76. TỨ MÃ NAN TRUY

Vị quan nọ ăn ở với một cô gái rất tương đắc.

Về sau, hai người không hợp nhau nữa, cô gái lợi dụng cơ hội lúc hôn nhau thì cắn lưỡi của vị quan nọ và bỏ đi.

Quan nọ vội vàng sai người cưỡi ngựa truy đuổi, lúc ấy Tống Lệ Thường đến thăm ông ta, thấy tình trạng như vậy thì nói đùa:

- “Ngài thật là “tứ mã không kịp lưỡi” ạ !(1)

(Trì Bắc Ngẫu Đàm)

Suy tư 76:

Lời đã nói ra thì bốn ngựa đuổi không kịp, hoặc lời đã nói ra mà ngựa không thèm đuổi theo đều là do cái lưỡi mà ra. Cái lưỡi lành lặn với tâm hồn bình an thì khi lời đã thốt ra, thì trăm ngựa đuổi còn không kịp, chứ bốn ngựa mà nhằm nhò gì, nhưng khi cái lưỡi đã bị người tình cắn đứt vì lòng dạ tệ bạc thì một con ngựa cũng chẳng thèm đuổi theo, vì lưỡi đã bị thương thì làm gì nói được !

Làm người quân tử trượng phu để lời nói của mình “tứ mã nan truy” thì người Ki-tô hữu không thèm làm, nhưng họ cố gắng làm một người Ki-tô hữu chân chính giữa mọi người, tức là uốn nắn cái lưỡi thật nhiều lần trước khi nói, để khỏi xúc phạm đến tha nhân, cũng như để khỏi làm hại một ai, bởi vì mọi phúc họa đều bởi cái lưỡi mà ra.

Có những người dùng cái lưỡi của mình để làm giàu, cũng như có người dùng cái lưỡi của mình để hại người; có người dùng cái lưỡi của mình để cứu người, cũng như có người bị tù tội cũng vì cái lưỡi của mình.

Hãy canh chừng cái lưỡi của mình để ma quỷ khỏi lợi dụng nó.

(1) Câu này thật ra là “tứ mã nan truy” là câu thành ngữ: lời của kẻ trượng phu đã nói ra thì bốn ngựa không đuổi kịp.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info