Băng-Cốc--- Vào Chúa nhật ngày 20/04 vừa qua, Đức cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ, giám mục phụ tá giáo phận Bùi Chu, trong chuyến đi dự cuộc họp của Hội Đồng Giám mục Á Châu, đã kết hợp tới viếng thăm sinh viên Việt Nam và cộng đoàn Công giáo Việt Nam ở Băng-Cốc, Thái Lan.
• Alô! Nghi hả? Em gọi điện thoại thông báo cho các bạn chiều mai 4 giờ có thánh lễ tiếng Việt nhé! Có Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ, từ Việt Nam sang thăm đấy!. Nhắn chị Thoa tập hát nữa nghe!
• Cha Đức ơi, ngày mai thì làm sao chuẩn bị kịp?
• Thì cứ cố gắng hết sức đi!!!
Vậy mà, bất chấp nỗi lo lắng của sinh viên chúng tôi, thánh lễ Việt Nam tại trường đaị học Assumption, vẫn diễn ra trong sự ấm cúng, thân tình của các Kitô hữu Việt Nam trên xứ sở Chùa Vàng.
Cùng đồng tế trong thánh lễ với Đức cha Phêrô, có cha Giuse Nguyễn Tiến Đức- dòng Đa Minh Việt Nam, và cha Gioan Phan Quốc Trực- dòng Ngôi Lời. Hiện diện trong thánh lễ hôm nay, có qúy xơ Việt Nam-dòng Mân Côi, qúy xơ Việt Nam- dòng Lasan Thái Lan và qúy thầy dòng Chúa Cưú Thế Việt Nam..
Đến tham dự thánh lễ với sinh viện Việt Nam, còn có các bạn lao công Việt Nam ở Băng-Cốc. Họ là những bạn trẻ người Việt vì hoàn cảnh khó khăn đã sang Thái lao động. Vì là những người sang Thái làm việc không được chính phủ công nhận, nên họ luôn lo âu, bất ổn vì sợ cảnh sát Thái bắt. Vậy mà, họ đã vượt những chặng đường dài, bất chấp khó khăn, đến với Chúa và để gặp gỡ Đức Cha Phêrô trong tâm tình của những con dân Việt Nam đến gặp mặt vị chủ chăn.
Thánh đường Assumption bé nhỏ như càng ấm cúng hơn bởi cộng đoàn chúng tôi ngồi xích lại gần nhau để cùng chia sẻ tâm tình với nhau, với vị chủ chăn, và với Chúa.
Số người tham dự vượt ngoài dự đoán, nên khi chia nhau tờ giấy hát, có chỗ hai người phải coi chung một tờ. Tiếng hát dù thiếu tiếng đàn piano đệm thường ngày, nhưng vẫn không kém phần trang trọng và thân tình. Mọi người ai cũng hồ hởi bởi ai cũng hiểu đâu phải dễ có dịp được tham dự thánh lễ của Đức Cha Việt Nam trên đất nước đền chùa Thái Lan này!
Một sự trùng hợp thú vị là bài tin mừng ngày hôm nay đề cập về sự mạc khải của Chúa Giêsu “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống.” Trong bài giảng, đức cha Phêrô đã hun đức đức tin cho chúng tôi khi nói: “Chúa Giêsu là đường dẫn chúng ta đến với Chúa Cha…” Ở đất nước Phật Giáo như Thái Lan, tìm đường đến với Chúa, đi lễ, đến nhà thờ quả không thuận tiện như ở Việt Nam, nhất là đối với các bạn trẻ sang lao động. Đối với sinh viên chúng tôi, việc giữ Chúa trong lòng, tránh xa các cám dỗ của đời sống xa nhà, thật là khó!. Huống hồ những bạn trẻ cùng tuổi với chúng tôi, họ vừa phải đánh vật với cuộc sống bên này, vừa phải tìm đường đến với Chúa, nên họ vất vả hơn chúng tôi bội phần!
Những tâm tình của cha Đức với Đức Cha Đệ tự nhiên làm tôi xúc động! Để tổ chức một thánh lễ cho người Việt quả là một sự cố gắng lớn của các cha cũng như của cộng đoàn Công giáo Việt Nam ở Băng- Cốc. Khởi sự từ việc tìm nhà thờ, đến việc tránh cảnh sát Thái, và trốn chủ nhà để đến nhà thờ, những người đi lao động vẫn không quản ngaị để đến với Chúa.
Tôi cảm phục những người dù vất vả, khổ cực nhưng vẫn giữ trọn niềm tin và hướng về Chúa như một điểm tựa vững chắc! Và tôi cũng thầm cảm ơn Chúa, cảm ơn những đóng góp của các bạn sinh viên đã tạo điều kiện để tôi và những bạn trẻ khác được đến gần Chúa và muốn sống theo Lời Chúa daỵ.
Buổi lễ đã kết thúc trong tình thân ái của mọi người. Những nụ cười thật tươi bên đức cha Phêrô, bên qúy cha qúy xơ và các bạn trẻ công giáo, có lẽ không chỉ lưu laị trong quyển album của sinh viên công giáo, mà còn trong trái tim mỗi người tham dự thánh lễ ngày hôm đó!!!
• Alô! Nghi hả? Em gọi điện thoại thông báo cho các bạn chiều mai 4 giờ có thánh lễ tiếng Việt nhé! Có Đức Cha Phêrô Nguyễn Văn Đệ, từ Việt Nam sang thăm đấy!. Nhắn chị Thoa tập hát nữa nghe!
• Cha Đức ơi, ngày mai thì làm sao chuẩn bị kịp?
• Thì cứ cố gắng hết sức đi!!!
Vậy mà, bất chấp nỗi lo lắng của sinh viên chúng tôi, thánh lễ Việt Nam tại trường đaị học Assumption, vẫn diễn ra trong sự ấm cúng, thân tình của các Kitô hữu Việt Nam trên xứ sở Chùa Vàng.
Cùng đồng tế trong thánh lễ với Đức cha Phêrô, có cha Giuse Nguyễn Tiến Đức- dòng Đa Minh Việt Nam, và cha Gioan Phan Quốc Trực- dòng Ngôi Lời. Hiện diện trong thánh lễ hôm nay, có qúy xơ Việt Nam-dòng Mân Côi, qúy xơ Việt Nam- dòng Lasan Thái Lan và qúy thầy dòng Chúa Cưú Thế Việt Nam..
Đến tham dự thánh lễ với sinh viện Việt Nam, còn có các bạn lao công Việt Nam ở Băng-Cốc. Họ là những bạn trẻ người Việt vì hoàn cảnh khó khăn đã sang Thái lao động. Vì là những người sang Thái làm việc không được chính phủ công nhận, nên họ luôn lo âu, bất ổn vì sợ cảnh sát Thái bắt. Vậy mà, họ đã vượt những chặng đường dài, bất chấp khó khăn, đến với Chúa và để gặp gỡ Đức Cha Phêrô trong tâm tình của những con dân Việt Nam đến gặp mặt vị chủ chăn.
Thánh đường Assumption bé nhỏ như càng ấm cúng hơn bởi cộng đoàn chúng tôi ngồi xích lại gần nhau để cùng chia sẻ tâm tình với nhau, với vị chủ chăn, và với Chúa.
Số người tham dự vượt ngoài dự đoán, nên khi chia nhau tờ giấy hát, có chỗ hai người phải coi chung một tờ. Tiếng hát dù thiếu tiếng đàn piano đệm thường ngày, nhưng vẫn không kém phần trang trọng và thân tình. Mọi người ai cũng hồ hởi bởi ai cũng hiểu đâu phải dễ có dịp được tham dự thánh lễ của Đức Cha Việt Nam trên đất nước đền chùa Thái Lan này!
Một sự trùng hợp thú vị là bài tin mừng ngày hôm nay đề cập về sự mạc khải của Chúa Giêsu “Thầy là đường, là sự thật, và là sự sống.” Trong bài giảng, đức cha Phêrô đã hun đức đức tin cho chúng tôi khi nói: “Chúa Giêsu là đường dẫn chúng ta đến với Chúa Cha…” Ở đất nước Phật Giáo như Thái Lan, tìm đường đến với Chúa, đi lễ, đến nhà thờ quả không thuận tiện như ở Việt Nam, nhất là đối với các bạn trẻ sang lao động. Đối với sinh viên chúng tôi, việc giữ Chúa trong lòng, tránh xa các cám dỗ của đời sống xa nhà, thật là khó!. Huống hồ những bạn trẻ cùng tuổi với chúng tôi, họ vừa phải đánh vật với cuộc sống bên này, vừa phải tìm đường đến với Chúa, nên họ vất vả hơn chúng tôi bội phần!
Những tâm tình của cha Đức với Đức Cha Đệ tự nhiên làm tôi xúc động! Để tổ chức một thánh lễ cho người Việt quả là một sự cố gắng lớn của các cha cũng như của cộng đoàn Công giáo Việt Nam ở Băng- Cốc. Khởi sự từ việc tìm nhà thờ, đến việc tránh cảnh sát Thái, và trốn chủ nhà để đến nhà thờ, những người đi lao động vẫn không quản ngaị để đến với Chúa.
Tôi cảm phục những người dù vất vả, khổ cực nhưng vẫn giữ trọn niềm tin và hướng về Chúa như một điểm tựa vững chắc! Và tôi cũng thầm cảm ơn Chúa, cảm ơn những đóng góp của các bạn sinh viên đã tạo điều kiện để tôi và những bạn trẻ khác được đến gần Chúa và muốn sống theo Lời Chúa daỵ.
Buổi lễ đã kết thúc trong tình thân ái của mọi người. Những nụ cười thật tươi bên đức cha Phêrô, bên qúy cha qúy xơ và các bạn trẻ công giáo, có lẽ không chỉ lưu laị trong quyển album của sinh viên công giáo, mà còn trong trái tim mỗi người tham dự thánh lễ ngày hôm đó!!!