Ngày 15/8/2013: Nhật báo L’Osservatore Romano

Ngày 15 tháng 8, ngay từ thế kỷ thứ 8, toàn thể Kitô giáo đã mừng Lễ Đức Mẹ Lên Trời. Mẹ của Đấng bị Đóng Đanh và Phục Sinh là biểu tượng của những ai công nhận qua đức tin lời hứa của Thiên Chúa về một tương lai và “một nơi trú ngụ” trong ánh sáng và an bình.

Các đặc ân này được ban tặng cho Mẹ Maria trước khi trao cho chúng ta. Chính vì vậy mà phụng vụ của ngày lễ này giống như một điệp ca, khởi đầu với đoạn văn nổi tiếng của sách Khải Huyền: “Rồi có điềm lớn xuất hiện trên trời: một người Phụ Nữ mình khoác áo mặt trời, chân đạp mặt trăng, và đầu đội triều thiên mười hai ngôi sao” (Kh 12:1).

Nghi thức phụng vụ giải thích đoạn văn huyền bí này và nhấn mạnh từ viễn cảnh cánh chung bao gồm tất cả mọi người trong lời tuyên dương của Thư thứ nhất gửi tín hữu Corintô (15:20-27), mô tả Chúa Kitô Phục Sinh như hoa quả đầu tiên của những ai đã qua đời: nhờ Người và Mầu Nhiệm Phục Sinh, cái chết không còn làm cho sợ hãi, cái chết không nói lên được lời cuối cùng, vì tất cả những ai được chết trong Chúa Kitô, sẽ tiếp nhận đời sống vĩnh cửu qua Người, một đời sống có chân trời thường trực của sự Hiệp Thông cùng các Thánh trong Thiên Chúa.

Vào ngày này, Mẹ Maria mời gọi chúng ta tăng cường đức tin và nắm lấy niềm hy vọng. Tất cả những ai, giống như Mẹ, “thuộc về Chúa Kitô” sẽ vĩnh viễn được ở với Người. Tuy nhiên, “Tin mừng lớn lao này”, sẽ đến qua nọc độc của tử thần (1 Cor 15:55).

Trong khi, đối với chúng ta, cái chết là một thảm kịch, là một thảm họa, là sự tiêu diệt đời sống chúng ta, nhưng đối với Mẹ Maria Đồng Trinh, không phải như vậy, không xẩy ra như vậy.

Như Chân Phước Gioan Phaolô II đã dậy cho chúng ta, cái chết của Mẹ xẩy ra vì bản thể nhân loại của Mẹ (Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội, được trở nên tinh tuyền bởi tình yêu Ba Ngôi). Mẹ đã chìm đắm trong hành trình không tránh được để đi đến cái chết mà chính Chúa Giêsu cũng tình nguyện lãnh nhận. Cái chết của Mẹ cũng được Giáo Hội Đông Phương gọi là “Dormition”, khiến cho Mẹ đạt đến được một sự kết hiệp vững vàng với Đấng Yêu Quý, Thiên Chúa của giao ước và của lời hứa hẹn. Thân xác phải hư nát của Mẹ đã trở thành bất tử, và đã khiến cho những lời đã viết trở thành hiện thực: “Tử thần đã bị chôn vùi. Đây giờ chiến thắng! (...) Nhưng tạ ơn Thiên Chúa, vì Người đã cho chúng ta chiến thắng nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng ta” (1 Cr 15:54b-57).