PARAGUAY – TẢN MẠN MÙA CHAY 2015

Mục vụ học đường

Chỉ riêng trong tháng 3/2015, thế giới chứng kiến vụ nhiều tai nạn xảy ra trong đó vụ tai nạn Máy bay Airbus A320 bị rơi khi viên phi công phụ Andreas Lubitz cố ý đâm máy bay vào dãy Alps (Pháp) khiến 149 hành khách và phi hành đoàn thiệt mạng. Người ta gọi đây là thảm họa Germanwings vì do chính con người cố ý gây ra.

Ở Paraguay vừa xảy ra 2 vụ tai nạn lật xe khách khiến gần cả 100 người thiệt mạng và nhiều người khác bị thương khiến người dân bức xức và đỗ lỗi cho ngành giao thông đường bộ. Còn trong nước Việt yêu dấu của chúng ta thì vụ sập dàn giáo tại Vũng Án, Hà Tĩnh khiến 14 người bị chết và nhiều người khác bị thương trong những ngày cuối tháng 3 đã để lại biết bao tiếc nuối cho những người còn sống. Quả thật năm con Dê 2015 chưa có gì khả quan lắm.

Một điều khá bức xúc cho dư luận trong nước là những ngày gần đây trên không gian mạng, nhiều người đã phẫn nộ khi xem những video clip rất bạo lực từ các em nữ học sinh cấp II và cấp III đã đánh bạn không thương tiếc và còn dùng nhiều lời lẽ văng tục không còn chỗ nói nữa. Lướt Facebook để đọc tin tức, chúng tôi thấy nick của một linh mục đang làm việc ở Tây Nguyên thường đăng những video clip bạo lực học đường nhiều khi không muốn xem và tự hỏi sao người anh em linh mục này cứ thích “quảng bá’ chuyện bạo lực qua những video clip này nhưng rồi cũng vào xem thử để biết vì mình đang làm công tác giáo dục nơi đất khách.

Công bằng mà nói, chúng ta không thể đỗ lỗi hoàn toàn cho một chế độ, một hệ thống chính trị nào đó đã làm cho con người ngày nay, nhất là giới trẻ hư đốn như vậy. Một phần lỗi cũng do công nghệ thông tin phát triển quá nhanh khiến những ai dùng nó mà chưa được đào tạo kỹ lưỡng dễ rơi vào tình trạng mất phương hướng. Chỉ cần những lời bình luận thiếu suy nghĩ trên Fanpage thì liền sau đó bị “ném đá” hay sẽ bị trả thù ngay lập tức. Nhẹ thì bị “đấu khẩu” trên mạng bằng những lời khó nghe, nặng thì tìm cách trả thù trực diện như cô bé học trò bị bạn cùng lớp trêu ghẹo qua lời bình luận “xấu mà cũng đòi tự sướng” đã lôi cổ bạn học và đánh cho bõ ghét! Chính bản thân chúng tôi cũng từng bị bêu xấu một cách bất công qua mạng xã hội nhưng nếu mình hành xử kiểu “mắt đền mắt, răng đền răng” thì còn gì là chính nghĩa. Cứ để mọi chuyện xảy ra rồi ai nói xấu hay làm điều xấu sẽ cảm thấy trơ trẽn nếu họ còn lương tri, bằng không thì có ngàn lần giải thích cũng bằng thừa với những người cố chấp.

Trong trường học chúng tôi đang coi sóc không thiếu những chuyện tiêu cực xảy ra từ phía học sinh cũng như giáo viên vì đâu phải lúc nào cũng cơm lành canh ngọt cả đâu. Chuyện các em chỉ trích nhau qua các trang mạng xã hội như Facebook, Twitter, Whatsapp… xảy ra như cơm bữa, nhưng chuyện đánh nhau đầy bạo lực trong học đường như ở Việt Nam thì chưa từng xảy ra. Ít ra các em còn biết sợ luật pháp, các em cũng còn “chất thiện” trong người vì được giáo dục từ bé trong môi trường Công Giáo nên phần nào các em cũng biết suy nghĩ trước khi muốn làm hại người khác. Dĩ nhiên cũng không thiếu những tên côn đồ bất chấp luật pháp và lương tri chỉ là một thành phần không đáng kể. Chúng tôi không hiểu tại sao các chính quyền vô thần và độc tài lại khó khăn với các tôn giáo và không muốn để các tôn giáo có những trường học hay các bệnh viện tư để cùng nhau giáo dục con người không những về tri thức mà còn về lễ nghĩa để giúp xã hội ngày càng tốt hơn và tránh đi những tệ nạn, những bạo lực học đường đang diễn ra hàng ngày giữa các học sinh còn quá nhỏ. Đừng nghĩ rằng tôn giáo là liều thuốc phiện ru ngủ quần chúng như Karl Marx đã từng tuyên bố vì ai cũng biết rằng hơn 1 tỉ người trên thế giới này là người tin theo Đức Ki-tô mà đa phần là những người có đời sống lành mạnh, học vấn uyên thâm không thế nào là những người nghiện ngập được, nhưng họ là những người luôn đang giúp những con người nghiện ngập, những người bị gạt ra bên lề xã hội có một đời sống tốt hơn. Chỉ có một thiểu số những người hai mặt đột lốt tôn giáo làm chuyện xấu xa thì có thể vạch mặt và loại trừ để tránh gây nhầm lẫn với những người ngay chính.

Tản mạn mùa Chay 2015

Khởi đầu Mùa Chay 2015 năm nay chúng tôi đã tổ chức tĩnh tâm cho gần 100 giáo viên của trường mà chúng tôi đang làm việc nhằm giúp các thầy cô dấn thân hơn trong sự nghiệp trồng người như là một nhà giáo dục và như là một giáo lý viên vì ở đất nước này các trường tư thục ngoài việc giảng dạy đủ các bộ môn do Bộ Giáo Dục đề ra thì các trường được phép giảng dạy các môn chuyên biệt của trường mình. Vì là trường tư thục Công Giáo nên chúng tôi được phép dạy giáo lý và triết học như những môn học bắt buộc và các phụ huynh rất thích như thế. Có nhiều gia đình nghèo nhưng vẫn cố gắng để gởi con cái mình vào các trường Tư Thục Công Giáo dù phải trả tiền cao để các em vững vàng khi bước vào đời. Trường Công lập miễn phí hoàn toàn nhưng về phương diện kỷ luật và học vấn thường thua xa các trường Tư Thục (đây là một khác xa với Việt Nam vì Việt Nam không có trường Tư Thục đúng nghĩa).

Đề tài tĩnh tâm với các thầy cô là SỐNG HÀI HÒA TRONG CÁC TRƯỜNG Công Giáo. Chúng tôi cùng nhau chia sẻ trong các nhóm lớn, nhỏ để tìm ra đâu là những mâu thuẫn, những rào cản khiến những người cùng trường, cùng là người Công Giáo với nhau hay hiềm khích, chơi xấu nhau làm mất đi tính đoàn kết, hoen ố hình ảnh đẹp của những vị thầy cô cũng chỉ vì ba chữ Tham-Sân-Si. Chúng tôi đã cố gắng nối kết bài nói chuyện với các thầy cô giữa văn hóa Việt Nam và Paraguay để làm phong phú bài nói chuyện. Các thầy cô cảm thấy thú vị khi được biết thêm những điều hay từ một nền văn hóa khác. Chúng tôi luôn mong muốn tạo một nhịp cầu để giữa thầy cô, học trò và Ban Giám Đốc của trường có một lối sống hài hòa, gắn kết để rút ngắn khoảng cách và sống mật thiết với nhau hơn.

Còn ở giáo xứ với cương vị là Phó xứ phụ trách giới trẻ, chúng tôi cũng làm việc với giới trẻ từ nhiều cấp độ khác nhau trong đó có các em sinh viên đại học vì chúng tôi đang sống ở thủ đô. Chân thành mà nói các em sinh viên đại học rất thông minh và nhạy bén với công nghệ thông tin hiện đại nhưng lại thiếu một điều rất căn bản là đời sống tâm linh từ khi các em bước chân vào đại học, nên chúng tôi đã bắt đầu bước vào một hình thức mục vụ mới với đội ngũ trí thức nơi các giảng đường đại học. Tuy công việc khá bận rộn nhưng chúng tôi cảm thấy rất vui vì đúng sở trường của mình. Những năm làm việc trong môi trường đào tạo các nhà truyền giáo tương lai là khoảng thời gian giúp chúng tôi chiêm nghiệm và trưởng thành rất nhiều trong đời tu. Nay là lúc chúng tôi phát huy những gì trải nghiệm được để làm việc và đang có những tác dụng tốt.

Những tuần cuối của Mùa Chay là những ngày bận rộn nhất vì phải đi giải tội nhiều nơi. Có lần chúng tôi đã chia sẻ vì bên này các anh em linh mục bản xứ không có thói quen ngồi tòa và thăm viếng bệnh nhân vì cho rằng mất nhiều thời giờ mà không được lợi lộc gì. Riêng bản thân chúng tôi thấy rất có nhiều lợi ích vừa cho hối nhân, vừa cho cha giải tội vì khi hối nhân xưng tội có nghĩa là họ muốn sửa đổi, họ muốn trở lại với Chúa dù biết rằng chỉ trong một thời gian ngắn là “ngựa quen đường cũ”, nhưng chính Chúa sẽ có cách của Ngài để lay động những tâm hồn chai đá. Nếu hối nhân may mắn gặp được những cha giải tội chịu khó và kiên nhẫn lắng nghe và khuyên nhủ các hối nhân thì có thể ngăn được những chuyện tày trời có thể xảy ra. Có những lúc chúng tôi cũng mất kiên nhẫn khi nghe những cô, những bà xưng tội lòng vòng không đi vào điểm chính hay những ông say xỉn vào xưng tội. Tuy nhiên mình cũng cố gắng lắng nghe và khuyên giải họ dù biết rằng lời khuyên của mình với những người như thế khó mà thay đổi. Nhưng lạ lùng thay tình cờ gặp lại họ thì thấy họ biến đổi không ngờ được. Có những người mình cũng không nhớ là gặp ở đâu tự nhiên lại giúp đỡ mình khi đang trên đường xe bị hư hay là mua một món hàng nào đó ở một siêu thị thì những người này đã bớt giá vì nói rằng trước đây được mình khuyên giải khi họ xưng tội. Chúng tôi tin rằng chính Chúa là người cải hóa các hối nhân và linh mục dù có những lúc khó chịu nhưng hãy cố gắng ngồi tòa và thăm viếng các bệnh nhân để họ được an ủi phần hồn.

Tháng Bảy tới đây Đức Thánh Cha Phan-xi-cô sẽ viếng thăm mục vụ Paraguay 3 ngày sau khi thăm 2 quốc gia láng giềng là Bolivia và Ecuador. Người dân ở đây đã sẵn sàng tiếp đón Đức Thánh Cha, vị Sứ giả của Chúa nơi trần gian. Dù chuyến thăm của Đức Thánh Cha chỉ kéo dài vỏn vẹn 3 ngày nhưng chắc chắn sẽ để lại nhiều dấu ấn cho dân tộc nhỏ bé này. Ước mong một ngày nào đó vị Sứ giả của Chúa nơi trần gian cũng đặt chân đến đất Mẹ Việt Nam để những người Công Giáo Việt Nam một lần hãnh diện sau hơn 5 thế kỷ được đón nhận Tin Mừng. Xin Chúc mừng Phục Sinh tất cả mọi người.

Paraguay, Thứ Hai Tuần Thánh - 30 tháng 03 năm 2015

Lm. Antôn Trần Xuân Sang, SVD.