* Nhà cầm quyền CSVN hiện chỉ cầm búa cầm liềm theo kiểu cầm chừng:
* Chủ nghĩa bây giờ là cầm khoán bẻ măng.
* Chính sách là cầm cố đất nước.
* Định hướng là cầm cái/ cầm con mọi nguồn viện trợ.

* Quan chức thì cầm cốc mua vui.
* Khẩu hiệu đạo đức là cầm lòng.
* Kẻ thù là sĩ phu cầm bút.
* Đối nội là cầm tù phản biện.

* Đối ngoại là cầm dao đằng lưỡi.
* Tư tưởng là uốn gối cầm bô.
* Kinh tế là khấu đầu cầm bị.
* Văn hóa nhắm mắt cầm loa.
* Thông tin bịt mồm cầm kéo.
* Tuyên giáo nhắc tuồng cầm canh.

* Công thương khum lưng cầm khách.
* Công an khóa xích cầm chân.
* Tư pháp cầm đèn chạy án.
* Báo đài khép nép cầm ca.
* Giáo dục huơ roi cầm tiền.
* Y tế miên man cầm giá.

* Hành chánh xum xoe cầm dù.
* Dân phòng lăm le cầm súng.
* Tại chức nhi nhô cầm bằng.
* Cấp ủy loay hoay cầm đũa.
* Đảng viên tí toáy cầm nhầm.

* Chất xám tất bật cầm máu.
* Mặt Trận đắm đuối cầm chầu.
* Phong bì thoải mái cầm cương.
* Đầu tư tuột dốc cầm chắc.

* Quốc Hội không dám cầm còi.
* Tham nhũng ung dung cầm lái
* Đất nước lệt bệt cầm cờ sau lưng văn minh nhân loại
* Sứ mệnh lịch sử bây giờ là cầm cự:
* Lãnh đạo níu ghế cầm đô.
* Nhân dân lũ lượt cầm đồ.
* Công nhân hút gió cầm cữ.
* Nông dân chạy gạo cầm hơi.
* Ngư dân cầm mạng chuộc tàu.
* Tiểu thương cầm vợ đợ con.
* Trí thức rán cầm nước mắt.
* Trung ương vẫn ngỡ cầm đầu.
* Trên dưới tranh quyền cầm trịch.
* Cả giuộc lắm phen cầm cập.

* Nhìn giặc đoạt ải thì cầm cột mốc dịch vào
* Giặc chiếm đất thì vội cầm tiền bỏ chạy
*Tàu phù cắt cáp thì cầm cáp đứt cụt về khoe
*Tầu cộng cướp đảo mà chẳng dám cầm quân.

* Dân đi biểu tình chống giặc thì cầm chân giữ lại
* Dân đòi biển dảo thì cầm loa nạt nộ
* Dân cứ xuống đường thì cầm rào cản lại
* Dân hô vang dội thì hăm dọa cầm tù

* Thấy dân đòi đất/đòi nhà/đòi chỗ tu hành thì giả dạng du côn cầm gạch/ cầm đá/ cầm cây/ cầm gậy…
* Một nhà cầm quyền như thế đáng gọi là gì?
* Nghe chừng phảng phất đâu đây thoảng chút hoang mang: Loài Cầm Thú ?

Thanh Sơn