Ngày thứ Năm 29 tháng 10 năm ngoái, 2020, là một ngày đau thương đối với nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice.
Không lâu trước 9 giờ sáng, một người đàn ông trang bị một con dao dài đã tấn công những người thờ phượng trong ngôi nhà thờ toạ lạc ngay giữa một con phố mua sắm sầm uất ở Nice.
Người đàn ông, 21 tuổi, người Tunisia, đã cướp đi mạng sống của ba nạn nhân: Vincent Loquès, 55 tuổi, là ông từ của nhà thờ, và hai giáo dân, Simone Barreto Silva, 44 tuổi và Nadine Devillers, 60 tuổi. Vincent và Nadine chết ngay trong nhà thờ. Cô Simone tìm cách chạy ra ẩn náu trong một nhà hàng gần đó, nơi cô trút hơi thở cuối cùng vì không thể chống chọi với vết thương của mình.
Cảnh sát đã nổ súng vào kẻ tấn công, là người hét lên “Allahu Akbar” trong khi lao về phía họ. Bị thương nặng, tên sát thủ vẫn sống sót, và sau đó được điều trị tại một bệnh viện ở vùng Paris. Anh ta bị truy tố và chính thức tống giam vào ngày 7 tháng 12 vì tội giết người và âm mưu giết người có liên quan đến một tổ chức khủng bố.
Năm tháng sau, giáo dân nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice đang cố gắng hồi sinh lại ngôi nhà thờ này sau những tàn phá vì vụ tấn công kinh hoàng này cùng với những đau thương gây ra bởi virus Tầu độc địa.
Câu chuyện của giáo xứ nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice và là một trong những câu chuyện cảm động được tờ La Croix tường trình hôm 5 tháng Tư.
Mở đầu, tờ La Croix cho biết như sau:
Từ dàn hợp xướng nơi cô chuẩn bị hoạt cảnh cho các thánh lễ, Madeleine Fossiez nhìn thấy họ, những người đứng trên tiền sảnh của nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice, ngại ngùng không dám bước qua ngưỡng cửa vào bên trong. Cô ấy không biết rõ lý do cho sự ngại ngùng này. Nhưng vài lần như thế, Madeleine bắt đầu nghĩ về họ mỗi ngày. Cuối cùng, Madeleine quyết định ra gặp họ và đồng hành với họ trong những bước đầu tiên đến với Giáo Hội Công Giáo.
Vào ngày 29 tháng 10 năm 2020, giáo xứ đã mất đi ông từ Vincent Loquès và hai tín hữu, Simone Barreto Silva và Nadine Devillers, bị giết bởi một kẻ khủng bố Hồi giáo, ngay giữa nhà thờ. Biến cố này gây kinh hoàng cho nước Pháp và làm đảo lộn các dự tính của Madeleine.
Năm tháng sau thảm kịch làm đảo lộn nước Pháp này, nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice đang hướng về mầu nhiệm Phục sinh. Cha Franklin Parmentier, Cha sở của giáo xứ kể từ ngày 1 tháng 9 năm ngoái, nói trong bài giảng của ngài hôm Thứ Sáu Tuần Thánh: “Thay vì nhìn vào bóng tối, chúng ta hãy nhìn chăm chăm vào Chúa cho đến khi nhìn thấy rạng đông của ngày lễ Phục sinh. Chúa Kitô vĩ đại hơn những kẻ đã lên án Ngài, hơn những kẻ phỉ báng chúng ta, hơn những kẻ giết chúng ta trong các nhà thờ của chúng ta”.
Dấu hiệu của sự đổi mới đã diễn ra vào buổi sáng Phục sinh khi hai tân tòng Maryline và Maxime, được rửa tội vào lúc bình minh. Trong khi họ đang trên con đường phân định vào thời điểm đó, cuộc tấn công ngày 29 tháng 10 đã khiến họ vô cùng xúc động. Giống như nhiều anh chị em khác, Maryline thậm chí phải mất vài tuần mới dám quay lại ngôi nhà thờ. Maxime, một công nhân xây dựng, cho biết: “Lễ rửa tội của chúng tôi là một đáp trả thẳng thắn đối với những người điên, những người nghĩ rằng họ sắp trị vì thế giới bằng những trò khủng bố tại những nơi thờ phượng của chúng tôi”, Maxime nói với tờ La Croix trước khi đi uống cà phê với giáo dân tại quầy ăn sáng của nhà thờ.
Mặt trời đã mọc. Bên ngoài nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời của thành phố Nice, tại hiện trường của thảm kịch ngày 29 tháng 10, tiếng alleluia hòa cùng tiếng chuông của xe điện đi qua ngay trước cửa của nhà thờ. Cảnh sát vũ trang của thành phố đi qua đi lại trước cửa ngôi thánh đường. Các tín hữu chào họ với niềm tri ân.
Được xây dựng vào năm 1864 giữa nhà ga và khu phố cổ của thành phố Nice, nhà thờ chính tòa Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời có dáng dấp của ngôi nhà thờ dành cho một thành phố “Nice hiện đại”. Nằm ở ngã tư của một số khu phố nổi tiếng, ngôi nhà thờ mang đến sự hiện diện tâm linh cho một trong những con phố mua sắm chính của vùng Côte d'Azur. “Ở đây, chúng tôi có rất nhiều người Việt Nam, người Phi Châu từ khắp lục địa, người Ý, nhưng cũng có những gia đình Nice lâu đời và thường có rất nhiều khách du lịch,” một giáo dân cho biết.
Cuối thánh lễ, anh chị em giáo dân đến thắp nến trước bức chân dung của ba nạn nhân được đặt trong một nhà nguyện bên cạnh, gần bàn thờ. Đối với Jean-François, thủ quỹ của giáo xứ, ký ức về biến cố ngày 29 tháng 10 cộng hưởng cách đặc biệt với Tam Nhật Vượt Qua và ký ức về Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô. Bữa Tiệc Ly của Chúa Kitô gợi nhớ cữ cà phê cuối cùng mà Vincent uống với anh tại quán cà phê Malongo bên cạnh nhà thờ, trước khi gục ngã vài phút sau đó.
Đầu tiên, Jean-François nói rằng anh không muốn nhắc đến chuyện đó. Anh đã trả lời quá nhiều cuộc phỏng vấn. Nhưng, từng chút một, trong khi chuẩn bị nhà thờ cho lễ Phục sinh, niềm vui bắt đầu. Anh nhớ lại một loạt các cơ hội đã bảo vệ anh và dẫn đến cái chết của bạn anh, chẳng hạn như thông báo về các hạn chế liên quan đến COVID-19 làm xáo trộn chương trình của giáo xứ, cuộc hẹn lộn xộn của Vincent với nha sĩ, sự chậm trễ của người thợ cắt tóc... Chính anh cũng đã từng tránh được chiếc xe tải đâm vào chỉ trong gang tấc trên Promenade des Anglais vào ngày 14 tháng 7 năm 2016.
Nghĩ đến những may mắn bất ngờ này, anh không tiếc công sức ở nhà thờ chính tòa, và tiếp tục sứ mệnh của Vincent. Trong khi đó, anh dành buổi tối để nướng bánh quế cho những đứa trẻ theo học lớp giáo lý. Có lẽ sau đó các em sẽ lưu giữ những kỷ niệm đẹp về thời gian sinh hoạt trong giáo xứ và đưa con cái đến với các lớp giáo lý.
Vị linh mục quản xứ trẻ tuổi, Cha Franklin Parmentier, đã trải qua những khó khăn trong khoảng thời gian vài năm, với các biến cố làm rúng động sâu xa một con người: lũ lụt chết người tại giáo xứ Saint-Vincent de Lérins cũ của ngài; tai nạn ô tô nghiêm trọng năm 2018; và thảm kịch này, chỉ một vài tuần sau khi ngài trở thành cha sở của nhà thờ chính tòa. “Câu hỏi liên quan đến đức tin nhanh chóng nảy sinh. Tôi có bỏ cuộc không? Tôi có đầu hàng cái ác không?” Ngài cố gắng xua đuổi ra khỏi tâm trí nỗi kinh hoàng, không thể tưởng tượng được, mà Vincent, Simone và Nadine đã phải trải qua. Ngài nhớ lại đã tự nhủ với lòng mình trong những ngày sau biến cố đó: “Lạy Chúa Toàn năng, Chúa đã đi đến tận cùng tình yêu. Phản ứng của chúng con trước cái ác kinh hoàng này không nên là sợ hãi, nhưng là tình yêu.”
Lấy cảm hứng từ lá thư gần đây của Đức Thánh Cha Phanxicô về Thánh Giuse, vị linh mục học cách đối diện với lịch sử đầy những chuyện hãi hùng của mình, và nhìn thấy trong đó sự hiện diện của Thiên Chúa bất chấp các thảm kịch. “Đức tin của tôi không còn như xưa nữa. Như trong Thánh Vịnh 50, trái tim tan nát của tôi đón nhận lời Chúa một cách khác biệt, giống như đó là các thông điệp mà Chúa gửi đến cho cá nhân tôi”.
Source:La Croix