Ngày 9 tháng 6 năm 2015, Đức Thánh Cha Francis đã nói rõ về "thánh địa" Mễ Du (Medjugorje) mà rất nhiều người Công Giáo đang trông chờ một quyết định của Giáo Hội. Đức Thánh Cha đã cảnh báo các giáo hữu không nên tin vào những sự việc không có bằng chứng rõ rệt và được sự chuẩn nhận của Toà Thánh. Ngài cũng khuyên nhủ giáo phận Mễ Du không nên tổ chức các chương trình gọi là hành hương. Một bản tin ngắn trên VietCatholic ngày 25 tháng 6 năm 2015 của tác giả Đặng Tự Do còn viết rõ ràng trong chuyến đi tham dự Đại Hội Giới trẻ ở Brazil, Đức Thánh Cha Francis đã nghĩ rằng những người gọi là chứng nhân Mễ Du thực ra có vấn đề tâm lý và đã bị một số người lợi dụng để lừa dối các tín hữu.
Tôi lên tiếng về chuyện này vì cách đây có đến 15 năm, một lần tôi đã liên quan đến công việc tổ chức cho một thanh niên tự nhận là nhiều lần được chiêm ngưỡng cũng như chuyện trò với Đức Mẹ ở Mễ Du tiếp xúc với tín hữu Công Giáo tại thành phố Seattle, tiểu bang Washington.
Thanh niên này được một thiếu nữ Việt Nam mà tôi quen biết tổ chức cho buổi gặp gỡ. Thiếu nữ này rất sùng kính Đức Mẹ và năm nào cũng đi “hành hương” Mễ Du nhiều lần. Tôi nhận lãnh việc thuê mướn địa điểm cho buổi gặp gỡ tại nhà hát của Shoreline Community Center. Buổi tối gặp gỡ trời mưa lâm râm nhưng không ngăn cản được những bước chân của con cái Mẹ. Tôi rất ngạc nhiên và vui mừng vì trước giờ khai mạc rạp hát đã chật người. Rạp hát với hơn 600 ghế ngồi mà không còn đến một ghế trống, nhiều người phải đứng ở cuối rạp hát và hai cửa ra vào. Mặc dù buổi nói chuyện của thanh niên này không được quảng bá đúng mức và các cơ quan truyền thông địa phương cũng không hề có một bản tin dù rất nhỏ nhoi và đặc biệt là giáo quyền địa phương không hề hay biết gì về chương trình này.
Buổi nói chuyện bắt đầu bằng lời cầu nguyện và ngay sau đó người điều khiển chương trình yêu cầu mọi người hãy qùy xuống vì Đức Mẹ sắp hiện ra ngay tại nơi đây và chỉ duy nhất người thanh niên đến từ Mễ Du được nhìn thấy và chuyện trò với Đức Mẹ mà thôi. Tất cả mọi người trong rạp hát đã qùy xuống trong thinh lặng. Một số người với tràng hạt Mân Côi thầm thĩ cầu nguyện, mắt nhìn lên phía trước chỗ người thanh niên từ Mễ Du, rất sốt sắng và nghiêm trang. Sau vài phút người thanh niên đứng dậy và đi lên trên sân khấu.
Người thanh niên đi với cô vợ bắt đầu nói chuyện về những lần được diện kiến và chuyện trò với Đức Mẹ được một người khác thông dịch sang tiếng Anh. Đại để thì bài nói chuyện của anh này cũng chẳng có gì mới lạ, trước sau thì Đức Mẹ nói với anh ta rằng hãy truyền bá đến mọi người lời nhắn nhủ của Đức Mẹ mà ăn ở ngay lành, cầu nguyện cho hoà bình thế giới và làm những việc phúc đức. Sau hơn mười phút người thanh niên nói chuyện ngắn gọn là phần những người tham dự đặt câu hỏi. Những câu hỏi từ những tâm hồn ngay lành như Đức Mẹ mặc áo mầu gì, nói tiếng gì, có thiên thần đi theo không? Anh đã được diện kiến và hầu chuyện Đức Mẹ nhiều lần, anh thấy Đức Mẹ chắc có khi vui lúc buồn? Anh có cảm thấy mùi thơm của những bông hoa khi nghe lời Đức Mẹ nhắn nhủ không? Trong khi những người tham dự đặt câu hỏi thì những chiếc rổ quyên góp được mọi người chuyền tay nhau khắp cả rạp hát. Các tham dự viên tỏ ra hào phóng và hầu như không ai thắc mắc hoặc đặt vấn đề về việc quyên góp này.
Chương trình của buổi gặp gỡ kết thúc, trời vẫn còn mưa lâm râm. Tôi ra về sau khi căn dặn cô thiếu nữ Việt Nam mỗi năm đi “hành hương” Mễ Du ít nhất cũng hai lần những việc cần phải làm để trả lại rạp hát cho trung tâm cộng đồng nhưng tâm trí tôi thì giao động với nỗi buồn vô hạn đến tức giận. Tôi chạy vội ra bãi đậu xe mà cũng chẳng nghĩ đến việc phải nhìn mặt người thanh niên gọi là chứng nhân Mễ Du mồm ngang mũi dọc ra sao. Người ta đã lợi dụng danh thánh Đức Mẹ để mê hoặc những tín hữu dễ dãi bất chấp những sai trái quá sức lộ liễu. Đứng ngoài nhìn vào thì ai cũng có thể dễ dàng thấy rằng chỉ vì những đồng tiền mà một màn kịch đầy rẫy gian dối bịp bợm đã được nhiều lần diễn đi diễn lại. Các giáo phận tại Hoa Kỳ hiện không chấp thuận và không cho phép các chương trình gặp gỡ của những người gọi là chứng nhân Mễ Du.
Chuyện Đức Mẹ đã hiện ra với một nhóm người ở Mễ Du có thật hay không vẫn là một câu hỏi to lớn nhưng hàng năm còn có đến hàng triệu người đến kính viếng Đức Mẹ tại nơi đây. Giáo Hội chưa có một phán quyết rõ ràng về chuyện Đức Mẹ Mễ Du như đã có những xác quyết về Đức Mẹ Lộ Đức hay Fatima. Chúng ta rất vui mừng vì các tín hữu có lòng kính mến và trông cậy Đức Mẹ cùng nhau chọn một lãnh địa để cầu nguyện và làm những việc lành phúc đức nhưng chúng ta không thể chấp nhận những bịa đặt láo khoét của mộ số người chỉ vì túi tiền mà làm hoen ố danh thánh Đức Mẹ và tự dựng lên một tấm bia để hừng chịu những lăng mạ công kích vô cùng đau đớn cho thân thể hội thánh Chúa.
Tôi lên tiếng về chuyện này vì cách đây có đến 15 năm, một lần tôi đã liên quan đến công việc tổ chức cho một thanh niên tự nhận là nhiều lần được chiêm ngưỡng cũng như chuyện trò với Đức Mẹ ở Mễ Du tiếp xúc với tín hữu Công Giáo tại thành phố Seattle, tiểu bang Washington.
Thanh niên này được một thiếu nữ Việt Nam mà tôi quen biết tổ chức cho buổi gặp gỡ. Thiếu nữ này rất sùng kính Đức Mẹ và năm nào cũng đi “hành hương” Mễ Du nhiều lần. Tôi nhận lãnh việc thuê mướn địa điểm cho buổi gặp gỡ tại nhà hát của Shoreline Community Center. Buổi tối gặp gỡ trời mưa lâm râm nhưng không ngăn cản được những bước chân của con cái Mẹ. Tôi rất ngạc nhiên và vui mừng vì trước giờ khai mạc rạp hát đã chật người. Rạp hát với hơn 600 ghế ngồi mà không còn đến một ghế trống, nhiều người phải đứng ở cuối rạp hát và hai cửa ra vào. Mặc dù buổi nói chuyện của thanh niên này không được quảng bá đúng mức và các cơ quan truyền thông địa phương cũng không hề có một bản tin dù rất nhỏ nhoi và đặc biệt là giáo quyền địa phương không hề hay biết gì về chương trình này.
Buổi nói chuyện bắt đầu bằng lời cầu nguyện và ngay sau đó người điều khiển chương trình yêu cầu mọi người hãy qùy xuống vì Đức Mẹ sắp hiện ra ngay tại nơi đây và chỉ duy nhất người thanh niên đến từ Mễ Du được nhìn thấy và chuyện trò với Đức Mẹ mà thôi. Tất cả mọi người trong rạp hát đã qùy xuống trong thinh lặng. Một số người với tràng hạt Mân Côi thầm thĩ cầu nguyện, mắt nhìn lên phía trước chỗ người thanh niên từ Mễ Du, rất sốt sắng và nghiêm trang. Sau vài phút người thanh niên đứng dậy và đi lên trên sân khấu.
Người thanh niên đi với cô vợ bắt đầu nói chuyện về những lần được diện kiến và chuyện trò với Đức Mẹ được một người khác thông dịch sang tiếng Anh. Đại để thì bài nói chuyện của anh này cũng chẳng có gì mới lạ, trước sau thì Đức Mẹ nói với anh ta rằng hãy truyền bá đến mọi người lời nhắn nhủ của Đức Mẹ mà ăn ở ngay lành, cầu nguyện cho hoà bình thế giới và làm những việc phúc đức. Sau hơn mười phút người thanh niên nói chuyện ngắn gọn là phần những người tham dự đặt câu hỏi. Những câu hỏi từ những tâm hồn ngay lành như Đức Mẹ mặc áo mầu gì, nói tiếng gì, có thiên thần đi theo không? Anh đã được diện kiến và hầu chuyện Đức Mẹ nhiều lần, anh thấy Đức Mẹ chắc có khi vui lúc buồn? Anh có cảm thấy mùi thơm của những bông hoa khi nghe lời Đức Mẹ nhắn nhủ không? Trong khi những người tham dự đặt câu hỏi thì những chiếc rổ quyên góp được mọi người chuyền tay nhau khắp cả rạp hát. Các tham dự viên tỏ ra hào phóng và hầu như không ai thắc mắc hoặc đặt vấn đề về việc quyên góp này.
Chương trình của buổi gặp gỡ kết thúc, trời vẫn còn mưa lâm râm. Tôi ra về sau khi căn dặn cô thiếu nữ Việt Nam mỗi năm đi “hành hương” Mễ Du ít nhất cũng hai lần những việc cần phải làm để trả lại rạp hát cho trung tâm cộng đồng nhưng tâm trí tôi thì giao động với nỗi buồn vô hạn đến tức giận. Tôi chạy vội ra bãi đậu xe mà cũng chẳng nghĩ đến việc phải nhìn mặt người thanh niên gọi là chứng nhân Mễ Du mồm ngang mũi dọc ra sao. Người ta đã lợi dụng danh thánh Đức Mẹ để mê hoặc những tín hữu dễ dãi bất chấp những sai trái quá sức lộ liễu. Đứng ngoài nhìn vào thì ai cũng có thể dễ dàng thấy rằng chỉ vì những đồng tiền mà một màn kịch đầy rẫy gian dối bịp bợm đã được nhiều lần diễn đi diễn lại. Các giáo phận tại Hoa Kỳ hiện không chấp thuận và không cho phép các chương trình gặp gỡ của những người gọi là chứng nhân Mễ Du.
Chuyện Đức Mẹ đã hiện ra với một nhóm người ở Mễ Du có thật hay không vẫn là một câu hỏi to lớn nhưng hàng năm còn có đến hàng triệu người đến kính viếng Đức Mẹ tại nơi đây. Giáo Hội chưa có một phán quyết rõ ràng về chuyện Đức Mẹ Mễ Du như đã có những xác quyết về Đức Mẹ Lộ Đức hay Fatima. Chúng ta rất vui mừng vì các tín hữu có lòng kính mến và trông cậy Đức Mẹ cùng nhau chọn một lãnh địa để cầu nguyện và làm những việc lành phúc đức nhưng chúng ta không thể chấp nhận những bịa đặt láo khoét của mộ số người chỉ vì túi tiền mà làm hoen ố danh thánh Đức Mẹ và tự dựng lên một tấm bia để hừng chịu những lăng mạ công kích vô cùng đau đớn cho thân thể hội thánh Chúa.