Lễ Chúa Hiển Linh
Ngôi sao đức tin
(Mt 2,1-12)
Hôm nay cùng với toàn thễ Giáo Hội, chúng ta mừng lễ Chúa Hiển Linh hay cũng được gọi là Lễ Ba Vua. Ba vua đây là những nhà đạo sỹ, là những nhà chiêm tinh, hay theo ngôn ngữ ngày nay, là những nhà thiên văn học. Ba vị là hình ảnh kỳ cựu nhất của những người du mục và của những người du lãm, sống nay mai đó với một nguyên tắc đơn giản là "ở đâu cũng là nhà, ngả đâu cũng là giường." Con đường đi của họ dẫn qua sa mạc, bụi bặm, nóng bức và giá lạnh. Ðó là một con đường đầy chông gai khó khăn, vất vả và nguy hiểm. Nhưng các ngài luôn nhìn lên ngôi sao của mình và tiến bước. Bài Tin Mừng hôm nay viết: "Khi họ trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng." (Mt 2,10).
Vì thế, bị thu hút bởi lòng tin tưởng mạnh mẽ của các ngài vào ánh sao lạ Bê-lem, nhiều người cũng đã lên đường hướng nhìn theo dấu chỉ của ánh sao đức tin và can đảm bước về những miền đất chưa quen biết, như Tổ Phụ Áp-ra-ham đã làm xưa. Và dưới sự soi sáng và hướng dẫn của ánh sao đức tin, nhiều người đã sung sướng đạt tới đích đời mình. Họ đã được soi sáng, được hướng dẫn và đã tới đích như thế, có lẽ vì chính họ đã hết sức nỗ lực và đã nhận chân được rằng trên bước đường của họ không có gì cần thiết hơn ngoài lòng tin tưởng phó thác vào Thiên Chúa, Ðấng đã cho xuất hiện ngôi sao đức tin để giúp họ đạt tới đích cuộc đời. Vâng Thiên Chúa luôn ban cho chúng ta dấu chỉ để nhận biết con đường chúng ta đi đang dẫn về đâu!
Và một điều khác nữa luôn làm cho người ta phải sửng sốt: Ba nhà đạo sỹ đã tin tưởng chắc chắn rằng con đường mà họ tìm đi, sẽ dẫn họ tới một nơi mà họ có thể tìm gặp được Trời. Trong cuộc sống hằng ngày, người ta thường quên đi Trời, và nhiều khi người ta không tin được rằng trong cuộc sống vẫn có những con đường dẫn ta đi gặp được Trời ngay trên quả đất này. Vì thế ba nhà đạo sỹ nhận ra được rằng Trời và đất đã giao thoa và gắn bó với nhau trên chính mặt đất này. Vâng, Thiên Chúa vô hình đã cho con người tìm gặp được Người trên mặt đất. Thiên Chúa đã trở nên gần gũi với con người qua Ðức Giêsu Kitô, Ngôi Lời nhập thễ.
Nếu nhà danh họa người Ý, Leonardo da Vinci, đã nói: «Hãy buộc cỗ xe của anh vào một ngôi sao», ở đây chúng ta cũng nói rằng: Hãy buộc nghề nghiệp của anh, gia đình và đời sống vợ chồng của anh, bạn bè, sức khỏe và bệnh tật của anh vào một ngôi sao, ngôi sao đức tin của Bê-lem. Sau đó, anh có thể tìm gặp được Thiên Chúa và tiếp đến là ý nghĩa cũng như mục đích đời anh. Như vậy, cuộc hành trình của các nhà đạo sỹ chỉ cho ta con đường tiến về một cái chi đó mang tính cách nối kết và hàn gắn. Ðối với nhiều người, một điều quá hiển nhiên là Thiên Chúa và thế giới hoàn toàn tách biệt khỏi nhau. Thiên Chúa ở trên cao, còn trái đất thì ở phía dưới. Thế nhưng lịch sử của những nhà đạo sỹ lại chứng minh khác hẳn: Thiên Chúa là một Thiên Chúa cư ngụ trên quả đất này và ở giữa loài người. Thiên Chúa không ngự trên tòa cao ở ngoài trái đất, nhưng Người ở ngay trên trái đất và những ai muốn gặp Người cũng sẽ gặp Người trên trái đất. Chuồng chiên giá lạnh, thô hèn và tối tăm là nơi Thiên Chúa ngự xuống. Công ăn việc làm vất vả, đau yếu bệnh tật, gia đình, nghề nghiệp, v.v… tất cả có thể trở nên một chuồng chiên tối tăm cho một người nào đó ! Những nhà đạo sỹ cũng đã làm chứng rằng trong chuồng chiên giá lạnh và tối tăm của cuộc sống thực tế đó, người ta có thể gặp gỡ được Thiên Chúa, vì ở đó Người sẽ để cho con người được phép tìm gặp người!
Lòng trông cậy và phó thác của thánh sử Mát-thêu phải sâu xa lắm, thì thánh nhân mới có thể tường thuật cho chúng ta nghe được một lịch sử của lòng phó thác đầy ấn tượng như thế. Thánh nhân biết con đường Thiên Chúa đã bước đi trên quả đất này trong Ðức Giêsu Kitô. Ðó chính là con đường băng qua sa mạc và bóng tối, con đường đầy thử thách chông gai, con đường dẫn tới đau khổ và sự chết. Nhưng Người đã xác tín một cách sâu xa là chính trên con đường đó có Thiên Chúa cùng đồng hành. Tôi tin chắc chắn rằng qua câu chuyện lịch sử trên, thánh sử Mát-thêu muốn động viên chúng ta biết can đảm tin tưởng một cách chắc chắn là chúng ta đang hành trình về cùng Thiên Chúa. Vì thế, là một điều hợp lý và khôn ngoan, nếu chúng ta đem buộc chặt cỗ xe cuộc đời chúng ta vào ngôi sao sáng chói của một đức tin sống động vào Thiên Chúa.
Ngôi sao đức tin
(Mt 2,1-12)
Hôm nay cùng với toàn thễ Giáo Hội, chúng ta mừng lễ Chúa Hiển Linh hay cũng được gọi là Lễ Ba Vua. Ba vua đây là những nhà đạo sỹ, là những nhà chiêm tinh, hay theo ngôn ngữ ngày nay, là những nhà thiên văn học. Ba vị là hình ảnh kỳ cựu nhất của những người du mục và của những người du lãm, sống nay mai đó với một nguyên tắc đơn giản là "ở đâu cũng là nhà, ngả đâu cũng là giường." Con đường đi của họ dẫn qua sa mạc, bụi bặm, nóng bức và giá lạnh. Ðó là một con đường đầy chông gai khó khăn, vất vả và nguy hiểm. Nhưng các ngài luôn nhìn lên ngôi sao của mình và tiến bước. Bài Tin Mừng hôm nay viết: "Khi họ trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng." (Mt 2,10).
Ngôi sao đức tin chỉ đường cho họ tìm gặp được Ấu Chúa Giêsu |
Vì thế, bị thu hút bởi lòng tin tưởng mạnh mẽ của các ngài vào ánh sao lạ Bê-lem, nhiều người cũng đã lên đường hướng nhìn theo dấu chỉ của ánh sao đức tin và can đảm bước về những miền đất chưa quen biết, như Tổ Phụ Áp-ra-ham đã làm xưa. Và dưới sự soi sáng và hướng dẫn của ánh sao đức tin, nhiều người đã sung sướng đạt tới đích đời mình. Họ đã được soi sáng, được hướng dẫn và đã tới đích như thế, có lẽ vì chính họ đã hết sức nỗ lực và đã nhận chân được rằng trên bước đường của họ không có gì cần thiết hơn ngoài lòng tin tưởng phó thác vào Thiên Chúa, Ðấng đã cho xuất hiện ngôi sao đức tin để giúp họ đạt tới đích cuộc đời. Vâng Thiên Chúa luôn ban cho chúng ta dấu chỉ để nhận biết con đường chúng ta đi đang dẫn về đâu!
Và một điều khác nữa luôn làm cho người ta phải sửng sốt: Ba nhà đạo sỹ đã tin tưởng chắc chắn rằng con đường mà họ tìm đi, sẽ dẫn họ tới một nơi mà họ có thể tìm gặp được Trời. Trong cuộc sống hằng ngày, người ta thường quên đi Trời, và nhiều khi người ta không tin được rằng trong cuộc sống vẫn có những con đường dẫn ta đi gặp được Trời ngay trên quả đất này. Vì thế ba nhà đạo sỹ nhận ra được rằng Trời và đất đã giao thoa và gắn bó với nhau trên chính mặt đất này. Vâng, Thiên Chúa vô hình đã cho con người tìm gặp được Người trên mặt đất. Thiên Chúa đã trở nên gần gũi với con người qua Ðức Giêsu Kitô, Ngôi Lời nhập thễ.
Nếu nhà danh họa người Ý, Leonardo da Vinci, đã nói: «Hãy buộc cỗ xe của anh vào một ngôi sao», ở đây chúng ta cũng nói rằng: Hãy buộc nghề nghiệp của anh, gia đình và đời sống vợ chồng của anh, bạn bè, sức khỏe và bệnh tật của anh vào một ngôi sao, ngôi sao đức tin của Bê-lem. Sau đó, anh có thể tìm gặp được Thiên Chúa và tiếp đến là ý nghĩa cũng như mục đích đời anh. Như vậy, cuộc hành trình của các nhà đạo sỹ chỉ cho ta con đường tiến về một cái chi đó mang tính cách nối kết và hàn gắn. Ðối với nhiều người, một điều quá hiển nhiên là Thiên Chúa và thế giới hoàn toàn tách biệt khỏi nhau. Thiên Chúa ở trên cao, còn trái đất thì ở phía dưới. Thế nhưng lịch sử của những nhà đạo sỹ lại chứng minh khác hẳn: Thiên Chúa là một Thiên Chúa cư ngụ trên quả đất này và ở giữa loài người. Thiên Chúa không ngự trên tòa cao ở ngoài trái đất, nhưng Người ở ngay trên trái đất và những ai muốn gặp Người cũng sẽ gặp Người trên trái đất. Chuồng chiên giá lạnh, thô hèn và tối tăm là nơi Thiên Chúa ngự xuống. Công ăn việc làm vất vả, đau yếu bệnh tật, gia đình, nghề nghiệp, v.v… tất cả có thể trở nên một chuồng chiên tối tăm cho một người nào đó ! Những nhà đạo sỹ cũng đã làm chứng rằng trong chuồng chiên giá lạnh và tối tăm của cuộc sống thực tế đó, người ta có thể gặp gỡ được Thiên Chúa, vì ở đó Người sẽ để cho con người được phép tìm gặp người!
Lòng trông cậy và phó thác của thánh sử Mát-thêu phải sâu xa lắm, thì thánh nhân mới có thể tường thuật cho chúng ta nghe được một lịch sử của lòng phó thác đầy ấn tượng như thế. Thánh nhân biết con đường Thiên Chúa đã bước đi trên quả đất này trong Ðức Giêsu Kitô. Ðó chính là con đường băng qua sa mạc và bóng tối, con đường đầy thử thách chông gai, con đường dẫn tới đau khổ và sự chết. Nhưng Người đã xác tín một cách sâu xa là chính trên con đường đó có Thiên Chúa cùng đồng hành. Tôi tin chắc chắn rằng qua câu chuyện lịch sử trên, thánh sử Mát-thêu muốn động viên chúng ta biết can đảm tin tưởng một cách chắc chắn là chúng ta đang hành trình về cùng Thiên Chúa. Vì thế, là một điều hợp lý và khôn ngoan, nếu chúng ta đem buộc chặt cỗ xe cuộc đời chúng ta vào ngôi sao sáng chói của một đức tin sống động vào Thiên Chúa.