫn không đáng kể so với nước láng giềng Thái Lan. Tương lai của Sihanoukville sẽ được xác định chủ yếu bởi khả năng quản lý cân bằng thành công của chính quyền nhằm bảo vệ và bảo tồn tài nguyên thiên nhiên một mặt và sự cần thiết phát triển đô thị và nội địa, tăng số lượng khách, mở rộng cơ sở hạ tầng, khu vực công nghiệp.
Mặc dù là điểm đến hàng đầu bên bờ biển, sau nhiều thập kỷ chiến tranh và biến động, thị trấn và cơ sở hạ tầng của nó vẫn rất khác biệt và không ấn tượng về mặt kiến trúc. Các vấn đề về cơ sở hạ tầng vẫn tồn tại, đặc biệt liên quan đến cấp nước và điện, trong khi các cơ sở y tế tiêu chuẩn quốc tế vẫn còn hạn chế.
Sihanoukville cũng phải đối mặt với những thách thức liên quan đến tội phạm, an ninh và an toàn với thành phố thường là tâm điểm của các vụ bê bối liên quan đến tội phạm có tổ chức nghiêm trọng, tội phạm nhỏ và tham nhũng.
Trong những năm gần đây, Sihanoukville đã chứng kiến mức đầu tư chưa từng có của Trung Quốc vào thành phố với nhiều sòng bạc đã được mở ra khắp thành phố. Về mặt nhân khẩu học, thành phần dân tộc của thành phố đã thay đổi với hàng ngàn công nhân Trung quốc, nhà phát triển và nhà đầu tư ở Trung Cộng Đại lục định cư trong thành phố, điều này có gây phẫn nộ cho người dân địa phương. Các biển báo tiếng Quan thoại đang ngày càng thay thế các biển báo tiếng Khmer và tiếng Anh trong thành phố và tội phạm dưới hình thức bạo lực say rượu và tội phạm có tổ chức đang gia tăng. Sihanoukville là một trong những thành phố lớn trong Sáng kiến “Một vành đai Một con đường” của Trung Quốc.
Nhìn chung về tình hình Tôn giáo tại Campuchia:
Lời mở đầu: Ở Việt Nam có rất ít tín hữu Hồi giáo do vậy đa số dân chúng không biết nhiều về tôn giáo này. Riêng đối với người Công Giáo Việt Nam thì có biết sơ qua đại khái là từ thế kỷ 7 khi Hồi giáo do giáo chủ Mahomet thành lập ở Trung Đông và đã có những xung khắc rất lớn và xẩy ra chiến tranh kinh hoàng. Hai bên thôn tính lẫn nhau. Quân Hồi giáo đã thành công chiếm các nước Công Giáo như không những miền Trung Đông mà còn sang cả tận Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha. Hậu quả là các Vua Công Giáo lập đạo quân Thánh Chiến sang chiếm lại Thánh Địa. Tàn sát kinh hồn, nhưng không mấy ai hiểu thấu giáo lý Hồi giáo ra sao. Tưởng đã là chuyện xa vời, dần rơi vào dĩ vãng. Đàng khác trong những thế kỹ tiếp theo từ XII đến XIX không có truyền thông và giao tế đi lại khó khăn nên ít ai biết rõ lịch sử đã sang trang như thế nào.
Đùng một cái biến cố 9/11 quân khủng bố lấy danh nghĩa Hồi giáo đánh vào Tòa Tháp Đôi ở New York. Dân chúng khắp nơi bàng hoàng đưa ra câu hỏi: Tại sao người theo Hồi giáo lại bạo động như vậy! Trên thực thế đạo Hồi Islam có nghĩa là Hòa bình?! Từ đó cuộc chiến do Mỹ và các đồng minh đánh vào Iran, Iraq, Afaganistan, Palestine… không chỉ trên bình diện ý thức hệ mà còn là chiến tranh dành lẽ phải bảo vệ tự do…
Cũng qua đó người ta mới giác ngộ ra rằng: Hồi giáo là tôn giáo có số tín hữu đông nhất thế giới và một cách nào đó chủ trương là thế giới phải thuộc về Allah và dưới luật Shia của Hồi giáo. Tín hữu Hồi giáo sẵn sàng tử vì đạo, dù có phải mang bom tự sát giết nhiều người! đó là con đường gần nhất để được thưởng phúc Thiên Đàng.
Một sự thật khác về phương diện địa lý cũng cho thấy rằng: Hồi giáo không chỉ ở Trung Đông hay Ai cập, nhưng là một số các quốc gia Á châu cũng theo Hồi giáo mạnh mẽ như Indonesia (nước có dân số Hồi giáo đông nhất hoàn cầu), rồi Malaysia, Pankistan, Afaganistan, các nước Trung Á, và ngay cả miền Nam Thái Lan giáp Malaysia.
Chuyến thăm viếng Đông Á lần này tháng 4 năm 2019 và tháng 12/ 2018 trước đây cũng nhằm tìm hiểu thêm về các tôn giáo tại vùng Đông Á đang chung sống và ảnh hưởng lẫn nhau ra sao.
Tình hình tôn giáo mà cúng tôi đã trình bày qua 2 quốc gia Singapore và Malaysia -- nơi đa số dân chúng là Hồi giáo – xem ra có tính cách hài hòa hơn là vùng Trung Đông. Lý do có thể là vì tình hình chính trị và thuộc địa mấy thế kỷ qua tạo ra, và cũng có thể là tâm tính người Á châu ôn hòa hơn. Đang khi đó Hồi giáo vùng Đông Á không tránh khỏi việc phải sống chung với các tôn giáo lâu đời hơn trong vùng như Phật giáo, Lão giáo và Đạo thờ Ông Bà.
Giờ đây cuộc hành trình của chúng tôi trong vùng Đông Á Châu có thể nói là vùng đất Phật hay miền tôn giáo truyền thống là Đạo Lão, đạo Khổng và đạo thờ Tổ Tiên. Chúng tôi sẽ cố gắng đưa ra những con số thống kê đề chúng ta có cái nhìn rõ hơn về mặt thực hành đạo so với giáo lý của các tôn giáo nêu trên.
Tôn giáo ở Campuchia (theo thống kê năm 2010)
Phật giáo (quốc giáo) (97%)
Hồi giáo (2,0%)
Tôn giáo dân gian (0,5%)
Kitô giáo (0,4%)
Không tôn giáo (0,2%)
Phật giáo tại Campuchia
Phật giáo đã tồn tại ở Campuchia từ ít nhất là vào thế kỷ thứ 5 sau Công nguyên. Phật giáo Nguyên thủy là tôn giáo nhà nước Campuchia từ thế kỷ 13 sau Công nguyên, và hiện được ước tính là tôn giáo của 97% dân số.
Phật giáo là tôn giáo chính thức của Campuchia. Đa số người Campuchia theo Phật giáo Nguyên thủy; với Hồi giáo, Thiên Chúa giáo và các tôn giáo khác chiếm phần thiểu số trong số còn lại.
Wat (tu viện Phật giáo) và Sangha (Tu sĩ), cùng với các giáo lý Phật giáo thiết yếu như luân hồi và tích lũy công đức, là trung tâm của đời sống tôn giáo.
Lịch sử Phật giáo ở Campuchia kéo dài gần hai nghìn năm, qua một số vương quốc và đế chế kế tiếp nhau. Phật giáo vào Campuchia qua hai luồng khác nhau. Các hình thức sớm nhất của Phật giáo, cùng với ảnh hưởng của Ấn Độ giáo, đã vào vương quốc Phù Nam với các thương nhân Ấn giáo. Trong lịch sử sau này, một luồng Phật giáo thứ hai xâm nhập vào văn hóa Khmer trong thời đế chế Angkor khi Campuchia tiếp thụ các truyền thống Phật giáo khác nhau của các vương quốc của Dvaravati và Haripunchai.
Trong một nghìn năm đầu tiên của lịch sử Khmer, Campuchia đã được cai trị bởi một loạt các vị vua Ấn giáo, trừ ra vài vị vua Phật giáo như Jayavarman I của Phù Nam và Suryvarman I. Một loạt các truyền thống Phật giáo cùng tồn tại hòa bình trên khắp các vùng đất Campuchia, dưới sự bảo trợ khoan dung của các vị vua Ấn giáo và các vương quốc Theravada lân cận.
Ấn Độ giáo ở Campuchia
Campuchia đã bị ảnh hưởng đầu tiên bởi Ấn Độ giáo trong thời kỳ đầu của Vương quốc Phù Nam. Ấn Độ giáo là một trong những tôn giáo chính thức của Đế quốc Khmer. Campuchia là nơi có một trong hai ngôi đền duy nhất dành riêng cho Brahma trên thế giới. Angkor Wat của Campuchia là ngôi đền Hindu lớn nhất thế giới.
Hồi giáo ở Campuchia
Hồi giáo là tôn giáo của đa số người thiểu số Chăm và Malay ở Campuchia. Theo Po Dharma, có khoảng 150.000 đến 200.000 người Hồi giáo ở Campuchia vào cuối năm 1975 trong khi tài liệu nghiên cứu của Ben Kiernan có số lượng lên tới 250.000. Tuy nhiên, cuộc đàn áp dưới thời Khmer Đỏ đã làm người Hồi giáo gần diệt chủng vào cuối những năm 1980, có lẽ họ đã không lấy lại được sức mạnh trước đây. Tất cả những người Hồi giáo Chăm là người Sunni của trường Shafi'i. Po Dharma chia người Chăm Hồi giáo ở Campuchia thành một nhánh truyền thống và một nhánh chính thống.
Người Chăm có nhà thờ Hồi giáo riêng. Năm 1962 có khoảng 100 nhà thờ Hồi giáo trong cả nước. Vào cuối thế kỷ XIX, người Hồi giáo ở Campuchia đã thành lập một cộng đồng thống nhất dưới quyền của bốn vị chức sắc tôn giáo là mupti, tuk kalih, raja kalik và tvan pake. Một hội đồng đáng chú ý ở các làng Chăm bao gồm một hakem và một số katip. Bốn chức sắc cao và hakem được miễn thuế cá nhân, và họ được mời tham gia các nghi lễ quốc gia lớn tại hoàng gia. Khi Campuchia trở nên độc lập, cộng đồng Hồi giáo được đặt dưới sự kiểm soát của một hội đồng gồm năm thành viên đại diện cho cộng đồng này trong các chức năng chính thức và liên lạc với các cộng đồng Hồi giáo khác. Mỗi cộng đồng Hồi giáo có một hakem dẫn dắt cộng đồng và nhà thờ Hồi giáo, một imam dẫn đầu những lời cầu nguyện, và một người song phương kêu gọi tín hữu đến những lời cầu nguyện hàng ngày. Bán đảo Chrouy Changvar gần Phnom Penh được coi là trung tâm tâm linh của người Chăm, và một số quan chức Hồi giáo cao cấp cư trú ở đó. Mỗi năm, một số người Chăm đi học kinh Qur'an tại Kelantan ở Malaysia, và một số người tiếp tục học hoặc hành hương đến Mecca. Theo số liệu từ cuối những năm 1950, khoảng bảy phần trăm người Chăm đã hoàn thành cuộc hành hương và có thể mặc áo fez hoặc khăn xếp như một dấu hiệu thành tựu của họ.
Công Giáo Campuchia
Cứ điểm truyền giáo Công Giáo được biết đến đầu tiên ở Campuchia là do Gaspar da Cruz, người Bồ Đào Nha của Dòng Đa MInh vào năm 1555-1556. Theo chính Gaspar kể lại thì công tác của ông đã thất bại hoàn toàn; ông nhận rằng đất nước được điều hành bởi một vị vua "Bramene – Balamôn" và các quan chức "Bramene - Balamôn", và phát hiện ra rằng " Balamôn là những người khó cải đạo nhất". Ông cảm thấy rằng không ai dám theo đạo nếu không có sự cho phép của vua và ông rời khỏi đất nước trong sự thất vọng, vì chỉ rửa tội cho “mỗi một người mà tôi để lại trong mộ".
Bất chấp thực dân Pháp vào thế kỷ 19, Kitô giáo đã tạo ra ít ảnh hưởng ở đất nước này. Vào năm 1972, có khoảng 20.000 người theo đạo Thiên Chúa ở Campuchia, hầu hết là người Công Giáo Roma. Trước khi người Việt hồi hương vào năm 1970 và 1971, có thể có tới 62.000 Kitô hữu sống ở Campuchia.
Có khoảng 20.000 người Công Giáo ở Campuchia, chiếm 0,15% tổng dân số. Không có giáo phận, nhưng có ba khu vực tài phán lãnh thổ - một Giám Quản Tông Tòa và hai Phủ Doãn Tông đồ.
Theo thống kê của Vatican, vào năm 1953, các thành viên của Giáo Hội Công Giáo La Mã ở Campuchia có số lượng 120.000 người, khiến nó trở thành tôn giáo lớn thứ hai; ước tính chỉ ra rằng khoảng 50.000 người Công Giáo là người Việt Nam. Nhiều người Công Giáo còn lại ở Campuchia năm 1972 là người châu Âu - chủ yếu là người Pháp; và vẫn còn, trong số những người Campuchia Công Giáo là người da trắng và người Âu Á gốc Pháp. Steinberg cũng báo cáo, vào năm 1953, một phái đoàn Unitarian của Mỹ đã duy trì một trường đào tạo giáo viên ở Phnom Penh, và các nhiệm vụ Baptist hoạt động ở các tỉnh Battambang và Siem Reap. Một nhiệm vụ của Liên minh Kitô giáo và Truyền giáo được thành lập tại Campuchia vào năm 1923; đến năm 1962, nhiệm vụ đã chuyển đổi khoảng 2.000 người.
Tin Lành ở Campuchia
Hoạt động truyền giáo Tin Lành của Mỹ gia tăng ở Campuchia, đặc biệt là giữa một số bộ lạc trên đồi và giữa người Chăm, sau khi thành lập Cộng hòa Khmer. Cuộc điều tra dân số năm 1962, báo cáo có 2.000 người Tin lành ở Campuchia, vẫn là thống kê gần đây nhất của nhóm. Các nhà quan sát báo cáo rằng vào năm 1980, có nhiều người Cơ đốc giáo Khmer đã đăng ký trong số những người tị nạn ở các trại ở Thái Lan so với tất cả Campuchia trước năm 1970.
Các giáo phái Tin Lành khác nhau đã báo cáo sự tăng trưởng rõ rệt kể từ những năm 1990, và theo một số ước tính hiện tại, Kitô hữu chiếm 2-3% dân số Campuchia.
Giáo phái Jesus Christ of Latter-day Saints (còn được gọi là Mormon) có dân số ngày càng tăng ở Campuchia. Công việc truyền giáo Mormon khởi sự ở Campuchia vào ngày 29 tháng 5 năm 1996. Giáo phái hiện có 31 nhà thờ (27 ngôn ngữ Khmer và ba ngôn ngữ Việt Nam, và một quốc tế).
Văn hóa Campuchia
Phần lớn cư dân thành phố là người gốc Đông Á, những người đặc trưng và ảnh hưởng sâu sắc đến phong tục địa phương, đạo đức, thương mại, ẩm thực và truyền thống dựa trên niềm tin và ý tưởng của người Đông Á. Văn hóa Campuchia có nguồn gốc Khmer cổ xưa khác biệt, kèm theo những ảnh hưởng văn hóa Trung Quốc và Việt Nam vừa phải thế kỷ. Sự hiện diện kéo dài của người nước ngoài và đặc biệt là người phương Tây ở Campuchia và thị trấn Sihanoukville góp phần tạo nên một biểu hiện đa văn hóa, hiện đại, đa dạng, đáng chú ý, ngày càng bị ảnh hưởng bởi truyền thông hiện đại.
Công dân thành phố Sihanoukville tổ chức tất cả các lễ hội tôn giáo, truyền thống và thế tục như Tết của Campuchia (tháng 4), Tết Nguyên đán (giữa tháng 1 và tháng 2), Lễ hội té nước (tháng 11), Pchum Ben (vinh dự cho tổ tiên vào tháng 10) và Kathen Lễ (cúng dường các nhà sư), ngày 8 tháng 1 (Ngày của tình bạn Campuchia - Việt Nam) trong số những người khác.
Nhiều gia đình thành thị có nguồn gốc Trung Quốc hoặc Trung-Khmer tại thành phố Sihanoukville đã có phần lớn lịch sử của Campuchia tạo thành tầng lớp thương mại và tầng lớp thượng lưu thành thị. Bên cạnh đức tin Phật giáo bày tỏ, có một sự cống hiến mạnh mẽ cho đạo đức làm việc của Khổng giáo, về hành vi thương mại và thủ tục thương mại trong khi trái phiếu gia đình rất mạnh.
Về tình hình Kinh tế và tương lai thành phố Sihanoukville
Sihanoukville được thành lập như một cửa ngõ hàng hải quốc tế và kết quả là nền kinh tế địa phương được xác định chủ yếu bởi cảng nước sâu và bến cảng dầu gần đó. Kèm theo là một kho lưu trữ hàng hóa và hậu cần được hiện đại hóa thường xuyên, phục vụ nhiều công ty vận chuyển, giao nhận vận tải, nhà cung cấp và nhà thầu bảo trì. Hành lang giao thông Phnom Penh - Phnom Sihanoukville là tuyến thương mại quốc gia hàng đầu, chiếm khoảng 75% lưu lượng giao thông của Campuchia.
Các ngành kinh tế lớn khác của thành phố là thủy sản, nuôi trồng thủy sản và chế biến tôm đông lạnh, công nghiệp may mặc, sản xuất và chế biến thực phẩm, ngành du lịch không ngừng phát triển với ngành dịch vụ phát triển đáng chú ý và thị trường bất động sản liên kết.
Đặc khu kinh tế: Đặc khu kinh tế Sihanoukville (SSEZ) là khu hợp tác kinh tế và thương mại với nước ngoài được thiết kế để thúc đẩy các điều kiện thị trường thuận lợi như: lợi thế chính sách, môi trường chính trị an toàn, tình trạng thương mại thuận lợi, hỗ trợ cơ sở hạ tầng, chi phí lao động thấp, và dịch vụ tuyệt vời. Ngoài các khu vực xung quanh cảng, một trung tâm công nghiệp khá lớn, bao gồm các công ty Trung Quốc đã được phát triển từ năm 2010
Giao dịch chiếm tỷ lệ cao trong nền kinh tế của thành phố. Thành phố nhập khẩu hàng hóa từ Thái Lan, Hồng Kông, Singapore và Trung Quốc trong khi xuất khẩu hàng hóa sang Hoa Kỳ, Canada, Đức và Vương quốc Anh. Thành phố thường tái xuất nhiều hàng hóa mà nó nhập khẩu như điện tử, thuốc lá, xe cộ và vàng. Ngày nay, xuất khẩu chính của thành phố là hàng may mặc, nhưng nó cũng sản xuất và xuất khẩu gỗ, và cao su với số lượng nhỏ.
Campuchia là một trong số ít các quốc gia kém phát triển nhất (LDCs) xuất khẩu hơn 2 tỷ USD. Kể từ khi Campuchia trở thành LDC đầu tiên gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) năm 2004, thương mại đã tăng đều đặn và Hoa Kỳ là đối tác thương mại lớn nhất của Campuchia. So với 2,3 tỷ USD xuất khẩu sang Mỹ và 153 triệu USD xuất khẩu sang Campuchia trong năm 2010, từ tháng 1 đến tháng 10 năm 2011, xuất khẩu của Campuchia sang Mỹ là 2,29 tỷ USD và xuất khẩu của Hoa Kỳ sang Campuchia là 152,6 triệu USD.
Triển vọng kinh tế: Chiến lược phát triển của thành phố tập trung vào du lịch, mở rộng cảng và tăng trưởng công nghiệp. Phát triển du lịch dự kiến sẽ là động lực kinh tế dẫn đến sự phát triển của một trung tâm thương mại quốc gia và đang tạo ra sự tăng trưởng nhanh chóng ở khu vực xung quanh. Người ta dự đoán rằng cảng, như một trung tâm mở rộng giao thông hàng hải, sẽ thu hút thêm ngành công nghiệp.
Dân số của thành phố ngoài con cháu của cư dân bản địa không quá 3 thế hệ là sản phẩm của lịch sử gần đây, như cuộc di cư của người Campuchia và cuộc khủng hoảng nhân đạo của Campuchia và sau thời kỳ Pol Pot. Với sự xuất hiện của những người tị nạn trong những thập kỷ và thế kỷ tiếp theo, một dân số châu Á không phải là người Khmer, hỗn hợp đã tăng lên tỷ lệ cao so với tổng dân số ở khu vực thành thị.
Ngoài người Khmer, các nhóm dân tộc như Việt Nam, Trung Quốc, Chăm, Thái Lan, Hàn Quốc, Pháp, Anh, Châu Âu, Úc và Mỹ sống ở khu vực thành thị.
Du lịch: Với hơn 150 khách sạn cỡ sang và trung bình, Sihanoukville có thể dễ dàng đáp ứng mọi nhu cầu tiêu chuẩn. Kể từ năm 2016, thành phố đang nâng cấp từ nhà nghỉ bình dân và nhà gỗ, đến khu nghỉ dưỡng hạng sang và ngay cả 5 sao quốc tế. Dù vậy thành phố này vẫn được coi là chưa được du khách nước ngoài khám phá. Để quản lý thỏa đáng lượng khách tăng trong tương lai, cơ sở hạ tầng của Sihanoukville cần được nâng cấp quy mô lớn hơn.