Suy Niệm Chúa Nhật XIII THƯỜNG NIÊN C
Thiên Chúa tạo dựng nên con người. Ngài có quyền đòi buộc con người đi theo Ngài. Thế nhưng, Ngài không áp đặt trên con người điều đó. Ngài tôn trọng tự do lựa chọn của con người, nhưng tự do luôn đi liền với trách nhiệm. Ngài chỉ mời gọi con người đi theo Ngài. Có khi Ngài mời gọi trực tiếp. Có khi Ngài mời gọi cách gián tiếp. Có khi con người tự nguyện xin đi theo Ngài. Ai chấp nhận đi theo Ngài thì cũng phải chấp nhận những đòi hỏi kèm theo. Có những đòi hỏi Chúa đặt ra chung cho mọi người, nhưng cũng có những đòi hỏi Chúa đặt ra cho riêng một số người. Chúng ta sẽ thấy rõ điều này qua những trường hợp mà các bài đọc Lời Chúa hôm nay kể lại.
Bài đọc thứ nhất, trích từ sách Các Vua Quyển Thứ Nhất (1V 19, 16b. 19-21) cho chúng ta thấy, Thiên Chúa mời gọi ông Êlisê qua trung gian tiên tri Êlia. Thiên Chúa phán bảo ông Êlia xức dầu phong Êlisê làm tiên tri thay cho mình. Êlia đi tìm và thấy Êlisê đang cày ruộng với mười hai cặp bò, chính ông đang dẫn cày cặp bò thứ mười hai. Êlia đặt áo choàng trên mình Êlisê. Ông Êlisê bỏ bò lại và chạy theo Êlia. Nhưng, Êlisê xin phép trở về “hôn cha mẹ”. Khi Êlia cho phép ông trở về, ông đã bắt một đôi bò làm thịt, lấy cày làm củi đốt quay thịt cho dân ăn. Đó là hành động nói lên sự dứt khoát, từ bỏ mọi sự để đi theo Thầy.
Trong thực tế cuộc sống, nhiều người vẫn quyết tâm đi theo Chúa nhưng không dứt bỏ được quá khứ tội lỗi, vẫn bắt cá hai tay, vẫn làm tôi hai chủ, nên đã gây ra biết bao tổn hại cho bản thân và Giáo Hội. Hãy noi gương Êlisê, đã chọn Chúa thì phải dứt khoát với những gì không phù hợp với Chúa, dứt khoát với những gì ảnh hưởng đến ơn gọi của mình.
Bài Tin mừng hôm nay kể lại ba trường hợp khác nhau về ơn gọi đi theo Chúa.
Trường hợp thứ nhất, một người tự nguyện đến xin đi theo Đức Giêsu. Anh ta thưa rằng: “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”(Lc, 9,57). Có thể người này đã từng biết Chúa Giêsu, đã nghe Ngài giảng, đã chứng kiến những phép lạ Ngài làm…Trên hết, anh ta tin tưởng nơi Chúa Giêsu có thể bảo đảm cho anh một cuộc sống đầy đủ dù ở bất cứ nơi đâu. Cho nên anh ta mới quyết định một cách táo bạo như vậy. Chúa Giêsu không hoan nghênh anh ta. Trái lại, Ngài cho anh ta biết: những ai đi theo Ngài phải chấp nhận cuộc sống nay đây mai đó, thiếu thốn về thể xác, đau khổ về tinh thần. Ngài nói: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”(Lc, 9,58). Hy vọng sau lời giải thích của Chúa Giêsu, anh ta vẫn chấp nhận đi theo Ngài.
Trường hợp thứ hai, chính Chúa Giêsu đích thân mời gọi “Anh hãy theo Ta” (Lc, 9,59). Người này chấp nhận đi theo Ngài nhưng xin phép về “chôn cha.” Sao anh ta lại xin phép về “chôn cha?”
Chúng ta có thể hiểu trường hợp nay bằng hai cách. Cách thứ nhất: có thể cha anh ta vừa mới chết, giờ anh ta xin về chôn cất? Nhưng có người lại thắc mắc rằng: nếu cha anh ta mới chết, tại sao anh ta không ở nhà để lo hậu sự mà lại có mặt ở đây? Cách thứ hai: có thể cha anh ta chưa chết, nhưng anh ta muốn chăm sóc, phụng dưỡng một cách trọn vẹn, sau đó mới đi theo Chúa? Cách hiểu này xem ra có lý hơn.
Thực ra, Chúa Giêsu không ngăn cấm việc phụng dưỡng cha mẹ. Trái lại, Ngài còn dạy con cái phải có hiếu kính với cha mẹ qua điều răn thứ tư. Phụng dưỡng cha già là bổn phận, nhưng còn có nhiều cách khác để có thể chu toàn bổn phận đó, chẳng hạn: còn có các thành viên khác trong gia đình hay những người thân hoặc bà con làng xóm…Vì vậy, Chúa Giêsu từ chối yêu cầu của anh ta, Ngài nói: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”(Lc 9,60). Qua đó cho chúng ta thấy, đứng giữa hai thứ chọn lựa, con người cần phải ưu tiên chọn Chúa. Chúa Giêsu đã từng nói: “Ai yêu cha mẹ hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy” (Mt 10, 37).
Tin mừng không cho biết anh ta có đi theo Chúa hay không? Chúng ta vẫn có quyền hy vọng sau đó anh ta đi theo Ngài.
Trường hợp thứ ba, là một người tự nguyện đến xin đi theo Chúa Giêsu nhưng cũng xin Chúa cho phép anh ta về từ giã gia đình: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã” (Lc 9,61). Đây là một việc chính đáng. Cũng giống như trường hợp của của Êlisê trong bài đọc thứ nhất và Êlia đã cho phép Êlisê về từ biệt cha mẹ. Nhưng tại sao ở đây Chúa Giêsu lại không chấp nhận yêu cầu của anh ta? Ngài nói: “Ai đã tra tay cầm cầy mà còn ngoái lại đàng sau thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa”(Lc 9,60-61).
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, người đang cày luôn cần phải nhìn về phía trước thì đường cày mới có thể ngay thẳng, đều đặn, nhờ thế, đất ruộng sẽ tơi xốp hơn. Nếu người đi cày cứ ngoảnh mặt lại đằng sau thì đường cày sẽ không thẳng, đất cày sẽ không đều, ảnh hưởng rất lớn đến việc trồng trọt. Ý Chúa Giêsu cũng muốn người thứ ba này khi đã quyết định đi theo Chúa, chọn Chúa thì phải dứt khoát không còn hối tiếc vương vấn những thứ khác, ngoài Chúa. Tin mừng cũng diễn tả thái độ dứt khoát của một số người khi được Chúa mời gọi: Lêvi đứng dậy và đi theo Người (x. Mc 2, 14); Phêrô và Anrê lập tức bỏ chái lưới mà đi theo Người (x. Mt 4, 19-20); Giacôbê và Gioan cũng lập tức bỏ thuyền, bỏ cha lại mà đi theo Người (Mt 4, 22).
Tin mừng cũng không cho chúng ta biết anh ta có chấp nhận điều kiện mà Chúa Giêsu đưa ra để đi theo Ngài hay không? Chúng ta vẫn hy vọng anh ta đi theo và làm môn đệ của Ngài.
Cuộc sống luôn là một chọn lựa. Chọn nói hay không nói. Chọn nghe hay không nghe. Chọn làm hay không làm. Chọn theo hay không theo ai đó. Chọn cái tốt hay cái xấu. Chọn cả hai hay chọn cái này bỏ cái kia…Có những chọn lựa tạm thời vì có thể thay đổi như: chọn trường, chọn nghề nghiệp…Có những chọn lựa chỉ duy nhất một lần như: chọn vợ chọn chồng, chọn làm linh mục, chọn khấn giữ các lời khuyên phúc âm trong các dòng tu. Trong mọi trường hợp, con người luôn phải chịu trách nhiệm về sự chọn lựa của mình.
Là người kitô hữu, chúng ta đã chọn Chúa. Đi liền với sự chọn lựa đó là những đòi hỏi của Chúa và Giáo Hội. Điều kiện chung cho mọi người là: tuân giữ những lời thề hứa trong ngày chúng ta lãnh nhận bí tích Rửa tội; mười điều răn của Thiên Chúa và sáu điều răn của Hội Thánh; tám mối Phúc thật; và bảy mối tội đầu…Điều kiện đối với những người sống đời đôi bạn: một vợ một chồng và phải sống với nhau cho đến chết. Điều kiện đối với những người sống đời độc thân linh mục, tu sĩ: vâng lời, khó nghèo và khiết tịnh. Ngoài ra, Chúa còn đặt ra những điều kiện khác cho những trường hợp đặc biệt như các trường hợp trong bài Tin mừng hôm nay.
Nhìn lại lịch sử Giáo Hội chúng ta vẫn thấy: nhiều người tự nguyện bước theo Chúa, hay tự do đáp lại lời mời gọi của Ngài, nhưng vẫn muốn đặt những lợi ích của bản thân và gia đình lên trên lợi ích của Chúa và Giáo Hội; nhiều người vẫn đặt những thứ như tiền, tài, tình…lên trên Chúa; nhiều người vẫn không muốn chấp nhận cuộc sống nghèo khó; nhiều người vẫn muốn làm theo ý riêng chứ không muốn toàn tâm toàn lực theo ý Chúa…Còn chúng ta thì sao?
Lạy Chúa Giêsu, chúng con là những kitô hữu, là tu sĩ, chủng sinh, linh mục. Chúng con đã chọn lựa đi theo Chúa, xin cho mỗi người chúng con đừng bao giờ “ngoái đầu trở lại”, nhưng quyết tâm trung thành với sự lựa chọn của mình. Amen.
Lm. Anthony Trung Thành
Thiên Chúa tạo dựng nên con người. Ngài có quyền đòi buộc con người đi theo Ngài. Thế nhưng, Ngài không áp đặt trên con người điều đó. Ngài tôn trọng tự do lựa chọn của con người, nhưng tự do luôn đi liền với trách nhiệm. Ngài chỉ mời gọi con người đi theo Ngài. Có khi Ngài mời gọi trực tiếp. Có khi Ngài mời gọi cách gián tiếp. Có khi con người tự nguyện xin đi theo Ngài. Ai chấp nhận đi theo Ngài thì cũng phải chấp nhận những đòi hỏi kèm theo. Có những đòi hỏi Chúa đặt ra chung cho mọi người, nhưng cũng có những đòi hỏi Chúa đặt ra cho riêng một số người. Chúng ta sẽ thấy rõ điều này qua những trường hợp mà các bài đọc Lời Chúa hôm nay kể lại.
Bài đọc thứ nhất, trích từ sách Các Vua Quyển Thứ Nhất (1V 19, 16b. 19-21) cho chúng ta thấy, Thiên Chúa mời gọi ông Êlisê qua trung gian tiên tri Êlia. Thiên Chúa phán bảo ông Êlia xức dầu phong Êlisê làm tiên tri thay cho mình. Êlia đi tìm và thấy Êlisê đang cày ruộng với mười hai cặp bò, chính ông đang dẫn cày cặp bò thứ mười hai. Êlia đặt áo choàng trên mình Êlisê. Ông Êlisê bỏ bò lại và chạy theo Êlia. Nhưng, Êlisê xin phép trở về “hôn cha mẹ”. Khi Êlia cho phép ông trở về, ông đã bắt một đôi bò làm thịt, lấy cày làm củi đốt quay thịt cho dân ăn. Đó là hành động nói lên sự dứt khoát, từ bỏ mọi sự để đi theo Thầy.
Trong thực tế cuộc sống, nhiều người vẫn quyết tâm đi theo Chúa nhưng không dứt bỏ được quá khứ tội lỗi, vẫn bắt cá hai tay, vẫn làm tôi hai chủ, nên đã gây ra biết bao tổn hại cho bản thân và Giáo Hội. Hãy noi gương Êlisê, đã chọn Chúa thì phải dứt khoát với những gì không phù hợp với Chúa, dứt khoát với những gì ảnh hưởng đến ơn gọi của mình.
Bài Tin mừng hôm nay kể lại ba trường hợp khác nhau về ơn gọi đi theo Chúa.
Trường hợp thứ nhất, một người tự nguyện đến xin đi theo Đức Giêsu. Anh ta thưa rằng: “Dù Thầy đi đâu tôi cũng sẽ theo Thầy”(Lc, 9,57). Có thể người này đã từng biết Chúa Giêsu, đã nghe Ngài giảng, đã chứng kiến những phép lạ Ngài làm…Trên hết, anh ta tin tưởng nơi Chúa Giêsu có thể bảo đảm cho anh một cuộc sống đầy đủ dù ở bất cứ nơi đâu. Cho nên anh ta mới quyết định một cách táo bạo như vậy. Chúa Giêsu không hoan nghênh anh ta. Trái lại, Ngài cho anh ta biết: những ai đi theo Ngài phải chấp nhận cuộc sống nay đây mai đó, thiếu thốn về thể xác, đau khổ về tinh thần. Ngài nói: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu”(Lc, 9,58). Hy vọng sau lời giải thích của Chúa Giêsu, anh ta vẫn chấp nhận đi theo Ngài.
Trường hợp thứ hai, chính Chúa Giêsu đích thân mời gọi “Anh hãy theo Ta” (Lc, 9,59). Người này chấp nhận đi theo Ngài nhưng xin phép về “chôn cha.” Sao anh ta lại xin phép về “chôn cha?”
Chúng ta có thể hiểu trường hợp nay bằng hai cách. Cách thứ nhất: có thể cha anh ta vừa mới chết, giờ anh ta xin về chôn cất? Nhưng có người lại thắc mắc rằng: nếu cha anh ta mới chết, tại sao anh ta không ở nhà để lo hậu sự mà lại có mặt ở đây? Cách thứ hai: có thể cha anh ta chưa chết, nhưng anh ta muốn chăm sóc, phụng dưỡng một cách trọn vẹn, sau đó mới đi theo Chúa? Cách hiểu này xem ra có lý hơn.
Thực ra, Chúa Giêsu không ngăn cấm việc phụng dưỡng cha mẹ. Trái lại, Ngài còn dạy con cái phải có hiếu kính với cha mẹ qua điều răn thứ tư. Phụng dưỡng cha già là bổn phận, nhưng còn có nhiều cách khác để có thể chu toàn bổn phận đó, chẳng hạn: còn có các thành viên khác trong gia đình hay những người thân hoặc bà con làng xóm…Vì vậy, Chúa Giêsu từ chối yêu cầu của anh ta, Ngài nói: “Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; phần con, hãy đi rao giảng Nước Thiên Chúa”(Lc 9,60). Qua đó cho chúng ta thấy, đứng giữa hai thứ chọn lựa, con người cần phải ưu tiên chọn Chúa. Chúa Giêsu đã từng nói: “Ai yêu cha mẹ hơn Thầy, thì không xứng đáng với Thầy” (Mt 10, 37).
Tin mừng không cho biết anh ta có đi theo Chúa hay không? Chúng ta vẫn có quyền hy vọng sau đó anh ta đi theo Ngài.
Trường hợp thứ ba, là một người tự nguyện đến xin đi theo Chúa Giêsu nhưng cũng xin Chúa cho phép anh ta về từ giã gia đình: “Lạy Thầy, tôi sẽ theo Thầy, nhưng cho phép tôi về từ giã gia đình trước đã” (Lc 9,61). Đây là một việc chính đáng. Cũng giống như trường hợp của của Êlisê trong bài đọc thứ nhất và Êlia đã cho phép Êlisê về từ biệt cha mẹ. Nhưng tại sao ở đây Chúa Giêsu lại không chấp nhận yêu cầu của anh ta? Ngài nói: “Ai đã tra tay cầm cầy mà còn ngoái lại đàng sau thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa”(Lc 9,60-61).
Kinh nghiệm cho chúng ta thấy, người đang cày luôn cần phải nhìn về phía trước thì đường cày mới có thể ngay thẳng, đều đặn, nhờ thế, đất ruộng sẽ tơi xốp hơn. Nếu người đi cày cứ ngoảnh mặt lại đằng sau thì đường cày sẽ không thẳng, đất cày sẽ không đều, ảnh hưởng rất lớn đến việc trồng trọt. Ý Chúa Giêsu cũng muốn người thứ ba này khi đã quyết định đi theo Chúa, chọn Chúa thì phải dứt khoát không còn hối tiếc vương vấn những thứ khác, ngoài Chúa. Tin mừng cũng diễn tả thái độ dứt khoát của một số người khi được Chúa mời gọi: Lêvi đứng dậy và đi theo Người (x. Mc 2, 14); Phêrô và Anrê lập tức bỏ chái lưới mà đi theo Người (x. Mt 4, 19-20); Giacôbê và Gioan cũng lập tức bỏ thuyền, bỏ cha lại mà đi theo Người (Mt 4, 22).
Tin mừng cũng không cho chúng ta biết anh ta có chấp nhận điều kiện mà Chúa Giêsu đưa ra để đi theo Ngài hay không? Chúng ta vẫn hy vọng anh ta đi theo và làm môn đệ của Ngài.
Cuộc sống luôn là một chọn lựa. Chọn nói hay không nói. Chọn nghe hay không nghe. Chọn làm hay không làm. Chọn theo hay không theo ai đó. Chọn cái tốt hay cái xấu. Chọn cả hai hay chọn cái này bỏ cái kia…Có những chọn lựa tạm thời vì có thể thay đổi như: chọn trường, chọn nghề nghiệp…Có những chọn lựa chỉ duy nhất một lần như: chọn vợ chọn chồng, chọn làm linh mục, chọn khấn giữ các lời khuyên phúc âm trong các dòng tu. Trong mọi trường hợp, con người luôn phải chịu trách nhiệm về sự chọn lựa của mình.
Là người kitô hữu, chúng ta đã chọn Chúa. Đi liền với sự chọn lựa đó là những đòi hỏi của Chúa và Giáo Hội. Điều kiện chung cho mọi người là: tuân giữ những lời thề hứa trong ngày chúng ta lãnh nhận bí tích Rửa tội; mười điều răn của Thiên Chúa và sáu điều răn của Hội Thánh; tám mối Phúc thật; và bảy mối tội đầu…Điều kiện đối với những người sống đời đôi bạn: một vợ một chồng và phải sống với nhau cho đến chết. Điều kiện đối với những người sống đời độc thân linh mục, tu sĩ: vâng lời, khó nghèo và khiết tịnh. Ngoài ra, Chúa còn đặt ra những điều kiện khác cho những trường hợp đặc biệt như các trường hợp trong bài Tin mừng hôm nay.
Nhìn lại lịch sử Giáo Hội chúng ta vẫn thấy: nhiều người tự nguyện bước theo Chúa, hay tự do đáp lại lời mời gọi của Ngài, nhưng vẫn muốn đặt những lợi ích của bản thân và gia đình lên trên lợi ích của Chúa và Giáo Hội; nhiều người vẫn đặt những thứ như tiền, tài, tình…lên trên Chúa; nhiều người vẫn không muốn chấp nhận cuộc sống nghèo khó; nhiều người vẫn muốn làm theo ý riêng chứ không muốn toàn tâm toàn lực theo ý Chúa…Còn chúng ta thì sao?
Lạy Chúa Giêsu, chúng con là những kitô hữu, là tu sĩ, chủng sinh, linh mục. Chúng con đã chọn lựa đi theo Chúa, xin cho mỗi người chúng con đừng bao giờ “ngoái đầu trở lại”, nhưng quyết tâm trung thành với sự lựa chọn của mình. Amen.
Lm. Anthony Trung Thành