Đấng Phù Trợ

(Chúa Nhật VI Phục Sinh (2))

Ai trong chúng ta cũng đều hiểu Đấng Phù Trợ mà Chúa Giêsu sẽ xin Cha Ngài xuống, ở trong chúng ta, và Ngài sẽ luôn hướng dẫn chúng ta điều hay lẽ phải; vì Chúa Giêsu sẽ về Trời cùng Cha của Ngài. Ngài Giêsu thương yêu chúng ta đến độ Ngài sợ chúng ta cô đơn và buồn tủi vì Ngài không còn gần gũi với chúng ta nữa. Đấng Phù Trợ sẽ thay thế Chúa Giêsu mà dậy dỗ con người nhân loại, để chúng ta biết luôn sống trong giới luật yêu thương của Chúa.

Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Nếu các con yêu mến Thầy, thì hãy giữ giới răn Thầy. Và Thầy sẽ xin Cha, và Người sẽ ban cho các con một Đấng Phù Trợ khác, để Ngài ở với các con luôn mãi. Ngài là Thần Chân Lý mà thế gian không thể đón nhận, vì thế gian không thấy và cũng chẳng biết được Ngài; còn các con, các con biết Ngài, vì Ngài sẽ ở nơi các con và ở trong các con. Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi: Thầy sẽ đến với các con. Một ít nữa, thế gian sẽ không còn thấy Thầy. Phần các con, các con thấy Thầy vì Thầy sống và các con cũng sẽ sống. Trong ngày đó, các con sẽ hiểu biết rằng Thầy ở trong Cha Thầy, và các con ở trong Thầy, và Thầy ở trong các con. Ai nhận các luật Thầy truyền và giữ các luật đó, thì người ấy là kẻ mến Thầy. Và ai mến Thầy sẽ được Cha Thầy yêu mến, và Thầy sẽ yêu nó, và sẽ tỏ mình ra cho nó". (Ga 14, 15-21).

Nếu chúng ta những ai không hiểu rõ Đấng Phù Trợ thì tôi sẽ cắt nghĩa như thế này, cũng giống như chúng ta bậc làm cha mẹ được Thiên Chúa trao ban cho chúng ta những người con. Thiên Chúa là Người tác tạo nên chúng ta theo hình ảnh của Người, thì điều này hẳn nhiên ai cũng biết, song Người không nuôi dưỡng và dậy dỗ cho con cái của chúng ta được; vì Người không sống dưới trần không có xác thể như chúng ta. Cho nên chúng ta bổn phận làm cha mẹ là phải thương yêu và dậy dỗ con cái của mình theo chiều hướng tốt, và tất cả các điều luật yêu thương của Thiên Chúa. Có nghĩa là cha mẹ tốt chúng ta phải biết dậy con cái của mình làm những điều lành và điều tốt; thì Đấng Phù Trợ mà Thiên Chúa Người trao ban cho chúng ta cũng y như vậy, chỉ trừ Ngài cũng là Đấng thần thiêng. Sự dậy bảo của Ngài chúng ta sẽ nhận diện rất rõ ràng là tất cả những điều tốt lành trong suốt cuộc đời của chúng ta làm, là do Ngài đang hiện hữu trong tâm hồn của chúng ta. Còn những điều xấu xa, phạm điều răn Thiên Chúa, hẳn không phải do sự dậy dỗ của Ngài rồi đó đa; mà đó là do ma quỷ chúng xúi biểu và do sự tự do mà chúng ta đã quyết định làm.

Thật phải con người của chúng ta không thể nào nên tốt được nếu không có Đấng Phù Trợ, luôn nhắc nhở và khuyên bảo. Sự tự do phóng khoáng của chúng ta luôn đem lại cho chúng ta những phiền phức, và cho cả Thiên Chúa nữa!. Không phiền phức sao được nếu Thiên Chúa cứ để mặc chúng ta sống sao thì sống, thì ắt hẳn không còn một linh hồn nào có thể lên trình diện Thiên Chúa, nói chi đến chuyện cùng với Chúa sống hạnh phúc trên Thiên Đàng. Mặc dù Thiên Chúa Cha ban cho mỗi người chúng ta một Đấng Phù Trợ, nhưng thiết tưởng Ngài cũng bó tay khi chúng ta từ chối nghe những lời khuyên răn của Ngài. Vì Ngài tuân theo lệnh của Thiên Chúa là không bắt chúng ta phải làm theo, vì Tự Do của quyền làm người. Do đó Đấng Phù Trợ cũng rất mệt nhọc với con người của chúng ta.

Nhưng không lúc nào mà Đấng Phù Trợ bỏ chúng ta cả! Ngài luôn hiện diện trong một vị trí hết sức cảm thấy mình vô dụng, vì con người luôn sống trong tội lỗi. Ngài không cảm thấy vô dụng sao được khi con người luôn từ chối sự dậy dỗ và hướng dẫn của Ngài. Chọn điều lành thì không chọn nhưng luôn chọn điều xấu để làm. Điều Răn Thiên Chúa thì con người chúng ta phạm đủ. Ma quỷ đã biến con người và tâm hồn chúng ta ra chai đá. Hình như chỉ khi nào tấm thân tàn ma dại của chúng ta, đang hướng dần đến 6 thước đất sâu, mới làm cho chúng ta bừng tỉnh. Nhất là lúc mà chẳng còn ai dòm ngó gì đến mình. Có chết cũng mặc xác. Cô đơn thay khi giờ chết đến mà chẳng có ai ngó ngàng gì đến mình!. Có phải lúc bấy giờ tiếng nói của Đấng Phù Trợ mới dần dần lên tiếng thật nhỏ thật thẳm sâu trong tâm hồn của chúng ta. Ngài nhắc chúng ta phải ăn năn sám hối, để còn kịp nhận Lòng Thương Xót của Thiên Chúa của chúng ta trước hơi thở cuối cùng.

Vâng, Đấng Phù Trợ mà Thiên Chúa Cha sẽ ban cho chúng ta, thật là món quà quý báu vô cùng, mà chúng ta rất thiển cận không hiểu được giá trị và lợi dụng để dùng món quà quý báu ấy cho thật đúng, cho thật xứng đáng cho linh hồn đời đời của chúng ta. Có Ngài trong đời, giúp chúng ta luôn có sự bình an, và giúp chúng ta tránh khỏi mọi tội lỗi, nếu chúng ta là người con ngoan luôn sống cố gắng để làm Cha trên Trời được vui lòng. Cả đời chúng ta không sống trong hổ thẹn, không sợ hãi, một luôn cậy trông vào Thiên Chúa, vì hiểu rằng cuộc đời tạm bợ cõi trần gian này chỉ là phù vân, không thật. Trần gian nếu không tu và không có Đấng Phù Trợ, thì cuộc đời của chúng ta chỉ nhận lãnh những cô đơn, lạnh lùng, thù hận, chém giết lẫn nhau, và cuối cùng là dẫn nhau đến Hỏa Ngục trầm luân muôn đời.

Xin tất cả chúng ta hãy nhận diện ra Đấng Phù Trợ, luôn sống trong chúng ta, đừng để Ngài không có việc để làm. Đừng để Ngài trở nên cô đơn vì chúng ta hắt hủi Ngài. Nếu mỗi người chúng ta hiểu được Ngài, chúng ta sẽ trân quý Ngài biết là dường nào; vì chính Ngài là Trạng Sư, là Thầy, và là người huấn luyện viên giúp chúng ta cách và con đường Về Trời duy nhất mà chỉ có Ngài là biết mà thôi!. Amen.

Tuyết Mai