40. SƠN LÂM VẮNG LẶNG

Có một quan lớn bãi chức trở về nhà, bèn mua sơn điền xây nhà ở để đáng được các ẩn sĩ đến thăm.

Ông ta mời đến một họa sĩ, vẽ một bức thắng cảnh lâm tuyền. Họa sĩ vẽ xong thì vẽ thêm một con trâu bên cạnh tô điểm cho thêm đẹp.

Quan lớn hỏi:

- “Đây là ý nghĩa gì?”

Họa sĩ trả lời:

- “Không có con trâu này, e rằng sơn lâm quá vắng lặng, chán lắm”.

Mặt của quan lớn từ từ đỏ lên.

(Khán Sơn Các Nhàn bút)

Suy tư 40:

Vẽ cảnh sông núi thì nên điểm vài con chim bay trên trời, con trâu gặm cỏ giữa đồng.v.v...thì bức tranh mới sống động và đỡ...vắng lặng cô đơn hơn.

Có một vài nhà thờ to lớn đồ sộ giữa những căn nhà thấp lè tè lụp xụp thì nhà thờ vắng lặng lắm, và càng vắng lặng cô đơn hơn nữa khi nhà thờ đóng cổng, đóng cửa, sau khi lễ sáng kết thúc. Mà người càng cô đơn tội nghiệp nhất chính là Đức Chúa Giê-su, Ngài như người tù bị nhốt trong bốn bức tường to lớn của nhà thờ, cả ngày không ai đến viếng thăm, vì cửa nhà thờ đã bị khóa và cha sở giữ chìa khóa, cho nên giáo dân muốn đến viếng Chúa của mình thì rất khó khăn, bởi vì cha sở bận việc vắng nhà cả ngày, bởi vì vào gặp cha sở để xin mở cửa nhà thờ thì khó hơn là gặp cán bộ coi trại tù, thế là vắng lặng, chán lắm.

Nhà thờ vắng lặng và nhà thờ yên tĩnh thì không giống nhau: nhà thờ vắng lặng là không có ai lui tới, nên gọi là vắng như chùa bà đanh; nhà thờ yên tĩnh là có người lui tới, nhưng họ giữ yên tĩnh để gặp gỡ và nói chuyện với Chúa Giê-su của mình.

Một vài cánh cửa của nhà thờ mở ra là dấu hiệu mời gọi mọi người đến, là tô điểm sự sống động, nên nhà thờ không còn vắng lặng cô đơn nữa. Ai mời gọi? Đó chính là Đức Chúa Giê-su mời gọi chúng ta đến với Ngài vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info