HAI CÂU CHÚA GIÊSU THAN CÙNG CHÚA CHA TRONG CUỘC TỬ NẠN

Nhân vào Tuần Thánh 2008, nhắc nhở, tưỡng niệm về Cuộc Tử Nạn của Chúa Giêsu, chúng con suy gẩm về Con Người Nhập Thế bí nhiệm của Thiên Chúa qua hai lời cầu nguyện của Chúa Giêsu. Người than thở nguyện cầu, kêu đến Đức Chúa Cha. Đức Chúa Giêsu đã kêu cứu đến Đức Chúa Cha hai lần, đầu và cuối cuộc tử nạn. Trong hai lần kêu đó, con thấy ẩn một sự đau khổ vô biên khát khao van xin và một chút âu yếm đòi hỏi !? Hai lần kêu than của Chúa Giêsu đã làm con thương cảm khóc lóc và đau xót vô ngần, và đã ám ảnh con từ thuở còn bé nhỏ đến già. Con đã suy gẩm và cảm thấy Chúa Giêsu đau khổ vào thời khắc ấy và kéo dài đến ngày nay, còn hơn chính ngay lúc đang ở vào trung tâm cuộc tử nạn. Chúa Giêsu là Thiên Chúa, nhưng cũng chính thật rất người qua hai câu cầu nguyện và nói chuyện cùng Đức Chúa Cha vào hai thời điểm đầu và cuối cuộc tử nạn.

Câu thứ nhất là lời cầu nguyện trong vườn Giệt-Sê-Ma-Ni: Trước khi đi chịu cực hình, Chúa Giêsu đem các môn đệ tới một nơi cho họ nghĩ, rồi dẩn theo Phêrô và 2 môn đệ khác theo người đi một quảng, người nói: “Lòng ta buồn rầu quá đổi muốn chết được, các con hãy ở lại đây mà thức với ta.” Rồi Chúa bước xa ra mấy bước sấp mình xuống đất cầu nguyện rằng:

“Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho chén đắng nầy xa ra khỏi Con, nhưng không phải theo ý Con! mà là theo ý Cha.” (Theo Phúc Âm thánh Mathêô, Marco và Luca)

Người cầu nguyện như vậy ba lần, mà vẩn lập lại một câu nói như trên mà thôi. Con cảm thấy thảm sầu trong trí nảo và trong trái tim quá đổi, thương cảm Chúa quá, biết giải thích làm sao cho cùng. Thương ôi, Người là Chúa Tể Toàn Năng của vủ trụ vô biên mà đành chấp nhận làm một ‘Con Người-thật-là-Người trước một khổ hình kinh khiếp không phải chỉ vì đau khổ vật chất mà còn hơn nữa là đau khổ tinh thần’. Chúa Giêsu vô cùng tình cảm, Người hãi hùng, run en trong thân xác Con Người và Thánh Linh Thiên Chúa.

Chúa đi trở lại thấy các môn đệ ngủ thì nói rằng: “Thế các con không thức với ta được một giờ hay sao?...” Người muốn tìm một chút tình cảm nơi các môn đồ nhưng không có. Người trách họ không có chút tình cảm an ủi Người trong cơn đau khổ. Điều nầy nói lên Chúa Giêsu khao khát lòng yêu mến, sự an ủi đền bồi phạt tạ của chúng ta biết chừng nào!! “Hãy tỉnh thức mà cầu nguyện kẻo sa cơn thử thách. Tâm thần thì sẵn sàng nhưng xác thịt thì yếu nhược.” Chính Người nói với Người (vì các môn đồ phần lớn đều ngủ, hay chập chờn ngủ) và nói với chúng ta.

Chúng ta thấy vào giây phút đó Chúa bị cám dổ không muốn uống chén đắng, nhưng vì phải tuân theo chương trình Cứu chuộc của Cha trên trời, Chúa chấp nhận uống tận cùng chén đắng. Thiên Chúa mặc xác người mà còn sợ yếu nhược, còn phải sợ sa chước cám dổ huống chi chúng ta.

Hởi ơi ! Chúa là đấng toàn năng, thiếu gì cách Chúa cứu nhân loại, cớ sao người phải chịu khổ hình làm vậy!! Nhưng Chúa muốn vậy, Chúa cố tình làm như vậy, chỉ vì trí khôn hèn mọn của chúng ta chỉ cảm được sự thật hiển nhiên. Từ đó chương trình cứu chuộc loài người của Thiên Chúa, lòng yêu thương lớn lao của Người đối với nhân loại trở nên dễ dàng cho chúng ta hiểu. Đồng thời Người muốn chúnh ta cũng phải hiểu rằng đó cũng là con đường mà chúng ta phải đi, nhất quyết phãi đi để đến với Thiên Chúa như một sự thanh tẩy qua lữa đau khổ.

Thât vậy, nơi đây Chúa Giêsu chứng minh cho chúng ta thấy ‘Theo Người’ chúng ta không thể có con đường nào khác ngoài việc chấp nhận chén đắng đau khổ, chấp nhận tử đạo liên lỉ !

Chúng con cảm thấy khiếp sợ, khi Chúa gởi chén đắng cho chúng con, nhưng chúng con được phép van xin “Ước gì sự đau khổ, đói nghèo, chiến tranh, tội lỗi, sa đọa trụy lạc xác thịt, tham lam của cải chức quyền địa vị thế gian xa ra khỏi chúng con….”. Nhưng Chúa đã chịu quá nhiều đau khổ thay cho chúng ta, giờ đây Người nói: “Hởi con đau khổ và gánh nặng, hãy đến cùng Cha, Cha sẽ làm cho nó ra nhẹ nhàng…” để nâng đở chúng con trên bước đường thử thách khó khăn vô tận.

Lời kêu than thứ hai với Đức Chúa Cha: Cuối cùng Chúa Giêsu chịu đóng đinh trên Thập Giá. Khi sức hơi Người đã mỏn mòi, Chúa thấy công việc Cứu Thế của Người hoàn tất, đáng ra Chúa vui vẻ mà trối phú Thánh Linh trong tay Đức Chúa Cha, nhưng Người lại đau khổ vạn bội đến nổi Chúa la lớn tiếng lên một lời than vản hãi hùng với Đức Chúa Cha, tại sao vậy?:

“Ớ Cha, vì cớ nào mà Cha bỏ Con.” (Phúc Âm theo thánh Gioan)

Đây là lời Lời cầu cứu Đức Chúa Cha thứ hai và cuối cùng của Chúa Giêsu trước khi người phú linh hồn trong tay Chúa Cha. Câu nói của Chúa Giêsu nghe thật áo nảo, buồn phiền, thảm thương làm sao!! Câu nói nghe như nhuốm vẻ âu yếm trách móc và thất vọng nảo nùng: Trên thập giá, Chúa Giêsu thấy công việc cứu chuộc đã hoàn tất, ngài sắp trút linh hồn để về cùng Đức Chúa Cha. Vậy thì tại sao ngài còn đau khổ quá đổi mà thốt lớn lên câu than thở trên ?

Trên Thánh Giá sắp đến giờ lâm chung, Chúa Giêsu thấy trước, số người không hưỡng nhờ công ơn cứu chuộc của Người quá ít; số người phản bội Người trên thế gian, mà nhất là ngày nay, quá lớn, quá thập bôi lớn hơn hàng tỷ lần người được cứu rổi. Vì thế Người đau khổ quá mà thốt lên câu thập phần thất vọng trên.

Thêm nữa, Chúa Giêsu thương yêu chúng ta vô cùng vô tận, Chúa hiểu rõ rằng trong cuộc đời trần gian nầy, dù chúng ta tin cậy Chúa đến đâu cũng có nhiều giây phút, nhiều ngày, nhiều tháng hay cả nhiều năm, chúng ta yếu đuối sa ngã, thì ngay lập tức Satan lợi dụng những khoảng khắc đ1o mà lôi cuốn chúng ta theo nó. Chúng ta cũng cảm thấy đơn côi cô độc, và cảm thấy như Chúa đã bỏ chúng ta mất rồi. Vì vậy Chúa đưa ra một trình trạng áo nảo để dạy chúng ta, trong những hoàn cảnh như vậy thì hãy chạy đến cùng Chúa cất lớn tiếng than “Chúa ơi, vì sao mà Chúa bỏ con vậy, hở Chúa?”. Thánh Thần Ngài sẽ đến với chúng ta ngay lập tức trong chương trình mầu nhiệm của Người như Đức Chúa Cha đã đến với Người.

Lạy Chúa Giêsu, xưa kia chỉ trong thời gian ba năm, và trong một vùng nhỏ bé so với trái đất, Chúa đã đuổi ma quỉ ra khỏi thân xác biết bao nhiêu người, kể cả với vị môn đồ mà Người chọn lựa thay mặt Người trên trần thế là Phêrô. Vậy thì ngày nay trên quả địa cầu này, với số người lên đến trên 8 tỷ, thì sẽ có biết bao nhiêu người bị quỉ ám, trong đó có thể có cả con. Xin Chúa hãy đuổi Satan xa ra khỏi chúng con. Xin đuổi chúng đi thật xa ra khỏi những kẻ đang bị quỉ ám, và quá nhiều tuổi thanh xuân, tuổi bé thơ, hàng tu sĩ và hàng giáo phẩm đang đắm chìm trong trụy lạc xác thịt !!! Chúng con khẩn cầu Chúa luôn luôn và mãi mãi hãy đuổi Satan xa ra khỏi dân Chúa. Xin Chúa hãy nhậm lời, chúng con khẩn nài.