Đức Chúa Thánh Thần Và Chúng Tôi



Sách Tông Đồ Công Vụ có ghi lại nội dung một lá thư chung của Hội Nghị các tông đồ gởi giáo đoàn Antiochia. Khi công bố quyết định của Hội Nghị, các tông đồ đã viết: “Đức Chúa Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định là...”.

“Chúa Thánh Thần và chúng tôi”. Đó là một câu nói lên rằng: Các tông đồ đã lãnh ý Chúa Thánh Thần, các tông đồ đã làm việc liên kết với Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần cùng hoạt động với các tông đồ trong việc lãnh đạo Hội Thánh “Chúa Thánh Thần và chúng tôi đã quyết định”. Đó là câu nói đầy uy tín, đem lại sự an tâm hoàn toàn cho giáo đoàn.

Thực sự, nhiều khi tôi cũng muốn dùng một câu tương tự như thế để nói với anh chị em. Nhưng tôi đã không dùng. Bởi vì tôi chẳng có gì phải đưa ra một quyết định, có tầm vóc như của Hội Nghị các tông đồ. Tuy nhiên, tôi vẫn thường xuyên cố gắng sống liên kết với Chúa Thánh Thần.

Như ta đã được nghe trong Kinh Thánh, Chúa Thánh Thần đã đến với các tông đồ, khi các Ngài đang cầu nguyện trong phòng đóng kín, vì sợ người Do Thái. Nhiều khi tôi cũng sợ hãi lắm. Tôi nhớ tới sự sợ hãi cuả các tông đồ. Một sự sợ hãi gây nên tâm trạng cùng cực, cô đơn, trước sự yếu đuối, bất lực của mình. Chỉ còn biết bám víu vào lời Chúa: “Cha không để các con mồ côi. Cha sẽ ở với các con mọi ngày cho đến tận thế”. Chính trong tình trạng sợ hãi như thế, tôi lại thấy mình không sợ nói: “Chúa Thánh Thần và tôi”.

Nhiều khi tôi cũng đóng cửa các hoạt động bề ngoài lại. Tôi lui vào cuộc sống thầm lặng. Ít còn đi lại. Ít còn gặp gỡ. Ít còn giảng giải. Ít còn tổ chức. Tôi đi sâu hơn vào đời sống nội tâm. Chính trong tình trạng thầm lặng như thế, tôi lại thấy mình có thể nói một cách xác tín: “Chúa Thánh Thần và tôi”.

Chúa Thánh Thần đã đến với các tông đồ, khi các Ngài đang cùng nhau cầu nguyện. Rất nhiều khi tôi đã tăng cường cầu nguyện và xin người khác cầu nguyện cho tôi. Có thể Chúa không soi sáng cho tôi trong lúc cầu nguyện. Nhưng tới lúc, tới việc, tôi vẫn cảm thấy ơn Người. Tôi có thể nói: “Chúa Thánh Thần và tôi”.

“Chúa Thánh Thần và tôi”. Đó là một sự sống ngọt ngào. Mặc dầu sự sống đó, không miễn cho chúng ta những thử thách vốn dành cho thân phận con người, nhất là thân phận con người quyết tâm chọn Chúa.

Trong thánh lễ hôm nay, tôi nghĩ nhiều đến tương lai Hội Thánh Việt Nam, đến tương lai Hội Thánh tại địa phương chúng ta, đến tương lai từng người chúng ta. Càng nghĩ đến tương lai, tôi càng thấy phải gắn bó hơn với Chúa Thánh Thần. Chúa Thánh Thần là sức mạnh tình yêu Thiên Chúa. Trong một thế giới có rất nhiều giới hạn, chúng ta luôn còn rất nhiều tự do để làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa. Tình yêu đâu có cần phải xin phép để có thể yêu. Cái khó, chính là biết thương yêu thực sự như Chúa đã thương ta. Nhưng nếu chúng ta gắn bó với Chúa Thánh Thần, thì Chúa Thánh Thần và chúng ta sẽ làm được việc đó. Và chúng ta sẽ thấy một lễ Hiện Xuống mới.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến... Amen.