SAIGÒN - Hôm nay, ngày 17.7.2008, tôi vẫn thấy băng rôn “DỰ ÁN XÂY DỰNG TRƯỜNG MẦM NON” hiên ngang trên mặt tiền vũ trường. Cách đây mấy hôm khi đọc tin tức trên VietCatholic, tôi có hỏi một sơ Nữ tử Bác ái xem phản ứng của họ về sự cố này. Nữ tu ấy cho biết, họ đã gọi điện thoại, gửi đơn cho chính quyền yêu cầu tháo băng rôn, nhưng chưa thấy tín hiệu gì. Tôi hỏi sao các sơ không ra thời hạn cho yêu cầu trên ? Nữ tu ấy thêm rằng ngày mai có cuộc họp, nên các nữ tu chờ xem chính quyền trả lời thế nào.
Tôi là người lớn lên từ trường Régina Pasis, nội trú trong khuôn viên 42 Tú Xương, quận 3, nên nhà các sơ tôi vẫn thấy thân thiết như nhà của mình. Chiều qua, ngày 16/7/2008, sốt ruột tôi lại hỏi xem tin tức. Tôi được nữ tu hoan hỷ cho biết, các đại diện trong cuộc họp đều nhìn nhận việc cho treo băng rôn là sai cam kết của biên bản. Chắc chắn họ sẽ tháo dỡ nay mai. Tôi hỏi thêm tin tức từ cuộc họp. Nữ tu chỉ cười xin lỗi vì chưa thể tiết lộ.
Đến chiều nay, tôi vẫn không thấy tín hiệu gì. Phải chăng việc tháo băng rôn cũng chờ chỉ đạo của Đảng uỷ, Đảng Bộ cấp Thành Phố bởi khi treo cũng theo chỉ đạo các ngài ? Nhìn nhận là sai nhưng không thèm sửa, chính quyền coi khinh các nữ tu ? Hay các ngài đã quen coi khinh ý kiến của dân ? Hay đối phó với khiếu kiện nhiều quá rồi nên “makêno!” Đường ta ta cứ đi! Nhà mi ta cứ bán! Sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi!
Ôi, tôi đâu có cần các nữ tu kể về nội dung cuộc họp. Cứ đọc lại bản tường trình cuộc họp ở Thái Hà thì biết được chính quyền làm gì khi họp về 32 bis. Lải nhải thông tin gần 2 tiếng đồng hồ, tiếp theo là thuyết phục làm theo đề nghị của cán bộ cha mẹ nhân dân. Quy định của Pháp luật là trao đổi đối thoại, à cái đó luật của Pháp, còn Việt luật là một bên nói một bên nghe, về nhà muốn nói gì thì lên web nói cho cả thế giới nghe!
Chưa đọc cái căn cứ giải quyết đất Thái Hà tôi cũng biết Chính quyền Hà Nội nói gì. Cái Nghị Quyết 23/2003, “chìa khoá vạn năng” cho Chính quyền tha hồ tung hoành cướp ngày, phạm luật mà vẫn có lối thoát. Điệp khúc nổi tiếng được cất lên từ miệng các Phó Chủ tịch UBND Thành Phố, Tỉnh thành được lập trình như nụ cười của các hoa hậu trước ống kính phóng viên: “việc khiếu nại đòi …. là không có căn cứ để giải quyết”. Một luật gia nói với tôi, cái nghị quyết 23 ra đời nhằm hợp thức cái sai, bảo vệ cái sai. Ở các nước, khi có văn bản sai trái, không còn phù hợp với điều kiện văn hoá hiện tại thì nhà nước phải ra luật mới để huỷ bỏ cái sai. Việt Nam ta “có trước có sau” hơn nhiều, biết điều với những người có công chiếm lại đất nước: cho nên khi luật về đất đai có sai mà quan có lợi thì phải đẻ gấp ra vài cái văn bản dưới luật nữa để chiếm đất chiếm nhà cho nó thông thoáng! Bởi vậy ta mới thấy chuyện chiếm trường học xây vũ trường sau khi la làng lên trường học là nhà vắng chủ, canh gác cho các cơ quan đập phá cơ sở đang khiếu nại tranh chấp. Nói chung chính quyền ta không phải mệt mỏi học hỏi pháp luật, chỉ cần bỏ túi cái Nghị Quyết 23/2003 là có thể “phang” và lên chức Phó Chủ tịch! Hiến Pháp và Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo à ? “Lộng kiếng”, khi đi họp quốc tế mới cần xài, cái đó dành cho Tây!
Các bà sơ mà ti toe đòi nhà ư ? Anh sẽ ra nghị quyết mới! Anh lỡ nói nhà vắng chủ bây giờ anh sửa lại hổng được sao ? Nghe nè, bây giờ anh nói “vũ trường vắng chủ”, rõ ràng hiện nay không có ai nhảy, vắng chủ thì nhà nước coi giúp, coi mệt quá nên nhà nước bán lại cho anh, anh thấy tội nghiệp nhà nước nên mua giúp với giá tội nghiệp mua dùm của ế. Vả lại theo nghị quyết 23, đây là cơ sở đã được nhà nước “quản lý sử dụng ổn định” từ lâu, đã xác lập thành sở hữu nhà nước, làm gì có căn cứ để xem xét giải quyết cho mấy bà sơ, cho dù anh thương mấy bà sơ lắm … Tội nghiệp, hổng biết đứa nào thất nhân ác đức mở vũ trường, chứa nghiện hút, dung dưỡng chị em ta … để tạo ra con mồ côi, sida … cho mấy bà sơ có việc làm! Thôi, quý sơ cứ khiếu nại lên Trung Ương rồi chờ! Thưa quý bạn đọc, điệp khúc muôn thủơ!
Lại nói chuyện chơi về “quản lý sử dụng ổn định”. Quản lý sử dụng cái vũ trường thì mệt và tốn công sức hơn cái trường học nhiều, thế mà chính quyền ta đã không ngại khó khăn nguy hiểm, dồn hết tâm lực, trí lực xây dựng củng cố duy trì nó trong 11 năm qua. Nguyên việc sáng kiến ra cái cầu thang uốn quanh, nép trong tường đôi vũ tường đủ thấy nó phức tạp và khó khăn so với xây cái phòng học mẫu giáo thế nào ? Lại còn phải quản lý một dàn tiếp viên nhân viên trong đó ? Chưa hết, hàng ngàn, hàng vạn khách ăn chơi đến đây. Quản lý con nít mệt lắm … em xin trông nom người nhớn thôi!
“Quản lý sử dụng ổn định” hết ổn định khi mấy bà sơ đòi nhà. Giằng co … chịu khó chờ cho lắm vào…bây giờ vũ trường lại được “nghị quyết” thành trường học. Nhưng có trời mới biết đàng sau cái vụ lại xây trường này là cái gì. Có điều chắc là các nữ tu quyết giành lại cái cơ sở 32 bis này để móc tiền túi ra làm việc thiện, còn nhà nước thì nhất định giữ nó để kiếm tiền cho vào túi ai. .. không biết!
Tôi là người lớn lên từ trường Régina Pasis, nội trú trong khuôn viên 42 Tú Xương, quận 3, nên nhà các sơ tôi vẫn thấy thân thiết như nhà của mình. Chiều qua, ngày 16/7/2008, sốt ruột tôi lại hỏi xem tin tức. Tôi được nữ tu hoan hỷ cho biết, các đại diện trong cuộc họp đều nhìn nhận việc cho treo băng rôn là sai cam kết của biên bản. Chắc chắn họ sẽ tháo dỡ nay mai. Tôi hỏi thêm tin tức từ cuộc họp. Nữ tu chỉ cười xin lỗi vì chưa thể tiết lộ.
Đến chiều nay, tôi vẫn không thấy tín hiệu gì. Phải chăng việc tháo băng rôn cũng chờ chỉ đạo của Đảng uỷ, Đảng Bộ cấp Thành Phố bởi khi treo cũng theo chỉ đạo các ngài ? Nhìn nhận là sai nhưng không thèm sửa, chính quyền coi khinh các nữ tu ? Hay các ngài đã quen coi khinh ý kiến của dân ? Hay đối phó với khiếu kiện nhiều quá rồi nên “makêno!” Đường ta ta cứ đi! Nhà mi ta cứ bán! Sống chết mặc bây tiền thầy bỏ túi!
Ôi, tôi đâu có cần các nữ tu kể về nội dung cuộc họp. Cứ đọc lại bản tường trình cuộc họp ở Thái Hà thì biết được chính quyền làm gì khi họp về 32 bis. Lải nhải thông tin gần 2 tiếng đồng hồ, tiếp theo là thuyết phục làm theo đề nghị của cán bộ cha mẹ nhân dân. Quy định của Pháp luật là trao đổi đối thoại, à cái đó luật của Pháp, còn Việt luật là một bên nói một bên nghe, về nhà muốn nói gì thì lên web nói cho cả thế giới nghe!
Chưa đọc cái căn cứ giải quyết đất Thái Hà tôi cũng biết Chính quyền Hà Nội nói gì. Cái Nghị Quyết 23/2003, “chìa khoá vạn năng” cho Chính quyền tha hồ tung hoành cướp ngày, phạm luật mà vẫn có lối thoát. Điệp khúc nổi tiếng được cất lên từ miệng các Phó Chủ tịch UBND Thành Phố, Tỉnh thành được lập trình như nụ cười của các hoa hậu trước ống kính phóng viên: “việc khiếu nại đòi …. là không có căn cứ để giải quyết”. Một luật gia nói với tôi, cái nghị quyết 23 ra đời nhằm hợp thức cái sai, bảo vệ cái sai. Ở các nước, khi có văn bản sai trái, không còn phù hợp với điều kiện văn hoá hiện tại thì nhà nước phải ra luật mới để huỷ bỏ cái sai. Việt Nam ta “có trước có sau” hơn nhiều, biết điều với những người có công chiếm lại đất nước: cho nên khi luật về đất đai có sai mà quan có lợi thì phải đẻ gấp ra vài cái văn bản dưới luật nữa để chiếm đất chiếm nhà cho nó thông thoáng! Bởi vậy ta mới thấy chuyện chiếm trường học xây vũ trường sau khi la làng lên trường học là nhà vắng chủ, canh gác cho các cơ quan đập phá cơ sở đang khiếu nại tranh chấp. Nói chung chính quyền ta không phải mệt mỏi học hỏi pháp luật, chỉ cần bỏ túi cái Nghị Quyết 23/2003 là có thể “phang” và lên chức Phó Chủ tịch! Hiến Pháp và Pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo à ? “Lộng kiếng”, khi đi họp quốc tế mới cần xài, cái đó dành cho Tây!
Các bà sơ mà ti toe đòi nhà ư ? Anh sẽ ra nghị quyết mới! Anh lỡ nói nhà vắng chủ bây giờ anh sửa lại hổng được sao ? Nghe nè, bây giờ anh nói “vũ trường vắng chủ”, rõ ràng hiện nay không có ai nhảy, vắng chủ thì nhà nước coi giúp, coi mệt quá nên nhà nước bán lại cho anh, anh thấy tội nghiệp nhà nước nên mua giúp với giá tội nghiệp mua dùm của ế. Vả lại theo nghị quyết 23, đây là cơ sở đã được nhà nước “quản lý sử dụng ổn định” từ lâu, đã xác lập thành sở hữu nhà nước, làm gì có căn cứ để xem xét giải quyết cho mấy bà sơ, cho dù anh thương mấy bà sơ lắm … Tội nghiệp, hổng biết đứa nào thất nhân ác đức mở vũ trường, chứa nghiện hút, dung dưỡng chị em ta … để tạo ra con mồ côi, sida … cho mấy bà sơ có việc làm! Thôi, quý sơ cứ khiếu nại lên Trung Ương rồi chờ! Thưa quý bạn đọc, điệp khúc muôn thủơ!
Lại nói chuyện chơi về “quản lý sử dụng ổn định”. Quản lý sử dụng cái vũ trường thì mệt và tốn công sức hơn cái trường học nhiều, thế mà chính quyền ta đã không ngại khó khăn nguy hiểm, dồn hết tâm lực, trí lực xây dựng củng cố duy trì nó trong 11 năm qua. Nguyên việc sáng kiến ra cái cầu thang uốn quanh, nép trong tường đôi vũ tường đủ thấy nó phức tạp và khó khăn so với xây cái phòng học mẫu giáo thế nào ? Lại còn phải quản lý một dàn tiếp viên nhân viên trong đó ? Chưa hết, hàng ngàn, hàng vạn khách ăn chơi đến đây. Quản lý con nít mệt lắm … em xin trông nom người nhớn thôi!
“Quản lý sử dụng ổn định” hết ổn định khi mấy bà sơ đòi nhà. Giằng co … chịu khó chờ cho lắm vào…bây giờ vũ trường lại được “nghị quyết” thành trường học. Nhưng có trời mới biết đàng sau cái vụ lại xây trường này là cái gì. Có điều chắc là các nữ tu quyết giành lại cái cơ sở 32 bis này để móc tiền túi ra làm việc thiện, còn nhà nước thì nhất định giữ nó để kiếm tiền cho vào túi ai. .. không biết!