“Nếu em gặp người có HIV không những em sẽ bắt tay mà em còn ôm hôn người ấy nữa”
Đây là câu nói khẳng định của học viên lớp giáo lý hôn nhân giáo xứ Cựu Viên mà chúng tôi có dịp đến thăm viếng.
Vâng cảm ơn em đã tuyên xưng niềm tin của mình một cách mạnh mẽ và thể hiện tình yêu đối với chúng tôi. Chúng tôi mong muốn, chúng tôi khao khát được em ôm hôn lắm em ạ! Và tôi tin em sẽ thể hiện tình yêu đó ngay nếu tôi cho em biết tôi là người có HIV.
Em biết không! Buổi tối hôm đó tôi đã không sao ngủ được bởi tôi nghĩ nhóm truyền thông đã làm việc rất thành công là xoá đi được sự thành kiến kỳ thị của nhiều người trong lớp học, và còn bởi tình yêu thương em dành cho chúng tôi những người có Aids.
Hình ảnh của em cư hiện trên trong tâm trí tôi, tôi nhớ từng lời em nói, cái cách mà em thể hiện, và đôi mắt của em toát lên được tình yêu em dành cho chúng tôi, chính tình yêu lời khẳng định của em lan toả ra khắp mọi người trong lớp học, càng làm cho buổi truyền thông thêm sôi động và tôi có cảm giác thân thiện ấm cúng hơn so với các buổi truyền thông khác, cảm ơn em!
Em có biết người có Aids chúng tôi không mong gì hơn là đươc mọi người tôn trọng coi chúng tôi là người bình thường như bao người khác, để chúng tôi có thể lạc quan tin tưởng vào cuộc sống, phấn đấu cho tương lai và xây dựng xã hội trở lên tốt đẹp hơn, chúng tôi mong muốn và luôn làm mọi cách để có ít người bị nhiễm HIV.
Em ơi! Cảm ơn em đã biết cảm thông chia sẻ với những người không may mắn như chúng tôi, chúng tôi chưa bao giờ dám nghĩ đến việc sẽ được em ôm hôn dù chúng tôi rất khao khát, nhưng hàng ngày chúng tôi vẫn cầu mong có được cái nhìn yêu thương thân thiện và đầy cảm thông chia sẻ của tất cả mọi người.
Em ơi! Chỉ một cái nhìn một nụ cười cảm thông ấy của mỗi người dành cho chúng tôi có thể giúp chúng tôi vượt lên tất cả những đau đớn của bệnh tật, những yếu đuối của bản thân.
Tôi ấn tượng lắm lời khẳng định của em, em a! Tôi mong lắm cái nhìn cảm thông chia sẻ của mọi người dành cho chúng tôi.
Một lần nữa cảm ơn em đã cho tôi thêm nghị lực để sống!
Đây là câu nói khẳng định của học viên lớp giáo lý hôn nhân giáo xứ Cựu Viên mà chúng tôi có dịp đến thăm viếng.
Vâng cảm ơn em đã tuyên xưng niềm tin của mình một cách mạnh mẽ và thể hiện tình yêu đối với chúng tôi. Chúng tôi mong muốn, chúng tôi khao khát được em ôm hôn lắm em ạ! Và tôi tin em sẽ thể hiện tình yêu đó ngay nếu tôi cho em biết tôi là người có HIV.
Em biết không! Buổi tối hôm đó tôi đã không sao ngủ được bởi tôi nghĩ nhóm truyền thông đã làm việc rất thành công là xoá đi được sự thành kiến kỳ thị của nhiều người trong lớp học, và còn bởi tình yêu thương em dành cho chúng tôi những người có Aids.
Hình ảnh của em cư hiện trên trong tâm trí tôi, tôi nhớ từng lời em nói, cái cách mà em thể hiện, và đôi mắt của em toát lên được tình yêu em dành cho chúng tôi, chính tình yêu lời khẳng định của em lan toả ra khắp mọi người trong lớp học, càng làm cho buổi truyền thông thêm sôi động và tôi có cảm giác thân thiện ấm cúng hơn so với các buổi truyền thông khác, cảm ơn em!
Em có biết người có Aids chúng tôi không mong gì hơn là đươc mọi người tôn trọng coi chúng tôi là người bình thường như bao người khác, để chúng tôi có thể lạc quan tin tưởng vào cuộc sống, phấn đấu cho tương lai và xây dựng xã hội trở lên tốt đẹp hơn, chúng tôi mong muốn và luôn làm mọi cách để có ít người bị nhiễm HIV.
Em ơi! Cảm ơn em đã biết cảm thông chia sẻ với những người không may mắn như chúng tôi, chúng tôi chưa bao giờ dám nghĩ đến việc sẽ được em ôm hôn dù chúng tôi rất khao khát, nhưng hàng ngày chúng tôi vẫn cầu mong có được cái nhìn yêu thương thân thiện và đầy cảm thông chia sẻ của tất cả mọi người.
Em ơi! Chỉ một cái nhìn một nụ cười cảm thông ấy của mỗi người dành cho chúng tôi có thể giúp chúng tôi vượt lên tất cả những đau đớn của bệnh tật, những yếu đuối của bản thân.
Tôi ấn tượng lắm lời khẳng định của em, em a! Tôi mong lắm cái nhìn cảm thông chia sẻ của mọi người dành cho chúng tôi.
Một lần nữa cảm ơn em đã cho tôi thêm nghị lực để sống!