Mầu Nhiệm Truyền Tin Chúa Nhập Thể

Khi Thiên thần truyền tin cho Đức Trinh nữ Maria về một biến cố quan trọng nhất là mầu nhiệm truyền tin Chúa nhập thể. Đức Trinh nữ Maria đã đi từ một thái độ khiêm nhường thẳm sâu đến thái độ bỡ ngỡ và cuối cùng là bày tỏ chính kiến của mình.

Thái độ khiêm nhường thẳm sâu vì khi thấy Sứ thần chào mình là “Trinh nữ đầy ơn phúc” thì Trinh nữ Maria tỏ ra bối rối. Và khi sứ thần đưa tin “Bà sẽ thụ thai, hạ sinh một con trai và đặt tên là Giê su” (x. Lc 1, 26-38) thì Trinh nữ Maria đã bỡ ngỡ, vì “Tôi không biết đến việc vợ chồng.”. Nhưng khi sứ thần giải thích “Con bà sinh ra sẽ được gọi là Đấng thánh và là con Đấng Tối Cao. Vì không có việc gì là Thiên Chúa không làm được”. Đức Trinh nữ Maria đã bày tỏ chính kiến của mình trong câu nói ngắn gọn bằng hai tiếng “Xin vâng”. Hai tiếng Xin vâng của Đức Trinh nữ Maria tròn đầy trách nhiệm và lương tâm.

• Trách nhiệm, vì Đức Trinh nữ đã hỏi hết những gì cần thiết, và hai tiếng Xin vâng đã thể hiện việc Đức Trinh nữ đón nhận thánh ý của Thiên Chúa, xuất phát từ lời Sứ thần giải thích: vì không có việc gì mà Thiên Chúa không làm được.

• Lương tâm, vì lòng khiêm nhường thẳm sâu của Đức Trinh nữ đã không làm bất cứ một ý nào khác ngoài việc xưng mình là nữ tỳ của Thiên Chúa. Đức Trinh nữ Maria xin vâng những gì Thiên Chúa đã truyền qua Thiên sứ.

Lời xin vâng của Đức Trinh nữ Maria hôm nay là lời xin vâng nối liền trời và đất. Khi nguyên tổ Adam và Eva phạm tội thì cửa trời đóng lại. Tiếng xin vâng của Đức Trinh nữ Maria đã mở cửa trời. Mỗi khi chúng ta nguyện kinh “Chốc ấy, Ngôi thứ hai xuống thế làm người và ở cùng chúng con” thì lời nguyện kinh Truyền tin ấy là tinh hoa của đất trời, là qui nạp cả Cựu và Tân Ước, là ngàn năm của các tiên tri mong đợi. Đức Trinh nữ Maria đã gói gọn trong hai tiếng Xin vâng, để từ đó chúng ta mới có công thức của Kinh Truyền Tin. Nếu Thiên Chúa không nhập thể trong cung lòng Đức Trinh nữ Maria, thì đương nhiên Ngài cũng chẳng thể ở cùng chúng ta. Không có Đấng Cứu Thế, không có Đấng Emmanuel, không có mầu nhiệm Giáng Sinh và đương nhiên sẽ không có Phục Sinh. Như vậy thì cửa trời vẫn đóng lại và chúng ta mãi mãi bước đi trong tăm tối. Chúng ta sống trong bóng của tử thần. Vì vậy tiếng Xin vâng của Đức Maria không phải là tiếng xin vâng của nữ tỳ theo ý của ông chủ, mà tiếng xin vâng của Đức Maria bao hàm trách nhiệm của mình với cả một triều đại mới. Triều đại của những người con được gọi Thiên Chúa là Cha; Triều đại của thời hoàng kim mà hoàng tử sinh ra được gọi là Ông Vua Thái Bình. Không phải ngay lúc đó Đức Trinh nữ Maria mới vội vã thưa tiếng “Xin vâng” dáng vẻ như không chuẩn bị , nhưng là Đức Trinh nữ Maria đã chuẩn bị bằng cả cuộc đời. Từ lúc hoài thai với đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội, tới việc xưng mình là Nữ tỳ của Thiên Chúa. Vì thế, mầu nhiệm ẩn kín từ muôn đời nay được tỏ ra cho Trinh nữ Maria và lời Xin vâng của Đức Mẹ chính là để đi vào trong hành trình của mầu nhiệm Thiên Chúa nhập thể. Nói một cách cụ thể hơn, đó là hành trình Ơn Cứu độ khởi sự từ ơn phúc nhập thể: “Chốc ấy, Ngôi thứ hai xuống thế làm người và ở cùng chúng con”.

Từ đây, chúng ta thấy lời kinh Magnificat của Đức Mẹ khi cộng hưởng cùng bà Elizabeth thì không còn là giữ riêng cho Mẹ nữa. Bởi vì chính Đức Mẹ đã thốt lên “”Từ nay muôn thế hệ sẽ khen tôi có phúc vì Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những điều trọng đại. Danh Người thật chí thánh chí tôn”. Ngài đã làm những điều trọng đại gì? Đó là “Lòng thương xót của Chúa trải qua từ đời nọ tới đời kia dành cho những ai kính sợ Chúa”. Đức Trinh nữ Maria biết rằng Thiên Chúa đã thực hiện qua thân phận nữ tỳ của mình, nhưng là để thực hiện lòng thương xót của Chúa từ đời nọ qua đời kia. Chính vì ý thức một điều cao sâu như vậy, cho nên Đức Trinh nữ Maria đã vội vã lên miền núi, đến nhà bà Elizabeth để cùng cất lên lời kinh cảm tạ. Lời Kinh Magnificat cho chúng ta thấy Đức Trinh Nữ Maria đã đặt trót tình yêu của mình trong Đấng tối cao. Và tiếng Xin vâng của Đức Mẹ trong một ý chí tự do, tự nguyện với một tấm lòng đã được chuẩn bị để Ngôi Lời hoá thành nhục thể, nhục thể ấy được hình thành từ cung lòng Vô nhiễm Nguyên tội của Mẹ!.

Ngày hôm nay, chúng ta không ca ngợi Đức Mẹ theo hình thức, chúng ta cũng không đề cao hai tiếng Xin vâng của Đức Mẹ vì ích kỷ. Không phải vì hai tiếng Xin vâng của Đức Mẹ đem lại “Bình an dưới thế cho người thiện tâm” nên chúng ta mới thốt lên những lời ngợi khen Mẹ. Nhưng hai tiếng Xin vâng của Đức Mẹ thực sự đã giao hòa đất với trời. Và hai tiếng Xin vâng của Đức Mẹ đã đưa chúng ta vào hành trình của ơn Cứu độ, vào triều đại mới, triều đại “Nước Cha trị đến. Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời”.

Mầu nhiệm Truyền Tin Chúa Nhập thể là sự kiện quan trọng để bắt đầu đặt nền móng cho chương trình cứu độ, chương trình này được khởi sự từ trần gian, trong Đức Giêsu Kitô. Vì vậy, chúng ta cũng hãy bắt đầu bằng hai tiếng “Xin vâng” của Đức Mẹ để đi vào hành trình của ơn Cứu độ.

Lạy Đấng Emmanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng con.
Với hai tiếng Xin vâng,
Chúa đã nhập thể làm người trong cung lòng của Đức Mẹ.
Xin cho hai tiếng Xin vâng ấy
tiếp tục nối dài nơi mỗi người chúng con hôm nay
để hành trình của lịch sử Cứu độ và lòng thương xót của Chúa
được trải dài từ đời nọ tới đời kia.
Xin cho Nước Cha trị đến,
ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.
Xin cho chúng con được thưa hai tiếng Xin Vâng
vì Mẹ, với Mẹ và trong Mẹ
để Thiên Chúa cho chúng con được đạt tới ơn Cứu độ đời đời. Amen.


LM Phêrô Nguyễn Hồng Phúc