Tha thứ bao nhiêu lần?

Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần. Có phải đến bảy lần không?" Chúa Giêsu đáp: "Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy". (Mt 18, 21-35).

Sống trên đời trần thế đầy phức tạp này! Bởi phải chăng mỗi một người Chúa ban cho một bản tánh khác nhau, không ai giống ai!? Nhưng không gì tốt đẹp cho bằng tất cả những cá tánh dị biệt đó được hợp nhau lại thành một xã, một làng, một tỉnh, một quốc gia, hay một thế giới sống chung hòa thuận với nhau có hòa bình, có tự do, công bình, công lý, và độc lập. Có gì hạnh phúc cho bằng trên khắp toàn thế giới cùng nói chung với nhau một ngôn ngữ của Chúa và của mọi người trông mong là tiếng nói của Tình Thương. Dù cho có khác nhau rất nhiều trên phương diện ngôn ngữ, mầu da, tôn giáo, sắc tộc, văn hóa, cách sống của giữa hai nền chậm tiến hay văn minh, và không điều gì chứng tỏ cho ta thấy rõ ràng nhất là những lần tổ chức Thế Vận Hội mà cùng khắp thế giới tề tựu chung với nhau về một nơi, để cùng vai chung vai tích cực trổ tài thi đua cùng với nhau trong tinh thần rất thể thao và rất tình người.

Hay cũng gần nhất đây là Đại Hội Giới Trẻ của Sydney được tổ chức cho năm 2008, được tất cả các giới trẻ trên khắp toàn thế giới hưởng ứng rất nồng nhiệt, rất hân hoan, và rất thiết tha tìm đến để chung vui với nhau trong tinh thần nguyện cầu, chung với nhau tập sống trong tinh thần đoàn kết, chia sẻ, thông cảm, và tìm hiểu nhau, trong tình hiệp nhất trong Chúa Giêsu Kitô, mà Ngài là Trung Tâm Điểm, để tất cả con cái của Ngài muốn và tìm đến với nhau để được nghe những Lời huấn dụ, được tìm về nguồn gốc của sự yêu thương, gắn bó, và học cách tha thứ cho nhau trên những sai biệt được nói ở trên. Để được hân hạnh tìm gặp Chúa là người Cha nhân lành, là người chăn dắt đàn chiên khắp muôn nơi tuôn về, và người lành thánh đó không ai khác hơn là Đức Giáo Hoàng Benedito 16 rất dễ mến này được Thiên Chúa thương yêu tuyển chọn.

"Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy". Vâng thưa lậy Chúa Giêsu, Ngài là Chúa Chiên hằng rất nhân lành, Ngài đã dậy chúng con rất ư là phải phải, bởi Ngài luôn có trái tim yêu thương, Ngài chẳng giận chẳng hờn ai bao giờ, nếu có thì Ngài cũng cho chúng con được biết rất rõ rệt Đường hướng của Ngài là Chân Lý Công Bằng và là Sự Thật. Ngài không ưa thích những thứ giả hình như bọn Pharisêu và bọn biệt phái mà Ngài rất chán ghét. Ngài luôn biết rõ là họ sống xảo trá trong mọi hình thức, chỉ cốt sao moi tiền của, của người nghèo khổ và những bà già góa. Ngài cũng lên án cách sống và tâm hồn của họ như những mồ mả được tô vôi sơn phết rất ư là đẹp đẽ bên ngoài, nhưng bên trong thối và rữa nát chứa đầy những giòi bọ rúc rỉa. Ngài còn có những lời dùng cho họ rất nặng nề và đã làm cho họ điên tiết lên vì nói rất đúng với sự sống gian tà và giả hình của họ, và sau cùng thì Ngài cũng đã bị họ đem treo trên Thập Tự Giá.

Lậy Chúa Giêsu rất lòng lành và luôn yêu thương! Với một lòng sắt son và với một ước nguyện là luôn được sống kết hợp với Chúa và trung thành bền đỗ trong ơn của Chúa suốt cuộc đời còn lại của chúng con. Chúng con nguyện luôn cố gắng thay đổi tâm tánh xấu xa của chúng con, để trở nên ngày một giống Chúa, vì chúng con biết nếu chúng con có được một tấm lòng bao dung và quảng đại vị tha như Ngài thì người đầu tiên được vui vẻ và hạnh phúc có phải chính là chúng con đây hay không!? Có phải nếu chúng con có một tâm hồn nhỏ mọn xấu xa và tỵ hiềm, thì làm sao chúng con có được ánh mắt nhìn anh chị em trong yêu thương cho được?

Suốt cuộc đời của chúng con, khi còn non trẻ thì thích háu đá, bởi nhận thấy cái gì của mình cũng là nhất, và nhất là có một chút xíu thành quả gặt hái trong công việc trong nghề nghiệp hay được gọi là gặp thời và gặp may. Nhất là còn trẻ mà đã có thể tự mình tậu được căn nhà, đi xe hạng sang tên hiệu mắc tiền, tiền bạc rủng rỉnh để ăn xài trưng diện và mặc sức sắm sửa. Lúc nào cũng tỏ vẻ ăn chơi rất sành đời sành điệu và luôn tìm kiếm những bạn bè thua kém mình để chơi, để được họ tôn mình lên, và được họ luôn có những lời nịnh hót, làm mình hả dạ và rất mãn nguyện.

Khi tuổi đời già thêm một tí, nếm được rất nhiều cay đắng của cuộc đời, mới cảm thấy thấm thía, rằng có tiền bạc và địa vị không đem lại cho mình hạnh phúc thật. Ai đến với mình cũng vì mình có tiền, để lợi dụng mình cũng có, mà để hại mình cũng có. Khi lập gia đình rồi thì mới bắt đầu cảm thấy chín chắn hơn và giá trị của sự sống gia đình mới thật sự cho ta ấm cúng và thương yêu. Gia đình mới thật sự là tổ ấm và là nơi cho ta nhiều tin tưởng và an ủi khi chung quanh ta đều bỏ rơi ta khi ta xuống dốc hay bị thất bại.

Sau tất cả những gì và thời giờ ta dành hết cho gia đình thì có phải ta có còn một ít thời giờ để suy nghĩ đến tình huynh đệ giữa những anh chị em ta hằng ngày gặp gỡ và sống với nhau mỗi ngày trong công sở, học đường, hay bất cứ nơi đâu ta làm việc chung với họ. Quả thật thông thường thì đa số ta gặp rất nhiều anh chị em rất dễ thương, cởi mở, và luôn vui vẻ!? Thường thì rất ít ai mà ta không có cảm tình ở giây phút đầu tiên ta gặp và có thể ta sẽ không bao giờ có cảm tình với người anh chị em này bao giờ nữa!? Nhưng nếu cho dù người anh chị em này mà ta không có cảm tình, thì đâu phải là lỗi của họ, thưa có phải không? Hay tại ta xét xử anh chị em của mình quá nghiêm ngặt và theo cách thức hay đường hướng của ta đặt ra? Có quá khe khắt và nhỏ mọn lắm không, chỉ vì hai tánh tình của ta và của người có khác nhau? Thí dụ ta có tánh hay nói nhiều và luôn cười nói huyên thuyên khi anh chị em của mình thích sống trong yên lặng, khép nép, và chỉ ăn nói khi cảm thấy là cần thiết, thì ta lại vội đánh giá rằng anh chị em của mình khó chịu, cao đạo, hay khi dể và không thèm chơi với nhóm của mình? Rồi sau đó ta luôn theo dõi soi mói và dò chừng người anh em làm cho người cảm thấy bị áp bức, tỏ ra khó chịu mà không một lời gì để cắt nghĩa cho ta hiểu, khi ta không cho anh chị em mình có cơ hội để thổ lộ hay giải thích về con người của mình.

Lậy Thầy Giêsu nhân lành luôn yêu dấu của chúng con ơi!

Chúng con chẳng phải là con người luôn xấu hết cả đâu, nhưng quả thật chúng con có đôi khi chỉ thích luôn chú trọng đến mình, chẳng phải vì chúng con là tốt lành hay vì chúng con là những con người thông thái cả đâu! Chúng con đối xử không được đẹp với anh chị em của chúng con, có phải trong thâm sâu và trong tận cùng trong lòng của chúng con là vì chúng con yếu kém, thiếu tự tin, thiếu lòng quảng đại, thiếu đức ái, thiếu tình yêu của Chúa, ích kỷ, sợ anh chị em sẽ hơn được mình!? Nên bao giờ cũng dùng những gì mình có trong phạm vi của mình mà áp bức, chèn ép, và chà đạp để thấy được mình luôn được ở trên và luôn được kính nể, tuy biết rằng tất cả chỉ là bề ngoài, mà sau lưng thì họ chỉ ao ước rằng phải chăng mình không còn có mặt trên đời này nữa!?

Chúa xuống trần gian không ngoài mục đích là dậy dỗ và hướng dẫn chúng con trở nên tốt lành giống Chúa. Sống luôn yêu thương, không để bụng, không chấp nhất, và luôn luôn tha thứ cho nhau không những chỉ bẩy lần mà là bẩy mươi lần bẩy. Có phải Thập Giá của Chúa luôn nhắc nhở chúng con là phải tập từ bỏ tất cả mà theo Chúa? Muốn theo Chúa không còn một con đường nào khác ngoài mang Thập Giá của mình mà theo Ngài, vì cuộc đời là phù vân. Trí khôn của chúng con được Chúa ban cho là biết tất cả những gì tốt cho bản thân và con người của chúng con, nhưng lại rất ít những ai biết chuẩn bị cho linh hồn của mình sẽ đi về đâu ở ngày sau hết. Có phải tất cả chúng con lại cứ thích được sống mãi sống hoài sống đời ở trần gian này ư!? Mà không biết ao ước hay muốn được đến tận Nước Trời Quê Hương muôn đời của chúng con, để được diện kiến Tôn Nhan Ba Ngôi Thiên Chúa, Đức Mẹ, các Thánh, cùng cả Triều Thần Thiên Quốc hay sao!? Hãy luôn xin được hoa quả của Chúa Thánh Thần là: bác ái, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân hậu, từ tâm, trung tín, hiền từ, và tiết độ (Gl 5:22-23). Amen.