ƠN GỌI DÒNG THÁNH PHAOLO THÀNH CHARTRES
Ngày 25-1-1999 - lễ Thánh Phaolo tông đồ trở lại - tại nhà thờ Thánh Phêrô ở Porrentruy, thuộc bang Basen, Thụy Sĩ, Chị Natalina Serena tuyên khấn lần đầu trong Hội dòng các nữ tu Thánh Phaolo thành Chartres. Chị kể lại con đường ơn gọi như sau.
Là con thứ ba trong gia đình di dân Ý, tôi sinh ra vào tháng 12 năm 1969. Tôi trải qua thời thơ ấu tại Rapperswil, bên bờ hồ Zurich. Sau năm trung học bắt buộc, tôi chuyển sang ngành y tá.
Có thể nói cuộc đời tôi là một ”cuộc tìm kiếm”. Còn nhỏ, tôi đã đặt ra không biết bao câu hỏi liên quan đến cuộc đời. Thêm vào đó, tính tình tôi nhút nhát. Đến khi đi học, chính môn tôn giáo khơi động nơi tôi tâm tình yêu mến Đức Chúa GIÊSU, Đấng tỏ ra vô cùng độ lượng và khoan dung đối với tôi. Một mối giây liên hệ thắm thiết nối kết tôi với Đức Chúa GIÊSU cho đến năm tôi lên 14. . Năm đó thảm họa xảy đến cho tôi và cho cả gia đình tôi. Anh tôi tử nạn xe hơi. Thế là vấn nạn cuộc đời dồn dập diễn ra trong đầu, khiến tôi đi đến kết luận: ”THIÊN CHÚA không hiện hữu!” Suốt thời niên thiếu, tôi liên miên tìm kiếm ”một cái gì” có thể thỏa mãn khát vọng thâm sâu nhất lòng tôi.
Còn đang miệt mài tìm kiếm như thế, thì, vào năm 18 tuổi, thân phụ tôi đột ngột từ trần, cũng trong một tai nạn xe hơi. Tôi như người hụt-hẫng mất hút trong bóng tối đen dày đặc! Thế nhưng, chính trong lúc mọi sự đảo điên, vô nghĩa, thì tôi lại tìm ra ý nghĩa chân thực của cuộc sống. Đó là THIÊN CHÚA.
Từ giây phút ấy, tôi đặt trọn cuộc đời trong Đôi Tay Quan Phòng THIÊN CHÚA. Tôi cảm nhận sâu xa Tình Chúa yêu tôi, yêu đến độ trao ban Sự Sống Ngài cho tôi, hầu tôi có sự sống đích thực. Tôi cảm nhận như chính Chúa yêu thương riêng tôi cách đặc biệt.
8 năm đằng đẵng trôi qua, trước khi tôi quyết định chọn lựa lối sống tu trì. Cho dù đã trao cuộc đời cho Chúa, tôi vẫn chưa biết phải làm thế nào để giảm bớt nỗi niềm khao khát hằng chất chứa trong tim. Tôi tìm kiếm trong tình bạn, nơi chỗ làm v.v, cho đến một ngày - nhờ bạn đồng nghiệp - tôi khám phá ra cuộc họp cuối tuần của người trẻ đang tìm kiếm một lý tưởng, một ơn gọi. . Nơi cuộc gặp gỡ này, tôi bày tỏ nỗi lòng với vị Linh Mục và một nữ tu.
Theo dòng thời gian, nhờ sự dẫn dắt của các vị chỉ đạo, tôi hiểu được niềm khao khát của tôi bắt nguồn từ đâu và hướng đến đối tượng nào. Từ lúc ấy, tôi chỉ còn ước vọng duy nhất: dâng hiến toàn thân cho Tình Yêu hằng trao ban cách nhưng không!
Biết rằng chỉ có thể sống đời tận hiến trong một dòng tu, tôi phân vân với ý nghĩ: Chọn dòng tu nào bây giờ? Sau khi tìm hiểu và làm quen với vài Hội Dòng, tôi chọn Dòng Thánh Phaolo thành Chartres. Bởi lẽ, bầu khí của Dòng phù hợp với tính tình và khát vọng của tôi. Tuy nhiên, mối liên hệ có tính cách song phương và hỗ tương. Cả hai phía: cộng đoàn dòng tu và tuyển sinh phải tìm hiểu nhau trước khi đi đến chỗ chấp nhận nhau. Sau thời gian dọ dẫm, tôi chính thức làm đơn xin gia nhập thỉnh viện.
Sau thời gian 9 tháng thụ huấn, tôi xin vào tập viện. Thời gian tập luyện kéo dài hai năm và tôi được nhận để tuyên khấn lần đầu trong Hội Dòng Chị Em Thánh Phaolo thành Chartres vào ngày 25-1-1999. Thời gian khấn tạm kéo dài từ 5 đến 7 năm. Sau thời khấn tạm, tôi tuyên khấn vĩnh viễn.
Mãi mãi tôi sẽ là ”người tìm kiếm” và khao khát Sự Sống trong chân lý và chắc chắn rằng, THIÊN CHÚA sẽ trao ban Sự Sống Ngài cho tôi và trao ban cách dồi dào!
... ”Có người yếu đuối cần được nâng đỡ, sức lực thua kém, túng thiếu trăm bề, mà THIÊN CHÚA lại ghé mắt nhìn xem, để thi ân cho họ và cất nhắc họ lên khỏi cảnh khốn cùng. Người làm cho họ ngẩng đầu hiên ngang, khiến nhiều kẻ phải ngạc nhiên về họ. Lành dữ, sống chết, giàu nghèo, tất cả đều do THIÊN CHÚA. Phúc lộc của THIÊN CHÚA còn mãi cho những người đạo hạnh và Tình Yêu của Người hướng dẫn họ đến muôn đời” (Sách Huấn Ca 11,12-17).
(”Nouvelles de la paroisse de Porrentruy, Suisse).
Ngày 25-1-1999 - lễ Thánh Phaolo tông đồ trở lại - tại nhà thờ Thánh Phêrô ở Porrentruy, thuộc bang Basen, Thụy Sĩ, Chị Natalina Serena tuyên khấn lần đầu trong Hội dòng các nữ tu Thánh Phaolo thành Chartres. Chị kể lại con đường ơn gọi như sau.
Là con thứ ba trong gia đình di dân Ý, tôi sinh ra vào tháng 12 năm 1969. Tôi trải qua thời thơ ấu tại Rapperswil, bên bờ hồ Zurich. Sau năm trung học bắt buộc, tôi chuyển sang ngành y tá.
Có thể nói cuộc đời tôi là một ”cuộc tìm kiếm”. Còn nhỏ, tôi đã đặt ra không biết bao câu hỏi liên quan đến cuộc đời. Thêm vào đó, tính tình tôi nhút nhát. Đến khi đi học, chính môn tôn giáo khơi động nơi tôi tâm tình yêu mến Đức Chúa GIÊSU, Đấng tỏ ra vô cùng độ lượng và khoan dung đối với tôi. Một mối giây liên hệ thắm thiết nối kết tôi với Đức Chúa GIÊSU cho đến năm tôi lên 14. . Năm đó thảm họa xảy đến cho tôi và cho cả gia đình tôi. Anh tôi tử nạn xe hơi. Thế là vấn nạn cuộc đời dồn dập diễn ra trong đầu, khiến tôi đi đến kết luận: ”THIÊN CHÚA không hiện hữu!” Suốt thời niên thiếu, tôi liên miên tìm kiếm ”một cái gì” có thể thỏa mãn khát vọng thâm sâu nhất lòng tôi.
Còn đang miệt mài tìm kiếm như thế, thì, vào năm 18 tuổi, thân phụ tôi đột ngột từ trần, cũng trong một tai nạn xe hơi. Tôi như người hụt-hẫng mất hút trong bóng tối đen dày đặc! Thế nhưng, chính trong lúc mọi sự đảo điên, vô nghĩa, thì tôi lại tìm ra ý nghĩa chân thực của cuộc sống. Đó là THIÊN CHÚA.
Từ giây phút ấy, tôi đặt trọn cuộc đời trong Đôi Tay Quan Phòng THIÊN CHÚA. Tôi cảm nhận sâu xa Tình Chúa yêu tôi, yêu đến độ trao ban Sự Sống Ngài cho tôi, hầu tôi có sự sống đích thực. Tôi cảm nhận như chính Chúa yêu thương riêng tôi cách đặc biệt.
8 năm đằng đẵng trôi qua, trước khi tôi quyết định chọn lựa lối sống tu trì. Cho dù đã trao cuộc đời cho Chúa, tôi vẫn chưa biết phải làm thế nào để giảm bớt nỗi niềm khao khát hằng chất chứa trong tim. Tôi tìm kiếm trong tình bạn, nơi chỗ làm v.v, cho đến một ngày - nhờ bạn đồng nghiệp - tôi khám phá ra cuộc họp cuối tuần của người trẻ đang tìm kiếm một lý tưởng, một ơn gọi. . Nơi cuộc gặp gỡ này, tôi bày tỏ nỗi lòng với vị Linh Mục và một nữ tu.
Theo dòng thời gian, nhờ sự dẫn dắt của các vị chỉ đạo, tôi hiểu được niềm khao khát của tôi bắt nguồn từ đâu và hướng đến đối tượng nào. Từ lúc ấy, tôi chỉ còn ước vọng duy nhất: dâng hiến toàn thân cho Tình Yêu hằng trao ban cách nhưng không!
Biết rằng chỉ có thể sống đời tận hiến trong một dòng tu, tôi phân vân với ý nghĩ: Chọn dòng tu nào bây giờ? Sau khi tìm hiểu và làm quen với vài Hội Dòng, tôi chọn Dòng Thánh Phaolo thành Chartres. Bởi lẽ, bầu khí của Dòng phù hợp với tính tình và khát vọng của tôi. Tuy nhiên, mối liên hệ có tính cách song phương và hỗ tương. Cả hai phía: cộng đoàn dòng tu và tuyển sinh phải tìm hiểu nhau trước khi đi đến chỗ chấp nhận nhau. Sau thời gian dọ dẫm, tôi chính thức làm đơn xin gia nhập thỉnh viện.
Sau thời gian 9 tháng thụ huấn, tôi xin vào tập viện. Thời gian tập luyện kéo dài hai năm và tôi được nhận để tuyên khấn lần đầu trong Hội Dòng Chị Em Thánh Phaolo thành Chartres vào ngày 25-1-1999. Thời gian khấn tạm kéo dài từ 5 đến 7 năm. Sau thời khấn tạm, tôi tuyên khấn vĩnh viễn.
Mãi mãi tôi sẽ là ”người tìm kiếm” và khao khát Sự Sống trong chân lý và chắc chắn rằng, THIÊN CHÚA sẽ trao ban Sự Sống Ngài cho tôi và trao ban cách dồi dào!
... ”Có người yếu đuối cần được nâng đỡ, sức lực thua kém, túng thiếu trăm bề, mà THIÊN CHÚA lại ghé mắt nhìn xem, để thi ân cho họ và cất nhắc họ lên khỏi cảnh khốn cùng. Người làm cho họ ngẩng đầu hiên ngang, khiến nhiều kẻ phải ngạc nhiên về họ. Lành dữ, sống chết, giàu nghèo, tất cả đều do THIÊN CHÚA. Phúc lộc của THIÊN CHÚA còn mãi cho những người đạo hạnh và Tình Yêu của Người hướng dẫn họ đến muôn đời” (Sách Huấn Ca 11,12-17).
(”Nouvelles de la paroisse de Porrentruy, Suisse).